Tác giả: Nhân hoàng Văn án vô năng Này văn lại danh [ ta cùng với nhị không thiếu được không nói chuyện xưa ],[ khổ b con dâu nuôi từ bé xoay người sử ] cùng với [ gục cùng vồ đến đến ] Này thiên văn chính là giảng thuật một cái muội giấy xuyên qua đến Hokage thế giới, vì sinh tồn cố gắng tưởng đem nhiệt huyết thiếu niên mạn cải biên thành làm ruộng văn, kết quả chẳng những không thành công còn không nghĩ qua là gục nhị thiếu chuyện xưa. Nhị thiếu: Ngươi xác định là nàng phác ta? Tác giả: Ta cái gì cũng chưa nói...... Viết này văn chỉ có hai cái nguyên nhân: 1. Muốn nhìn phiêu nhị thiếu văn nhưng là rp không tốt không ngừng điệu hố, vì thế, văn hoang 2. Chính là" Đơn thuần" muốn phiêu nhị thiếu, tin tưởng ta, thực đơn thuần [ ngươi đủ = =! Ba cái đại nguyên tắc: Nhất, trừ bỏ nhị thiếu, những người khác giống nhau không hắc không tẩy bạch, vì cầu rp tận lực không băng phôi & tôn trọng nguyên tác [ bởi vì tối không tiết tháo là ab Nhị, trừ bỏ nữ chủ vô nguyên sang nhân vật, xuất trướng số lần không nhiều lắm phối hợp diễn tùy chính mình phát huy, không thích thỉnh gặp hữu phía trên hồng xoa xoa Tam, bài này bình thường hướng,1v1, ở đại tiền đề hạ không bạch không tô Nội dung nhãn: Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Minatsuki Hana [ Uchiha Hanaki ] ┃ phối hợp diễn: Hokage chúng npc ┃ cái khác:
Thể loại : cổ đại, hài hước , sắc, HE.Tình trạng : HoànCảnh báo: Không nên ăn uống tắm gội khi đọc truyện này, nên chuẩn bị bông băng khăn giấy để bảo vệ màn hình!!!!Văn án:Truyện xoay quanh về mọi sự việc diễn ra trong Mộ Dung phủ, và đặc biệt là chuyện cưới xin.Quá bất ngờ khi ngay lúc bị từ hôn bỗng có một vị giáo chủ ma giáo nhảy ra đòi cầu hôn.Mộ Dung Vân Thư: "Thực xin lỗi, con gái của Mộ Dung phủ không gả ra ngoài."Ma giáo hộ pháp: "Vậy ngài ấy gả cho tiểu thư được không?""... Quý giáo giáo chủ có vấn đề sao? Đứt tay hay cụt chân?"Đặc biệt món quà hồi môn của hắn phải làm cho ai cũng ngỡ ngàn. Đó là tám trăm nam tử hồng y cầm đao kiếm phủ chùy các loại binh khí trong tay, xếp thành hàng nghiêm chỉnh."Các ngươi là...""Của hồi môn.""... Của hồi môn này không khỏi cũng quá... Kỳ quái một chút.""Giáo chủ nói, ma giáo ta thành thân, không thể tùy tiện, nhất định phải mười dặm hồng trang."Mười dặm hồng trang là giải thích như thế này sao? Mộ Dung Vân Thư dở khóc dở cười, trầm ngâm thật lớn một hồi mới nói, "Kỳ thật ta càng muốn thực kim bạc trắng hơn."...…
- cover dưới sự cho phép của tác giả .- Au: Phiên Nhi LiêuLinkfic gốc :https://www.wattpad.com/story/142099429-bhtt-s%E1%BB%A7ng-v%E1%BA%ADt-h%C3%A0o-m%C3%B4n-phi%C3%AAn-nhi-li%C3%AAu…
Tác giả: Nguyễn Trần Hoài Thương.Thể loại: Sủng" Tại sao khi ở cùng em thì anh lại vô sỉ đến vậy. Máu lạnh thường ngày của anh đâu."" Vì khi ở cùng em... Máu đó sợ quá chạy đi đâu mất tiêu rồi...."---------------------------" Khi nào thì anh mới chịu lớn hả"" Em cứ từ từ... Cái gì cũng có cái quá trình của nó cả."*Lưu ý: Không được đưa truyện ra ngoài khi chưa có sự đồng ý của tác giả! Chân thành cảm ơn!…
Tác giả:Dữu Nhất Chỉ LêThể loại:Ngôn Tình, Cổ Đại, SủngNhóm dịch: An Hồng Đậu TeamNguồn:yeungontinh.vn------------VĂN ÁN:Mãi cho đến khi chết, Phó Nguyệt Linh mới biết phu quân mặt lạnh vô tình của nàng yêu nàng biết bao nhiêu. Sau khi nàng bị ép gả cho Lục Tu Lương, mặc dù không thể nói là phu thê ân ái, nhưng cũng tương kính như tân. Mãi cho đến ngày đó, nàng nghe lời đồn nên lầm tưởng tất cả bi kịch đều do phu quân của mình gây ra, cho nên oán niệm rồi chết trước mặt hắn. Sau đó, nam nhân lệ khí đầy mình, xách đầu kẻ thù đến rồi cũng tuẫn táng theo nàng. Sống lại một đời, nàng muốn sớm tìm được chân ái của đời mình, sủng hắn, yêu hắn, không bao giờ trốn tránh phu quân nữa......…
Thể loại: nhất thụ nhất công, xã hội đen bá đạo mỹ công vs ôn nhu công tử mỹ thụ, H văn, ấm áp, ngọt ngào, chút ngược, đô thị tình duyên, thế gia, hắc bang.Văn Án:Rõ ràng đã bị cha cảnh báo qua nên tránh xa người nọ, nhưng cũng không cách nào kháng cự người nọ bá đạo tới gần. Người nọ là con riêng của đại ca hắc đạo, nhiều năm sống một mình bên ngoài, còn trẻ lại thành thục, mười mấy tuổi đầu đã là nhà đầu tư tài chính lớn. Người nọ tặng cậu đồng hồ, đưa cậu đàn Piano, ôm cậu lọt thỏm vào lòng nâng niu đôi tay dịu dàng cắt móng, đối với người khác lại chỉ nhận về một dáng vẻ khinh thường. Mười mấy tuổi đầu cuộc sống đã bị người nọ mạnh mẽ xâm lấn, không thể chống cự mà sa vào. Nhưng khi người nọ chiếm được cả thảy trái tim cậu, tâm trí lẫn tình yêu của cậu một cách triệt để sau lại hung hăng đẩy cậu ra. Trải qua bi kịch khôi hài đến khó tin khiến cậu trở nên lì lợm, nước lửa bất xâm. Cậu đã chân chính đánh mất năng lực yêu...Note: đây không phải là truyện của mình, mình chỉ là người đăng…