chap10
“Thực xin lỗi, tôi muốn đi tolet.” Tìm cớ rời đi, không ngờ cô lại Huỳnh Nga giữ lại.
“Chờ một chút, tôi còn chưa nói xong.”
“Tôi không muốn nói………” Cô không nghĩ sẽ nói đó là chuyện của cô, nhưng cô ta muốn là cô ta làm! Huỳnh Nga kéo hết sức lấy cô, rồi đầy kỹ xảo đẩy cô xuống bể bơi.
Sự tình đột nhiên phát sinh, Văn Toàn căn bản không kịp phản ứng, hơn nữa bị bất ngờ,cô thậm chí ngay cả kêu cũng kêu không được, cả người ngã vào trong bể bơi, thân thể cứng ngắc chìm nghỉm ………
“Có người rơi vào bể bơi !” Bên cạnh có người kinh hô, toàn bộ người trong sân nhất thời xôn xao đứng dậy. Đúng lúc mọi người còn đang kêu lên sợ hãi, thì một chỗ khác của bể bơi một thân hình cao lớn đã nhanh chóng nhảy vào trong hồ, người đó tốc độ rất nhanh bơi tới bên cạnh Văn Toàn, kéo cô từ trong nước ra, ôm cô trồi lên mặt nước.
Thấy rõ ràng người nhảy xuống cứu là Quế Ngọc Hải, mọi người lại là một trận xôn xao.
Còn Huỳnh Nga khuôn mặt vốn cười cười, nhìn thấy người nhảy vào bể bơi là Ngọc Hải, nhất thời trở nên kinh ngạc, không thể tin.
“Khụ khụ……… Khụ………”
Ăn vài miếng nước Văn Toàn trồi lên mặt nước, mới có thể hô hấp không khí, khó chịu khụ vài tiếng, thấy rõ người cứu cô là ai, cô rất ngạc nhiên, cũng không dám nói gì, bởi vì thoạt nhìn anh rất tức giận.
Ôm cô, Quế Ngọc Hải thoải mái bơi tới tay vịn, ôm nàng ra khỏi hồ, đúng lúc Đỗ Duy Mạnh chạy tới nâng Văn Toàn dậy, còn Quế Ngọc Hải động tác gọn gàng tự động nhảy lên.
Văn Toàn toàn thân ướt đẫm, tóc dài rủ xuống dán vào mặt, Quế Ngọc Hải cũng một thân chật vật, hai người thoạt nhìn đều rất tệ.
Lau nước trên mặt đi, nhìn vẻ mặt kinh sợ của người con gái, một cơn giận dữ phụt bốc từ chân Quế Ngọc Hải đi lên.“Rốt cuộc cô đang làm cái gì thế hả? Không phải nói sợ nước sao, sao lại đứng gần ven bể bơi chứ?”
Cơn giận dữ rống lên, không chỉ làm người xung quanh quan sát há hốc mồm, mà còn làm cho Văn Toàn cũng ở đó sửng sốt, lời muốn nói nói nhất thời lại nuốt trở lại trong bụng.
Cô biết vì sao anh lại tức giận như vậy, bởi vì cô đã hại anh bẽ mặt trước bạn bè.
Đêm nay, tất cả mọi thứ đều bị cô làm hỏng hết rồi.
Đột nhiên, bên cạnh có người ngắt lời,“Tôi thấy Huỳnh Nga nói chuyện với cô ấy, rồi lôi kéo tay cô ấy, cố ý đẩy cô ấy xuống bể bơi đấy.”
“Không được nói lung tung!” Huỳnh Nga trừng mắt nhìn người nói chuyện, rồi đi lên phía trước.“Ngọc Hải,em chỉ nói chuyện với cô ấy thôi, chính vì cô ấy không cẩn thận mới rơi vào đó, em không có đẩy cô ấy.”
“Tôi rõ ràng thấy cô thúc cô ấy xuống.”
“Tôi không có!”
“Đủ!” Quế Ngọc Hải rống giận.
“Quế Ngọc Hải, các cậu muốn vào trong nhà thay quần áo không? Trên lầu có mấy bộ quần áo sạch sẽ có thể thay đấy.”
Đỗ Duy Mạnh đứng ra hoà giải. Tuy rằng bình thường biệt thự không ai ở lại, nhưng anh vẫn hay tự nhiên ở lại một, hai ngày, vì vậy có đề phòng vài bộ quần áo để ở đây.
“Không cần, bọn mình về trước.” Đi tới bên người con gái đang cúi đầu, anh cường lực nắm lấy cổ tay cô,“Đi".
Huỳnh Nga đi lên trước,“Ngọc Hải, em………” Cô muốn giải thích mình không phải cố ý đẩy người, nhưng vừa thấy khuôn mặt tức giận, mặt lạnh bày ra trừng trừng cô, cô hoảng sợ, theo bản năng nhanh tránh ra, để bọn họ rời đi.
“Vừa nãy chỉ là một bài nhạc đệm nhỏ thôi, không có việc gì, những diễn viên nổi tiếng đã rời đi, mọi người làm ơn để ánh mắt đặt ở trên người nhân vật chính là tôi đây này.” Đỗ Duy Mạnh ,đột nhiên cười nói, tuy rằng đã xảy ra một ít sóng gió, nhưng anh hy vọng khách khứa vẫn có thể vui vẻ tận hưởng.
Mọi người bị lời nói hài hước của anh làm cho tức cười, tiếp tục thưởng thức nhạc như thể vừa nãy chẳng có chuyện gì phát sinh cả.
Huỳnh Nga không nghe nhân vật chính nói cái gì, cô chỉ nhìn hai người kia nắm tay rời đi, đáy mắt lộ vẻ hoang mang,tất cả hành động và biểu tình của Ngọc Hải đều cảm thấy rất khó hiểu.
Ngọc Hải không phải rất chán ghét Nguyễn Văn Toàn sao, thế vì sao lại là người đầu tiên nhảy vào trong nước cứu người, đứng lên rồi còn tức giận vô cùng trừng trừng nhìn cô chứ?
Nguyễn Văn Toàn tắm rửa, thay quần áo sạch sẽ xong đi ra khỏi phòng.
Nhớ tới lúc mình rơi vào bể bơi, cô vẫn cảm thấy thực sợ hãi.
Cô vốn đã sợ nước, vì hồi tiểu học có chuyến du lịch ba năm một lần, một bạn nam cùng lớp đùa dai đã đẩy mạnh cô xuống một cái ao nhỏ, dù cho mực nước trong cái ao đó rất thấp, nhưng vẫn làm cho cô bị kinh hách, từ đó về sau, cô trở nên rất sợ nước, lại càng không dám tiếp cận ao hay bể bơi nữa.
Cô xem xét lại chân bị đau, các đốt ngón tay vì chạm vào bể bơi mà có chút trầy da.
Ngọc Hải thì sao, anh có bị thương không?
Rời khỏi biệt thự, trên đường trở về nhà, bọn họ một mực trầm mặc, bởi vì thoạt nhìn anh trông rất tức giận, làm cho cô không biết nên nói cái gì.
Giờ, anh nhất định lại càng chán ghét cô.
Cho dù cô có nói là mình bị Huỳnh Nga đẩy mạnh xuống bể bơi đi chăng nữa, thì cũng có tác dụng gì, bất kể lý do gì thì cô cũng đều hại anh mất mặt trước bạn bè rồi.
Cô biết anh rất tức giận, giải thích cũng chỉ vô bổ, nhưng cô vẫn muốn nói với anh lời xin lỗi, hơn nữa, cô cũng không biết anh với Huỳnh Nga đã có dự định kết hôn, nếu biết cô đã không đáp ứng đính hôn rồi, cô sẽ hủy bỏ hôn ước, cho anh tự do.
Cô đi về phía phòng Ngọc Hải, nhưng đi qua thư phòng cửa đã đóng lại có tiếng nói chuyện điện thoại.
Anh ở trong thư phòng? Dường như nghe thấy anh nói tên cô, Văn Toàn nhất thời tò mò đi tới.
“Huỳnh Nga, làm thế hơi quá đáng rồi đấy, sao lại đẩy Văn Toàn, xuống bể bơi?” Trong thư phòng, Quế Ngọc Hải nhíu mày, đưa lưng về cửa, mở đầu cho đoạn hội thoại là một câu chỉ trích.
"Ngọc Hải, anh không phải tức giận thế, em nói em không có, em làm sao có thể có ý xấu như vậy ý, đẩy Văn Toàn xuống bể bơi chứ!”
“Có hay không thì tự cô biết".
“Ngọc Hải, cho dù em thật sự kéo tay cô ấy thì cũng không phải em cố ý, hơn nữa Ngọc Hải, anh không phải cũng đồng ý với đề nghị của em sao, nên mới mang vị hôn thê của anh tới tham dự mà? Ảnh p làm sao có thể tự giận mình được chứ.”
“Đúng vậy, tôi đồng ý đề nghị của cô mới mang cô ấy đi, nhưng tôi nghĩ cô sẽ xử lý tốt, để cho cô ấy chủ động giải trừ hôn ước, tôi không muốn cô đẩy cô ấy xuống bể bơi.”
Nay tui hơi lười hìhì
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top