(7)

"Gì?"  cô ấy nói vẻ ngờ vực.

"Chúng ta đã làm sai bản thảo cuối cùng, và em đã nói với tôi rằng việc này cần phải được hoàn thành ngay hôm nay, vì vậy hãy bắt tay vào việc thôi."

Cô mỉm cười với anh, biết chính xác anh định làm gì, và quay sang xếp tờ giấy mới vào cuộn máy đánh chữ.  Lúc cô gõ phím đầu tiên, Kakashi sượt qua một ngón tay trên tấm vải che thân ẩm ướt của cô.  Tiếng thở hổn hển của cô như tiếng nhạc truyền đến tai anh và một cơn rùng mình như điện giật chạy qua cô;  một điều mà Kakashi cảm thấy quá tốt khi cô ngồi trực tiếp trên vật cương cứng bị bỏ quên của anh.  Anh phải làm chủ nhịp thở của mình trước khi nhận thấy cô đã ngừng gõ.

"Tiếp tục đi," anh nói với cô một cách rõ ràng, để cô tự hiểu rằng anh sẽ không chạm vào cô trừ khi cô làm việc.

Cô mất tập trung tìm kiếm phím tiếp theo và đẩy cần xuống, chỉ gần như bật tung khỏi đùi anh khi Kakashi ấn một ngón tay trong cô và  bắt đầu vuốt mạnh, không thể cưỡng lại.  Cô thả cần gạt để nắm lấy áo choàng của anh, nhưng Kakashi đã nghiêm khắc làm lại lần nữa và di chuyển.

"Em không được dừng lại," anh cảnh cáo, vỗ vai cô.  "Hoặc tôi sẽ."

"Vâng," cô ấy thì thầm, "Hokage-sama..."

Giá như bình thường cô cũng ngoan ngoãn thế này.  Cô rất cố gắng tập trung vào chiếc máy đánh chữ, tìm kiếm đúng phím và nhấn cần gạt xuống, nhả ra những tiếng thở hổn hển mỗi khi Kakashi rút ngón tay của mình. Cô thở dốc, làn da ấm và ướt đẫm mồ hôi, và hông cô chuyển động không ngừng trên người anh, di chuyển theo nhịp điệu của ngón tay anh và vô tình kích thích bộ phận nào đó của anh. Cảm giác thật tuyệt vời.  Kakashi nhắm mắt lại, gập hông, áp ngực vào lưng cô để cảm nhận rõ hơn từng đợt tiếp xúc chậm rãi.

Sự ẩm ướt của cô đã thấm vào áo choàng của anh, và cảm giác như thể không có gì nằm giữa chúng.  Như thể cô bé trần trụi của cô đang trượt trên bộ phận đó của anh, và dù là một chuyển động nhỏ nhất là có thể đưa nó vào sâu trong cái nơi nhỏ bé ướt át chật hẹp đó của cô. Chỉ tưởng tượng thôi đã khiến vật kia cương cứng, co giật đến đau đớn.  Những ngón tay của anh di chuyển ngày một nhanh và mạnh hơn, thưởng cho anh bằng những tiếng rên rỉ cũng ngày càng nhiệt tình hơn

"Kakashi... Kakashi-sama... Em không thể..." Những ngón tay cô nắm chặt cần gạt đến mức các khớp ngón tay cô trắng bệch, nhưng cô không cử động nữa.  Thay vào đó, cô dựa trán vào cánh tay, thở hổn hển khi cô di chuyển hông mạnh hơn vào dương vật của anh.  Nó không còn là trò trêu chọc vui vẻ nữa.  Cô di chuyển với mục đích tìm kiếm sự hài lòng, không quan tâm nó như thế nào, chỉ biết rằng nó đang ở gần.  "Em ... em sẽ ..." cô thở hổn hển.

Không, cô không được ra. Không được khi anh chưa thật sự làm gì cả.

Sakura gần như hét lên khi Kakashi đứng dậy, khiến chiếc ghế của anh va vào gờ cửa sổ và Sakura bị đẩy về phía trước bàn làm việc.  Không nói trước, anh thúc nhẹ cặp đùi ướt đẫm của cô và tự vén áo choàng lên để tìm thứ đó trong quần.  Sakura nghe thấy nó xảy ra chỉ vài giây trước khi quần lót của cô bị kéo sang một bên và một vật nặng nề nóng bỏng bắt đầu ép vào cô.

"Ồ, vâng..." cô thì thầm trong cơn mê sảng. Cô nghiêng hông về phía sau để tiếp nhận anh tốt hơn, cảm giác sung sướng và chặt chẽ đáng kinh ngạc khi anh hoàn toàn vào bên trong cô đủ để khiến cô phải hét lên vì phấn khích.  Anh chạm vào tất cả những chỗ nhạy cảm nhất, lấp đầy cô, thống trị cô, không chỉ bên trong cô mà còn xung quanh cô. Nhiệt độ cơ thể anh sưởi ấm lưng cô và bàn tay anh chống vào bàn bên cạnh cô khi anh hôn đắm đuối dọc theo vai và cổ của cô.

"Em có ý kiến ​​gì không," anh thì thầm, càu nhàu khi rụt hông lại và đâm mạnh vào cô, " Đáng lẽ tôi nên làm việc này từ lâu rồi mới phải"

"Một ý kiến ​​hay," cô thì thầm đáp lại, cắn môi trước từng làn sóng không thể cưỡng lại của khoái thuần tuý đang lan đến tận từng ngón chân.

" Em đáng lẽ nên nhắc nhở tôi khi tôi không có bất cứ hành động nào trong thời gian lâu như vậy chứ."

"Có lẽ do anh nói quá nhiều trong những lúc quan trọng," cô nói với một nụ cười táo bạo, rồi nụ cười ấy cũng nhanh chóng hòa vào tiếng thở hổn hển khi một lực đẩy từ anh vào cơ thể cô.

"Em đã gây cho tôi rất nhiều rắc rối, em biết không?" anh nói, đưa tay vuốt ve lưng mềm mại của cô.  "Chính xác là giờ em đang nhận quả báo đấy."

"Quả báo?"  cô gừ gừ, vặn vẹo mông của mình vào anh một cách khích lệ.  "Làm tình với em ngay trên bàn làm việc anh thấy chưa đủ sao?"

"Đừng cáu kỉnh như vậy. Anh nhắc cho em nhớ đây là một cuộc thương lượng lương công bằng ."

Tiếng cười cô là một âm thanh nhẹ nhàng khiến anh càng yêu mến cô, đặc biệt là khi anh có thể thay đổi nó chỉ bằng một cái cú nhấp.  Cô ấy cũng đáp lại một cách nghiêm túc, cô lùi lại để đón nhận từng cú đẩy vào hông của mình một cách đầy háo hức. Từng tiếng rên rỉ nhỏ như nốt nhạc, tiếng thở hổn hển và tiếng khóc của cô khi anh đánh vào mông cô, tất cả đều vô cùng đáng giá.

"Anh đánh em!"  cô phẫn nộ nói.

"Em thích nó mà," anh nhắc nhở.

"Không, em không n - ah!"

Anh làm lại lần nữa, để lại vết hồng hồng nhưng chắc chắn không đủ để làm bị thương một kunoichi tầm cỡ như cô.  "Đúng vậy mà," anh gằn giọng, nhắm mắt lại khi cô siết chặt lấy anh. "Em thích nó, Sakura."

"Đồ bạo d- dâm," cô rít lên một cách không mạch lạc khi từng cú nhấp như nhịp điệu của khiến chân cô chùng xuống và lưng cô cong lên.  Cô ôm chặt mép bàn và chiếc máy đánh chữ và cô bé của cô siết chặt anh đến mức anh nơi đó của anh như muốn nổ tung.

"Đồ dâm đãng," anh ngọt ngào, nghiêng người về phía cô và thả lỏng mình hoàn toàn, sẵn sàng cùng cô lên đỉnh.  "Đồ dâm đãng bé nhỏ của tôi."

Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên khiến cả hai như chết sững.  Bên dưới anh, Sakura thở hổn hển và đưa tay lên che miệng, cơ thể cô đột nhiên cứng ngắc và như thể không thể chịu nổi nữa.

"Không phải bây giờ." Kakashi khàn giọng hét lên, cố gắng kiểm soát lại mọi thứ. Sakura cố gắng vùng ra khỏi anh cũng chẳng ích gì, điều này khiến tình hình trở nên trầm trọng hơn là xoa dịu nó.

Giọng chunin trẻ nói với vẻ lo lắng.  "Nhưng Sakura-san nói rằng ngài cần báo cáo nhiệm vụ của Đội Bốn từ ba năm trước. Tôi đem nó tới rồi, thưa Hokage-sama."

Kakashi ghìm chặt cánh tay của Sakura vào bàn và thúc mạnh vào cô để thầm cảnh báo rằng cô sẽ không đi đâu cả.  Những ngón tay cô run rẩy, co quắp lại và cô chỉ biết nín thở để nó đừng phát ra tiếng thút thít. "Tôi không cần nó nữa,".

"Nhưng Sakura-san đã nói-"

"Sakura-san không có tư cách để ra lệnh ngay bây giờ," Kakashi cáu kỉnh. Người phụ nữ trẻ nói và rên rỉ trong môi.  "Anh cút đi!"

"Nhưng, tôi nên làm gì với bản báo cáo?"

"Ichiro-san - chỉ cần để nó qua khe cửa là được rồi!"  Sakura nói trước khi Kakashi kịp che miệng cô lại.

"Sakura-san, có phải là cô không?"

"Vâng," cô đáp vừa đủ, mặc dù người đàn ông ở trên cô đang cố gắng hết sức để đánh lạc hướng bằng những nụ hôn nhỏ trên vai cô và những cú đẩy thật chậm.

"Mọi thứ ổn chứ?"

Kakashi nắn bóp núm vú của cô.  Giọng của cô ấy đã tăng lên một quãng tám.  "Tôi ổn. "

"Tôi sẽ chỉ cần để nó qua khe cửa thôi phải không?"

"Ồ, vâng! Cảm ơn anh!"

Có một số tiếng sột soạt vang lên nhưng không có hồ sơ nào xuất hiện.

"Nó quá lớn, Sakura-san. Tôi có thể đi vào và- "

"Không!"  Cả hai người đều đồng thanh hét lên .

Ichiro-san sững người và bắt đầu nhận ra điều gì đó, anh nói nhỏ với cô, "Ok, tôi sẽ quay lại ngay."  Bóng của anh ta nhanh chóng biến mất khỏi khoảng sáng bên dưới cánh cửa.

Khi quay lại, như không thể kìm nén được nữa, Kakashi thốt lên, "cuối cùng thì..," và vội vàng lật Sakura nằm ngửa.  Giấy tờ bay tứ tung và chiếc mũ của Hokage rơi cũng rơi xuống sàn. Cô ấy cười một cách tinh nghịch, nhưng Kakashi không còn tâm trạng nhẹ nhàng nữa. Anh đưa mình vào bên trong cô sâu nhất có thể để cô chiếm lấy anh và bắt đầu thúc mạnh.  Nụ cười nhanh chóng biến mất trên môi Sakura khi cô điều chỉnh theo nhịp điệu mới đầy mãnh liệt nhưng cũng vô cùng ngọt ngào.

"Nhanh hơn nữa! Cho em đi!"  cô thở hổn hển, nắm chặt lấy áo choàng của anh và đôi chân nõn nà kẹp chặt lấy hông anh, trong khi cơ thể anh đập mạnh vào cô đến mức cả chiếc bàn cũng bắt đầu rung chuyển.

Quá nhanh.  Sakura ngửa mặt lên với vẻ nhăn nhó vì sung sướng và những tiếng rên rỉ run rẩy không ngừng phát ra từ môi cô.  "Kakashi - em sẽ - đừng dừng lại!"  Cô thở hổn hển.  "Em nghĩ em sẽ ..."

Anh biết khi nào cô sẽ ra.  Tiếng kêu xé rách cổ họng, cơ thể cô căng ra, và cô bé co giật đến mức anh không còn cách nào khác ngoài việc tuân theo.  Cực khoái xé toạc anh dữ dội đến nỗi anh hét lên tên cô khi phóng thích sự sung sướng bên trong cô.

Thế giới trở lại bình thường.  Thật hấp dẫn khi ngã vào lòng cô gái mình yêu đang thở hổn hển bên dưới thân mình, mọi cảm giác ở chân tay anh gần như đã biến mất hoàn toàn, nhưng bằng cách nào đó anh vẫn giữ được mình đứng thẳng.  Đôi mắt của Sakura uể oải mở ra và cô nở một nụ cười mãn nguyện.

"Em nghĩ rằng phải tăng ít nhất là mười phần trăm mới được," cô nói.

"Ugh," là tất cả những gì Kakashi có thể phát ra khi anh tập tễnh ngồi phịch xuống ghế.  Sakura cũng làm theo và trao cho anh một nụ hôn ngắn đầy biếng nhác trước khi dựa vào ngực anh nghỉ ngơi.  Bàn tay anh lơ đãng vuốt ve tấm lưng trần của cô, và dường như không ai trong số họ quan tâm rằng họ đang ngồi trước một cửa sổ rộng mở và cánh cửa văn phòng không hề khóa.  Trong chốc lát, tất cả công việc hay bức thư dang dở không còn là vấn đề nữa. Đây là giây phút họ dành cho nhau.

"Hãy hứa rằng em sẽ luôn là trợ lý của tôi," anh nói nặng nề, nhận ra rằng anh chưa bao giờ thực sự thừa nhận mình cần cô ấy đến nhường nao.  Anh biết rất rõ rằng không có cô , anh giống như một người lái đò không có mái chèo, hay một con chim không có cánh, và anh đã biết điều đó từ lâu rồi.  Nhưng bây giờ anh nhận ra rằng anh không chỉ cần sự giúp đỡ của cô với tư cách là một trợ lý, anh muốn cô là của anh.  Cô và năng lực của cô, tất cả mọi thứ đều thuộc về anh.

"Tất nhiên," cô thì thầm, hôn lên má anh.  "Cho đến ngày anh nghỉ hưu."

"Và em cũng sẽ nghỉ hưu giống tôi, phải không?"

Cô nhìn anh. " Đúng vậy. Em đã nói rồi mà, Naruto sẽ không cần em như vậy," cô nói, rồi cười toe toét.  "Thêm nữa là em sẽ không thể tuân theo lệnh của cậu ta ngày này qua ngày khác."

"Em cũng không bao giờ làm theo lệnh của tôi."

"Đó chỉ khi hết yêu anh thôi", cô trêu chọc.  "Em chỉ là trợ lý của anh thôi, Kakashi. Không một ai khác nữa."

"Chắc chắn rồi," anh cười.  "Em là của tôi."

Từ đôi mắt nheo lại của cô, anh biết cô đã hiểu được ý nghĩa sâu xa của câu nói, nhưng cô không phản đối hay sửa lại.  Cô chỉ cười.  "Chúng ta cần phải gõ lại lá thư," là tất cả những gì cô nói với anh.

Anh ta đảo mắt.  "Tốt thôi. Nhưng nếu em muốn mức tăng mười phần trăm đó, em phải tự mình đánh máy."

Cô bĩu môi.

"Và tất nhiên em cũng phải khỏa thân."

Cô cười lớn.  "Vâng, Hokage-sama."

Một tuần sau, một thư ký đi đến bàn của Kazekage.  "Một lá thư từ Hokage, Gaara-sama."

Gaara nhận cuộn giấy từ thư ký của mình mà không nói một lời và cẩn thận mở nó ra .  Anh ta không nhận được nhiều thư từ Hokage đệ lục gần đây, và số ít anh ấy nhận được luôn ngắn gọn và cô đọng.  Gaara nghi ngờ nhiều về việc liệu tình bạn sẽ thực sự nảy nở giữa họ cho đến khi Naruto tiếp quản. Sự thật thì Konoha và Suna mới thực sự là đồng minh không thể lay chuyển.

Như ngài đã biết... blah, blah, blah... quan hệ thương mại xấu đi... những con đường mới... vv, v.v., v.v.... các điều khoản và điều kiện của hiệp định thương mại mới đang được thảo luận... Có chuyện gì vậy?  Em không muốn chạm vào tôi?  Em không phiền. Tiếp tục đi.

Tôi biết một cách tuyệt vời để thúc đẩy 'thiện chí' giữa chúng ta.

Gaara chậm rãi đặt lá thư xuống và cân nhắc trong giây lát.  "Kenzaki."

"Vâng, Gaara-sama?"  thư ký của anh ta cúi đầu.

"Soạn một bức thư cho Hokage của Konoha. Nói với anh ta rằng nếu anh ta liên lạc với tôi với mong muốn được chạm vào tôi, tôi sẽ buộc phải tiến hành xâm lược Hoả quốc và giết chết anh ta."

"Vâng, Gaara-sama."

Theo quan điểm của Gaara, việc Naruto lên làm Hokage phải nhanh lên mới được.

Cảm ơn mn đã theo dõi và ủng hộ tui suốt thời gian qua

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top