17.

Hôm nay, họ cưới.

Một buổi sáng cuối thu, khi ánh nắng vàng ấm áp chiếu qua những khung cửa kính của nhà thờ, không khí trong lành lan tỏa khắp không gian rộng lớn. Cả thế giới như dừng lại, tạm gác lại mọi lo toan, để chứng kiến khoảnh khắc đặc biệt của hai người mà tình yêu của họ đã vượt qua mọi thử thách, mọi rào cản, để có thể đứng bên nhau hôm nay.

Seungmin đứng trước gương, trong bộ vest đen sang trọng, tóc được vuốt gọn gàng, đôi mắt vẫn mang nét trầm tư, nhưng hôm nay, có gì đó khác biệt. Đó là sự yên bình, sự chắc chắn trong lòng anh, khi biết rằng sau bao nhiêu sóng gió, cuối cùng anh đã tìm được người mà anh sẽ cùng đi đến suốt cuộc đời này.

Bước ra từ phòng chuẩn bị, anh nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi chiếc xe cưới đậu chờ. Bố anh đứng ở một góc, mắt hơi mờ, tựa như đang sống lại những khoảnh khắc của ngày xưa. Dù không còn là cặp vợ chồng, nhưng ông vẫn luôn bên cạnh anh, ủng hộ mọi quyết định của con trai.

"Bố, con không sợ nữa," Seungmin nói, giọng anh trầm và đầy quyết đoán. "Con không còn lo lắng về tương lai. Con chỉ biết, con yêu Jeongin, và hôm nay con sẽ làm mọi thứ để chúng con cùng nhau đi tiếp, mãi mãi."

Ông Kim nhìn con trai, đôi mắt ông ánh lên sự xúc động. "Con đã trưởng thành, Seungmin. Bố tự hào về con. Hãy làm những gì con cảm thấy đúng đắn. Bố sẽ luôn ủng hộ con."

Khi Seungmin bước ra khỏi căn phòng, những người thân, bạn bè đã có mặt ở bên ngoài, tất cả đều đứng chờ đón anh. Trong số đó, Jeongin đang đứng cùng với những người bạn của mình, một nụ cười hạnh phúc hiện rõ trên khuôn mặt cậu.

Nhưng khi ánh mắt Seungmin tìm thấy Jeongin, trái tim anh bỗng đập mạnh. Cậu vẫn đứng đó, như một ánh sáng, đẹp rạng ngời trong chiếc váy cưới trắng tinh khôi. Mái tóc của Jeongin được thắt nhẹ nhàng, khuôn mặt không một vết nhăn, đôi mắt lấp lánh niềm vui. Dù trong bộ váy cưới lộng lẫy, Jeongin vẫn là Jeongin, người con trai anh yêu từ những ngày đầu tiên.

Jeongin không nói gì, chỉ đứng đó, hơi khẽ mỉm cười, ánh mắt chứa đựng biết bao yêu thương. Cậu đã từng là người đồng hành, là người đã cùng Seungmin vượt qua tất cả những khúc quanh của cuộc đời. Và hôm nay, cậu sẽ trở thành người bạn đời của anh, mãi mãi.

Chỉ còn vài bước nữa thôi, Seungmin sẽ đến bên Jeongin. Anh bước đi vững vàng, không hề do dự. Tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía hai người, nhưng đối với Seungmin và Jeongin, lúc này chỉ có họ và nhau. Thế giới xung quanh như mờ nhạt đi.

Khi Seungmin bước đến, Jeongin đưa tay ra, nắm lấy tay anh. Không có lời nói nào, nhưng mọi thứ đều được thổ lộ qua ánh mắt, qua những cảm xúc chân thành không thể diễn tả thành lời.

Vị linh mục đứng trước hai người, đôi mắt sáng ngời nhìn họ như một cặp đôi không thể tách rời.

"Chúng ta đang ở đây, hôm nay, để chứng kiến tình yêu và cam kết của hai người," vị linh mục nói, giọng ấm áp. "Và bây giờ, Seungmin, Jeongin, các bạn có lời hứa nào muốn nói với nhau không?"

Seungmin quay sang Jeongin, đôi mắt anh sáng lấp lánh. Anh nhẹ nhàng nắm lấy tay Jeongin, giọng anh trầm và đầy sự chắc chắn:

"Jeongin, từ ngày đầu gặp em, cuộc đời anh đã không còn như trước nữa. Em đã thay đổi tất cả, đưa anh từ những tháng ngày lo sợ và bối rối, đến những khoảnh khắc bình yên như hôm nay. Anh không thể tưởng tượng một cuộc sống không có em bên cạnh. Anh hứa sẽ luôn yêu em, chăm sóc em, và sẽ mãi mãi ở bên em, dù thế nào đi nữa."

Jeongin mỉm cười, đôi mắt ánh lên sự xúc động. Cậu khẽ nhắm mắt, rồi mở ra, nhìn Seungmin.

"Em cũng vậy, Seungmin. Em đã từng sợ hãi, nghĩ rằng tình yêu này chỉ là một giấc mơ. Nhưng rồi em đã nhận ra, em yêu anh thật sự, và đó là điều duy nhất em muốn có trong cuộc đời này. Em sẽ luôn ở bên anh, bất kể lúc nào, dù là trong những ngày tốt đẹp hay khó khăn nhất. Em yêu anh."

Mọi người xung quanh lặng đi trong sự xúc động. Những lời hứa của họ thật đơn giản nhưng chân thành. Bước qua mọi thử thách, vượt qua những cái nhìn dị nghị, họ đã đến được đây – đứng trước mọi người, để cam kết yêu thương mãi mãi.

Linh mục mỉm cười, rồi tiến lên một bước, lấy chiếc nhẫn từ tay Seungmin.

"Vậy thì, với quyền hạn của tôi, tôi tuyên bố hai bạn đã trở thành vợ chồng hợp pháp. Chúc các bạn hạnh phúc trọn đời."

Một tràng vỗ tay vang lên khắp nơi, và trong khoảnh khắc đó, Seungmin và Jeongin trao nhau một nụ hôn. Nó ngọt ngào và ấm áp, như một sự khẳng định rằng họ đã sẵn sàng để cùng nhau đi đến cuối con đường, dù con đường đó có gian nan hay thử thách đến đâu.

...



Buổi tối hôm đó, trong bữa tiệc cưới, không khí rộn ràng với tiếng cười và những lời chúc phúc. Mọi người quây quần bên nhau, trò chuyện vui vẻ, nhưng ánh mắt của Seungmin và Jeongin luôn hướng về nhau. Họ không cần phải nói thêm lời nào, vì trong lòng họ, mọi điều đã rõ ràng.

Bố Seungmin, dù không còn sống chung với mẹ anh, nhưng vẫn luôn đứng bên cạnh anh trong những khoảnh khắc quan trọng. Ông đã không tiếc lời chúc phúc cho con trai mình, vì ông hiểu rằng, dù cuộc sống có thay đổi, nhưng tình yêu chân thành sẽ là thứ không bao giờ thay đổi.

"Con làm rất tốt, Seungmin," ông Kim nói, ánh mắt ngập tràn sự tự hào. "Bố đã thấy con trưởng thành. Hãy hạnh phúc."

Seungmin mỉm cười, đưa tay nắm lấy tay Jeongin, rồi quay sang nói:

"Chúng ta sẽ luôn hạnh phúc, đúng không?"

Jeongin gật đầu, nắm chặt tay anh.

"Chắc chắn rồi. Mãi mãi."

Và dưới những ánh đèn lấp lánh của bữa tiệc, Seungmin và Jeongin bước cùng nhau vào một cuộc sống mới, đầy hứa hẹn và yêu thương. Một chương mới của cuộc đời họ bắt đầu, nơi tình yêu luôn là ngọn lửa dẫn đường cho cả hai, không bao giờ tắt.

Hôm nay, là ngày tuyệt vời nhất đối với họ.

end.


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top