Chương 72
Phải nói là hồi hộp, hồi hộp chết đi được.
Ôi, nhìn kết quả, sướng hết cả người.
Không biết làm gì tiếp theo?
Không dám tin luôn, đợi mãi không có, cuối cùng hết hi vọng bỏ đi thì lại có, chết mất.
Với cả đợt trước mang thai người gầy gầy khổ khổ, có ăn được gì đâu, sao đợt này lạ thế? Hay là bị hiện tượng mang thai giả nhỉ?
Thế nên vẫn phải cẩn thận chắc chắn, cả đêm hôm đó mình không ngủ được luôn, háo hức đợi trời sáng để tới trung tâm y tế kiểm tra.
-"Hình như là song thai đấy."
-"Thật ạ bác sĩ?"
-"Chắc tầm sáu bảy mươi phần trăm, thai khoẻ, tháng sau tới khám lại sẽ rõ, nếu cô muốn biết thì đến bệnh viện lớn máy móc tân tiến hơn..."
Thôi, có là tốt lắm rồi, hai cũng được mà một cũng yêu.
Kệ đi đã, giờ phải gọi cho Yuri báo tin vui, bảo seobang về đón vợ.
Tự dưng mong Yuri chưa ban phát niềm vui cho ai thế cơ chứ. Đang định gọi lại có điện thoại tới, là của ba Shin.
-"Tao nghe rồi, công ty dưới đấy hoạt động tốt tao cũng mừng, lúc khác sẽ có thưởng cho mày. Sica à, có tin vui đây, Yuri tìm được con bé sinh viên gia cảnh khó khăn đồng ý mang bầu hộ, trúng rồi mày ạ, được hơn một tháng rồi..."
-"..."
-"Sica, Sica...mày có đó không?"
-"Dạ, con đây ba."
Chẳng hiểu vì đâu mà nước mắt rơi lả tả luôn ý, là kết cục mình mong muốn mà, cớ sao thấy cổ nghẹn đắng thế này?
-"Mày về chưa để ba cho người xuống đón?"
-"Thôi không cần ba ạ, cứ để bé kia mẹ tròn con vuông đi đã cho chắc ăn..."
Mình tìm cớ thoái thác, ba thì gật gù nói vậy cũng phải, dù sao cũng nên cẩn thận.
Lên giờ quả thật không biết đối diện với nhau thế nào đây?
Rõ ràng là kế hoạch của mình, là điều mình mong muốn, vậy mà khi nó xảy ra rồi, tận tai tận mắt nghe thấy lại khó khăn đến thế.
Họ thụ tinh nhân tạo, hay cứ thế dùng cách truyền thống?
Đúng là ngu ngốc quá, chưa từng nghĩ qua luôn, chưa từng nghĩ bản thân sẽ ghen tới mức ứa cả nước mắt ra như này.
Tâm trạng con người đúng là hay mâu thuẫn mà!
Lại một đêm mất ngủ.
Miệng thì dặn cố vì bé mà ngủ, người thì không sao chợp mắt được. Tầm mười giờ đêm thì có người đập cửa ầm ầm, muộn vậy có lẽ nhà máy có chuyện gì rồi, mình vội vã nhoài dậy.
Không phải.
Nhà máy thì chắc vẫn ổn.
Chỉ là, có người hình như muốn bóp chết mình hay sao ý.
Không phải là vẻ mặt yêu chiều thường thấy, cái kiểu này là nóng giận sắp điên lên rồi.
Thôi thì mẹ phúc nhờ con, đành phải nhanh trí kéo tay người ta đặt xuống dưới bụng toe toét mở lời.
-"Hai con chào appa đi!"
Thấy Yuri hơi run run à, còn hỏi đi hỏi lại thật không? Bà xã gật đầu lia lịa, Yuri sau một lúc mất bình tĩnh mới nhẹ nhàng cảnh cáo, tạm thời tha cho bà xã.
-------------------------------
Hai vợ chồng ôm nhau, áp má ấp mũi, bao nhiêu ngày không gặp mà, tình củm lắm.
Mình hỏi Yuri, ba mẹ thế nào?
Yuri đáp mọi người đều khoẻ.
Mình hỏi thế còn Yul ra sao, sống tốt không?
Yuri bảo cảm ơn cô quan tâm, tôi rất ổn. Giọng dỗi đây mà, phải nịnh mãi đấy.
-"Hai tuần đầu phát điên đi tìm em, không tìm được thì bực em kinh khủng, Yul thấy Yul chẳng quan trọng gì cả, em thích em bỏ lúc nào cũng được. Em quá là vô lương tâm."
-"Không phải thế mà..."
-"Yul cho là thế đấy."
-"Thôi người ta xin lỗi đằng ấy, người ta đền nha."
Mình kéo mặt Yuri xuống, thơm thơm hôn hôn mất một lúc có người mới hạ hoạ được.
-"Định thi gan với vợ cơ, mà sống một thời gian thì thấy khổ sở quá, rốt cuộc không chịu được đành phải xuống nước trước, lại tiếp tục đi tìm em."
Hỏi loanh qua loanh quanh mãi mà Yuri chẳng đả động tới vấn đề mình cần nghe gì cả. Rốt cuộc mình phải thẳng toẹt luôn.
-"Nghe nói đằng ấy có con với em sinh viên nào đó thì phải, chuẩn bị làm appa của ba đứa trẻ, sướng nha, chúc mừng."
-"Ừ, cảm ơn."
Có tức không cơ chứ?
Chẳng giải thích hay kể lể thêm gì cả.
-"Nhân tạo hay tự nhiên?"
-"Tự nhiên chứ nhân tạo làm gì cho tốn kém."
Sặc.
Mình thề mình cố lắm rồi, mà cái mặt cứ méo xệch đi ý.
-"Hàng họ thế nào, trẻ như vậy chắc tốt hơn vợ nhỉ?"
-"Nhỏ hơn nhưng cầm thì lại thấy gọn tay hơn."
Nhất thiết phải trung thực đến mức như vậy hả? Mắt mình đẫm lệ luôn, xong rưng rức lên như con dở ý. Yuri còn ôm vào lòng hỏi vợ sao đấy mới máu chó chứ.
Còn sao nữa?
Ức quá đẩy Yuri ra quay hẳn vào tường.
-"Yul nghe lời vợ thế vợ thưởng cái gì cho Yul nào?"
-"Thưởng thưởng cái cờ, bỏ tay ra."
-"Ơ hay em buồn cười nhỉ?"
-"Tôi cứ thích buồn cười thế đấy!"
Tự dưng người ta tủm tỉm nhá tai, tay giữ chặt hai tay mình giãy dụa rồi giọng lạnh lùng ghê gớm.
-"Sica, lần sao có hư thế nữa không?"
-"Hư gì?"
-"Lúc nãy là đùa thôi, không lừa ông ba con bé mang bầu thì làm sao ông gọi cho em, làm sao Yul xác định được em ở đâu?"
-"Là đùa thật hả? Thế thai ấy là của ai? "
Mắt mình phải nói, sáng hơn sao.
-"Con bé sinh viên đó lầm lỡ với bạn trai thôi, mình giúp em ấy tài chính thì em ấy giúp lại. Nhưng cô cứ liệu hồn đấy, chỉ một lần như thế nữa tôi thề cô sẽ phải hối hận."
-"Ôi thôi em biết lỗi rồi, em xin seobang ạ, tha thứ nhé, không bao giờ dám thế nữa."
Vừa khóc tức tưởi xong lại cười hô hố phởn thế chứ lị.
Đúng là một ngày đáng nhớ, có con rồi, seobang cũng về rồi, hạnh phúc đíu thể chịu được.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top