Chương 14
Trở về nhà , trở về căn phòng công chúa rộng thênh thang trên chiếc giường màu hồng tuyệt đẹp , tôi lại ngả mình nằm phịch lên giường rồi thở dài chán nản . Một ngày như thế là quá đủ ! Đủ chuyện để mệt . Cũng may , bắt đầu từ hôm nay hắn không còn cái thói tự ý vào phòng của " người khác " nữa ! Căn phòng này đã được mặc định trở thành " lãnh địa " riêng của tôi , và Yoongi muốn xâm phạm thì phải hỏi ý kiến của chủ quyền . Nghĩ đến đây , tôi lại khẽ mỉm cười thích thú , một gianh giới mong manh cũng giống như sự ngăn cách giữa Thiên Đàng và Địa Ngục vậy .
À ! Phải rồi ! Nhắc đến Địa Ngục , tôi mới sực nhớ ra mấy ngày gần đây , có nhiều chuyện khiến tôi tò mò khó hiểu lắm . Phải gọi cho Bụt để hỏi thử mới được mà số phone của Bụt là bao nhiêu nhỉ ?!! ( ^∇^)
" À nhầm à nhầm ! Bụt làm gì có phone " – tôi thầm lẩm bẩm rồi khẽ cốc nhẹ vào đầu mình Nhưng ngay sau đó , bất thình lình, nó bị ăn cả một cú cốc giáng trời từ bên trên trần nhà dội xuống ! Ai mà chơi ác dữ vậy !!!
- Chính ta đây !! Nhà ngươi bảo ai là Bụt thì không có phone hả !!! Ta lại chẳng quá sành điệu ấy chứ !!! ( haha tao viết khúc này tao cười như con điên) (^O^)
Ngay khi giọng nói trầm bổng ấy vừa cất lên , thì đầu Bụt cũng bất ngờ treo ngược trần nhà thò lò hạ xuống khiến tôi giật bắn cả mình !!!
- Á !!! Maaaaaaa – Vừa hét , tôi vừa cầm cây quạt gỗ quật túi bụi vào mặt Bụt >""
" U đầu tôi rồi "
.
Sau khi trấn tĩnh lại mình , từ từ rót trà cho Bụt , tôi lại hỏi tiếp .
- Mà sao Bụt lại xuất hiện ở đây vậy ?!
Nhấp một ngụm trà lên đầy miệng , Bụt trầm ngâm .
- Thì con gọi ta mà .
- Hơ Nhưng con đã kịp gọi gì đâu ???!!!
- Hừm ! Thực ra thì con không cần phải gọi . Vì ta luôn đi theo con , nên bất cứ khi nào con cần , ta đều có thể xuất hiện .
Vừa nghe Bụt nói , mắt tôi lại sáng bừng lên , chắp hai tay và đầy xúc động
- Yaaaa !!! Thiệt thế ạ ?!!! Bụt thật tốt quá !!!
Tuy được khen là vậy , nhưng thái độ của Bụt lại có vẻ rất u sầu
- Hức ! Không phải nịnh ! Vì ta làm việc trong tổ chức " Từ Thiện " trên thiên giới mà Có được đồng lương hỗ trợ nào đâu , làm bằng tấm lòng bao la cả. ( Bụt thì cũng phải đi làm thôi) (─‿─)
- Ừm bao la thiệt há - tôi khẽ nhếch môi cười .
- À ! Mà con gọi ta có chuyện gì vậy ???!
Nhắc đến đây , tôi mới sực nhớ ra bao điều phải hỏi Bụt . Tôi lập tức mấp máy môi .
- A phải rồi ! Con có nhiều điều muốn hỏi Bụt lắm ! Chuyện là
" Con muốn hỏi về nhiệm vụ của Quỷ ?! "
" Dạ "
Bụt bắt đầu nói .
" Ngay từ đầu , chúng ta đã muốn sắp đặt cho con bước vào ngôi trường của Quỷ . Nhưng nó có quá nhiều thế lực ngăn chặn nên chúng ta vẫn chưa thể xâm nhập được "
" Ngôi trường của Quỷ ?! Trường Bangtan sao ?!! "
" Ừm . Phải ! Cũng may mà người chồng tài phiệt của con đã vô tình giúp đỡ nhưng ta không biết hắn có phải người tốt ngay không !"
" Chẳng tốt chút nào đâu Bụt ạ ! " – tôi khẽ chau mày khi nghe Bụt nói là hắn giúp đỡ . Hứ !
" Đừng chen lời Bụt Ta bắt đầu nóng trong người rồi đấy !" – Bụt cũng cằn nhằn khó chịu chẳng kém khi tôi cứ nhảy vào họng ông giữa chừng .
" Trường Bangtan thực chất là một ngôi trường quý tộc của Quỷ . Các vong hồn cũng rất thông minh khi chọn cơ thể nhập xác cho mình – toàn là những người có thế lực , để chúng có thể dễ dàng chi phối xã hội và tạo một vỏ bọc an toàn cho riêng mình . Khi đã xâm nhập được vào ngôi trường này , con phải hết sức cẩn thận "
" Đáng sợ lắm sao Bụt ?! " – tôi trố mắt ra , không kìm nổi được sự tò mò
" MUỐN ĂN ĐÒN HẢ !!! " – Bụt hét toáng vào mặt tôi khi tôi lại không nghe lời .
" Không mà con lỡ lời ! " – tôi rụt rè rồi cúi đầu nhận lỗi ~"~.
" Đừng có mà chen vào câu chuyện của ta nữa đấy ! Nghe tiếp đây này
Ở đó , hầu như tất cả địa bàn đều là của Quỷ . Thậm chí , nếu con người có muốn vào cũng phải qua vòng kiểm soát của chúng . Nhất là con – một Thiện Quỷ thì lại càng nguy hiểm hơn . Nhưng không gì khác là con phải xâm nhập vào lãnh địa này , thật cẩn thận , có thế mới có thể thu phục được nhiều hồn ma một lúc "
" Ủa ! Nhưng Bụt vẫn chưa dạy con cách thu phục hồn ma mà "
" Thì bây giờ ta đến để dạy đây " – Thở dài .
.
[ Ngày hôm sau ]
Bữa ăn sáng vẫn diễn ra yên lặng như mọi ngày , nhưng lần này , tôi lại mở lời nói trước .
- Này Yoongi
Cầm tờ báo đang đọc trên tay , hắn vẫn dí sát mắt vào mà không thèm ngước lên nhìn tôi lấy một cái.
- Sao ?!
- Sao hôm qua anh lại xuất hiện ?!
Bỗng , đặt rầm tờ báo xuống bàn , hắn nói bằng giọng cay cú .
- Vậy không đến để hai người cứ tiếp tục làm cái trò đó với nhau sao !!!
-Trò gì Chúng tôi chỉ ăn kẹo mút - tôi khẽ chau mày .
- Đúng thế ! Ăn kẹo mút !!! Sao cô dám lén lút ăn kẹo mút với thằng khác mà chưa được sự cho phép của tôi ! - Yoongi vẫn to tiếng , tuy có vẻ đã đuối lý .
- Trời đựu ! Tôi ăn kẹo mút mà cũng phải cần sự cho phép của anh nữa sao ! Thiệt cái tình Nhưng
- Nhưng gì nữa !!! – Yoobgi gắt .
- Chẳng phải anh đã nói là không muốn ai thấy chúng ta đi chung với nhau cơ mà ! Tại sao hôm qua lại dám xử sự công khai như thế Anh không sợ à !
- Tôi chẳng phải sợ gì hết ! Nhưng điều đó làm xúc phạm danh dự
- Danh dự ?! ... – tôi tròn mắt nhìn mà không hiểu cho lắm .
Nói đến đây , bỗng , Yoongi chợt dừng lại , dường như mắc họng , mặt hắn đỏ bừng lên rồi đùng đùng đứng dậy .
- Tôi không muốn nói nữa !!!
Nhìn theo bóng hắn , Yuna thầm chẹp miệng , rồi thở dài .
" Yoongi đó ! Hắn cũng thật buồn cười ! "
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top