Chương 2 Ai sẽ trả giá cho cuộc sống của cô ấy?
"Nói thật với ngươi , đêm đó ngươi uống rượu rồi đề cập chưa thỏa mãn dục vọng ta tốt bụng tìm cho ngươi hai cái cường trán nam nhân, ai biết ngươi lại xong vào phòng của một tên dã nam nhân thế nhưng còn không khách khí mà cùng người ta..." Ninh Tuyết Lạc nói với giọng điệu kinh tởm:" Diễn ca ca quá tốt bụng, sợ rằng ngươi tỉnh dậy và không thể chấp nhận điều đó, chỉ nói rằng đêm là Anh ấy!"
" Cô ... "Ninh Tịch run lên vì tức giận, nghe thấy điều này, không thể không giữ cổ tay của Ninh Tuyết Lạc " Vì cái gì ngươi đối ta làm như vậy? Tại sao! Cô hại tôi còn chưa đủ sao? "
Ninh Tuyết Lạc người có đôi lông mày thẳng đứng, định đẩy Ninh Tịch đi, nhưng khi thấy Tô Diễn đằng sau Ninh Tịch, thanh âm mềm nhũn xuống dưới ngay lập tức và vẻ mặt cô ấy điềm đạm và đáng yêu " tỷ tỷ, ta biết rõ ta sai rồi, ngươi muốn đánh muốn mắng hướng ta là tốt rồi, ngàn vạn đừng trách Diễn ca ca... "
Ninh Tịch do dự một giây, nhưng khi Ninh Tuyết Lạc đột nhiên ngã xuống đất, tư thế ... Có vẻ như cô đã đẩy nó.
"Ninh Tịch! Cô đang làm gì thế--" tiếng trách cứ vang lên từ sau tai tôi.
Ninh Tịch ngạc nhiên và thấy vẻ mặt lạnh lùng của Tô Diễn.
Tô Diễn đi ngang qua và giúp Ninh Tuyết Lạc: "Tuyết Lạc, em có sao không?"
Ninh Tyết Lạc gần như treo toàn bộ cơ thể lên Tô Diễn: "Diễn ca ca, em không có ý đó, em thực sự biết rằng em đã sai ... Hiện tại tạo thành loại hậu quả này dều là ta thực xin lỗi tỷ tỷ... "
" Tốt rồi, mọi thứ đều có ta ! "Tô Diễn vỗ vai Ninh Tuyết Lạc và để cô ấy lên xe:" Ta sẽ nói rõ với Nịnh Tịch. "
Tâm trí của Ninh Tịch trống rỗng, nhìn Tô Diễn đi về phía mình, nhìn miệng của Tô Diễn mở và đóng lại. Anh nói rất lâu.
Nói về thời thơ ấu của họ, giảng về sự yêu mến Ninh Tuyế Lạc, về sự tức giận của anh ấy khi anh ấy biết rõ Ninh Tuyết Lạc hãm hại cô lúc ấy hắn đã phẫn nộ như thế nào , về cú sốc và cảm giác tội lỗi khi mang thai của Ninh Tịch, và giảng hắn đã chấp nhận lời xin lỗi của Ninh Tuyết Lạc.
Cuối cùng, hắn nói: "Ninh Tịch thật xin lỗi, tôi không thể cưới em, không phải bởi vì chuyện đêm đó cùng với đứa bé này mà ghét bỏ cô ,bởi vì tôi không còn có thể phụ lòngđến Tuyết Lạc, không muốn lừa dối cảm xúc của mình."
Mấy tháng này, Anh ấy đi ra nước ngoài cùng với Ninh Tuyết Lạc, và việc sớm chiều ở chung là khó bỏ khó phân. Ngay cả khi anh thừa nhận cùng Ninh Tịch đêm hôm đó phát sinh quan hệ là để chuộc lại sự tội lỗi trong thâm tâm anh đã chọn Ninh Tuyết Lạc từ lâu.
Do đó, sau khi biết tin tức về việc mang thai của Ninh Tịch, anh đã đến nhà họ Ninh và giải thích mọi thứ cho Ninh Tịch ngay lập tức, ngay cả khi anh không thể chịu đựng được, và nói với Ninh Tịch sự thật.
"Nói cách khác ... Tô Diễn ... ngay từ đầu anh đã biết rằng Ninh Tuyết Lạc đã hạ dược tôi để hủy hoại sự trong sạch của tôi? Là để che chở cô ta, anh nói là người với tôi tối hôm đó là anh?" Ninh Tịch tuyệt vọng, nhìn Tô Diễn bình tĩnh.
"Ninh Tịch, Tuêt Lạc không cố ý. Cô ấy còn trẻ và bốc đồng ..."
"Còn tôi thì sao?" Ninh Tịch ngước nhìn Tô Diễn với ánh mắt tuyệt vọng: "Anh có nghĩ một chút cho tôi không?"
Tô Diễn không nói gì, phải mất một lúc lâu mới thò tay kéo Ninh Tịch:" Ở đây mặt trời rất lớn, hãy về nhà ... "
" Đừng chạm vào tôi! "Ninh Tịch mở tay Tô Diễn bỗng phát cười lên. Dậy đi
Sống đến bây giờ, Ninh Tịch cảm thấy giống như một trò đùa.
Vì muốnđi vào thành phố của hắn sống cô đã làm bài tập và sốc khi thi đậu vào đại học B
Để làm hài lòng Tô Diễn, cô đã từ bỏ giấc mơ diễn xuất.
Để môn đăng hộ đối, cô rời khỏi cha mẹ nuôi và trở về nhà họ Ninh, vụng về nịnh nọt những người được gọi là người nổi tiếng này cả ngày ...
Cuối cùng, cô chỉ trao đổi một câu: "Tôi không thể không sống với Tuyết Lạc.". Cướp cha mẹ ruột của cô, và bây giờ ... cướp đi người yêu của cô!
Ninh Tuyết Lạc còn trẻ, anh ấy có thể được tha thứ vì đã phạm sai lầm không?
Vậy - ai sẽ trả giá cho cuộc đời cô?
Cô thậm chí còn không biết người đàn ông đó là ai đêm đó!
Ninh Tịch che mặt, cơ thể cô run rẩy như một cái sàng run rẩy, tuyệt vọng đến giới hạn.
Tô Diễn thấy Ninh Tịch thần sắc hốt hoảng không đầu không đuôi đi về phía đường lớn, ném đi cây yên trên tay, nhưng bị Tuyết Lạc kéo tay áo ra sau lưng: "Anh ơi, anh đi đâu vậy? "
Ngay lúc Tô Diễn do dự, chỉ nghe thấy một tiếng động lớn, Ninh Tịch đi trên con đường đã bị ném ra ngoài và ngã mạnh xuống đất.
"Cứu người - cứu người - đánh một phụ nữ đang mang thai-" Trong ánh sáng chói lòa, Ninh Tịch nhìn thấy dáng người run rẩy và hai khuôn mặt khiến cô phát ốm, sự thắt chặt và đau đớn từ bụng khiến cô tỉnh táo Mất một chút, cô chỉ chớp mắt, và máu trên trán cô tuôn vào, chảy vào mắt cô ... Thế giới rơi vào bóng tối ...
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top