Cổ Tịch nhất thời xuyên qua thời không biến thành tiểu nha đầu tám tuổi, mà tiểu nha đầu này lại là nữ thái tử hoang dâm vô độ. Hoa rơi, hoa nở, mùa nối tiếp mùa, thê thiếp vô số. Nàng tài khuynh thiên hạ, nàng mỹ mạo vô song, dân chúng kháo nhau rằng:"Nữ vương rất tài giỏi, nhưng lại chẳng hề muốn sinh con đẻ cái, chuyên sủng nữ tử. Ngươi xem, trên đời còn cái gì nghịch lý hơn thế?."…
Tôi thích thầy..thật sự..rất rất rất thích thầy, thích đến nổi..mỗi khi nhìn thầy cười, mỗi khi nhìn thấy thầy thì tim tôi như muốn nổ tung vậy, tim tôi lại lệch một nhịp..•Taekook•Thầy JeonHOÀN TOÀN TỪ Ý TƯỞNG CỦA MÌNH TẠO RA✔!!!Truyện sẽ có (H) nên cân nhắc trước khi đọc nhé! Mình cảm ơn!!! Đừng quên vote cho người đẹp💀, người đẹp cảm ơnn💋29/5 - 29/8 Hoàn!!!Tacgia: hhann…
Nghiêm cấm 🚫🚫🚫🚫 mang truyện đi nơi khác : Mình edit chỉ để đọc , đăng lên cũng cho mn cùng thưởng thức . Edit chưa xin phép tác giả . Làm ơn đừng re -up truyện của mình đi chỗ khác . MONG MỌI NGƯỜI HIỂU…
Xuyên vào truyện người lớn giành trai với nam chínhTựa gốc: Ở tổng thụ văn đoạt vai chính côngTác giả: Từ CửuChuyển ngữ: Andrew PastelQT Convert: o0okanakao0o Số chương: 424 (tính cả pn)Thể loại: H văn, chủ thụ, xuyên nhanh, hệ thống, np, HEVăn án: Ảnh đế Đường Đường là nhân vật lót đường trong một quyển truyện tổng thụ. Kết cục trong truyện là bị một tên vai chính thích giả nhân giả nghĩa giẫm đạp để đi lên, thân bạn danh liệt, nhưng không ngờ, cốt truyện lại vỡ nát....Sau khi xuyên qua Đường ảnh đế bắt đầu cuộc sống mặt ngoài tỏ vẻ không muốn đâu, bên trong lại sung sướng kêu vang.…
TÂM SỰ NGỌT NHẤT THẾ GIỚITác giả: Tinh ĐườngEditor: breakmin_yi hay R.Y. gì cũng là mình :))Văn án:[Yêu chị là tâm sư ngọt ngào nhất của em]Toàn bộ bệnh viện đều biết, Hứa Mạch của Khoa Ngoại Lồng Ngực là một đóa cao lĩnh chi hoa (1), y thuật bậc nhất, tài mạo bậc nhất, khí chất băng lãnh... cũng là bậc nhất, khiến trái tim những người theo đuôi bị giá rét một mảng lớn vì tổn thương.Bác sĩ thực tập mới tới Mẫn Nguyệt lại là người "càng lạnh thì càng hăng", bám riết không tha vẫy đuôi theo sau Hứa Mạch: "Sư phụ sư phụ, em sẽ làm ấm giường, phòng phẫu thuật lạnh như vậy, chị cưới em được không?"[Mẫn Nguyệt tình thoại tiểu kịch trường]Mẫn Nguyệt: "Sư phụ, vừa nhìn thấy chị, Dopamine (2) trong đầu em lập tức tăng cao"Hứa Mạch đang xem bệnh án, không để ý đến nàng.Mẫn Nguyệt chỉ vào bộ ngực của mình: "Sư phụ, vị trí ở giữa xương sườn thứ hai và thứ năm, chị ở đó"Hứa Mạch lật bệnh án sang trang, vẫn không để ý đến nàng.Mẫn Nguyệt bỗng từ sau lưng ôm lấy người trong lòng: "Sư phụ, em thích chị"Hứa Mạch nhìn chằm chằm bệnh án, lặng lẽ đỏ tai.CP: Bác sĩ Phó chủ nhiệm băng sơn mỹ nhân X Bác sĩ thực tập nguyên khí mười phần còn lại người đẹp thích nói ngọtNội dung nhãn: tình hữu độc chung, ông trời tác hợp, nghiệp giới tinh anhChú thích:(1) Cao lĩnh chi hoa: đóa hoa không thể với tới, chỉ có thể ở xa mà nhìn, không thể chạm tới(2) Dopamine: là một hóa chất hữu cơ được tạo ra từ chất tyrosine, có chức năng vừa là hormone vừa là chất dẫn truyền thần kinh và đóng vai trò quan trọng tron…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…