hOi. Dan cHOi99
Mệt mỏi........nó đang bước đi.......thơ thẩn.......buồn bã.......kiệt sức......nó gục ngã xuống......đôi chân nhỏ bé của nó đang tê buốt.......cái chân đang hành hạ nó k thương tiếc......nó đau......cố chịu đựng cơn đau này......vết thương cũ của nó tại phát sau 1 trận tai nạn,tưởng chừng như nó đã chết.........nó còn bàng hoàng hơn khi nó k còn 1 người thân nào.......pa mẹ và đứa em trai yêu quý của nó đã chết........chết trong vụ tai nạn khi bay sang Mỹ.......sao mọi ng' có thể bỏ nó ở 1 nơi đất khách quê ng' này.......nó giống như 1 đứa ăn xin......đầu tóc rối bù.....quần áo rách rưới......cái chân đang lết trên đường......ai cũng nhìn nó như 1 sinh vật lạ......nó tủi thân.....nó k còn chỗ nào để đi.......trong ng' nó k có 1 xu......ở đất Mỹ.......1 đất nước xa lạ này thì nó k ng' thân,k bạn bè.......nó ngồi xuống tạm 1 khu hẻm nhỏ......nó khóc.......nó nhớ pa mẹ......nhớ thầy cô,bạn bè.......và k biết rằng nó thiếp đi từ lúc nào
-------------------------
Nhân vật
1.Nó-Ngân: 19 tuổi,sinh viên năm nhất trường ĐH kinh tế quốc dân,bố mẹ và em trai mất trong chuyến bay sang Mỹ,ngoại hình:xinh,dễ thương.....n hơi ngố.....do hoàn cảnh xô đẩy nó đã trở thành đại ca hội SH
2.Kim: 20 tuổi,ở trọ cùng với Tuyết,cô vừa học vừa làm,sáng cô đi học,chiều cô làm tại quán BBQ........tối cô thành 1 dân chơi......là quân sư của Tuyết.....ở trong hội SH
3.Lan: 19 tuổi,bạn của Tuyết,.....,1 lần Tuyết đã cứu cô......cô thề sẽ làm bạn với ân nhân suốt đời......con gái độc nhất của tập đoàn dầu mỏ lớn thứ ba trên TG.....cô chính là phó bang chủ hội SH
4.Hùng:1 đại ca khét tiếng trên đất nước mỹ......k chỉ bởi anh là con trai độc nhất của tập đoàn Shin-lớn nhất trên TG.......anh còn sở hữu khuôn mặt lạnh lùng,vô cảm......anh đánh nhau giỏi.....và k có tình ng'......Đại ca hội "Dân chơi àk nka"
5.Quân:bạn thân của Hùng........phó bang chủ hội "Dân chơi àk nka".....sở hữu 1 khuôn mặt thiên thần,baby.......anh thay bồ như thay áo.....đánh nhau cực kì giỏi......có thể chọi 20ng' 1 lúc
6.Thành:là bang chủ hội "Yêu ko mà nhìn "........giống như Hùng.....anh là 1 dân chơi khét tiếng ,1 sát thủ chuyên nghiệp......địa bàn
của anh rộng rãi khắp nước Mỹ....đối thủ của Hùng.....
7.Việt:quân sư của Thành......cũng ở trong hội "yêu ko mà nhìn"......anh rất sợ con gái khóc.....anh là 1 trợ thủ đắc lực cho Thành mặc dù anh k biết đánh nhau
8.Phong:1 du học sinh từ Việt nam sang.......sau cũng trở thành đại ca của hội BMW......hội BMW có đặc điểm tụ tập tay chơi con nhà giàu.....
9.Chi:Bạn gái của Hùng......sở sữu 1 khuôn mặt thiên thần.....hotgirl nổi tiếng khắp nước Mỹ
10.Ly:bạn thân Chi......1 con quỷ dạ xoa đội lốt thiên thần.....bang chủ bang " Hắc phong"
Hùng,Quân,Thành,Việt........4 bọn họ đã từng là bạn thân.......n do 1 số hiểu lầm.....họ đã trở thành kẻ thù.......
Nó nằm thiếp đi........k biết nó thiếp đi từ lúc nào.......nó cảm thấy có 1 người nào đó đang bế nó......nó muốn mở mắt ra xem ai.......n mắt nó k thể mở ra đc......
Sáng hôm sau......nó thức dậy......đầu nó đau như búa bổ.......nó k biết nó đang ở đâu......ở nhà ai......nó có nhớ lại hôm qua có chuyện gì xảy ra......nhưng nó chỉ nhớ đến mỗi sự việc nó ở 1 khu hẻm nhỏ......và k biết từ lúc nào nó ngất đi.......Bỗng cánh cửa phòng mở ra.......1 chàng trai với mái tóc bạch kim........khuôn mặt đẹp như thiên thần......nó đã ngỡ ngàng trong vài giây nhưng cũng định thần lại đc.......chàng trai tiến đến gần nó hỏi:
-Cô có làm sao ko?
-Àk.....cảm ơn......tôi......ko sao-Nó đỏ mặt
-Thế mà làm tôi lo lắng
-Xin hỏi tôi đang ở đâu vậy?
-Nhà tôi.....hôm qua cô ngất ở trc' cổng nhà tôi.......Nhưng theo tôi thấy cô k phải ng' nc' này
-Vâng......tôi là công dân VN......pố tôi đc phân công sang Mỹ công tác.......n k may chuyến bay đó đã cướp đi bố mẹ và đứa em trai của tôi.......-Nó kể đến đó thì khóe mắt nó đỏ hoe......nó đã khóc
Còn anh chàng kia thì lúng túng trc' con gái khóc.......mặc dù anh là sát thủ cua gái nhưng anh sợ con gái khóc......
-Cô......cô nín đi......ở nc' Mỹ cô còn ng' thân ko?
Nó chỉ lắc đầu......nó vẫn sụt sịt khóc
-Cô có thể nín đi đc ko?.......tôi sợ con gái khóc lắm.....Mà nếu cô không chê thì có thể ở tạm nhà tôi.......
-Nhưng........
-Thôi.......k nhưng nhị gi cả......quyết định như thế nhé.......cô k còn ng' thân mà......cứ coi đây là nhà của mình đi......bjo' cô đi đánh răng rửa mặt rồi xuống ăn sáng nhé.......tôi chờ cô.....-Chàng trai đi ra khỏi p' nhưng k quên nở nụ cười thiên thần với nó
Còn nó.......nó thấy tim mình dập thình thịch.....chắc tim nó có vấn đề......nó cảm thấy yên tâm,ấm áp khi ở bên cạnh chàng trai này.......mà anh ta cũng đẹp trai nữa.......rồi nó cười thầm 1 mình......
Chàng trai thì hồi hộp.......mặc dù anh tiếp xúc với rất nhiều gái......nhưng cô bé này lại làm cho anh thấy vui vẻ......tim anh xao xuyến trc' 1 cô gái xa lạ......cô bé cũng xinh nữa.......đôi mắt cô bé phảng phất nỗi buồn......anh đang nghĩ bỗng điện thoại anh kêu Reng......reng.......reng
-Alo-anh
-Mày ở nhà đúng ko?.......tao sang nhà mày nhé......ở bên nhà tao chán bỏ xừ đi đc
-Ơ.....chắc hôm nay........
-Thôi đi ông tướng.......lại biện lý do......mày chờ tao......10p nữa tao sang
Đầu dây bên kia cụp máy........anh lo lắng......anh sợ cô bé kia ngại và sợ.......nhưng anh vẫn nhất quyết bảo vẹ cô bé khi thằng bạn thân của anh có làm gì đi chăng nữa........có thể anh yêu rồi chăng.......nhưng anh k dám phủ nhận.......bởi anh và cô ta mới gặp nhau và quen nhau chưa đầy 1 ngày
Nó bước xuống......diện 1 chiếc quần sort màu trắng kết hợp với áo phông đen rộng và chiếc thắt lưng to bản.......trông nó cực kì kut3 và cá tính......đến anh cũng phải há hốc mồm ra........k ngờ cô xinh đến thế......
Nó ngồi xuống bàn ăn.......k để ý thái độ của anh chàng........:
-Oa......anh làm hết đây hả......ngon ghê
-Ừ....chắc cô đói lắm rồi......ăn đi
-K phải anh bảo......anh nấu ăn ngon lắm........các món này giống với nhà hàng 5 sao ghê
Anh đỏ mặt......anh định nói với nó pạn đến thì tinh' tong......chuông nhà anh kêu ......anh thấy toát hết mồ hôi.....nó thấy anh đang đứng như cột nhà liền ra mở cửa......thì.......
Chap 2
1 chàng trai với dáng ng' cao to,khuôn mặt lạnh lùng nhưng điển trai......đôi mắt sắc bén như muốn ăn thịt 1 ai đó......nó sợ nhìn vào đôi mắt ấy.....anh chàng chỉ biết há hốc mồm......k hỉu cô ta là ai mà ở nhà bạn thân mình......trông cô nàng cũng xinh xắn,đôi mắt to,lông mi cong,dài.....đôi môi chúm chím.....anh đã từng tiếp xúc với nhiều cô gái.....họ còn xinh hơn cô bé này.....nhưng k hỉu sao anh lại có 1 cảm giác ấm áp khi ở bên cô bé......mặc dù bjo' anh và cô mới chỉ gặp nhau......anh đang nhìn cô bé chăm chú bỗng cô bé hỏi:
-Xin hỏi,anh là ai ạk?
-Câu này tôi phải hỏi mới đúng.....cô đang làm cái gì trong nhà bạn tôi.....Quân đâu?
Nó k trả lời đc....chắng lẽ bảo nó ở nhờ ư......mà nhìn anh như sắp ăn thịt nó.....nó sợ.....nó k nói đc.....còn chàng trai cho nó ở nhờ tên Quân......bjo' nó mới bít(vô tâm quá)
-Tôi.....tôi......tôi là
-Em họ tao đấy.....mày có ý kiến gì sao?-Quân
-Tao có nói gì đâu......tại mấy hôm trc' vào nhà mày có thấy cô gái này đâu......mà mày nhìn tao ghê quá.....như ăn tươi nuốt sống tao vậy?
-Thế k phải mày đang trừng mắt với em họ tao àk
Bjo' cả 2 chàng quay ra nó......nó bắt đầu sụt sịt.....nó sợ quá.....
Quân tiến tới bên nó.....vỗ về nó.....:
-Thôi,nín đi nào,ngoan mai anh mua kẹo cho
Nó đá vào chân Quân:Tôi có phải trẻ con đâu mà mua kẹo
-Thôi,tôi xin 2 ng',trời đã nóng rồi còn bắt khách đứng ngoài này àk-Anh chàng có vẻ bực mình.....đi thẳng vào nhà
-Ê,sao bạn anh kinh vậy?
-Cô nên cẩm thận với lời ăn tiếng nói của cô......đừng để nó ghét.....nó sẽ giết cô đấy,lúc đó tôi k cứu đc cô đâu
Nó sợ......sợ đến nỗi khuôn mặt nó tái mép lại....k nói gì nó lững thững bước vào nhà để lại cho anh chàng Quân đang cười ha hả.......bjo' anh mới thấy cô bé này thú vị......
Tại phòng ăn nhà Quân
-Quân,bjo' mày mới ăn sáng àk?......ăn muộn vậy?
-Tại có 1 con sâu ngủ dậy muộn......nên bjo' mới ăn
-Ai là con sâu ngủ hả......tại anh k gọi chứ bộ- nó làm nũng
-Con xin 2 ng'.......đang đói lắm đây mà còn cãi với chả nhau-Chàng trai quát
-Ủa......thế có ai mời anh đến ăn sao......đến ăn trực lại còn.....-Nó
-Cô......đc lắm.....k ai nhắc nhở cô sao?
Bjo nó mới nhớ lại lời Quân nói......nó đành bịt mồm lại nhìn iu cực khiến 2 chàng trai nhà ta ngây ng' trong vài giây
-Quân,em ông tên gì vậy
-Àk.....nó tên......
Quân bjo' mới nhớ ra chưa hỏi tên cô nàng n nó nhanh trí trả lời rất rất lễ phép:
-Dạ thưa anh......em tên Tuyết.....n anh cứ gọi em là Ngân đi ạk
-Oh......Còn anh tên Hùng nhé cô bé-Nói xong Hùng nháy mắt nó làm nó đỏ mặt
Quân thì đang nghĩ:"Mình vô ý thật.......ng' ta ở đây mà quên chưa hỏi tên......tên Ngân,cái tên hay đấy chứ.....mà cũng rất phù hợp với chủ nhân của nó"
Bữa ăn sáng diễn ra rất vui vẻ......chỉ có tiếng cãi nhau của nó và Hùng,hành động cử chỉ quan tâm của Quân đối với nó.......làm cho anh chàng Hùng nóng mặt.....tại sao khi nhìn thấy 2 ng' tình tứ anh lại thấy tim mình đau nhói......anh thấy khó chịu lắm......anh tự an ủi họ là anh em mà(nhầm rồi em ơi...)....nhưng anh vẫn cảm thấy khó chịuChap 3
Reng.....reng......reng......điện thoại của Hùng kêu lên:
-Alo -Hùng
-Đại ca......đại ca đến quán BLUE mau lên.....chị Chi đang làm loạn ở đây ạk-đàn em
-Đc rồi.......20p nữa anh có mặt......
Hùng cúp máy......Quân có vẻ quan tâm cuộc điện thoại đó liền hỏi:
-Có chuyện gì vậy?
-Con Chi làm loạn ở quán BLUE.......bjo' tao cả mày đến dẹp loạn......
-Đợi tao.....tao lên thay đồ.....
-Mau lên ông tướng
Nó vừa nghe thấy gì đây......"đại ca......trời........chẳng lẽ mình đang ở nhà của 1 tên xã hội đen.....sao số mình đen thế này.....tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa......ở VN tưởng thoát đc pọn đàn em.....sang đây mình lại gặp xã hội đen.....ôi lạy chúa ơi.......bjo' mình phải nghĩ cách thoát khỏi cảnh đen tối này càng nhanh càng tốt......mình k thể ở cạnh 2 tên xã hội đen này thêm 1 giây phút nào nữa.....mình lúc nãy k biết nên mới ăn bữa sáng vui vẻ với 2 tên kia.......còn bây giờ thì không "......nó đang định lẻn lên phòng lấy vali bỗng Hùng kéo nó lại:
-Cô đi cùng pọn tôi chứ?
-Gì.....gì......cơ......tôi nghĩ tôi ở nhà tốt hơn
-Sao cô lại nghĩ thế.......cô nên ra mắt đàn em của pọn tôi thì hơn.......cô là em họ của Quân mà.....pọn đàn em cần phải bít
-Thôi......tôi hơi mệt......tôi ở nhà dọn dẹp nhà cửa cho anh Quân
Nó còn lẩm bẩm:"Đại ca......đàn em.....ghê cả người "
Nó tưởng Hùng k nghe thấy n nào ngờ anh chàng lại nghe rõ là đằng khác........Hùng chỉ tủm tỉm cười nghĩ cô bé này càng lúc càng thú vị
-Tôi lên p' đây
-K đi thật àk?
-Tôi nghĩ mình ở nhà sẽ tốt hơn
-Hùng nói đúng đấy.......em đi đi.....đừng ở nhà......buồn lắm.....mà em mới sang đây.....cần ngắm cảnh đẹp ở Mỹ chứ-Quân từ tầng 2 bước xuống,anh đang xắn tay áo.....
-K nói nhiều......em phải đi -Nói xong Hùng kéo nó ra chiếc xe mui trần của anh
Nó thì sợ......nó sợ sẽ lại xảy ra cuộc đánh nhau tranh giành địa bàn......nó muốn 1 cuộc sống bình yên như bao đứa khác......Quân như nhìn thấy vẻ lo lắng hiện lên trên khuôn mặt của nó......anh chỉ mỉm cười.....1 nụ cười khiến bao cô gái say mê.....anh nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô.......nó cảm thấy ấm áp......hơi ấm của anh truyền sang cho nó.....nó k còn cảm giác sợ sệt....thay vào đó là niềm hạnh phúc.....nó đỏ mặt
Tại quán BLUE
-Chào đại ca......chào anh Quân - pọn đàn em cúi chào
-Chi đâu? -Hùng
-Dạ.....thưa đại ca.....chị Chi đang nhảy trên sàn ạk -1 đàn em bên cạnh Hùng nói,tay chỉ lên sàn......
Hùng k nói gi......anh tiến lại gần 1 cô bé tóc vàng,quần áo thiếu vải đang nhảy những điệu nhảy rất bốc lửa,sexy.......K hỉu Hùng nói gì với cô gái mà mặt mũi cô tái mép lại......ng' cô run rẩy cả lên......
Quay trở lại chỗ nó ,Quân và pọn đàn em đang ngồi
-Thưa anh......cô gái xinh đẹp đây là.....-1 đàn em hỏi
-Em họ của anh.......cấm đứa nào đụng vào em anh.........mất 1 ngọn tóc là anh thịt
-Ai dám hả anh.......em ơi,em có người yêu chưa-1 đàn em khác hỏi
-Em làm GF của anh nhé- đàn em thứ 2
-Đi chơi với anh k em?-Đàn em 3
bla........bla.........
-Thôi.......k trêu em anh........-Quân
-Tôi muốn về nhà.......k muốn ở đây thêm 1 giây phút nào cả -Nó kéo tay Quân
-Đợi anh 1 lát rồi anh đưa em về nhé......bé ngoan
Nó chỉ bít ngồi im nghe Quân và pọn đàn em đang nc........những cuộc đua xe giữa các bang hội........những trận đánh nhau tranh giành đại bàn.........May cho nó ở VN nó cũng đã từng như thế .......nên khi nghe bọn đàn em và Quân nói chuyện .....nó k thấy ghê mấy.......nhưng ở đây đua xe và đánh nhau kinh hơn VN nhiều.......vào tù thường xuyên.......nó cảm thấy ngán ngẩm........chân nó vẫn còn đau.....nó chỉ muốn về nhà ngủ 1 giấc thôi.........
Anh chàng Hùng và cô gái tên Chi đang ôm nhau.....làm những cảnh nóng ngay trước mặt nó......nó cảm thấy nóng mặt.....Chi và Hùng tiến đến gần chỗ nó ......ngồi đối diện nó.......càng làm cho nó bối rối......Quân định giải vây cho nó thì Chi lên tiếng:
-Honey àk....cô gái này là ai vậy?.....nhìn trông cũng dễ thương quá ha.......nhưng hơi quê....-Cô nàng Chi cười lớn......làm nó đỏ mặt.....quê tột độ
-Em họ tôi.....tôi cấm cô nói với cô ý như thế-Quân nói to
-Ấy....ông anh nóng thế......trêu cô bé tí thui mà.....Chị tên Chi,còn em? -Chi cầm ly nước lên uống,nhưng mắt vẫn nhìn nó
-Àk.....chào chị....em tên Ngân
-Ngân......tên đẹp đấy......Ra nhảy bài này với chị nhé
-Ơ......thôi ạk.....em......em.....
-Chị k thích nói nhiều đâu......ít khi chị mời người nào mà bị từ chối đấy-Chi nhăn mặt
-Dạ....vâng
Nói rồi......Chi và nó ra sàn nhảy.......Quân cảm thấy bồn chồn......sao Chi lại có thể làm thế với nó.....chắc gì nó đã bít nhảy......định làm cho nó bẽ mặt hay sao.......Trái lại với hành động của Quân.....Hùng cảm thấy thích thú vô cùng......anh càng lúc càng hứng thú với nó......
Phải nói 1 điều khiến ai cũng không khỏi ngạc nhiên.......nó nhảy,những điệu nhảy bốc lửa.....ai cũng trầm trồ thán phục......nhưng k ai ngờ chân nó đau tê tái......mặt nó nhăn nhó vì đau.....chỉ được 5p đầu nó nhảy bốc lửa nhưng sau đó nó bắt đầu k đứng vững........vết thương cũ tái phát......chân nó rỉ máu.......mọi người k ai để ý đến nó......nó cảm thấy thế giới này khác xa thế giới nó muốn......nó k muốn rơi vào những cạm bẫy của đường đời......nó đau quá......Quân như cảm thấy được anh chạy ra chỗ nó......đỡ cho nó..... nhưng k ngờ nó đã ngất đi......chỉ kịp nghe loáng thoáng Quân gọi tên nó......nó cảm thấy vui khi ở 1 nơi xa lạ có người quan tâm tới nó như thế
Chap 5
Sáng hôm sau,nó tỉnh dậy,cái chân bị thương được băng bó mặc dù hơi nhem nhuốc.......nó bất giác mỉm cười......Quân tốt với nó quá.....anh đã giúp nó quá nhiều.....nó k nên làm phiền anh.......nó ở đây là phải chấp nhận cuộc sống giang hồ......cạnh tranh nhau về địa bàn,về đàn em......sẽ phải đổ máu......bệnh viện......tất cả những thứ đó như ùa về ngay trong mắt nó......nó muốn có 1 cuộc sống bình yên.......bên cạnh gia đình thân yêu của nó.......nhưng ông trời đã cướp đi của nó tất cả......nó đã khóc.....nó nhớ bữa cơm gia đình ấm cúng......nhớ những lúc cãi nhau với đứa em trai ngang bướng......nhớ vòng tay che chở của pa mẹ......nó muốn trở lại ngày xưa.....1 cô bé 19 tuổi làm sao đủ sức chống trọi với cạm bẫy .....không 1 người thân......nó sẽ dựa vào ai......nó phải tự lập......1 công chúa như nó giờ cũng phải đi kiếm tiền.......bạn bè nó mà nhìn thấy chắc phát điên lên......nó đã tự hứa với bố mẹ và em trai......nó phải sống tốt.....nó còn phải thực hiện nguyện vọng của em trai mình.......nó k thể bỏ cuộc dễ dàng......Nó nào ngờ Quân đã trông thấy nó khóc......anh thương nó.....bất giác anh muốn bảo vệ nó......anh k muốn nó bị tổn thương........" phải chăng đây là tình thương của 1 người anh trai với 1 người em gái sao........làm mình có thể yêu cô ấy được " Quân suy nghĩ......nhưng anh k dám phủ nhận anh yêu nó......anh chỉ muốn coi nó như 1 cô em gái.......mối tinh đầu đã quá đủ để anh yêu thật lòng......anh k muốn rơi vào cạm bẫy của tình yêu.....Anh bỏ xuống nhà.....mấy hôm nay từ khi nó xuất hiện,anh đã khác xưa.......anh nói nhiều hơn,vui vẻ hơn.....có phải ông trời đã phái nó xuống để làm dịu nỗi đau 1 năm về trước của anh ko?......
Bất chợt có tiếng HÙ.....anh giật mình ngoảnh ra thấy Chi và Quân đang đứng đằng sau anh.......anh thở dài,Chi như nhìn thấy nét mặt lo âu,buồn bã của thằng bạn thân liền ngồi xuống hỏi:
-Sao vậy Quân?.....ông có chuyện buồn gì sao?.......hay chuyện 1 năm trước vẫn còn ám ảnh ông?..-vẻ mặt Chi lo lắng
-K có chuyện gì đâu.......đang suy nghĩ vài chuyện thôi.......2 người lần sau đi đàng hoàng 1 chút đi.......kiểu này tôi vào bệnh viện sớm mất thôi
-Đâu phải tại bọn tôi,ông mải suy nghĩ nhiều quá nên mới vậy chứ.......tôi bấm chuông k thấy nên vào chứ sao......anh yêu nhỉ?-Chi quay ra nhìn Hùng
-Đúng rồi đấy.....ai cho ông trách em yêu của tao-Hùng
-Ủa,mà em họ của ông đâu?-Chi hỏi mắt dáo dác nhìn xung quanh
-Trên phòng......-Quân chỉ tay lên tầng 2
Chưa kịp nói hết câu,Chi đã chạy 1 mạch lên phòng của Ngân......2 anh chàng ngao ngán nhìn nhau.....chỉ biết thở dài,thương cho số phận của Ngân......
Nó vẫn đang nhớ lại những năm tháng ngày xưa thì Cốc cốc cốc
No vội lấy tay lau nước mắt rồi nói:
-Anh vào đi,sao hôm nay lịch sự thế.......
-K phải Quân đâu,chị Chi này
-Ơ chị Chi......Chị làm gì ở đây?
-Cô hỏi hay thật,chị đến thăm cô chứ......mà cho chị xin lỗi vụ hôm qua nhé,k biết em đau chân mà còn bắt em nhảy-Mặt Chi ỉu xiu xuống
-K ......không phải lỗi của chị đâu......tại em không biết lượng sức mình mới thế
-Hì.....k hỉu sao lần đâu gặp em chị đã kết em rồi.....chân em đỡ chưa......chị dẫn em đi đến 1 nơi.....em sẽ thích cho mà xem
-Em......
Chưa kịp để nó nói hết câu....Chi đã kéo nó đi k thương tiếc......còn nó chỉ biết đường lắc đầu với bà cô này......xuống nhà 2 anh chàng cũng k biết làm gì cứu nó......2 ông mà ngăn Chi lại thì có ngày phải vào bệnh viện
Chap 6
Chi đưa nó đến 1 cửa hàng làm tóc có tiếng tại Mỹ.....nó hơi ngỡ ngàng,nó đã từng được mơ đến đây,để được 1 lần làm tóc.....và bây giờ ước mơ của nó đã thành hiện thực.....nhưng sao nó không có 1 cảm giác thích thú.....có phải chăng ông trời cướp đi gia đình của nó và thay vào đó lại là những ước mơ xa xỉ này ư?......nó bất giác nở 1 nụ cười buồn.....Chi k quan tâm mấy thái độ của nó,cô kéo nó vào trong,nói gì đó với anh chàng tạo mẫu tóc khiến anh cứ quay ra nhìn nó kèm theo 1 cái nháy mắt làm nó đỏ mặt......Nhưng nó hơi bức xúc,Chi k có quyền bắt nó thay đổi kiểu tóc,nó thích mái tóc dài và đen ngày xưa......mẹ nó thích thế nên nó không bao giờ cắt tóc......thế mà bây giờ nó phải nhắm mắt chịu đựng những sợi tóc từ trên đầu nó rơi xuống,nó đau lòng......nhưng nó còn bít làm gì.....Chi đã muốn thì đừng ai ngăn cản được
2 tiếng đồng hồ trôi qua.....nó bất ngờ trước kiểu tóc mới này......nó không còn nhận ra nó ngày xưa......mái tóc dài đen nhánh thay bằng mái tóc xoăn bồng bềnh màu xanh rêu......nhìn nó xinh cực......ai cũng trầm trồ khen nó......Nhưng chưa để nó nghe hết Chi đã kéo nó đi sang 1 shop hàng hiệu,cô chán chả buồn nhìn Chi.......cô nàng tiểu thư suốt ngày thích người khác làm theo ý mình.......Chi chọn cho nó rất nhiều kiểu moden bây giờ nhưng nó không thích......nó chỉ thích những quần áo thể hiện cá tính,phong cách của nó.....thấy Chi mua quá nhiêu đồ cho nó......nó bèn ngăn lại:
-Chị Chi ơi,thế này đủ rồi.......em chỉ cần vài bộ thôi mà
-Chưa đủ đâu cô bé ạk.......em có bít em giống em gái của chị lắm không?......nhưng nó đã mất trong 1 vụ tai nạn.....lúc đó chị k thể làm được gì cho em chị cả......nhìn thấy em chị như nhìn thấy em gái chị vậy......em hãy để chị mua cho em nhé -Chi nói giọng cô hơi buồn
-Ơ.....Vâng ạk
-Phải ngoan thế chứ cô bé - Giọng cô tươi tỉnh hẳn lên
Nó thấy vui khi có những người bạn ở bên cạnh quan tâm cho nó.......nhất là Chi,mới quen cô 1 ngày nhưng nó coi cô như 1 người chị......nhưng cách quan tâm của Chi hơi thái quá......cô thích làm theo ý mình nên người khác hơi khó chịu.......
Mua sắm mãi cũng chán.......nó tưởng được tha về nhà......nào ngờ Chi tuyên bố 1 câu xanh rờn:"Ra quán bar BLUE "
"Ôi trời đất ơi......ai cứu con với..... kiểu này chắc thân tàn ma dại về nhà ý chứ ......đã đau chân lại bắt mình đi ra bar làm gì nữa.....có ai cứu tối ko? " nó nghĩ thầm,mặt nhăn nhó........Chi mỉm cười khi thấy thái độ của nó như thế......chưa 1 người nào dám cãi lời cô......ai chơi với cô cũng chỉ vì tiền......còn nó,nó không tỏ ra vui vẻ khi đi cùng cô.......làm cô hơi khó chịu.......nhưng cô đã muốn thì đưng ai ngăn cản........
Tại quán bar BLUE
-Uầy,người đẹp.......tưởng em đi cùng với Hùng chứ - 1 thằng tóc xanh tiến đến gần Chi,tay hắn đưa lên vuốt tóc cô
-BỎ BÀN TAY BẨN CỦA MÀY RA - Chi hất tay hắn ra với vẻ mặt giận dữ
-Làm gì em nóng thế......hiền 1 chút thì anh thương.......mà cô bé đứng cạnh em cũng dễ thương quá ha -hắn tiến đến gần nó làm cho nó sợ
-Tao nói rồi,đừng động vào người của tao....... -Chi nói 1 cách khinh bỉ
-Anh thích đụng đấy,thì sao? -Hắn vòng tay qua eo nó......càng làm cho nó sợ hơn....nó chỉ mong Quân đến cứu nó......mà sao tình huống này nó chỉ nghĩ tới mình Quân vậy.......
-Được thôi........tao chỉ hỏi mày đúng 1 câu.......mày muốn sống,muốn chết hay muốn làm người thực vật
-Anh muốn xem em làm cho anh chết trước mặt ngừoi đẹp như thế nào?
-Vậy thì.......-Chưa nói hết câu,Chi lấy tay đấm vào mặt hắn nhưng hắn cũng không vừa......hắn đỡ được nắm đấm của Chi khiến cô nàng sợ xanh mặt lại......
Chap 7
Nhìn vẻ mặt tái mép,sợ xanh mặt của Chi khiến hắn càng cảm thấy thích thú........nhưng hắn k có vẻ quan tâm đến Chi.......người hắn quan tâm là nó......không hỉu sao hắn lại ấn tượng về nó như thế......nó đứng bất động,mồ hôi mẹ mồ hôi con chảy ròng ròng.....nó sợ,nó mong 1 người nào đó đến giải cứu cho nó.....hắn tiến sát chỗ nó......đôi bàn tay bẩn thỉu của hắn đang sờ lên má nó thì........
-DỪNG TAY LẠI - 1 giọng nói tức giận vang lên ở ngay đằng sau nó......1 chàng trai sở hữu vẻ mặt lạnh lùng đến gai người.........ánh mắt anh như muốn ăn tươi nuốt sống hắn........nhưng hắn ta đâu có sợ anh......bàn tay vẫn vuốt lên tóc nó,miệng thì nói:
-Sao,chú em muốn gì ở anh?......Muốn anh nhường cho àk......đợi anh ăn trước rồi chú ăn sau nhé
Hắn vừa nói dứt câu,1 chàng trai khác đến bẻ tay hắn kêu 1 tiếng RẮC làm người xem ở đấy phải kinh hãi,sợ 1 cách lạ thường......k ai dám ho he 1 tiếng,chưa để chàng trai lạ mặt nói hắn đã chuồn nhanh ra khỏi quán........
2 chàng trai lạ mặt tiến lại gần nó và Chi......Chi sợ xanh mặt,cô không nói 1 câu gì......nó ôm Chi,an ủi Chi,trấn an cô mọi chuyện đã qua.......2 chàng trai không hỉu mô tê gì hết........chẳng lẽ 1 cô nàng ăn mặc chơi như thế này lại sợ mấy cảnh đánh nhau này ư?.......không riêng 2 chàng trai thấy lạ,nó cũng ngạc nhiên không kém......
Chi dần dần đã trở lại trạng thái ban đầu......2 ngươi lạ mặt vẫn ngồi ở đấy quan sát từng cử chỉ của nó và Chi.......nó ghét nhất ai soi mói nó liền nói:
-Các anh nhìn đủ chưa?.....Bọn tôi lạ lắm hay sao mà nhìn?
2 chàng đang mải ngắm nó bất giác nghe nó hỏi liền giật mình,cả 2 đều lúng túng:-A.....2 cô không sao là tốt rồi
-Ừm,bạn tôi đã đỡ hơn rồi.......cảm ơn 2 anh lúc nãy nhé
-Không có gì đâu.......ai gặp chuyện này cũng sẽ giúp 2 cô thôi mà........Mà cô tên gì vậy?
-Tôi tên Ngân,bạn tôi tên Chi......Còn anh?
-Tôi tên Việt.....bạn tôi tên Thành-Vừa nói Việt vừa chỉ chàng trai ngồi bên cạnh
-Cho tôi hỏi 1 việc được không?
-Hỏi thì hỏi đi......có cấm đâu -Thành trả lời 1 cách lạnh lùng
-Xin lỗi cô,bạn tôi là thế.......có gì cô cứ hỏi-Việt
-Àk.....các anh biết chỗ nào làm thêm không?
-Cô muốn làm à?-Thành
-Ừm......tôi cần 1 công việc để trang trải cuộc sống của mình.....anh có thể chỉ giúp tôi được ko?
-Quán này đang cần 1 người chỉnh nhạc sàn nhảy.......hay mày cho cô ý vào đi
-Cô thật sự muốn làm chứ?-Thành hỏi với vẻ mặt lạnh lùng
-Tôi muốn -Nó trả lời 1 cách cưong quyết
-Ok.....
Thành rút điện thoại ra nói chuyện gì đó....xong quay ra chỗ nó......
-7h tối mai đến đây làm việc,tôi sẽ ở đây chờ cô......
-Cảm ơn anh
-Cho tôi số điện thoại của cô
-Mày lấy làm gì,thấy em xinh quá xin để tán àk-Việt
-Cút.......ăn nói lung tung....tao đập chít
-Tao sợ quá
-thế nào,đưa cho tôi số điện thoại của cô đi
-XXXXXXXX
-Ok,tôi sẽ liên lạc với cô sau........Việt đi thôi
-PP cô nhé,mai gặp lại,hay cô đi cùng với pọn tôi đi
-THôi,tôi chờ bạn tôi tỉnh lại,cảm ơn 2 anh
2 người con trai mặc đồ đen đi khuất.....nhưng không hỉu sao nó không có ấn tượng gì với 2 người đó......mặc dù 2 người sở hữu 2 vẻ đẹp chết người.....nhưng nó lại không quan tâm.....điều nó quan tâm lúc này chính là Chi.......người yêu của Hùng-1 dân chơi có tiếng.......sao Chi lại sợ mấy cảnh này chứ?...đang thắc mắc thì.......--------------------------------------------------------------------------------
Chap 8
Chi tỉnh dậy......cô thấy đau đầu kinh khủng......những lúc này cô muốn nhảy......điệu nhảy sexy đã làm giảm bớt căng thẳng.....nó không muốn chen vào.....chỉ nhìn cô nhảy.....nhưng đã quá muộn,không về 2 anh chàng kia sẽ lo........nó kéo Chi đi ra khỏi quán BLUE.....Chi vẫn còn tiếc rẻ.....bây giờ nó không còn quan tâm tới thái độ của Chi,nó cần bắt 1 chiếc taxi về nhà......nó muốn ngủ 1 giấc thật ngon để ngày mai bắt đầu 1 công việc mới.....nó sẽ thích ứng được mà.....nó tự an ủi nó.....nó đâu bít rằng Chi đã nghe hết cuộc nói chuyện của nó với 2 anh chàng lạ mặt kia.....nhưng Chi không muốn can thiệp quá sâu vào cuộc sống riêng tư của nó......Chi chỉ ngồi nhìn nó thở ngắn thở dài mà cô nàng cũng đau đầu không kém.....
1 ngày mới lại bắt đầu.....hôm nay Quân đi đâu từ sáng,nó cảm thấy căn nhà trống vắng.....sao bây giờ nó thấy nhớ nụ cười của Quân quá.....nó cũng không hiểu sao lại nghĩ tới Quân nhiều như thế.....hàng nghìn câu hỏi cứ đặt ra không có 1 lời giải đáp......nhưng bây giờ nó không có nhiều thời gian suy nghĩ.....nó cần chuẩn bị cho buổi đi làm đầu tiên vào chiều nay.....nó háo hức bởi 1 công chúa như nó lần đầu tiên được sống tự do,được làm những việc nó thích......
Chiều hôm đó tại quán BLUE
-Đây là Ngân,là người mới làm việc với chúng ta,hi vọng các bạn sẽ giúp đỡ cô ấy-Việt nói nở 1 nụ cười khiến bao nàng si mê
-Àk.......xin chào mọi người,mong mọi người giúp đỡ mình trong thời gian tới-Nó mỉm cười , khiến cho 1 người ở đấy đỏ mặt
-Thôi,thế là xong,bây giờ cô sang chỗ kia chỉnh nhạc sàn đi......làm đến 12h thì về nhé - Thành
-Đc roài-Nó vui vẻ trả lời
Từ lúc nó làm việc,khách đông hẳn,đa số là dân chơi,đại gia.......nó rất thích những chỗ đông người,ồn ào nên mấy việc này đối với nó rất đơn giản.....nhạc sàn bốc,ánh đèn lập lòe,những điệu nhảy cuồng nhiệt,sexy......tất cả chỉ có những quán bar,vũ trường....Thành có vẻ hài lòng khi nó làm việc tích cực như thế và làm rất tốt là đằng khác......Chap 9
12h đêm,nó làm xong việc,công việc của nó cũng khá nhàn nhưng phải đứng và nhảy nhiều.....nó mệt,nó đói.....nó không ngờ lại vất vả đến vậy.....bây giờ bạn bè mà nhìn vào nó thì không ai đoán được nó của 1 tháng trước.....trông nó xanh xao hẳn nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp hồn nhiên,ngây thơ,dễ thương.......
Trời đã khuya,đường vắng hoe chỉ có vài nhóm người đua xe khiến nó hơi sợ......nó hay đi chơi đêm với bạn bè,chưa bao giờ nó đi đêm 1 mình......mà ngoài đường không còn 1 chiếc taxi nào.......nó nản,mệt mỏi,đành đi bộ về nhà........nó mong có 1 ai đó cho nó đi nhờ bỗng BÍP BÍP.....nó ngoảnh ra.....thấy Thành đang đi xe mô tô đứng ngay đằng sau nó.....nó mừng rỡ như bắt được vàng.....Thành còn chưa kịp nói gì thì nó đã ngồi sau anh.....bất giác anh bật cười vì cái tính trẻ con vô tư của nó:
-Này,tôi đã mời cô chưa mà cô đã lên xe của tôi......con gái gì mà vô duyên hết chỗ nói
-Kệ tôi,anh không biết vô duyên là vô cùng duyên dáng àk....haha
-Thôi,tôi chịu cô rồi.....nhà cô ở đâu để tôi đưa cô vè nào?
-Phải thế chứ.....anh đi thẳng,rẽ trái,đến cái nhà màu xanh xanh thì đấy chính là nhà tôi
-Rồi,cô nói 1 lèo như thế ai mà nhớ được
-Đi đi ông tướng,tôi mệt,muốn ngủ hiểu chưa?
-Dạ,em đã hỉu ạk
Trên đường về nó và Thành nói chuyện rất vui vẻ......Nó hơi sợ khi bước vào nhà,đèn vẫn sáng,Quân đang chờ nó.....nhưng nó vẫn rón rén bước vào nhà......
-Ngân,em đi đâu mà bây giờ mới về,có bít anh lo cho em như thế nào không?
-Em xin lỗi đã để anh lo
-Vậy em đi đâu?
-Dạ,em.....em đi chơi với pạn-Nó ấp úng trả lời
-Em mới đến đây làm gì có bạn,khai thật đi -Quân quát,tiến sát tới chỗ nó
-Em làm gì kệ em,sao anh cứ nói hoài.....em cả anh có gì đâu mà anh nói như thế -Nó tức giận,chạy 1 phát lên phòng
-Em đâu bít rằng anh yêu em-Quân nói khi Ngân đã lên phòng
Nó tức giận,nó ném chăn gối với vẻ mặt giận dỗi......nó ức,nó khóc,Quân không hỉu cho nó......nó cần 1 người bên cạnh để chia sẻ buồn vui với nó nhưng Quân cứ làm nó khó xử......nó cũng không biết nó thiếp đi từ lúc nào,nó ngủ 1 cách ngon lành sau 1 ngày mệt mỏi,trên môi nở 1 nụ cười thiên thần có lẽ nó đang mơ 1 giấc mơ đẹp
Chap 10
Sáng hôm sau,nó cho phép nó ngủ muộn hơn 1 tí,nó muốn nghỉ ngơi để tối bắt đầu làm việc.....nhưng không hiểu sao nó lại không ngủ được,nó cứ nghĩ tới Quân,nghĩ nhiều là đằng khác,nó cảm thấy hối hận khi hôm qua to tiếng với Quân......nó muốn xin lỗi Quân......nó ngồi dậy,đi xuống dưới nhà,thấy Quân đang làm đồ ăn sáng dưới bếp,nó Hù anh 1 phát khiến anh giật thót tim,anh quay lại giận yêu nó:
-Cô bé làm anh sợ quá,kiểu này vào bệnh viện có ngày - Quân cốc nhẹ vào đầu nó
Nó xoa nhẹ đầu,lè lưỡi: -Kệ em,hù mỗi tí mà đã giận người ta
-Anh nào dám giận em iu
-Hì,ai cho anh gọi em là EM IU hả?
-Thế không mún àk
-Không,ghét oài -Nó quay mặt đi khiến Quân phì cười
-Anh thương mà,đừng ghét anh nhé
-Em tha cho,lần sau thì.......
-Rồi,anh biết lỗi rồi ạk -Quân khoanh tay nhìn iu cực
-Mà hôm qua em xin lỗi nhé,hôm qua em hơi mệt nên đã cáu với anh -Nó đỏ mặt
-Anh cũng có lỗi vì quát em,làm hòa nhé
-Ok
-Thôi,ăn sáng đi,rồi anh dẫn em đi chơi,chịu không em iu
-Chịu luôn
Bữa sáng diễn ra vui vẻ,tình cảm 2 người như tăng cấp độ lên 1 mức nữa.......Cả ngày nay nó và Quân đi chơi rất nhiều nơi,nào khu vui chơi,vườn thú,đi bơi,shopping......nó biết thêm được nhiều điều thú vị,khám phá ra nhiều điều mới lạ......Quân và nó tay trong tay dẫn nhau đi dạo,cả 2 đều im lặng chờ người kia bắt chuyện trước......nhưng tính nó thì không chịu nổi sự ngột ngạt này,bèn quay ra nói thì Quân đã lấy tay che miệng nó ra dấu im lặng......nó cũng không hiểu mô tê gì hết
Nó thấy vẻ mặt Quân rất đáng sợ,chưa bao giờ nó thấy anh như thế.......nó quay ra đằng sau nhìn 1 bọn khoảng hơn 30 người đang tiến sát chỗ nó và Quân.....nó đứng im có vẻ nó sợ quá....còn Quân,anh đang che chở cho nó,anh không muốn nó vì anh mà bị thương......anh đuổi nó chạy đi,nhưng nó không cho phép nó bỏ mặc anh lúc này......có sống thì cùng sống,chết cùng chết.....nó không phải là người vô ơn bạc nghĩa......nó đang loay hoay tìm 1 vật nào nhọn để chống trả lại bọn chúng thì 1 dáng người khá quen thuộc dẫn đầu bọn nó........vâng không ai khác chính là Thành,nó bất ngờ ,hàng nghìn câu hỏi đặt ra trong đầu nó nhưng bây giờ nó cần phải tìm cách cho nó và Quân thoát được.......hơn 30 người chứ ít gì,kể cả nó và Quân giỏi võ cỡ nào cũng không thể trụ được .......nó cần nói chuyện với Thành......bây giờ mà ra đấy nói chuyện có khi Thành bắt nó làm con tin thì khổ.....nhưng nó vẫn cố thử mặc cho Quân ngăn cản nó.....khoảng cách giữa nó và đàn em của Thành không nhiều,chỉ chừng 5 mét.......mỗi bước đi của nó thật nặng nề,1 người như nó trời không sợ,đất cũng không sợ......thế mà bây giờ lại sợ 1 người như Thành......chân nó đi,mắt nó hơi nhắm lại,tay thì hơi run ,nó nghĩ " bố mẹ trên trời linh thiêng phù hộ cho con sống sót,Chi ơi ,Hùng ơi ,2 người ở đâu cứu em với".......nó tiến lại gần Thành,anh cũng bất ngờ khi thấy nó đi cùng với Quân-kẻ thù của anh......anh có cảm tình với nó,nói đúng hơn anh thích nó.......thế mà bây giờ nó lại đi với người khác,anh tức điên lên nhưng vẫn cố bình thản.....còn nó chỉ cách Thành khoảng 1 mét,nó cỗ giữ 1 khoảng cách nhất định để nói chuyện,nếu không thương lượng được thì nó và Quân sẽ chạy,đánh nhau thì thua là cái chắc:
-Anh Thành.......em.......
-Em định xin cho cái thằng bựa kia ư? -Thành nhướn mày hỏi
-Sao lại bựa được.......anh.......
-Thì sao?......nếu như có ý định bảo tha thì không bao giờ
-Tại sao?
-Em biết tính của anh rồi,anh không thích hỏi nhiều
-Sao anh quá đáng thế?
-Vây anh hỏi em,anh quá đáng với em hay chính em quá đáng với anh -Thành chỉ tay vào mặt nó khiến nó đứng tim
-Em......
-Không trả lời được phải không?
-Mà sao anh phải tức giận như thế?
-Anh tức giận tại vì EM ĐI CÙNG NGƯỜI CON TRAI KHÁC ĐƯỢC CHƯA?
-Anh và em chả có quan hệ gì cả......đừng quá đáng như thế chứ
-Vậy em và Quân có quan hệ gì với nhau hả ?(ghen đây)
-Anh em họ.....Quân là anh họ của em (xạo thế).....anh tha cho Quân đi
-Thật không? -Thành mừng thầm nhưng giả bộ lạnh lùng - Nếu muốn anh tha thì.........
-Thì sao?.....Nói nhanh đi......
-Em làm bạn gái của anh
-Còn lâu mới có chuyện đó -Quân từ đâu bước ra
-Đây không phải chuyện của mày......tao bảo mày CÚT -Thành
-Tao không cút,làm gì tao,đánh nhau á......thích thì chiều
2 người con trai nhìn nhau bằng ánh mắt sắc,lạnh lùng......nó đành tát mỗi người 1 phát vào má......:
-2 anh thôi đi,tôi nói cho mà biết tôi không phải loại con gái qua đường đâu,anh biết gì về tôi mà bảo tôi làm bạn gái của anh.......-Nó chỉ vào mặt Thành
-Anh.......anh.......
-Quân đi thôi anh - Nó kéo tay Quân lôi thẳng đi nhưng nào ngờ Thành lại đánh lén sau lưng Quân khiến Quân ngã ngửa ra đằng sau,nó tức giận,nó ức,nó nhìn Thành bằng ánh mắt coi thường.....Thành không để ý nó mấy,sai đàn em xông vào đánh Quân,nó không thể bỏ mặc Quân,nó dùng hết sức lực xông vào đánh đàn em của Thành.......Thành bất ngờ về việc nó có võ,còn nó với sức con gái đánh 10 người là cùng.......tình thế bất ngờ thay đổi khi nó đang đánh hung hăng bọn kia chỉ 5 phút sau bọn nó đã đánh nó,nó bị tát,giật tóc(may không bị xé áo)......chân tay nó tím bầm,Quân đau quá anh cố ngồi dậy để cứu nó,anh xông vào đánh bọn kia.......nhưng thật không may cho Quân bị 1 thằng đàn em cầm dao chém 1 phát vào sau lưng.......máu chảy ra,nó hốt hoảng,nó sợ máu,nó chạy ra chỗ anh,1 vét chém rất dài,nó khóc,Thành vẫn dửng dưng như người qua đường,sẽ có 1 ngày nó trả thù chuyện này.......hôm nay nó nhục nhưng mai Thành sẽ nhục gấp 10 lần nó,nó tự hứa với bản thân.......nào bọn đàn em vẫn chưa tha cho nó và Quân,nó đã hết đường chạy,......đã chết thì chết luôn,nó kéo Quân nhảy xuống hồ gần đó
Nó cố bơi,cố vùng vẫy để vào bờ......nhưng nó bất lực,nó bị đánh không còn sức để làm 1 việc dù nhỏ nói gì đến chuyện bơi ở giữa 1 cái hồ lớn.....1 bên là Quân,1 bên nó phải bơi......nhưng không hiểu từ lúc nào nó đã chìm xuống....và bây giờ nó mặc kệ cho số phận,ông trời muốn nó sống thì sẽ có người giúp nó......còn ông trời muốn nó chết thì nó sẽ xuống âm phủ tìm bố mẹ và đứa em trai......nó chỉ có 1 mong muốn trước khi chết được nói với Quân 1 điêu nhưng có lẽ không được......người nó đang từ từ chìm xuống,tay nó vẫn bám chặt lấy Quân,nó sợ sẽ không được gặp lại Quân nữa.....nhưng có 1 người nào đó đang cứu nó,bế nó lên,nó cảm thấy toàn thân người đó lạnh toát.....không ấm áp như ở bên Quân
Trưa hôm sau,nó vẫn còn say trong giấc ngủ,nó không muốn mở mắt,nó đang mơ - mơ 1 giấc mơ đẹp......mơ được gặp lại ba mẹ và đứa em trai.......nó hạnh phúc,nó muốn được sống trong thế giới ảo này......nhưng có 1 cái gì đó khiến nó bừng tỉnh.....nó thấy Quân chết,máu......máu bắn tung tóe lên người nó.......nó hoảng và chợt tỉnh lại,người nó đầm đìa mồ hôi.......thì ra nó mơ 1 cơn ác mộng.....nó thấy Quân chết ngay trên chính tay của nó.......nó mong điều đó sẽ không xảy ra......nó ngước mắt lên.....đây không phải phòng ngủ của nó.......vậy đây là đâu?......và Quân đi đâu rồi?.....không lẽ Quân đã.......nhưng nó vội vứt ngay suy nghĩ đó......nó thấy khó thở,ngột ngạt trong căn phòng này.......1 căn phòng đẹp......màu hồng-màu mà nó thích nhất.......nhưng nó không cảm thấy gần gũi mà ngược lại nó thấy lạnh,rất lạnh,nó muốn trốn ra khỏi phòng này,nó không chịu được sự ngột ngạt này........chân nó đau buốt thì sao nó có thể chạy thoát khỏi đây và đi tìm Quân......nó đang tuyệt vọng thì cánh cửa đang từ từ hé mở ra......nó ngạc nhiên khi người bước vào phòng nay không ai khác chính là Thành.......bây giờ trong mắt nó Thành thật ghê tởm,nó coi thường anh.......nó chưa bao giờ gặp hạng người nào đi đánh con gái,thật xấu hổ thay cho hắn,hắn không biết đến chữ NHỤC hay sao?.....hắn không cảm thấy có lỗi hay sao?......bây giờ hắn đứng đây......ngay trước mặt nó......vẫn với vẻ mặt lạnh lùng,dáng đi khệnh khạng........nó ghét Thanh hơn bao giờ hết.......nó không muốn nhìn thấy hắn......nó tránh ánh mắt của Thành - đôi mắt lạnh lùng vô cảm.......nhưng hắn không để ý diều đó,ngồi đối diện với nó,hắn cảm tưởng như đang ngồi với 1 người xa lạ,không quen biết......10 phút.......20 phút......30 phút.......cả 2 bên không ai nói với nhau 1 câu nào,nó đành lên tiếng trước:
-BÍ ỔI
-........-hắn vẫn không nói gì
-VÔ LIÊM SỈ
-........-hắn vẫn ngồi im
-MẸ KIẾP chứ
-**** xong chưa? -Bây giờ hắn mới lên tiếng
-Loại khố rách áo ôm.......không biết đến 2 chữ "danh dự " của 1 thằng đàn ông khi đánh con gái........thật là nhục nhã
-Hôm nay em **** tôi hơi bị nhiều nhưng tôi không thèm chấp....em tưởng em hơn tôi gì chứ,cũng chỉ là cái dạng đi ăn bám thằng đàn ông
-Anh.....anh.......
-Không **** nữa sao?......nếu em ăn bám thăng Quân thì thà ăn bám anh còn hơn......anh đẹp trai hơn,ga lăng hơn,nhà giàu hơn,em sẽ sống như 1 bà hoàng nếu nghe lời anh
-Sống thế thì thà làm chó còn hơn -nó tức tối đáp
-Hứ.......thế em thích làm chó hơn sống với anh sao?
-Sống với anh thì tôi sống với chó sướng hơn
-Hay......được thôi.....nói nhẹ không nghe lại thích dùng bạo lực ư? -Nói xong hắn kéo nó xuống 1 căn phòng tối om........bên trong có người,người đó bị trói lại........nó nhìn hình dáng này quen,quen lắm......chẳng lẽ là Quân......không phải như thế chứ?......không ngờ 1 nam tử hán lại đi làm trò bỉ ổi này để bắt nó đồng ý.......nó biết thừa Thanh đưa nó tới đây với mục đích gì.....nếu nó không đồng ý thì Quân vẫn ở đây,chết dần chết mòn......còn nó đồng ý thì Quân sẽ được thả......nó hiểu ý của Thành nhưng nó không muốn sống với hắn......chưa bao giờ nó rơi vào tình cảnh này.....Quân giúp đỡ nó rất nhiều từ khi nó bơ vơ nơi đất khách quê người......nó sẽ trả ơn Quân bằng cách này vậy
-Tôi đồng ý sống với anh,với điều kiện thả ngay Quân ra và đưa Quân vào bệnh viện ngay
-Đúng là tôi không nhìn lầm ngươi......em hiểu ý tôi đấy......tôi sẽ sai người đưa thằng kia đi ngay.......bây giờ em xuống phòng ăn trưa đi.......hôm qua chưa ăn gì rồi
-Tôi không muốn ăn,tôi muốn ở đây 1 chút được không
-KHÔNG LÀ KHÔNg,em muốn tôi cáu hay sao? -Nói rồi Thành kéo nó đi ra khỏi phòng ngay.........để lại Quân đang bất tỉnh,nó nhìn Quân mà đau lòng,đôi mắt nó đỏ hoe khi thấy Quân bị thương,nó lo cho Quân,nó mong anh khỏi bệnh để cứu nó ra khỏi địa ngục này......nhưng Quân có hiểu ý của nó không hay anh sẽ ghét nó,khinh bỉ nó khi nghĩ nó rời bỏ anh đi theo 1 đại gia,1 thằng xã hội đen hơn anh về tất cả mọi mặt.....nó sợ Quân hiểu lầm nóNó đau khổ ,bữa trưa đối với nó như 1 cực hình.....nó muốn thoát khỏi cảnh địa ngục này,nó sẽ đi đến 1 nơi xa lạ,1 nơi không ai biết nó,nó sẽ yên tâm sống sung sướng......nhưng ông trời có cho nó như thế không,hay sẽ sống ở tòa lâu đài này suốt đời,nó đau xót cho chính số phận của nó,nó nhớ Quân,nhớ ánh mắt,nụ cười của anh,nhớ những kỉ niệm vui buồn khi ở bên anh......nó muốn biết tình hình của Quân như thế nào,nó muốn trốn ra khỏi đây nhưng Thành đã đi trước nó 1 bước,anh đã để vệ sĩ ở khắp nơi.....bây giờ nó đi đâu cũng không qua khỏi ánh mắt của Thành,nó phải làm sao bây giờ?......đầu nó như muốn nổ tung,nó mặc kệ cho số phận đi đến đâu thì đến.......
Còn Quân,sau khi anh tỉnh lại chỉ thấy Hùng và Chi bên cạnh,anh không thấy nó đâu......anh như 1 thằng điên gào thét tên nó......anh nhớ nó,nhớ vòng tay ấm áp của nó,nhớ giọng nói của nó......anh muốn gặp nó ngay bây giờ.......1 tuần sau khi anh xuất viện,anh tìm nó,anh không ăn uống gì,anh mong nó trở về bên anh......anh gục ngã,anh khóc trước 1 người con gái......Cứ thế thời gian trôi qua 1 tháng,anh tìm nó trong tuyệt vọng,anh đã từ bỏ việc kiếm nó khắp nơi,anh tạm biệt mối tình đầu tiên,người con gái đầu tiên.......và cũng từ đấy anh đã thay đổi,từ 1 người vui vẻ,hòa đồng bỗng trở thành người lạnh lùng,vô cảm,thay bồ như thay áo........
Nó cũng giống anh,nhớ anh điên cuồng,nó chỉ dám đứng nhìn anh từ xa,nó không dám đến gần anh.......nó sợ anh ruồng bỏ nó,nó sợ anh khinh bỉ nó,làm sao nó có thể chịu đựng nổi.......nó cũng sẽ chia tay mối tình đầu của nó......nó sẽ sống hiện tại hơn,không dám mơ tưởng đến ước mơ tươi đẹp nữa......trái tim nó cũng đã đóng băng từ cái ngày nó và Quân xa nhau.....dù Thành có cho nó vàng,kim cương nó cũng không vui nổi......Thành cũng đã kiệt sức,anh đã cố làm cho nó cười nhưng 1 tháng nay cũng chỉ vô ích,nước đổ xuống sông
Bỗng 1 ngày quản gia gọi điện cho Thành:
-Thưa cậu chủ
-Có chuyện gì?
-Tiểu thư Ngân đã.......đã......
-Đã làm sao?-Thành hỏi với giọng lo lắng
-Đã uống thuốc tự tử,bây giờ đang ở bệnh viện XY
Nghe xong Thành rất xốc.....anh không ngờ nó lại tự tử,anh chạy như 1 gã điên đến bệnh viện,khi thấy nó xanh xao,anh đau lòng,anh hối hận về việc làm của mình......anh đã chiếm hữu nó chỉ của 1 mình anh,nhưng cũng vì điều đó mà nó không chịu nổi phải tự tử.....anh vẫn không bỏ cuộc,anh sẽ không dùng cách này để ép buộc nó,anh sẽ cho nó tự do,anh sẽ thả con chim bé bỏng ở trong lâu đài nguy nga này ra......
Và mưa,từng giọt mưa nặng trĩu rơi xuống......có 2 người đàn ông đang đau,nhớ về 1 người con gái mà mình yêu thương.......2 dân chơi nổi tiếng đất Mỹ cũng biết yêu.....Quân nhớ những nơi anh và nó đi qua.......Thanh nhớ kỉ niệm khi xưa anh gặp nó lần đầu tiên......anh muốn trở lại ngày xưa,không phải vì tính ích kỉ của anh thi nó không tự tử......2 chai rượu XO không đủ để anh giải sầu,quên đi nỗi buồn này
Nó ở trong bệnh biện,sau khi đã thoát khỏi nguy hiểm,.....nhìn nó như 1 người vô hồn......mắt nó nhìn xa xăm......nó nhớ Quân,nhớ anh nhiều lắm,nó tự hỏi anh có nhớ nó không?.....có hay đau ốm không?.....mỗi khi nhớ đến Quân nó lại khóc......Thành ở ngoài cửa đã nhìn thấy những giọt nước mắt đó khiến anh cang đau lòng,anh càng chắc chắn quyết định của mình chính xác......Thành đang mải suy nghĩ thì nó đang đứng trước mặt anh từ lúc nào,anh đỏ mặt,bối rối....anh muốn che dấu vẻ mặt đó đi nhưng nó đã nhìn thấy,nó mỉm cười-1 nụ cười thiên thần khiến anh phải đơ người trong vài giây....nó không hiểu anh bị bệnh gì mà cứ nhìn nó hoài,nó véo anh 1 phát vào má làm anh đang từ thiên đường trở xuống địa ngục...nó càng cười to hơn,nhìn bộ dạng của anh trông như 1 thằng hề,còn anh thấy nụ cười của nó đẹp nhất trong 1 tháng qua...anh mong nó sẽ giữ nụ cười này mãi....anh muốn nụ cười này là của anh nhưng anh sợ chính vì tính ích kỉ của mình sẽ làm nó đau....anh đành ngậm ngùi để nó ra đi....bây giờ anh muốn nói chuyện nghiêm túc với nó:
-Ngân này,anh muốn....
-Em biết anh định nói gì....em quả là 1 cô gái ngốc nghếch....anh làm bao nhiêu việc cho em mà em lại định rời bỏ anh,em sai rồi....mấy hôm nay ở viện em đã suy nghĩ rất nhiều,em...
-Em đừng nói nữa,anh muốn....
-Không,anh hãy để em nói ....1 tháng qua,thời gian không quá ngắn để chúng ta tìm hiểu nhau,anh không phải người xấu,anh rất tốt với em....anh dẫn em đi nhiều nơi để tâm trạng em tốt hơn,dẫn em đi shopping,đi ăn....anh chiều em hết mức thê mà em cứ nghĩ anh ghét em,bắt em ở bên anh....có lẽ do anh quá yêu em nên mới như thế....nhưng em không muốn dựa vào hơi của anh,dựa vào cái danh người yêu của anh...em muốn tự lập,em muốn có 1 cuộc sống riêng....và anh hãy cho em thời gian để 2 chúng ta tìm hiểu nhau
Thành ngạc nhiên,chẳng lẽ Ngân đã chấp nhận anh.....cũng phải thôi,thấy Quân vào khách sạn với người con gái khác,nó đã đau lòng cỡ nào mới dẫn đến tự tử chứ không phải do hành động của anh mới làm nó như thế...anh vẫn còn cơ hội,anh vui lắm nhưng bên ngoài cố tỏ ra lạnh lùng
-Em chấp nhận làm bạn gái anh
-Ừm,nhưng hãy cho em thời gian
-Được,còn việc ở riêng, sẽ rất nguy hiểm
-Em muốn tự lập...em muốn tự mình đứng lên không dựa dẫm vào ai cả
-Em muốn vậy thì anh cũng không cản em,em nghỉ ngơi đi,anh sẽ sai người đi tìm nhà trọ cho em...ngủ đi,yêu em
Nói xong,Thành đỏ mặt,anh chạy vội ra ngoài để nó ở trong phòng không hiểu gì cả....nó cảm thấy vui vui,tim nó đập thình thịch,cảm giác này thật lạ....không giống với cảm giác ở bên Quân....nó cứ tủm tỉm cười 1 mình mà không để ý có 1 người đang đau,nhìn nó và Thanh vui vẻ anh không chịu đựng được,anh muốn xem nó bệnh tình như thế nào nhưng khi nhìn thấy cảnh đó anh nở 1 nụ cười chua xót,anh mong nó sẽ hạnh phúc bên Thành......
1 tuần sau nó ra viện,ngay nào Thành cũng đến thăm nó,chăm sóc nó,làm cho nó vui,tinh thần nó sảng khoái....nó thầm cảm ơn Thành,cảm ơn 1 người bạn tốt....ngày nó ra viện có đầy đủ đàn em của hội "Yêu không mà nhìn".....nó hơi bất ngờ,người trong hội đều tốt với nó,có lẽ 1 mình nó con gái nên mới thế....Việt thấy nó khác xưa nhiều,gầy hơn,xanh xao hơn....anh xót xa cho nó.....1 tháng qua nó làm gì anh biết hết,anh thấy hận thằng bạn thân của mình đối xử tệ với nó....anh cũng muốn đánh thằng Quân-tại Quân mà nó mới tự tử.....anh không hiểu sao anh lại làm thế,anh chưa bao giờ để ý con gái nhưng nó là 1 cô gái đặc biệt,trong suy nghĩ của anh muốn bảo vệ nó,không muốn nó bị tổn thương..
-----------------
Nó,Thành và Việt đang đứng trước ngôi nhà Thanh thuê cho nó(Thành nói dối là thuê thực chất là mua...)....nó thực sự bất ngờ về kiểu cách trang trí căn nhà này giống nhà nó ở bên Việt Nam,nhìn thấy vậy nó đã khóc,nó nhớ bố mẹ,nhớ thằng em trai bướng bỉnh của mình,trong thâm tâm nó muốn quay lại mảnh đất quê hương.....nhưng trái tim nó lại muốn ở lại đây,nó đau,nó khóc,khóc vì nhớ bố mẹ,khóc vì hạnh phúc khi có những người bạn tốt bên cạnh mình......Thành và Việt nhìn thấy nó khóc,2 anh chàng cảm thấy bối rối,2 anh không biết đã làm gì sai để nó khóc,chỉ biết đứng nhìn nó mà trái tim đau nhói....không ai bảo ai,2 anh chàng cùng chung suy nghĩ:"Chẳng lẽ em vẫn chưa quên được Quân sao? "
2 anh chàng cùng chung 1 suy nghĩ,cùng chung 1 nỗi buồn,buồn vì nó chưa quên được Quân......nhưng 2 người đâu ngờ nó đã ngơi đi nỗi buồn nhớ Quân,thay vào đó bây giờ là cảm giác hạnh phúc,cảm xúc mới lạ,nó vui khi có những người bạn tốt bên nó......nó đã hứa nó sẽ quên Quân-mối tình đầu tiên của nó,người đàn ông bạc nghĩa đấy.....Nó vẫn khóc,những giọt nước mắt lăn trên má nó,làm 2 chàng nhà ta càng bối rối không biết làm gì?......Thành liền đến bên nó,ôm nó vào lòng,vỗ về nó:
-Em cứ khóc đi,khóc để quên thằng Quân chết tiệt kia đi,anh chỉ cho em khóc ngày hôm nay thôi,đến mai em hãy sống vui vẻ,được chứ?-Thành
-Em....thật sự.....em.....rất vui khi có những người bạn bên cạnh em lúc khó khăn này.....em cảm ơn 2 anh đã cho em biết thế nào là 1 tình bạn thực sự....em sẽ cố gắng để quên đi quá khứ đau buồn,hướng tới 1 tương lai tốt đẹp
-Em nghĩ vậy là tốt,thế nào,ngôi nhà mới này em thích chứ?-Việt
-Ừm,rất giống ngôi nhà ở Việt Nam,nó tạo cho em 1 cảm giác gần gũi....-Nó lấy tay lau đi nước mắt
-Thôi,hôm nay đi ăn mừng em xuất viện đi,ra bar chứ?-Thành
-Ok,vậy đi thôi
Nó,Thành và Việt vừa bước vào quán Bar,bao nhiêu con mắt đổ dồn về phía tụi nó,ánh mắt ngưỡng mộ có,ghen tị có.....nó cảm thấy lành lạnh ở sống lưng,có thể ai đó đang nhìn nó đầy ghen tức,nhưng nó mặc kệ,nó quen rồi.....nó và Quân như có duyên với nhau thì phải,nó bắt gặp anh đang ngồi với 5 hay 6 cô gái ăn mặc cực kì thiếu vải,bên cạnh là Hùng ,Chi,và 1 số đàn em của Hùng,nó nghĩ vậy.....thực sự bây giờ nó không biết làm gì,nó phải cúi đầu xuống để đi ư?....còn lâu,nó có làm gì xấu hổ với đời đâu mà phải sợ.....thế chẳng lẽ nó sẽ bình thường ra chào hỏi Quân ư?.....có lẽ làm thế sẽ tốt hơn,nó nở 1 nụ cười đầy tự tin,hít 1 hơi dài,nó vui vẻ bước ra chỗ Quân đang ngổi:
-Anh Hùng,chị Chi,anh Quân......chào mọi người
-Mày biến đi,đồ bỉ ổi -Chi nói với vẻ mặt tức giận
-Cút ngay,tôi không muốn nhìn mặt cô -Quân
-Con quỷ đội lốt người.......CÚT-Hùng
Nó thực sự ngỡ ngàng khi thấy mọi người đối xử với nó như thế,chẳng lẽ nó đáng bị người đời đối xử như thế hay sao....nó ức,nó muốn khóc lắm,đồ bạc nghĩa,nó chỉ vì muốn cứu Quân mà phải lam bạn gái Thành,thế mà anh không biết lại còn trách nó.....nó đúng là làm ơn mắc oán,được thôi,ai đối xử với nó thế nào nó sẽ đối xử lại như thế,đưng trách nó ác......nó đành mỉm cười miễn cưỡng chào mọi người lần nữa định ra chỗ Thành thì:
-Con quỷ cái,lần sau đừng để tao nhìn thấy mặt mày.....đồ vong ơn,thấy mày không còn người thân nên Quân mới cho mày ở nhờ.......mày không biết lại đi theo thằng Thành kia,mày đúng là loại thấy tiền là sáng mắt-Chi nói như gáo nước lạnh đổ vào mặt nó
-Cô thôi đi,tiểu thư mà lại nói ra được lời lẽ như vậy,thật xấu hổ-Thành chen vào
-Mày.......không phải việc của mày.....CÚT-Hùng
-Sao phải xoắn,thích thì nhích.....mày về dạy lại bạn gái của mày đi,dám **** bạn gái tao.....đừng trách tao ác-Thành hăm dọa
-Bọn tao mà phải sợ sao?....bạn gái mày là cái thá gì...chỉ là loại "KAVE"-Quân bây giờ mới lên tiếng
Nó nghe 2 từ KAVE.....nó không thể ngờ Quân có thể thốt ra những lời nói đó,nó đã nhìn sai về anh mà......nó còn gì để nói nữa,nó điên thật rồi,nó điên vẫn nghĩ Quân sẽ chờ nó,nhưng bây giờ thế này thì cắt đứt quan hệ từ đây.....nó và Quân sẽ như người dưng,hôm nay nó bị xúc phạm danh dự 10 lân thì bọn kia sẽ bị xúc phạm danh dự 100 lần,nó sẽ làm cho bọn kia sống dở chết dở,bị người đời khinh bỉ giống nó ngày hôm nay
-Tôi không ngờ anh bạc tình như thế,uổng công tôi coi anh như 1 người anh trai....còn cô-nó lấy tay chỉ vao mặt Chi-cô không biết sự việc thế nào thì đừng có mà nói thế,rồi sẽ có ngày cô giống tôi mà thôi
-Tôi chờ cô sẽ làm gì tôi-Chi
-Vậy hãy chờ xem,tôi sẽ làm gì các người,hôm nay hạ nhục tao thì tao sẽ hạ nhục mày gấp 10,100 lần......Anh Thành,anh Việt đi thôi....hôm nay tâm trạng không tốt,định vào quán bar giải sầu mà lại gặp bọn cờ hó kia,thấy ngứa mắt,ra quán khác đi anh
Nói xong nó bỏ ra khỏi quán,trong lòng mang 1 tâm trạng ấm ức,buồn xen lần 1 chút vui,vui vì nó đã biết bộ mặt thật của họ,thực sự chả có ai tốt với nó cả
Còn Quân,anh thấy ân hận khi nói nó như thế,anh nhớ nó mà,anh muốn gặp nó mà,thế sao bây giờ nhìn thấy nó anh lại đối xử độc ác thế,anh không can tâm......trái tim anh mách bảo chạy theo nó,đuổi theo nó và có thể sẽ cầu xin nó quay lại,nhưng với địa vị của anh bây giờ,anh không cho phép làm vậy....anh chỉ biết nhìn theo bóng dáng của nó,và nói thầm:"I'm so sorry but I love you"
Nó lang thang bước đi trên con đường xa lạ,không quen....để lại cho 2 chàng trai đi đằng sau,mỗi người 1 tâm trạng,1 suy nghĩ khác nhau.
Nó nhớ những năm tháng mới sang đây,không 1 người thân,Quân đã che chở cho nó như thế nào,Chi và Hùng đối xử tốt với nó biết bao.......thế mà bây giờ họ đã thay đổi,**** cô 1 cách tàn nhẫn,hạ nhục danh dự của cô.....nghĩ đến đây nó ức,nó khóc,nó sẽ không bao giờ quên được mối thù này
Thành cũng như nó,anh nhớ lại cảnh 1 cô bé ngây thơ ngày xưa gặp ở quán bar,anh đã giúp cô thoát khỏi bọn xấu,đến cảnh nó xông vào đánh đàn em của anh,và bây giờ khi nhìn thấy nó bị hạ nhục anh chỉ biết đứng im,không biết làm gì,anh xấu hổ,anh không còn mặt mũi nào để gặp nó nữa
Việt đang nghĩ cảnh trả thù Hùng và Quân,cũng vì 1 người con gái mà anh,Thành,Hùng,Quân đã xích mích với nhau....bây giờ cũng vậy,anh không muốn thấy cảnh đổ máu nhưng những ai làm cho nó khóc anh đều không tha,anh tự an ủi anh chỉ coi nó như 1 đứa em gái......1 đứa em gái nghe thật xót xa,lần đâu gặp anh đã yêu nó,số phận trớ trêu thế nào sao lại để Thành-bạn thân của anh yêu nó....anh biết làm sao,anh sẽ chôn chặt cảm xúc này lại......và điều anh cần làm lúc này chính là trả thù cho nó-đứa em gái.....phải,nó là đứa em gái của anh
Nó cứ thế bước đi ,nó muốn đánh nhau,nó ngứa ngáy chân tay......nhưng bây giờ chưa phải lúc để nó lộ mặt,nó ngoảnh lại phía sau,nở 1 nụ cười đau khổ khiến 2 chàng nhà ta đứng khựng lại,xót xa,thươg nó.....:
-Em muốn yên tĩnh 1 mình,2 anh về đi
-Nhưng,.....em không định làm gì đấy chứ?-Việt
-Làm gì là làm gì?
-Thì anh tưởng em đuổi 2 anh về để nhảy xuống hồ tự tử-Việt chỉ vào cái hồ trước mặt
-Đánh chết mày bây giờ,mày dám bảo em iu của tao chết hả,thằng ******** này-Thành đánh 1 phát vào bụng Việt làm anh chàng kêu oai oái
-Không,em còn yêu đời,không chết đâu mà lo,em muốn yên tĩnh 1 mình để vạch định tương lai của em ý mà,cho em 3 tiếng,3 tiếng sau em sẽ là Ngân-1 con bé vui vẻ,hôn nhiên như ngày nào được chứ?
-Chiều ý của em vậy,em nhớ 3 tiếng thôi nha,3 tiếng sau anh sẽ đến nhà tìm em-Thành
-Rồi,2 anh về đi
Nhìn bóng dáng của 2 chàng xa dần,nó mới an tâm đi dạo,nó muốn suy nghĩ lại cuộc đời mình,....,nó cũng muốn thử 1 cảm giác mạnh,hay nó thử chết nhỉ,chết cho nhẹ người,chết có vui không,chết có đau không?...nó cứ tự đặt ra toàn câu hỏi vu vơ mà không 1 lời giải đáp.....
Từ xa nó thấy dáng của 1 cô gái đang từ từ chìm xuống hồ,chẳng lẽ......không phải cô bé xinh đẹp kia chết ư?......xinh như thế mà chết,uổng thật,nó cứ đi,nó mặc kệ có người muốn chết mà nó ngăn cản chắc nó bị **** té tát mất.....nhưng nó không đi được,lí trí của nó phải cứu cô bé đó.....nó liền chạy 1 mạch nhảy xuống cái hồ đó,kéo tay cô bé lại,cô bé với ánh mắt vô hồn,không 1 chút cảm xuc,đôi mắt sưng húp,lạnh lùng.....nó không thể không thừa nhận cô bé này rất xinh,nó mà là con trai thì cưa cô bé này luôn.....chưa kịp để nó nói cô bé đó tát nó 1 phát vao má:
-Cô là ai?....sao cô lại ngăn cản tôi chết....cố muốn chết chung à?.....vậy tôi cả cô sẽ chết chung-Cô bé khinh khỉnh cười nó
-Này,này....tôi là tôi chứ sao?....tôi không muốn chết,cuộc đời tôi tươi đẹp sao tôi phải chết.....mà cô xinh thế này chắc bị bồ đã nên mới tự tử chứ gì
-Tôi không cần ai thương hại tôi,tôi bị người yêu bỏ đấy,sao không....tôi muốn chết để quên đi cái cuộc đời thối nát này
-Cô đừng nghĩ dở,cô xinh đẹp khối thẳng yêu,đừng vì 1 thằng con trai vô dụng mà bỏ cuộc đời tươi đẹp ở đây....hãy tỉnh lại đi,đàn ông không ai tốt đẹp cả,tất cả chỉ lừa dối chúng ta thôi.....không ai tốt hết-Nó nói,nước mắt nó rơi xuống,nó lại nhớ Quân
Còn cô bé đang khóc,cô khóc rất to,nó ôm lấy cô,2 người con gái xinh đẹp đang khóc ở bên hồ,cô bé khóc nức nở như 1 đứa trẻ con,cô nghĩ lại mới thấy ngu ngốc,sao phải chết vì 1 thằng đàn ông bạc nghĩa......mình sẽ quên được hắn thôi.....cô nên cảm ơn nó,nó đã cứu cô thoát khỏi cái chết,giảng đạo lí cho cô,cô đã hiểu tất cả....cô thầm cảm ơn nó,cảm ơn 1 người bạn xa lạ,1 người chị không quenCô bé vẫn khóc,vẫn trách mình ngu khi tin vào 1 thằng đàn ông tệ bạc,cô yêu anh nhưng cô cũng thù anh,cô tiếc 1 năm nay cô dành hết tình cảm cho hắn......đến giờ cả nó và cô cùng căm ghét đàn ông(cùng chí hướng ghê ta)
1 tiếng sau....sau khi 2 cô nàng khóc xong,kể đủ mọi chuyện trên đời.....ai cũng bất ngờ vì đối phương hợp với mình ghê......cô bé đó mặt đang vui bỗng chuyển sắc mặt buồn,nó ngạc nhiên liền hỏi:
-Em sao vậy?
-Em....em.....-Cô bé bắt đầu khóc
-Em đừng làm chị sợ,em nói đi -Nó bắt đầu lo lắng
-Chỗ này.....chính cái chỗ này.....hắn ta đã tỏ tình với em....hắn ta đã ôm em vào lòng,trao cho em nụ hôn đầu tiên......Và cũng chính cái chỗ này,chính em nhìn thấy hắn đang ôm người con gái khác......Em.....
Nói đến đây cô bé khóc,nó thấy thương cho cô bé vô cùng....nó an ủi cô bé,dỗ dành cô nhưng nước mắt cô bé vẫn không ngừng rơi
-Em nín đi,thật sự nhìn em bây giờ chị cũng muốn khóc theo em,đàn ông đều bạc nghĩa vậy đấy em ạ -Nó cũng bắt đầu khóc
-Em cũng cảm ơn chị,chính chị đã kéo em từ cõi chết trở về......em thấy hận bản thân kinh khủng
-Chị em mình giống nhau,đều ghét đàn ông bạc nghĩa,ở đây không ai sống thật lòng với chị em mình cả
-Chị,chị còn em nữa mà,đừng rời bỏ em nhé.....em coi chị như người chị gái iu của em....
-Ừ,chị còn em mà......chị sẽ không bỏ mặc em đâu......mà nói chuyện nãy giờ mà không biết tên em?
-Hì,em tên Lan,mà chị tên gì?......hình như chị không phải là người ở đây?
-Ư,chị tên Ngân,chị là người Việt Nam.....sang đây sinh sống,nhưng chuyến bay tử thân ấy đã cướp đi mạng sống của bố mẹ và đứa em trai của chị-Mặt nó buồn hẳn
-Em xin lỗi đã nhắc lại quá khứ đau buồn của chị......À,nhân tiện vụ này chị em mình đi ăn uống đi,mừng cho ngày gặp mặt của 2 chị em mình
-Hay đấy,em khao nha -Mắt nó chớp chớp
-Ok thôi......đi nào chị
Nó và Lan nói chuyện rất vui vẻ,2 đứa vào quán kem ngay gần đấy,thấy Lan nhí nhảnh làm nó phì cười vì hành động quá trẻ con của Lan......nó và Lan cùng chọn món kem socola-dâu.....đang ăn ngon thì Lan khựng lại,thìa rơi xuống đất,nó thấy lạ ngẩng đầu lên thấy mặt Lan biến sắc,trong ánh mặt của cô có chút hận thù nhưng cũng yếu đuối......nó hơi ngỡ ngàng,liền quay ra đằng sau thấy 1 chàng trai đang đi bên cạnh 1 cô gái,ăn mặc moden,sexy,khuôn mặt chát chi chít phấn,mùi nước hoa nồng nực khiến nó buồn nôn.....nó đành hạ thìa xuống,đoán được chắc chàng trai này là người yêu trước của lan liền tiến đến gần anh ta:
-Ôi,đẹp trai quá,anh dùng quần áo hiệu gì mà bẩn thế này,mấy ngày chưa giặt à.......còn gì đây......tóc anh vuốt keo loại chợ à sao tóc bết thế......mùi nước hoa thì thối chắc dùng hàng Tàu-Nó tuôn ra 1 tràng khiến anh chàng giận tím mặt
-Mày,mày dám......
-Sao tao không dám,mày có là gì đâu mà sao lại không dám nói
-Mày được lắm,mày sẽ phải chịu trách nhiệm trước những gì mày nói
-Năn nỉ đấy,hộ cái.....ôi mẹ ơi,có đứa định làm gì mình kìa,sợ quá-Vừa nói nó vừa lay tay Lan
Thôi,chị ơi,đằng ấy hổ páo lắm,chị không đánh lại đâu,em cũng sợ bạn ý đánh em lắm-Lan giả vờ đưa tay lên trán lau mồ hôi,phải công nhận 1 điều 2 đứa đóng kịch giỏi phết
-A,ai đây,không phải Lan - con người yêu khố rách áo ôm của anh sao?-Cô gái đi cạnh tên kia nói
-Ôi,thế cô có hơn gì bạn tôi đâu,xấu xí lại thích gây chú ý.......-Nó cũng không vừa đáp trả
-Mẹ cái con kia,bà mày nhịn mày lâu rồi đấy,thích thì bà cả mày solo-Đứa con gái õng ẹo kia mặt tái đi vì tức
-Thích thì chiều,con này không sợ nhá,mày cũng chả là cái gì để tao phải xoắn cả,thích thì nhích,bà mày mời
Nói xong,nó bị tát 1 phát vào má,không phải cô gái kia mà chính thằng cha-người yêu cũ của Lan.......Lan tức,tát trả lại thằng kia 2 phát và **** vào mặt:
-Tao nói cho mày biết,mày thử tát bạn tao cái nữa thử xem,mày chết với tao.....mày động vào tao thì được,tao sẽ nhịn nhưng mày động vào bạn tao thì tao không tha đâu....từ đầu tao nể tình mày là người yêu cũ của tao thì tao mới nhịn,bây giờ đừng hòng.....
-Để xem cô sẽ trả thù tôi bằng cách nào?-Tên kia vênh mặt ôm eo đứa con gái kia
-Mẹ nhà nó chứ-Vừa nói nó vừa tát thằng kia 4 phát nữa:Cái tát đầu tiên tao tát thay cho con Lan,tại nó ngu nên mới yêu mày......Cái thứ 2 tát thay cho con người yêu mới kia của mày,mày cũng sẽ đá nó như con lan thôi......2 cái còn lại tao tát thay cho tao,mày dám tát tao thì tao sẽ tát trả lại gấp 10,100 lần.....Mày hãy nhớ đấy
Chưa bao giờ nó nổi giận như thế này,ngay cả Quân sỉ nhục nó thì nó cũng không tức,nó tức vì bị 1 thằng con trai bỉ ổi tát nó,nó ức nhưng nó không khóc,cái tát đau,5 ngón tay in hằn trên má nó,má nó sưng phồng,đỏ ửng cả lên.....Lan thấy thế cảm thấy có lỗi với nó nhưng nó có trách Lan đâu....nó còn thương lan là đằng khác vì đã yêu phải thằng vũ phu......Bây giờ trông nó rất giữ tợn,đôi mắt nó lạnh lùng,vô cảm nhìn thằng con trai bạc nghĩa kia,làm cho hắn có phần hơi sợ nhưng đường đường là 1 bang chủ của hội BMW,sao lại có thể sợ 1 đứa nhãi nhép vậy
-Mày,liệu hồn,4 cái tát này tao sẽ không tha,mày nên nhớ mặt tao-Thằng kia chỉ hẳn tay vào mặt nó,nó gạt phăng tay của tên kia ra và nói:
-Tao nhờ mày đấy,đánh đi,mà mặt mày có đẹp đâu mà để tao nhớ,mày cũng hãy nhớ tới cái mặt tao này
-Con kia,chắc mày không biết tao là ai nên mới gậy sự chứ gì,cho mày hay tao là Phong,đại ca của hội BMW,mày nhớ kĩ đấy,thù này tao sẽ trả
-Ôi sợ quá,đại ca cơ á,hay chỉ là đại ca hờ,tao sợ mày quá cơ,tưởng mày là ai,ai ngờ cũng chỉ là loại tép riu,xấu hổ cho đứa nào là đàn em của mày
-Mày....-Vừa nói hắn vừa giơ bàn tay dơ bẩn của hắn lên định tát lấy nó thì bỗng 1 bàn tay khác,lạnh lùng nắm giữ bàn tay của hắn
-Thằng nào đấy-Phong quay ra
-Tao,thì sao?
-Tưởng ai thì ra là Quân trong hội "Dân chơi àk nka",tưởng khách vip nào cơ chứ
-Biến,mày dám động tới bạn gái tao,mày muốn chết không?-Vừa nói Quân vừa đấm Phong 1 phát vào bụng,chưa hết anh lôi Phong dậy,đánh BỐP 1 phát vào mặt,mũi và miệng Phong giờ đã đầy máu......con ngươi yêu của Phong sợ quá liền bỏ chạy nhưng nó và Lan đâu có dễ tha cho nó,Lan tát con ả 1 phát vào má,con kia đau quá liền ngã lăn ra,chưa hết,nó giựt tóc con kia,phần tóc nối của con ả kia rơi xuống sàn,nhìn mặt con kia thật xót xa,1 tay con ả giữ tóc 1 tay giữ áo sợ bọn nó xé áo đây mà......đoán đúng ý,Lan tiến đến gần con kia,2 tay xé áo làm con kia kêu oai oái,nó đứng ngòai thì quay phim và đưa lên mạng(chơi ác thật)
Khách trong quán thi nhau chạy ra ngoài,sợ quá mà,không ai dám ho he 1 câu,chỉ biết cầu trời khấn phật cầu mong cho 2 nạn nhân bình yên
Khoảng 15 phút sau,quán kem tan hoang như 1 bãi chiến trường,trong đó có 2 vụ solo giữa 2 trai và 2 gái,còn 1 cô gái đang cầm điện thoại quay lại chính là nó.....chủ quán không đành lòng nhìn quán của mình tan hoang thêm liền rụt rè ra can:
-Mấy cô cậu muốn đánh nhau thì ra ngoài mà đánh,sao lại lấy quán của tôi làm bia đỡ đạn
Nó,Lan,Quân,Phong và cô gái kia ngẩng đầu lên nhìn ông chủ quán bằng ánh mắt sắc đến lạnh cả người(chỉ có nó,Quân và Lan thôi nhé).....
-Thôi,dừng tay đi Lan,nhìn con kia cũng bầm dập quá rồi,ít nhất phải 1 tháng trong viện chứ ít gì-Nó nói cùng Lan định bước ra khỏi quán thì ông chủ bỗng kéo tay nó lại:
-Đi gì vội thế,làm hỏng hết đồ đạc cửa hàng chúng tôi,các cậu phải bồi thường
-Bao nhiêu?-Quân hỏi,liếc xéo ông chủ quán làm ông ta toát hết mồ hôi
-Ưm,cũng không nhiều,25 triệu
Ôi trời ơi,nó có phải đại gia đâu ,nó lấy 25 triệu ở đâu ra giả người ta bây giờ
Bỗng Quân rút ví đưa cho ông chủ 1 tập tiền:
-25 triệu đây
-Vâng,cảm ơn quý khách,lần sau quý khách đến tiếp nhé-Ông chủ bỗng thay đổi giọng ngọt xớt 1 cách đáng sợ làm nó và Lan nổi hết cả da gà
Nó quay qua nhìn Phong và cô gái kia,chỉ biết lắc đầu,ai bảo chọc vào nó bây giờ thì sống cũng không bằng chết.....Phong cả người bầm dập,mặt mũi sưng vù,tóc tai dựng ngược......còn cô gái kia cũng không kém gì,quần áo bị xé mỗi nơi 1 mảnh,tóc nối bị giật rơi lả tả dưới sàn,may cho cô mặt mũi không sưng mấy.....nó quay qua nói với chủ quán:
-5 triệu đây,đưa 2 người kia vào viện cho tôi
-Vâng,tôi biết rồi
Nói xong,nó bước ra khỏi quán để mặc cho Quân và Lan lẽo đẽo bước theo sau......đi được 1 đoạn,nó quay phắt ra chỗ Quân làm anh giật mình:
-Anh đi theo tôi làm gì,tôi cả anh còn gì nữa đâu,quan hệ giữa 2 ta đã cắt đứt từ lúc ở quán bar rồi
-Anh.....anh xin lỗi,anh biết anh.......
-Im,tôi không muốn nghe những lời anh nói,anh biến ngay cho tôi-Nước mắt nó bắt đầu rơi,nó khóc,nó hận người đàn ông trước mặt nó......Quân không biết làm gì,anh chỉ biết đứng đấy nhìn theo bóng dáng nhỏ bé của nó khuất đi,anh yêu nó,anh muốn ôm nó,khi anh có lỗi với nó,anh đi theo nó,tim anh đau khi nhìn thấy nó khóc,anh căm hờn bản thân khi nhìn thấy thằng Phong ******** tát nó,nó không hiểu anh sao?.......nó có biết nó hành hạ anh thế nào không?.....1 tháng tìm nó trong vô vọng,anh tưởng chừng như 1 năm,khi biết tin nó là bạn gái của Thành,anh hận nó đến tận xương tủy,anh chỉ muốn xé xác nó,khi ở quán bar anh khinh bỉ nó hơn bao giờ hết,nhưng trái tim anh,lí trí của anh mách bảo phải bảo vệ nó,không được làm nó tổn thương....Và bây giờ anh tự hứa với mình phải bảo vệ nó,anh sẽ bảo vệ người con gái mà anh yêu thương nhất,yêu hơn cả mạng sống của anh
Quay trở lại cô gái vừa bị đánh,nàng đang ở trong bệnh viện,khác phòng của Phong,trong mắt cô chứa đựng nỗi tức giận,căm thù.....thù này cô không trả cô không phải là Ly....đang tính cách trả thù thì người bạn của cô bước vào:
-Hello mày,đỡ chưa?-Bạn Ly
-Mày thử xem tao bị đánh bầm dập như thế liệu có khỏe không?
-Thế con nào đánh mày,để tao trả thù
-Tao thấy bọn nó gọi con ý là Ngân,Chi mày phải trả thù giúp tao
-Mẹ kiếp,lại con Ngân,nó làm thằng Quân tổn thương xong bây giờ lại đánh mày,tao nhất định sẽ trả thù giúp mày-Chi nói,tay bóp nát bó hoa cô mang đến cắm trong phòng bệnh của Ly
Cô ả Ly thì trong bụng vui sướng nhưng ngoài vẫn tỏ ra khóc lóc:
-Mày phải trả thù cho tao,bọn nó còn quay clip tung lên mạng nữa,đã thế còn đánh tao không ra gì,xé áo tao này
-Lại còn chuyện ý nữa cơ à,con Ngân chán sống rồi sao?......mày yên tâm,tao sẽ giúp mày,cón Ngân nó sẽ phải trả giá những gì nó đã gây ra......
Nói xong Chi rút máy điện thoại ra gọi cho 1 người là mặt nào đóAlo-Đầu dây bên kia
-Chị Quỳnh à....em Chi đây
-Ừ,sao hôm nay rảnh rỗi gọi cho chị thế em?
-Hix,hix.....chị....chị ơi
-Chi,ai làm gì em à,sao em khóc
-Chị ơi,em.....
-Em đừng làm chị lo lắng,nói đi ai làm gì em sao?
-Chị biết thằng Thành bang chủ hội "Yêu ko mà nhìn " không?
-Biết,sao?
-Người yêu nó là Ngân,nó đánh em không ra 1 cái gì luôn,nó xé áo của em,quay clip nữa
-Thế nữa sao?.....thật bỉ ổi......em yên tâm chị sẽ trả thù cho em
-Hix,chị nhớ nha.......mối thù này phải trả cho em đó
-Ừ,được rồi,thế em bị nó đánh có nặng không?
-Hix,em bị nó đánh bầm dập cả ngươi chị ạ
-Mẹ kiếp chứ,nó dám đánh em gái của chị à,nó sẽ biết lợi hại của chị em mình,thôi chị tắt máy đây,pp em gái yêu
-pp chị
Cúp máy,Chi quay ra nở 1 nụ cười chiến thắng,2 con người đểu cáng ngồi tán gẫu với nhau cho đến gần tối.Còn Quỳnh,sau khi nghe điện thoại,cô vô cùng tức giận,cô muốn xem con Ngân kia lợi hại như thế nào?.....nó sẽ phải trả giá gấp 1000 lần những gì nó gây ra cho Chi,Quỳnh thương yêu Chi như em gái của mình,không ai dám động vào cô ấy,đến cả Hùng cũng còn sợ khi gặp cô......thế mà nó,1 con vô danh tiểu tốt không biết từ đâu chui ra lại đi đánh Chi.....Quỳnh căm tức,liền sai đàn em đi điều tra thông tin của nó nhưng chỉ mang về 1 con số 0.......không ai biết nó là ai,chỉ biết bố mẹ và đứa em trai chết trong vụ máy bay tử thần mà ai cũng biết......còn lợi hại hơn khi nó ở cùng với Quân-thằng em họ quí hóa của nó......đã thế nó còn bỏ mặc Quân đi theo Thành-công tử đại gia nhiều tiền......Quỳnh bây giờ mới kinh tởm nó,nó thật ghê tởm......bỗng trên môi cô nở 1 nụ cười,1 nụ cười nguy hiểm,1 nụ cười chết chóc......nó sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm khi dám động tới Chi
Nó không biết rằng nó sắp gặp nguy hiểm,nó và Lan 2 đứa vui vẻ nhìn đi nhìn lại clip lúc Lan đánh Ly,thật nhục nhã quá Ly ạ.......từ lúc ở quán kem về,nó thấy mình quá yếu đuối nên bây giờ mới bị bọn nó bắt nạt,đánh đập,**** rủa.....nó sẽ không chịu nhịn nhục nữa,trong đầu nó lóe ra ý nghĩ sẽ lập 1 bang hội độc thân.....nó muốn bảo vệ Lan,bảo vệ những người mà nó iu quý......nó không muốn bị coi là kẻ ăn bám Thành:
-Lan này,nếu chị muốn lập 1 bang hội ra,em thấy thế nào?
-Bang hội gì hả chị
-Dành cho những người độc thân,ghét đàn ông
-Em tán thành
-Thế trước hết cần triệu tập 1 số người vào bang của mình
-Chị cứ giao cho em,em sẽ làm được
-Ừ,được rồi
Nó và Lan chia tay nhau,nó cảm thấy ê ẩm người,hôm nay có nhiều chuyện xảy ra quá......nó muốn nghỉ ngơi nhưng ôi thôi Thành đang đứng trước cửa nhà nó:
-Em đi đâu về trễ vậy?
-À,em đi có việc ý mà-Nó cố tránh mặt Thành nhưng anh đã nhìn thấy 2 má sưng vù của nó
-Em bị ai đánh vậy,sao má sưng vù nay......đưa mặt đây anh xem-Thành tiến đến gần nó,mặt anh gần với mặt nó khiến anh cả nó đỏ mặt,quay mặt đi
-Em không sao.....mà em muốn hỏi anh 1 việc
-Em cứ hỏi đi
-Hội BMW hổ páo lắm hả?
-Sao em lại hỏi vậy,đứa nào trong hội ý đánh em à?
-Anh trả lời vào câu hỏi của em đi
-Hội ý cũng giống như hội anh và hội của thằng Hùng kia........nhưng hội BMW có 1 đặc điểm toàn con nhà đại gia,nhiều quyền lực nên không ai dám làm gì......đối với anh bọn nó không khác gì 1 lũ rác rưởi,cậy hơi bố mẹ,anh khinh bọn nó lắm......nghe nói tên bang chủ hội BMW là người Việt Nam giống em,hắn sang đây du học rồi lập hội này luôn
-Thế hả.......à......anh ơi,1 tháng nữa mình đừng gặp nhau nhé anh
-Sao......sao lại vậy?
-Em muốn mình có chút thời gian để suy nghĩ và vạch kế hoạch tương lai tốt đẹp cho em.......em muốn thành 1 người mạnh mẽ,em muốn tự lập,em sẽ thay đổi không yếu đuối nữa......1 tháng thôi mà anh
Thành đau lòng,1 tháng không gặp nhau thì thà bảo anh chết còn hơn,mới có 3 tiếng không gặp anh nhớ nó phát điên huống chi lại không gặp 1 tháng.......nhưng nhìn bộ mặt ngây thơ của nó,còn sắp khóc nữa anh đành đồng ý,còn nó vui sướng.......1 tháng này nó sẽ xây dựng cho mình 1 bang hội mạnh,sẽ không thua kém gì hội của Thành,Hùng và Phong.......mấy việc này nó đã làm rồi và đã quá quen nên không khó gì cho nó
----------------------
NV mới:
Quỳnh:Chị họ của Quân,bản chất tốt bụng nên toàn bị Chi lợi dụng.........
Nó cả Lan sẽ có 1 tháng để xây dựng 1 bang hội ......nói là thế nhưng việc này đối với nó chỉ làm cho vui......nó muốn 1 tháng nữa nó sẽ là 1 người khác,tàn bạo hơn,độc ác hơn hay hiền hơn,chính nó cũng sẽ không biết nó như thế nào......Lan thì ngày nào cũng đi tìm người vào bang......còn nó vẫn 7-11h đêm mỗi ngày làm việc tại quán bar H2.......nó gặp Chi,Hùng và Quân thường xuyên hơn.......ánh mắt của Chi nhìn nó với vẻ khinh bỉ của 1 đứa nhà giàu coi thường 1 đứa nhà nghèo,pha chút tàn nhẫn,Chi nhìn nó chỉ muốn ăn tươi nuốt sống nó thôi......còn nó cũng nhìn Chi bằng ánh mắt thách đố,nó không sợ ai cả,Ngân-1 đứa trời không sợ,đất cũng không sợ thì 1 đứa tép riu như Chi thì nó việc gì phải sợ.....tưởng Chi dân chơi thế nào nhưng thực chất chỉ có võ mồm,cậy cơ người yêu là Hùng nên mới làm loạn......nó ngán mấy người kiểu như Chi rồi,bề ngoài tỏ vẻ thân thiện,dễ thương nhưng trong đúng là 1 con rắn độc.....
Thành ngày nào anh cũng đến quán bar .......anh muốn ngắm nó từ xa,anh muốn ôm đôi vai nhỏ bé kia,anh muốn kiss lên đôi môi kia......nhưng anh kìm,anh muốn giữ lời hứa với nó,anh không muốn làm kẻ thất hứa......nhìn nó cười đùa,vui vẻ làm anh cũng yên lòng phần nào.....anh muốn nó quên đi Quân,nhưng Quân ngày nào cũng đến quán bar này tìm nó,anh tức nhưng anh làm được gì......quán bar này là của anh,nhưng địa bàn là của Quân,có lí gì để anh không cho Quân vào.....nhớ ngày xưa 4 đứa:Việt,Hùng,Quân và anh chơi thân với nhau bao nhiêu.......bây giờ thì coi nhau như kẻ thù không đội trời chung......do ai?......do ai đã chia rẽ tình bạn này.......anh luôn tự hỏi có phải do người con gái độc ác,tàn nhẫn nhìn như thiên thần kia không?.......anh căm ghét cô ta,anh căm ghét Chi,do Chi.......đúng,do Chi nên tình bạn của bọn anh sứt mẻ......anh cũng không muốn nó gây sự gì với Chi,bởi Chi và bạn cô ta rất nham hiểm,nó chỉ là 1 đứa trẻ bỡ ngỡ thì sao chống trọi được với cãm bẫy của người đời
Việc tìm kiếm của Lan đem lại 1 kết quả không ngờ.....Lan đang nghĩ lại sự việc xảy ra trong tối qua......chính bản thân cô không ngờ Ngân là 1 con người như vậy.....thì ra Ngân-1 chị hai có tiếng ở Việt Nam nhưng cô không vì thế mà kiêu căng,bản tính tốt bụng,hay giúp đỡ người.......vì thế Lan càng kính trọng Ngân hơn......hôm qua Lan đã vào quán bar và gặp đàn em của Ngân từ Việt Nam sang,cô ngỡ ngàng,1 cuộc định mệnh đây ư?......Cô khóc,khóc cho số phận của Ngân,cô tự hứa với bản thân mình phải bảo vệ Ngân,không cho 1 ai động chạm,làm tổn thương Ngân.......Ngân đã khổ quá rồi,cô cần phải được hạnh phúc.......
Nó ngày hôm nay vẫn như thế......vẫn đi làm nhưng không hiểu quán BBQ-quán ăn quen thuộc của nó hôm nay vắng khách lạ thường.......nó tự cho mình lười 1 tí,không nấu cơm,đi vào ăn ở quán BBQ.....nó muốn tìm Kim nhưng không thấy đâu......nó hỏi 1 số người thì thấy Kim vẫn đi làm nhưng xin phép đi ra ngoài 2 tiếng,nó cứ ngồi chờ Kim,nó muốn được gặp Kim,được tâm sự với Kim.......từ khi nó đến đất nước xa xôi này,quán ăn quen thuộc này đã giúp nó làm quen với 1 người chị gái tốt bụng.....nó luôn tâm sự với chị mỗi khi nó buồn,nó nóng lòng mong Kim về,nó mong Kim có thể an ủi nó........nhưng 1 tiếng,2 tiếng,3 tiếng không thấy Kim quay về......nó chán nản,nó bước ra khỏi quán,tự an ủi,động viên mình nhưng nó nghe thấy tiếng khóc......nó ngoảnh ra mới biết Kim đang ngồi trong xó,tay cô bấu chặt vao nhau,khuôn mặt nhem nhuốc và bên cạnh cô là 1 đống hành lí,nó tự hỏi Kim làm sao?.....từ khi quen Kim nó luôn nghĩ Kim là 1 người chị gái tốt,vui vẻ và mạnh mẽ nhưng không biết rằng Kim cũng có lúc mềm yếu,nó tiến lại gần Kim,nó hỏi han nhưng chỉ nhận lại được những cái lắc đâu.....nhưng nó không đành lòng nhìn Kim như thế,nó muốn quan tâm Kim hơn,muốn biết rõ tình hình của Kim,muốn hiểu Kim hơn........đang suy nghĩ mông lung thì.......Kim bỗng nhiên ngất xỉu,nó sợ quá,không biết phải làm sao?........lỡ Kim có mệnh hệ gì thì sao?......nó không thể nghĩ được gì nữa,tay chân cuống cả lên,bây giờ trong đầu nó chỉ nghĩ đến Thành,chỉ có mình anh giúp được nó.......không chần chừ,nó lấy máy điện thoại ra và gọi cho anh:
-Alo,anh Thành à,em Ngân đây-Nó nói với giọng hốt hoảng làm cho Thành sợ
-Ngân,em làm sao vậy,ai bắt nạt em sao?
-Không......không ai bắt nạt em cả,anh có thể đến quán BBQ trên đương XXX không?
-Ok,đợi anh 10 phút nhé
-Vâng
Nó chờ Thành mà sốt cả ruột,nó lo cho Kim hơn bao giờ hết,lần đâu tiên nó nhìn thấy Kim tiều tụy như vậy,người cô xanh xao,khuôn mặt hốc hác và trên người còn có vết thương bị đánh đập.......nó muốn biết rõ hơn về Kim,thật sự bây giờ nó mới biết nó chả hiểu Kim 1 tí nào,hoàn cảnh của Kim ra sao nó cũng không biết,mỗi lần gặp Kim,nó tòan kể chuyện cho Kim nghe nhưng chưa bao giờ Kim kể về gia đình của cô cả,có lẽ đó chính là vết thương trong lòng của cô.......
Thành sau khi nghe điện thoại xong,anh sợ nó xảy ra chuyện,phóng nhanh con xe BMW ra đấy,anh mong nó bình yên.....nó có làm sao anh sẽ chết mất......đang lái xe thấy nó ở bên kia đường cùng 1 cô gái bị ngất anh cho quay xe lại,chạy nhanh đến chỗ nó,ôm nó làm nó không hiểu gì,người anh run lên:
-Cảm ơn trời,may mà em không sao
-Hì,em cao số lắm,có làm sao đâu
-Thế ai đây em?-Thành chỉ vào Kim
-À,đây la Kim-bạn em,anh có thể chở cô ý về nhà em được không,tại em không đủ sức-Nó nói,mặt đỏ ửng
-Ừ,được mà
Nói rồi,Thành bế Kim lên xe,trong xe ngột ngạt quá,nó không nói và cũng không nhìn mặt Thành lần nào làm anh hững hờ......nó chỉ có chăm sóc cho Kim mà quên mất ai kia.Về đến nhà,nó cũng chỉ lo cho Kim,để Thành 1 mình đứng ngoài,sau khi đặt Kim lên giường nó mới an tâm phần nào......bây giờ mới nhớ ra Thành vẫn đứng dưới kia làm nó hốt hoảng chạy xuống,anh đang ngồi xem tivi,nó phì cười vì hành động trẻ con của anh,2 chân anh gác lên bàn,tay ôm gối,mắt dán vào tivi nhưng miệng lẩm bẩm **** ai.......nó cứ đứng đấy,xem Thành ra sao,còn Thành,anh không biết nó đứng đằng sau anh,miệng anh **** rủa to hơn.......bỗng có con chuột từ đâu chạy quá,mặt nó tái mép,hét toáng lên khiến Thành giật minh quay ra thấy nó đang đứng co ro ,người run cầm cập,anh liền ôm nó:
-Không sao rồi,có anh ở đây,đừng sợ
-Ôi mẹ ơi,có con chuột
-Ừ,mai anh bảo người đến phun thuốc diệt chuột cho
-Anh gọi người ta đến ngay đi
-Sợ quá hả cô bé,để anh gọi điện ngay đây
1 tay Thành ôm nó,1 tay cầm điện thoại,anh nói vài câu thì mặt hơi buồn:
-Hôm nay muộn rồi nên người ta........
-Không biết đâu-Bỗng nó la lên
-Vậy phải làm sao?
-Hay.....hay.....hay anh ở đây với em đi-Mặt nó đỏ ửng lên,không phải mình nó đâu cả Thành cũng thế
-Ơ.....ừm....vậy hôm nay anh.....anh.....ở đây vậy-Thành nói,trong bụng vui sướng
-Anh bỏ tay ra được không?
Thành mới ngớ người ra,anh vội bỏ tay ra khỏi người Ngân,mặt nóng ran lên,tim đập thình thích,không khí yên lặng khiến nó có thể nghe thấy nhịp tim đập của Thành.......15 phút trôi qua nó và Thành cứ đứng im bất động,không ai nói với nhau 1 lời nào bỗng bụng nó sôi réo lên,nó xấu hổ quá còn Thanh thì cười ha hả......anh không nhịn được cười,cô bé của anh thú vị quá,càng lúc anh càng yêu nó,chỉ mong nó hiểu tình cảm của anh.....nó chỉ muốn chui xuống hố thôi,liền đánh trống lảng:
-Anh ơi,vào siêu thị mua đồ đi,về em nấu cơm cho Kim và anh ăn,chắc anh cũng chưa ăn gì đúng không?
-Hì,cô bé đói rồi à,ừ,anh vẫn chưa ăn,thế bây giờ vào siêu thị cũng được
-Em đã bảo anh rồi,đừng gọi em là cô bé
-Thế gọi là gì?-Thành giả vờ mặt ngây ngô
-là.....là.......là.....
-Là pé iu nhé
Nói rồi Thành bỏ ra xe để nó với khuôn mặt bí xị ở trong bếp,nó cũng không vừa sau 1 hồi trấn tính lại liền đi ra xe,không quên liếc Thành 1 cái gai đến sắc người,làm anh lái xe mà mồ hôi mẹ mồ hôi con chảy ròng ròngTrên xe,mặt nó hầm hầm,nó vẫn còn giận Thành chuyện lúc nãy dám bảo nó là pé iu cơ chứ,đường đường ngày trước là 1 chị hai nổi tiếng lạnh lùng.......thế mà giờ bị gọi là pé mới nhục chứ.......Thành thì cứ năn nỉ ỉ ôi với nó,mong nó không giận nữa nhưng nó được nước làm tới,mặt vẫn giận,2 má đỏ ửng nhìn lúc này nó iu cực kì luôn.......:
-Thôi mà honey iu quí,anh biết lỗi rồi mà
-Ai là honey của anh ha?-Nó quát
-Thì em bảo em nhận làm bạn gái anh rồi mà-Thành mặt buồn
-Hoho,còn lâu đi anh,đợi mùa quýt năm sau nhá,em bảo cho em thời gian mà
-Hic,lâu quá,biết bao giờ đây
-Thì chờ đi cưng ơi
Nói xong nó nhảy xuống xe,bỏ mặc Thành đang mặt phụng phịu ở đấy.....Thành muốn nó nhận lời làm bạn gái anh mà nó cứ tránh mặt hoài,nhưng anh sẽ không bỏ cuộc bởi anh yêu nó
Trong siêu thị,anh đi sát ngay cạnh nó,ôm eo nó ,thấy nó không nói gì thì được nước làm tới,anh hôn vào má nó,nó bắt đầu vùng vẫy,đánh anh 1 trận ngay trong siêu thị làm mọi người chỉ biết lắc đầu:"Tuổi trẻ bông bột".....nó nhìn Thành mặt anh như chú cún con mong được tha thứ khiến nó nhớ tới Quân,ngày trước nó và Quân hay đùa nhau,những lúc nó cả anh xảy ra chiến tranh thì Quân luôn chủ động thua,bây giờ nó nhớ Quân,nhớ nhiều lắm,thấy nó không đùa với anh nữa,Thành hơi bất ngờ,tưởng nó cho anh vào viện luôn......được lúc nó không để ý Thành hôn 1 phát lên trán nó,mặt nó đỏ ửng lên.......cảnh này đã làm cho 4 người nhìn thấy........vâng không ai khác chính là Chi,Hùng,Quỳnh và Quân......nó nhíu mày lại tỏ vẻ khó chịu,Thành quay đầu ra thì thấy 4 nhân vật phá đám này xuất hiện ở đây,anh bắt đầu khó chịu và anh cảm nhận sắp xảy ra nguy hiểm......
Chi nói thầm gì đó vào tai Quỳnh,Quỳnh nhìn nó cười nhếch mép,ra vẻ ta đây......còn nó cũng không thuy kém gì,nó vẫn bình thản đến đáng sợ,nó để xem 4 người kia định giở trò gì với nó đây......trò gì nó cũng chơi hết,nó là đứa hiếu thắng mà
Quỳnh đi lại gần nó,khuôn mặt cô lộ vẻ bí hiểm,cả Thành và Quân đều sợ Quỳnh sẽ làm gì nó bởi Quỳnh rất ghét những đứa con gái lởn vởn quanh Quân......Thành liền che chở cho nó,không cho Quỳnh tiếp xúc tới nó khiến Quỳnh bật cười,1 nụ cười nguy hiểm:
-Sao,con oắt đằng sau mày sợ tao à?.....nhìn con kia mà cũng đánh em tao cơ á?-Quỳnh vừa chống tay vừa nhai kẹo cao su,mắt trợn ngược lên
-Này,cô ăn nói cho cẩn thận,cô nói ai là oắt con,muốn chết à?-Thành
-Tao cũng đang muốn chết đây,xem mày sẽ làm gì tao nào,mà con kia,tao làm gì mày mà mày sợ,quân tử thì ra đây xem nào-Chi nhìn nó 1 cách đáng sợ
Nhưng nó không đáp trả lại,cũng không run cầm cập,nó vẫn bình thản nhìn Quỳnh,bất giác Quỳnh rùng mình:"ánh mắt này quen lắm,hình như cô đã gặp nó ở đâu rồi......chẳng lẽ là.......chắc không phải đâu,mình nghe tin cô ta chết rồi cơ mà,sao lại ở đây được"......đang suy nghĩ mà Quỳnh không biết nó đứng cạnh cô từ khi nào,cô hơi hoảng nhưng cũng lấy lại được bình tĩnh:
-Sao,cuối cũng chũng chịu lộ mặt rồi à,tưởng sợ quá nên mới lúp sau thằng chó kia-Quỳnh chỉ vào Thành
-Này,cái con kia,cô bảo ai là thằng chó hả?.......tao nhịn mày lâu rồi đấy,không nhịn nữa đâu-Thành
-Thế mày định làm gì chị tao-Hùng lên tiếng,tay nắm lại
-Nó định xốc chị mày đấy-Quỳnh
-Thì có ai dám xốc lọ chị đâu,chỉ solo thôi-Bây giờ nó mới lên tiếng
-Á à,con này láo,tao cho mày nói chưa mà mày nói hả?-Quỳnh trợn mắt
-Tôi thích nói thì chị làm gì được tôi,cùng lắm tát vài cái là cùng chứ gì,trò này xưa rồi chị gái ơi-Nó mỉm cười làm Quỳnh và Chi tức hộc máu
-Chị ơi,nói với loại kia làm gì,thích thì nhích đi chị,loại bọn này chỉ tổn tốn nước bọt thôi-Chi
-Loại cô thì sao,khác gì loại tôi đâu-Nó vẫn bình thản nói
-Mày.......con kia........mày......-Chi
-Sao,mày định đánh chị tao à?-Lan noí,đằng sau Lan khoảng hơn 15 người nữa
-Ái chà,lại bọn dở hơi chíp hôi ,mặt búng ra sữa,** đởn......thích nổi lên mới chơi trò này sao?-Chi
Vừa nói xong,nó tát cho Chi 1 phát vào má,khuôn mặt nó đỏ ửng lên vì tức,nó không muốn ai xúc phạm tới em nó,**** nó thì được nhưng đừng động chạm tới người thân của nó
Chi cảm nhận được sự tức giận,lạnh lùng,độc ác trong cái tát của nó.......cô không ngờ 1 cô gái yếu đuối như nó lại có lúc đáng sợ như thế này,nhưng với bản tính tiểu thư kiêu căng không cho phép cô sợ nó-1 đứa tép riu.....cô nhếch mép mỉm cười,đáp trả lại cái tát của nó,nó hơi ngỡ ngàng nhưng cũng cười lại,nụ cười của nó thể hiện sự khinh bỉ,coi thường,2 cô nàng cứ đứng đó trao cho nhau những ánh nhìn"thiện cảm".Hùng thì khác,anh hận nó đến tận xương tận tủy,nó đá bạn anh,**** Quỳnh và nay lại tát Chi-cô người yêu bé bỏng của anh.....anh không cho phép 1 oắt con như nó vênh mặt:
-Này,cô không thấy 2 chữ nhục sao?......không thấy xấu hổ sao?...à mà thôi,loại như cô chắc không còn dây thần kinh xấu hổ đúng không,tội nghiệp quá-Hùng
-Hứ,thì người yêu mày cũng kém gì,chỉ bám đ.í.t cho Ngân mà thôi-người lạ mặt đứng sau Lan lên tiếng
Nó hơi bất ngờ ,không ngờ có ngày nó và đàn em của cô ở Việt Nam lại gặp nhau trong hoàn cảnh này.....người lạ mặt chỉ mỉm cười với nó như không có chuyện gì xảy ra.....phải rồi,nụ cười đó 3 tháng nay nó đâu được nhìn,nụ cười ấm áp,nó nhớ nụ cười này lắm......đáp trả lại câu nói của người lạ mặt chính là Quỳnh:
-Haha,quá khen,Chi của chúng tôi liếm đ.í.t cho Ngân ư?.......đợi 1000 năm sau nhé con
-Haizzz.......bản tính của tao không thích nói nhiều,nếu muốn thì ra ngòai solo.....ok......trong này là nơi công cộng không fang được đâu-Thành
-Được thôi,mày khiêu chiến với hội tao thì tao nhận lời,tao sẽ làm cho mày sống không bằng chết-Hùng
-Oa,sống không bằng chết thì là sống thực vật rồi,tôi sợ người sống kiểu đó lại là các người-Nó
-Không nói nhiều,ra ngoài-Quỳnh
Vừa đi,2 hội vừa trao cho nhau ánh mắt thiện cảm nhất,nó để ý Quân từ đầu,anh không nói 1 lời nào,khuôn mặt anh buồn,anh chỉ nhìn nó khiến nó càng cảm thấy bối rối,muốn xà vào lòng anh,muốn ôm anh,muốn ngửi mùi thơm ở cơ thể anh......nhưng tất cả điều đó là không thể......bây giờ nó muốn hỏi đàn em của nó sao lại sang tận đây nhưng họ đều tránh mặt nó,nó cảm thấy buồn thì Lan ra:
-Hì,chị Ngân,chị đừng buồn nha,mấy chị ý không phải không muốn gặp chị đâu
-Chị biết,mà sao em lại quen họ?
-Để lát về em nói cho,à chị ơi,chị còn nhớ cái con mà hôm trước chị em mình đánh nó ở quán kem không?
-Nhớ,cái loại con gái mặt trơ trán bóng,thấy mà ghét
-Nó là bạn thân của con Chi,tên là Ly,chắc tại con Ly nó nói gì với con Chi nên mới bảo con Quỳnh-chị họ của Quân nên đánh chị em mình thì phải?
-Chị không thèm chấp,mà con Quỳnh ý nổi lắm à?
-Không phải nổi mà quá nổi,con ý thuộc dạng phaygirl chính hiệu,nổi tiếng ở hầu hết các quán bar......nhưng nghe nói nó lại rất sợ 1 người,chỉ có 1 người có thể trị nó
-Thế á,chả biết ai mà kinh vậy ta,thôi em về đi,ở lại làm gì
-Chị hay nhờ,nếu bị đánh thì cùng nhau bị đánh,sao lại để chị bị đánh 1 mình được,mà em chắc chắn hội kia sẽ gọi thêm người,ít phải 50 người nữa
-Eo,chơi bẩn thế,vậy như thế hội mình thắng = niềm tin à?
-Chị yên tâm,em có cách,mà đến nơi rồi chị
Nó mải nói chuyện mà quên mất đã đến cái nơi sắp xảy ra vụ đánh nhau......đó chính là 1 cánh đồng heo hút,gió làm nó lạnh sởn cả gai ốc thì Chi lại tưởng nó sợ......ôi chúa ơi.....từ đắng xa nó biết có 1 đám đông đang lại gần,tay cầm dao,chày,cối......ít nhóm này khoảng 90,100 người......nó mỉm cười,Thành lại tưởng nó sợ quá hóa điên thì bảo nó:
-Em về nhà đi,bọn nó chắc không dám làm gì anh đâu
-Anh bị điên à,sao mình phải xoắn,thích thì nhích,bọn này sao phải sợ
Quỳnh nghe được cuộc nói chuyện ngắn ngủi giữa nó và Thành thì phá lên cười:
-Bây giờ vẫn còn anh hùng sao?......đến chút nữa chị sẽ cho em vào viện khoảng 3 tháng thôi em à......XÔNG LÊN
Chi vừa dứt lời,đám đan em của Quỳnh,Hùng và Quân xông lên.......Hùng và Quỳnh cũng tham gia vụ đánh nhau này,chỉ có Chi và Quân không tham gia......còn bên nó số lượng ít,nhưng chất lượng thì trên cả tuyệt vời,quân số bên nó vẻn vẹn 14 đàn em,nó,Lan và Thành nhưng không vì thế mà bọn nó sợ......bọn nó xông lên rất hăng,máu nóng trong người nó nổi lên,nó nhớ lại những lần nó bị Hùng,Chi,Quân sỉ nhục nó,bây giờ lại thêm Quỳnh,nó thấy tức,đang mải suy nghĩ nên nó bị lơ là 1 chút,1 thằng trong đám đàn em thấy vậy liền cầm chày ra phang nó 1 phát vào đầu......Thành nhìn thấy vậy,anh chạy từ xa đến chỗ nó,anh ôm nó vào lòng,máu nó chay ra nhiều quá,tất cả đàn em của nó và Lan đều hốt hoảng,nhìn bọn đàn em của Hùng bằng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống ai đó........Quân thì không dám lại gần,anh sợ nó xa lánh anh,anh thật hèn nhát vì không bảo vệ người mình yêu.....sau 15 phút Thành chạy cật lực cũng đưa nó và bệnh viện được,còn Lan sau cái cảnh 1 thằng đập chày vào đầu nó,cô tức lên,gọi điện thoại ra nói gì đó ,rồi lại xông lên đánh tiếp(con gái mà ác kinh).....kẻ đấm,người đá,kẻ chém,người cầm chày,1 khung cảnh hỗn loạn chỉ có máu và máu.......bên Lan do ít người nên dù giỏi đánh nhau đến đâu cũng không thể đánh được bọn bên kia,đang yếu thể thì từ xa có 1 hội hơn 30 người tiến gần đến chỗ Lan, Lan bị chém 1 phát vào tay ......chỉ sau khoảng 5 phút,đám đàn em của Hùng đều ngã lăn ra đấy,Hùng,Chi,Quỳnh và cả Quân đều bị thương,nhưng nặng nhất phải kể đến Chi và Quỳnh,đám đàn em của nó sẽ không tha cho 2 người đó nếu nó có mệnh hệ gì......bây giờ cả bọn gần 50 người kéo vào bệnh viện,đưa Lan đến phòng bác sĩ băng bó vết thương ngay lập tức.....còn Thành anh vẫn đứng ngoài phòng cấp cứu,2 tiếng trôi qua dài như 2 thế kỉ,anh lo cho nó lắm,anh hận hội kia,sẽ có lúc bọn nó phải trả giá chuyện này,anh gục xuống,do quá mệt,do lo lắng,nhưng may 1 trong những đàn em của nó đã đỡ anh,dìu anh ngồi xuống ghế......:
-Anh nghỉ ngơi đi,chị Ngân sẽ không sao đâu-1 người con trai nói
-Hix,chị Ngân mà làm sao tao sẽ giết bọn chúng-1 người con gái vừa nói vừa khóc sụt sịt
-Phủ phui cái mồm mày,chị Ngân sẽ không sao đâu-1 tên ngồi cạnh thành nói với giọng đầy lo lắng
-Xin hỏi,các bạn là gì của Ngân?-Thành
-À,minh xin giới thiệu tụi mình là đàn em của Ngân-tên ngồi cạnh nói
-CÁI GÌ?........-Thành hét to
-Sao hét to vậy ông anh-Lan vừa mới băng tay xong,cô lết ra chỗ cấp cứu bởi cô lo cho người chị iu mến của mình
-Anh không phải ngạc nhiên đâu,để bọn em kể cho anh 1 câu chuyện này nhé-người con gái lúc nãy khóc lên tiếng
Thật ra con không phải là con ruột của chúng ta-Mẹ Ngân nói trong tiếng nấc
Ngân không tin vào mắt mình,thực ra 17 năm nay họ đối xử giả tạo với mình ư?.......không ngờ......Ngân bất ngờ,trái tim Ngân tổn thương thêm lần nữa nhưng Ngân không khóc được,cô đau quá rồi
-17 năm trước,lúc con sinh ra,gia đình con đã bị đốt cháy để hại con,bố mẹ con đã che chở,bảo vệ con nên bây giờ con mới sống sót,tồn tại cho đến tận ngày này-Mẹ Ngân nói tiếp
-Thì sao?-Ngân lạnh lùng đáp lại
-Tập đoàn M&M của gia đình con lúc đó đang đứng nhất Đông Nam Á......sinh ra con thì con nhiễm nghiên trở thành 1 cô chủ tập đòan M&M sau này.....nhưng thật không may tập đòan CK của gia đình Phong lại sinh ra Phong,người con trai đó sẽ chính là cậu chủ của tập đòan CK nhưng do tập đòan M&M quá mạnh,tập đòan CK đang bị khủng hoảng nghiêm trọng.....ông Trần-bố của Phong đã đến thương lượng với bố của con cho vay vốn nhưng bố con không cho vay,từ đó sinh ra thù hận giữa 2 tập đòan.......họ không muốn quí tử của mình phải sống khổ sở,chui rúc nên đã tìm cách phóng hỏa nhà con.....bố mẹ con đã chết ngay sau đó,tập đòan CK và M&M đã hợp làm 1 và mạnh nhất ở Đông Nam Á cho đến bây giờ......Vì vậy.......
-Vì vậy nên bố mẹ nhận nuôi con đúng không?-Ngân vẫn lạnh lùng hỏi lại
-Phải,bố mẹ là bạn thân của cha mẹ con,lúc cha mẹ con chết họ chỉ mong con được sống hạnh phúc,ăn sung mặc sướng.......từ khi sinh ra con phải được thế nhưng chính hắn,chính thằng Phong và ba mẹ nó đã làm con như thế này........nghe lời mẹ,con từ bỏ hắn đi,hắn là kẻ thù của con,vì sinh hắn ra mà cha mẹ hắn đã dùng thủ đọan bỉ ổi để giết cha mẹ con,con phải trả thù cho cha mẹ con-Mẹ Ngân vừa nói,vừa siết chặt tay Ngân
Trong ánh mắt của Ngân chỉ chứa đựng nỗi hận thù,cô quyết phải trả thù,1 sống 1 còn với hắn.....Và kể từ ngày Ngân ra viện,đánh nhau,quán bar,đua xe là những thứ giúp Ngân giải sầu tức thời.....cô không còn là 1 cô tiểu thư đài các mà cô là 1 chị hai của trường trung học,1 đại tỉ khét tiếng,có nhiều địa bàn ở Hà Nội và Sài Gòn......đi đến đâu mọi người nể cô đến đấy,cô không đánh con gái,chỉ đánh những thằng đàn ông tệ bạc......cô căm thù họ......
-Mà mày kể còn thiếu 1 chi tiết-người con trai mặc áo đỏ nói
-Chi tiết nào?-Người con gái ngồi cạnh Thành ngơ ngác không hiểu
Cách đây 1 năm......em trai Ngân thất tình,uống rượu và đã gây sự với 1 hội khét tiếng bậc nhất Hà Thành,bị đánh tơi tả may cho Ngân và đàn em đến kịp cứu em trai Ngân thoát khỏi nguy hiểm.....Ngân không muốn về nhà giờ này,chỉ sợ bố mẹ nhìn thấy đứa con trai iu dấu của mình bị đánh tả tơi họ sẽ làm to chuyện này......Ngân và em trai đành đến ngôi biệt thự liền kề của 1 đàn em.....trong phòng,Ngân băng bó vết thương cho em mình,ánh mắt thể hiện sự lo lắng,đã lâu lắm người em trai của mình mới nhìn thấy ánh mắt này.....bỗng đứa em ôm Ngân vào lòng:
-Em yêu chị
Ngân không tin vào mắt mình,sao lại có chuyện này xảy ra,nhưng cô cũng lấy được binh tĩnh:
-Chị xin lỗi,chị không thể đáp lại tình cảm của em bởi.....
-Bởi chúng ta là chị em chứ gì?
-Đúng,không thể em ạ
-Nhưng chúng ta đâu phải chị em ruột của nhau,vẫn có thể chứ
Nói xong,đứa em trai của Ngân chạy ra ngoài,mặc cho Ngân gào thét mức nào.....Còn Ngân,nó ngồi đấy,ngỡ ngàng trước cái tin trời đánh này.....đứa em trai mà nó thương nhất,tự dưng lại đi tỏ tình với nó,nó cảm thấy chán nản,nó muốn khóc nhưng sao không khóc được
Đứa em trai của nó sau 1 phút bồng bột,đã đâm đầu vào xe tải tự tử.....may có người phát hiện nhanh đưa em trai nó vào bệnh viện,nghe tin đó nó hốt hoảng chạy đến,bố mẹ nó đang đứng trước phòng cấp cứu,mẹ nó đang ngồi khóc,trông mẹ nó gầy hơn,xanh xao hơn trước,nó thương mẹ nó lắm......còn bố nó đi đi lại lại quanh mẹ nó,bố nó già hơn xưa nhiều,chỉ 1 năm nó cả bố mẹ không gặp nhau mà tóc bố đã điểm lốm đốm bạc.....nó chạy đến bên mẹ,khóc thút thít:
-Mẹ ơi,con xin lỗi,em bị tai nạn là do con
-Mẹ không trách con đâu,không phải lỗi của con,do em con không suy nghĩ,nó còn trẻ con mà
-Mẹ không trách con thật chứ?
-Mẹ yêu con gái của mẹ,sao mẹ trách con được
-.......-Nó im lặng
2 tiếng trôi qua thật dài,nó như muốn nghẹt thở.......cửa phòng cấp cứu mở ra,bác sĩ chưa bước ra ngoài bố nó đã chạy nhanh đến chỗ bác sĩ hỏi:
-Bác sĩ,con tôi sao rồi?
-Cháu nó đã qua khỏi nguy hiểm,nhưng gia đình cũng chuẩn bị tâm lí đi là vừa,cháu nó bị va đập mạnh ở đầu,không biết bào giờ mới tỉnh lại......nếu có thể gia đình hằng ngày đến thăm,kể chuyện cho cháu nghe,tôi thấy cháu nó bị 1 cú sốc mạnh,nếu gỡ bỏ được thì sẽ nhanh chóng tỉnh lại-Bác sĩ nói xong bỏ đi
Nó nghe rõ từng câu,từng chữ 1.....do nó,do nó mà ra cả,nếu nó nhận lời thì đã không như vậy,em nó sẽ không phải ở đây,nó ghét máu,nó ghét mùi bệnh viện......cứ thế 1 tháng trôi qua,tình hình không chuyển biến chuyển gì cả,mẹ nó thì chỉ có nhìn thằng em trai bất trị mà khóc.....và mỗi khi nhìn thấy mẹ khóc,nó đau,nó buồn và nó nghĩ hay sẽ nhận lời,để em tỉnh lại......nó tiến đến chỗ em nó nằm,hít 1 hơi mà nói:
-Chị biết,chị sai rồi,chị xin em hãy tỉnh lại đi,đừng bỏ mặc chị và bố mẹ như thế,em có biết chị đau lòng lắm không?.....sao em nỡ tâm bỏ mặc chị như vậy......em nỡ nhìn chị sống già cả đời hay sao?......em không còn thương chị như trước nữa ư?....em phải dậy để nghe chị nói 3 chữ:"Chị yêu em" chứ.....em phải dậy để chị còn xử tội em chứ,đừng bất động như thế,chị xin em........
Nói xong,nó khóc,khóc to lắm,nước mắt nó rơi,rơi vào tay của đứa em trai kia......tay thằng em bắt đầu cử động,nó vui sướng,chạy đi gọi bác sĩ,1 tin vui,nó bây giờ vui lắm,nhìn đứa em trai nhõng nhéo với mình mà vui biết nhường nào.........
-Thế 2 người có yêu nhau không?-Thành lên tiếng
-Có thể nói tình yêu của đứa em trai Ngân là đơn phương,Ngân không hề có tình cảm đó......2 người sang bên Mỹ cũng chỉ vì chuyện này,gia đình Ngân muốn Ngân quên đi quá khứ,bắt đầu cuộc tình mới,và họ quyết định sang đây sẽ kết hôn đồng thời cũng trả thù cho ba mẹ Ngân
-Trả thù?-Thành tiếp tục hỏi
-Đúng,anh không nhớ gia đình Phong đã giết chết ba mẹ Ngân sao?......nhưng không hiểu sao trong di chúc của họ lại để cho 2 công ti sát nhập làm 1,nhưng cũng không ai hiểu bố Ngân sao làm vậy.......còn 1 bản di chúc sẽ được đọc vào lúc sinh nhật lần thứ 20 của Ngân.....mà cũng sắp đến rồi
-Thế à.?-Thành
Sau khi nghe quá khứ của Ngân,anh đau lắm,anh mong anh có thể xoa dịu những nỗi đau trong quá khứ.....anh thương nó lắm,Quân cũng đã đến,núp sau cánh cửa và đã nghe thấy hết được toàn bộ sự việc,anh nhớ nó,anh muốn chạy đến bên nó,ôm nó,bảo vệ và che chở nó nhưng có lẽ Thành sẽ làm tốt hơn anh,Quân lững thững ra về nhưng Lan đã gặp được và muốn nói chuyện với anh:
-Tôi xin anh,hãy tha cho chị tôi đi,chị tôi khổ quá rồi-Lan
-Tôi...tôi......
-Anh hãy từ bỏ chị tôi đi,anh không xứng với chị tôi đâu,hãy để Thành bên cạnh và xoa dịu nỗi đau cho chị tôi
-Nhưng tôi yêu cô ấy
-Anh yêu chị tôi sao lại làm cho chị tôi đau khổ,chị tôi chịu nhiều mất mát rồi,BUÔNG THA Đi
-.....-Quân im lặng
-Bạn anh quá đáng với chị tôi lắm,về nói với họ tôi sẽ làm cho họ đau khổ gấp vạn lần so với những gì chị tôi tổn thương trước đó,nếu anh yêu chị tôi sao anh không bảo vệ chị tôi,sao lại để họ xúc phạm chị tôi,TÔI HẬN BỌN HỌ,HỌ SẼ PHẢI TRẢ GIÁ-Lan khóc
-Tôi xin lỗi
-Tôi không muốn nghe,tôi không có lỗi mà anh phải xin,anh dành lời xin lỗi này cho chị tôi-Nói xong Lan bỏ đi
Quay trở lại chỗ Thành
-Mà còn 1 điều anh cần nên biết-Cô gái ngồi cạnh Thành nói
-Điều gì?
-Anh biết hội BMW chứ?
-Quá biết,hội ý nổi không kém gì hội anh,nhưng được cái toàn đại gia và kiều nữ thôi à =))
-À ờ,anh biết nhiều phết nhỉ,thế biết Phong-bang chủ hội ý chứ ;;)
-Lạ gì,mà Phong,chẳng lẽ.......
-Thông minh đấy anh zai ạk,Phong chính là người yêu cũ của Ngân
-Nhưng theo em biết chị Ngân đã chạm mặt tên Phong ý rồi,nhưng có nhận ra đâu-Tóc đỏ lên tiếng
-Sau khi bị Ngân đá 1 quả đau cực kì ý,thì thằng này trong 1 phút "tuổi trẻ bồng bột" đã đua xe,ngã xuống vực,may cho số thằng ý cao,được 1 cô em 2 lúa cứu =))......mất trí nhớ và mặt bỉ phỏng nặng phải phẫu thuật
-Thảo nào bây giờ thằng ý đẹp zai như em-Tóc đỏ nói tiếp
-Thôi bố ạ,lên cao quá rồi,xuống bớt đi,không là không có dây cứu chú xuống đâu
-Toàn chém
Thành lúc nãy chỉ ngồi im,anh suy nghĩ rất nhiều,trong ngày hôm nay nhiều chuyện xảy ra khiến anh đau đầu,bây giờ điều anh lo nhất chính là nó,nó vẫn ở trong phòng cấp cứu.....Khoảng chừng 5 phút sau,cánh cửa mở ra,bác sĩ vui vẻ đi ra bị Thành và đàn em của nó vây kín hỏi 1 loạt câu hỏi ngớ ngẩn:
-Bác sĩ,cô ấy sao không?
-Bác sĩ,chị tôi bị mất trí nhớ không?
-Bác sĩ,chị tôi bị liệt à
-Bác sĩ,bác sĩ.......
-BÌNH TĨNH nào-Bác sĩ hét lớn -Cô ấy không sao cả,bị mất máu 1 chút thôi,nghỉ ngơi vài ngày là ổn.Bây giờ mọi người có thể vào thăm cô ấy nhưng tuyệt đối phải giữ trật tự
Cả bọn kéo vào phòng thấy nó đang nằm ngủ 1 cách ngon lành,khuôn mặt thiên thần đáng yêu của nó làm Thành bất giác đỏ mặt,anh đến bên nó,nắm tay nó và thì thầm:
-Ngủ ngon nhé,thiên thần của anh
Không biết nó có nghe thấy không mà môi chợt mỉm cười.......Cả lũ thấy vậy liền kéo ra ngoài để chỗ này dành riêng cho nó và Thành.....
Sáng hôm sau,Tuyết tỉnh dậy trong đầu nặng trĩu,cô không biết đây là đâu?.....có phải cô bị bắt cóc chăng(ảo quá).....hay có thằng nào chuốc cô rượu say......cô bắt đầu nhớ lại chuyện hôm qua,cô nhớ đang ngồi khóc,gặp nó và chợt ngất đi.......bất giác cô thấy khung ảnh của gia đình nó,cô thầm nghĩ:"Thì ra đây là nhà của nhóc Ngân,mà nhóc Ngân đâu rồi ta,nhà cửa im ắng lạ thường"......cô nghĩ cảnh 1 tiểu thư lớn,sống trong cảnh nhung lụa từ bé chắc nhà cửa không mấy sạch sẽ,nhưng cô nhầm,nhà cửa ngăn nắp,trong tủ lạnh chỉ có nước ngọt,bia và hoa quả.......mà cô đói quá rồi lục kĩ tủ đồ lên mới thấy mấy gói mì tôm,cô đành nấu tạm,ngồi ăn 1 cách ngon lành(vô tư thế)......sắp xếp mọi thứ đâu vào đấy,bất chợt cô nhớ có việc quan trọng,viết vào 1 tờ giấy cảm ơn nó,định ra mở cửa nhưng ôi thôi,hôm qua nó và Thành vào siêu thị mua đồ nên khóa cửa rồi,cả cửa sau cũng khóa......mặt cô bắt đầu tái nhợt ra và chỉ nghĩ:"Nhóc Ngân ơi,em hại chị rồi"Còn nó,khi tỉnh dậy thấy Thành đang nắm tay nó(tình cảm ghê ta).....không biết có phải là mơ không mà hôm qua thấy Thành bảo nó là thiên thần cơ chứ,bỗng thấy tim đập loan lên.......Thành thấy nó dậy, mỉm cười:
-Em dậy rồi à,có đỡ không em?
-Em khỏe như voi,có bị thương chút xíu,có hề gì,chuyện nhỏ ý mà
Thành cốc nhẹ vao đầu nó:-cái gì mà chuyện nhỏ,bác sĩ bảo em mất máu nhiều mà.......thế em thích ăn gì để anh đi mua cho?
Nó thản nhiên:-Cháo
-Cháo á,thế ăn cháo loại gì bây giờ?-Thành chớp mắt với nó
-Cháo gà,thế tưởng em ăn cháo gì?-Nó cũng chớp mắt lại
-À không,có tưởng gì đâu.....anh đi mua đây-Thành đỏ mặt vội chạy đi để cho nó tủm tỉm cười 1 mình.....
15 phút sau,thấy Thành quay về,nó liền hỏi:
-Anh đi ra đấy ngủ ở đường luôn à?
-Khổ,anh bị oan,gặp mấy thằng em đánh nhau hôm trước bị thương,bọn nó xuống dưới nhà ăn gặp lại "buôn"
-Y như bà tám
-Thôi em ăn cháo đi không kẻo nguội
Thấy nó chần chừ không ăn,Thành giục:-Cháo anh mua không ngon hả,hay thích anh đút cho nhá-Thành mắt chơm chớp ,mồm cũng sắp đơm đớp luôn =))
-Dạ không,anh ơi,lúc nữa làm thủ tục xuất việc cho em nhé
-Không,em chưa khỏe,phải ở đấy ít nhất........1 tháng
-1 tháng á,còn lâu đi,em không đùa đâu,em sẽ về nhà nghỉ ngơi,còn chị Kim đang ở nhà nữa,em lo cho chị ý lắm,chị Kim đang gặp chuyện buồn mà
Thấy mặt nó buồn buồn,Thành liền đồng ý nhưng với điều kiện anh phải ở đấy chăm sóc.....Lan cùng đàn em của nó biết tin nó ra viện,cả bọn liền ngăn cản,chạy đến bệnh viện:
-Chị Ngân,chị đang mệt nghỉ đi,ở nhà để em lo cho-Lan
-Đúng đấy,dạo nay chị xanh xao lắm-Tóc đỏ
-Chị không nghỉ em hít le chị luôn =))-Con mặc áo vàng nói
-Bla.....bla....
-Sì tóp.......chị đỡ nhiều rồi,các em không phải lo,trước mắt chị phải xuất việc để giải quyết 1 số công việc,không thể chậm trễ được,hiểu không?
-Hiểu ạ-cả bọn đồng thanh nói rồi khoanh tay =))
1 tiếng sau khi giải quyết đống của nợ kia,bắt chúng nó về,Thành,nó và Lan mới có thể yên tâm về nhà.....nó mở cửa thấy Kim đang ngồi ở phòng khách,vẻ mặt giận dỗi,nó chả biết làm sao thì Kim gắt lên:
-Em có biết mấy giờ không hả,nếu đi chơi về muộn thì phải để chìa khóa ở nhà chứ,em có biết chị còn bao nhiêu việc không?.....
-Em....em xin lỗi......-Nó
-Này chị,chị đừng gắt lên như thế,chị nghĩ gì mà bảo tụi tôi đi chơi,hôm qua chị tôi đưa chị về nhà,vào siêu thị mua đồ ăn bị mấy tên ******** kia đánh,phải vào viện,sức khỏe còn ốm íu đã đòi ra viện về nhà,chị không biết chuyện thì đừng nói-Lan cáu
-Thôi,Lan,chị sai mà-Nó minh oan thay cho Kim
-Ơ,chị không biết,thế em có làm sao không,để chị dìu em về phòng nhé-Kim
Nói rồi,Kim đưa nó về phòng.Trong phòng nó bây giờ chỉ có nó và Kim,nó cảm thấy gối hơi ướt,có lẽ tối qua ngủ Kim đã khóc:
-Chị Kim,chị có chuyện buồn phải không?....kể cho em được không?
-Chị làm gì có,người buồn bây giờ là em ý chứ
-Chị đừng có cười như thế,em biết chị đang rất buồn,kể cho em đi
Kim bắt đầu khóc,cô khóc nhiều và nói:
-Chị từ khi mới sinh ra tại 1 gia tộc họ Hạ nổi tiếng với ông nội bảo thủ,họ muốn cha mẹ chị sinh con trai nhưng không,họ lại sinh ra chị,họ hắt hủi chị,họ ném bỏ chị đi,họ đưa chị vào cô nhi viện.....khoảng năm 10 tuổi,chị được 1 gia đình đến nhận nuôi,ngày ngày bắt chị nấu cơm,rửa bát hơn 1 con ô sin,nhưng chị vẫn vui vẻ......nhưng 10 ngày trước,đứa con gái kưng của họ mất dây chuyền ,họ đổ tại cho chị lấy,mà chị có lấy đâu......họ đuổi chị ra khỏi nhà,bây giờ chị không còn chỗ nào để đi cảSau khi nghe Kim kể xong,nó tức thay cho Kim,không ngờ 1 cô nàng mạnh mẽ như Kim lại có lúc íu đuối thế này ư?.....nó thương cho Kim lắm,nó coi cô như 1 người chị gái,nó thấy Kim khóc,nó đau cho Kim,khóc thay cho Kim:
-Chị à,nếu không còn chỗ nào để đi,thì ở lại nhà em nhé-Nó nài nỉ Kim
-Chị......chị......thật sự là.......
-Không bàn cãi nhiều,chị ở nhà em,nếu không bây giờ chị không còn chỗ nào để đi đâu,nghe lời em-Nói xong nó kéo Kim sang phòng bên cạnh,thu dọn đồ đạc xong Kim bỗng sực nhớ ra:
-Hôm qua,em bị hội nào đánh vậy?
-Hì,không sao đâu chị,lặt vặt ý mà-Nó cười
-Chị hỏi thật,bị hội nào oánh
-Để làm gì ạ
-Để chị còn tránh=))
-Bó tay,tưởng trả thù cho em-Mặt nó xị ra
-Thế tôi hỏi cô,cô bị con nào đánh?
-Em không bị đánh,có mà em đánh lại nó ý chứ,bọn nó chơi bẩn,đánh lén anh Thành,em liền chạy ra đỡ-Nói xong,nó đỏ mặt
-Anh Thành cơ á,tình cảm ghê ta....;;)
-Chị trêu em,em ghét chị-Nó chạy 1 mạch xuống nhà để không bị Kim trêu còn Kim sau khi nó đã xuống nhà liền alo cho 1 người lạ mặt:
-Chị đây,điều tra cho chị hôm qua có hội nào xích mích với nhau trong siêu thị....5 phút nữa gọi lại cho chị nhé
Kim cười,1 nụ cười khác với thường ngày,Kim thề sẽ moi ruột gan của đứa nào đánh Ngân-đứa em gái mà cô yêu nhất.....Đúng 5 phút sau,chiếc điện thoại của Kim rung:
-Thưa chị,hôm qua có Quỳnh-chị họ thằng Quân và con Chi-người yêu thằng Hùng trong hội "Dân chơi àk nka"
-Được rồi
Kim cúp máy,ánh mắt hiện lên sự căm thù:
-Lại là mày,Quỳnh và Chi,2 bọn mày sẽ phải trả giá cho những gì hôm qua mày đã gây ra cho em tao
Kim đi xuống nhà,bảo có việc,nó hơi nghi nghi nhưng nó tin tưởng Kim,Kim đi nhanh đến 1 quán bar lớn,tụ tập toàn hội dân chơi....cô bước vào,những ánh mắt thán phục có,ghen tị có nhưng cô không quan tâm.....cái cô cần là 2 con quỉ kia đang ở đâu? Sau khi đã xác định được vị trí của 2 ả,cô bước nhanh ra với khuôn mặt bình tĩnh,lạnh lùng đến đáng sợ......Còn Quỳnh và Chi đang vui vẻ kể lại những gì hôm qua đã đến với nó,nụ cười của 2 ả làm Kim tức đến phát điên,cô thề sẽ lột da chúng.....cô ngồi đối diện trước Chi và Quỳnh:
-Chào,lâu lắm mới gặp,không ngờ vẫn thẩm mĩ kinh quá nhỉ-Kim
-A ha,ai đây,thì ra là bạn Kim,tưởng ai......dạo này tớ nghe giang hồ đồn thổi bạn tái xuất giang hồ,hổ páo kinh-Quỳnh
-Không dám,tớ thì làm sao hổ páo như 1 số người được,mà tớ cũng đâu phải làm những việc tiểu nhân như ai kia
-Con kia,mày nói có ý gì-Chi
-Ấy ấy,đừng nóng,nóng quá hỏng việc,hỏng cả lớp phấn dày trên mặt.Hỏi thật,sáng nay dậy từ 3 giờ để chát cái kia lên sao,kinh quá-Kim binh thản cầm ly rượu lên uống
-Con oắt,tưởng tao như mày hả,ai lại đi la liếm đại gia-Chi
-Chộ ôi,tớ cũng đâu giống ai kia,thích nổi bật nhưng xấu quá không nổi được
-Mày nói gì?-Chi gắt lên
-Chi,việc gì phải tốn nước bọt với loại bỉ ổi kia hả em,mình ở trên cao,nó ở dưới thấp,nói làm gì-Quỳnh
-Ừ,đúng rồi,tao ở trên cao như vì sao tinh tú,còn chúng mày dưới đất là đồ súc vật,sức đâu mà mày đòi bật,tuổi đâu mà mày đi tranh cao thấp,chỉ có bà mày là nhất mà thôi-Kim vẫn bình thản rót rượu uốngCon kia,mày nói gì,mày chán sống rồi à?-Chi
-Ô hay,cô ăn nói cẩn thận,tôi hơn tuổi cô mà lại đi nói mày tao,bây giờ tôi mà đồn ra đại tiểu thư của tập đoàn đá quí lớn nhất nhì nước Mĩ nói năng như thế,không biết sẽ ra sao?-Kim
-Mày muốn gì?-Quỳnh
-Mày làm gì em tao thì.......tao làm lại với bọn mày như thế-Kim vẫn binh thản nói
-Oh,thế em mày là ai?.....thích sốc thì tao chiều-Chi
-Em tao chính là con Ngân ý,nếu mày thích thì chiều-Vừa nói,Kim vừa giật tóc Chi
-Á à,con này láo-Quỳnh vừa nói vừa giật tóc lại Kim
Mọi người xung quanh chỉ đứng há hốc mồm,không biết Kim là ai mà dám động vào Chi và Quỳnh........họ nể Kim,1 phần cô dũng cảm đánh 2 ả đáng ghét,1 phần vì cô đánh nhau giỏi.......
Quay lại chỗ Kim,Kim 1 tay tóm tóc Chi,1 tay giật tóc Quỳnh,bắt cô quỳ xuống,nhưng do tính cách ngang ngược,Quỳnh không hề chịu thua,cố ngoi lên lại bị Kim dập đầu xuống,Kim tức,cô xả giận cho nó,cô **** 2 ả kia không thương tiếc.......Ai cũng tưởng đánh 2 ả xong cô sẽ thôi,nhưng cô chưa tha,cô cầm chai rượu đổ xuống đầu Chi,lấy đĩa bánh kem cho vào mặt Quỳnh,quần áo 2 ả rách rưới,người bầm dập,bẩn thỉu........chưa xong,Kim còn chụp lại cảnh 2 cô nàng này,kéo tóc 2 ả ra khỏi quán bar,đễn 1 đoạn khá xa,2 cô ả chỉ biết lê lết đi theo Kim,bởi có lẽ Kim quá mạnh......đến 1 chỗ kín,Kim rút con dao ra,rạch 1 đường dài giữa má Chi và nói:
-Đây là cái giá mày dám hỗn xược với tao,cái giá không đắt đâu
Tiếp theo,Kim rút bao thuốc,từ từ hút,gần hết,cô lấy điếu thuốc đang cháy cho 1 phát vào giữa cằm Quỳnh:
-Hứ,cái tàn thuốc lá này sẽ đánh dấu vào mặt mày,không xóa được đâu cô em.Tao cảnh cáo 2 bọn mày,đứa nào mà hé răng ra để lộ tao đánh mày thì không xong đâu,mà còn nữa,mày thử động vào Ngân xem,cái giá sẽ trả nhiều hơn đấy.Liệu hồn
Kim bỏ đi,để lại 2 cô ả khóc than cho mình.Lúc Kim về thấy Ngân đang khóc,cô liền vội vàng ra hỏi:
-Ai làm cưng của chị khóc hả?
-Hic,chị đi đâu mà giờ này mới về,chị biết em lo lắm không?.....lần sau đừng đi lâu như vậy nhé
-Ừ,chị hứa-Kim mỉm cười vì nó quá trẻ con
3 ngày sau,1 đàn em gọi điện cho nó:
-Chị ơi,có 1 số người của hội khác đánh hội mình,đang ở nhà hoang gần đường XXX
-Ok,đợi chị,10 phút nữa có mặt
Nó lo sợ,chẳng lẽ tung tích nó giấu bấy lâu nay lộ rồi sao,nó liền cầm điện thoại lên gọi cho Lan:
-Chị đây,bọn đàn em bị đánh,em ra nhà hoang đường XXX nhanh đi,10 phút nữa chị có mặt
Nó vội chạy xuống nhà,Kim đang ngồi xem tivi thấy nó vội đi đâu liền hỏi:
-Em đi đâu vậy?
-Dạ,em đi ra đây có tí việc,chị ở nhà nhé-Nó định chạy đi thì bị Kim kéo lại
-Có chuyện gì quan trọng,cần chị giúp không,đừng nói dối chị nhé-Kim nhìn thẳng vào mắt nó làm nó hơi hoảng
-A,dạ,thực ra mấy thằng đàn em của em bị đánh,đang ở nhà kho đường XXX,em phải ra nhanh
-Chị đi cùng nhé
-Thôi ạ,chị đi em sợ nguy hiểm lắm
-Thì cứ cho chị đi đi,chị biết cách bảo vệ mình-Kim kéo thẳng nó ra khỏi nhà,bắt chiếc taxi ra nhà kho đó.Nó không khỏi thắc mắc hội nào biết tung tích của nó,hội nào dám đánh đàn em của nó,chắc hẳn phải là 1 tay có máu mặt mới dám làm thế,nó thấy lo sợ hơn bao giờ hếtTại nhà kho đường XXX,đang có 3 người con trai bị đánh bầm dập bởi 1 lũ côn đồ khoảng trên 50 người:
-Xem ra,chị hai của mày không đến cứu đâu-thằng đại ca lên tiếng
-Còn lâu,chị hai của bọn tao không chơi bẩn như bọn mày đâu,chắc chắn chị hai sẽ đến cứu tao-tóc đỏ lên tiếng
-Chu choa,bây giờ vẫn còn cãi được sao,đánh tiếp cho chị-người yêu đại ca nói
-Rồi bọn mày sẽ phải trả giá,chị hai của bọn tao sẽ giết bọn mày
-Đánh mạnh vào cho chị
3 người con trai bị đánh tím bầm cả người,máu me be bét......
10 phút sau,nó ,Kim ,Lan và đàn em của nó đang có mặt trước cửa nhà kho:
-Chị,vào bây giờ chứ-Lan
-Em đã tìm hiểu hội nào đánh đàn em của mình chưa?-Nó
-Hội BMW chị ạ-tóc xanh lên tiếng
-CÁI GÌ?-Nó và Lan lên tiếng
-Chị ơi,chắc bọn chúng trả thù vụ cũ đây mà,em thề sẽ có con hồ li tinh Ly-Lan
-Chị nghe nói hội ý đánh nhau thuộc dạng chuyên nghiệp đấy,cẩn thận-Kim
-Thôi,cứ vào đi rồi tính sau-Nó
-Đợi chị 1 lát-Kim
Kim rút điện thoại ra nói gì trong đó rồi quay ra chỗ bọn nó:
-Ok,vào đi,lâu lắm chị không động tay động chân đấy(xạo quá)
-Xông lên anh em-Lan
Lan đá tung cửa,nhìn thấy 3 thằng đàn em của mình mà nó xót xa, thằng Phong và con ả Ly ôm nhau càng làm nó tức điên lên.Phong nhin thấy Lan liền nói:
-Thì ra chị hai của bọn mày là con tép riu,vắt mũi chưa sạch sao?
-Ô hô,cũng hơn loại mày nhiều chứ-Kim
-Mày là ai,muốn mĩ nhân cứu anh hùng sao?-Ly
-Ôi chộ ôi,đâu dám,sợ chị Ly quá cơ.....hổ páo kinh đi được-Nó
-Á à,hôm nay tao sẽ cho mày sống không được mà chết cũng không xong-Ly
-Mày chính là chị hai của bọn nó phải không?-Phong
-Ừ,đúng rồi,mày đánh đàn em của tao thì hôm nay tao sẽ cho mày vào viện luôn,xông lên anh em-Nó
Cả 2 bên liền xông lên,nó và Kim đánh Phong,Lan đánh Ly......đối với Lan việc đánh Ly vô cùng đơn giản,cô ả không biết võ vẽ gì nên sau 5 phút,Ly đã nằm xòai dưới đất mặc cho Lan xé áo,cô nàng chỉ biết kêu oai oái......Còn nó và Kim cũng không khó khăn gì,mặc dù Phong làm bang chủ hội BMW nhưng võ vẽ chỉ là cơ bản,sau 3 phút,khuôn mặt baby của anh Phong nhà ta bị tím bầm,người đầy vết dao đâm,Kim còn chơi thâm hơn cho Phong 1 nhát dao ngay giữa đầu,Phong lảo đảo rồi ngã xuống.Đàn em của nó hạ gục hội BMW dễ dàng.....Khoảng 15 phút sau,1 hội khác đến,nó tưởng là viện binh của tụi kia định ra phang nhưng Kim ngăn lại:
-Hội mình,không phải thù đâu
-Nhưng em có quen đâu?-Nó ngây thơ nai vàng trả lời
-Đàn em của chị
-A,hóa ra thế
2 hội làm quen,nói chuyện rất hợp,nó cử mấy thằng đàn em đưa 3 người kia vào viện,còn lại đi ra bar nhưng Kim bảo có việc không đi ra bar bây giờ được,dặn nó là Lan cùng mọi người đi ra đấy trước,cô đi ra sau.Nó hơi nghi ngờ việc của Kim nên đi theo dõi cô......Kim vào nhà kho,rút con dao trong túi ra tiến lại gần Ly,cô ả đang sợ chết khiếp:
-Tao chưa cảnh cáo mày sao?......con bạn thân của mày vào viện thì bây giờ tao cũng sẽ cho mày vào viện luôn.....Ok chứ....-Kim vừa nói vừa rạch 1 đường giữa trán:
-Cảnh cáo mày,lần sau đừng đụng vào hội cái Ngân,biết chưa?-Kim trợn mắt ,Ly chỉ biết gật gật khóc khóc....
Còn nó,không ngờ Kim chơi thâm như thế,mặc dù từng là chi hai của hội nhưng không chơi sau lưng thế nay,nó hơi thất vọng,định bỏ về nhưng thấy 1 hội khác đang tiến vào nhà kho,nó thấy lo cho Kim liền rút máy ra gọi cho Lan:
-Quay lại nhà kho lúc nãy đi,đang có 1 hội đánh Kim
Nó liền chạy nhanh vào nhà kho,đứng sau 1 cái thùng gỗ,nó đã nghe thấy cuộc nói chuyện giữa Kim và hội kiaÔi,ai đây,không phải là bạn Kim hổ páo đây sao-tên đại ca hội kia nói
-Ô,thế bạn Khánh cũng ở đây sao?....tớ tưởng chỗ này cậu có bao giờ đến đâu?-Kim ngây thơ trả lời
-Ôi zoi,ở đâu có Kim thì ở đó có Khánh mà-Khánh chớp mắt
-Thế á,chứ không phải đến tán em Ly kia sao-Kim chỉ tay chỗ Ly
-Hehe,người đẹp cứ nói thế
-Chứ không phải chính mày chủ mưu đánh đàn em của tao sao?
-A,người đẹp,anh có đánh đàn em của người đẹp đâu,người đẹp đổ oan cho anh quá
-Câm mồm,chính mày bảo kê cho con Ly cả thằng phong,đúng không?
-Thì sao không?
-Thì....-Kim tát 1 phát vào Khánh
-Đời tao chưa bao giờ bị gái đánh,chính mày gây sự trước thì mày đừng trách,liệu hồn thì quì xuống chân tao thì tao tha
-Tao phải quì á,đợi 10000 năm nữa đi nhá chú em
-Xông lên cho tao-Khánh bảo đàn em
Đàn em của Khánh hơn 25 người định xông lên thì nó xuất hiện:
-Ôi,sao nhục thế anh đẹp zai,trai đánh gái không biết nhục sao?
-Lại 1 người đẹp nữa xuất hiện,số mình may thật,người đẹp này nhìn "ngon" đấy,em tránh ra đi,anh không muốn làm tổn hại nhan sắc của em đâu-Khánh lại gần nó
-Nhưng em thích nhúng tay vào thì sao không anh,em muốn và sẽ giết ai hại chị em
-Chị người đẹp là ai?
-Kia-Nó chỉ tay vào Kim
-Eo,thì ra bạn Kim là chị người đẹp sao?Nếu người đẹp muốn chị em không vào viện thì người đẹp làm GF của anh đi,anh tha hết-Khánh nháy mắt nó
-Được thôi,em rất sẵn lòng-Vừa nói nó vừa đá 1 phát vào bụng Khánh.
Chưa hết,nó giật tóc Khánh,tát BỐP BỐP BỐP vào mặt Khánh,môi anh chảy máu, nó còn lấy chân mình đạp vào mặt Khánh,lấy chày gần đấy đập vào người Khánh,đánh anh đến nỗi cả người bầm dập,vết xước,cấu ở khắp người anh......nhưng Kim vô cùng ngạc nhiên bởi nó đánh mà Khánh-1 sát thủ chuyên nghiệp lại có thể chịu đựng......cô cũng không ngờ nó đánh Khánh mạnh như thế,ít nhất phải 3 tháng ở trong viện chứ ít gì.....Đến lúc nó mệt thì thôi,Khánh đứng lên nhìn nó không hề oán trách mà lại âu yếm,nó hơi bất ngờ,Kim đang cầm cục gạch trên tay,tức quá nó giật cục gạch trên tay Kim phi 1 phát vào chân Khánh,nó tưởng Khánh sẽ ngã quỵ nhưng không,Khánh vẫn thản nhiên tiến lại gần nó,nhìn nó bằng ánh mắt yêu thương nhất rồi kéo tay nó đi ra khỏi nhà kho đó,để lại cho Kim và đàn em của hắn 1 dấu chấm to đùng
Nó bị Khánh kéo đi rất mạnh,cố gắng thoát khỏi nhưng hắn nắm tay mạnh quá,tay hắn ấm quá,không lạnh lẽo như Quân,mà sao tự dưng nó lại nhớ tới Quân nhỉ,nó lắc đầu khiến Khánh mỉm cười"Cô bé này thú vị đấy"......Nó bị Khánh kéo đi không thương tiếc,nhiều lần suýt bị ngã,bây giờ nó chỉ muốn đánh cho tên đó 1 trận tơi bời nữa nhưng nhìn cánh tay hắn bị nó đánh thì thấy hơi thương.Khánh kéo nó vào quán bar rất lạ so với chỗ khác,chỗ này không ồn ào mấy nhưng nói về độ "hot" thì quán bar này hơn tát cả quán bar mà nó từng đi,và ở đây tập trung nhiều dân chơi nhất.Nó cảm thấy tay mình đỏ ửng và đau,rát liền co tay mình lại và quát:
-Anh làm cái quái gì vậy,bị ăn đòn 1 trận chưa chừa à?
-Bị người đẹp đánh thì có bị 10 trận cũng không sao,mà người đẹp ngồi vào đây đi rồi từ từ nói chuyện,ai lại đứng ở đây,vô duyên lắm
-Hứ,anh làm gì có duyên mà vô-Vừa nói,nó vừa ngồi vào 1 cái bàn trống
Khi nó vừa ngồi vào thì ai cũng ngoảnh lại nhìn nó như sinh vật lạ,nó hơi thắc mắc"Chẳng lẽ nhìn mình giống quái vật lắm à?".....vừa tức,vừa giận,nó quát:
-Nhìn gì mà nhìn,nhìn nhiều lòi mắt ra đấy
-Ô,tưởng xinh lắm sao mà nhìn,tôi chỉ đang thắc mắc tại sao cái ghế này,cái bàn này thuộc chỗ của tôi mà nay lại bị 1 đứa oắt con chiếm,mọi người thắc mắc mới nhìn-không ai khác chính là Quỳnh,theo sau cô là Chi và bộ dạng vừa bị đánh của Ly
-Hứ,ai đi trước được ngồi,đến sau thì biến-Nó vẫn bình thản cho chân lên bàn
-Con oắt con,mày tuổi gì mà được ngồi ghế vip hả?-Quỳnh
-Tuổi người,còn mày chắc tuổi chó đúng không?-Nó lườm Quỳnh
-Haha,con này mày giỏi,mày không biết là mày đang ở trong hang cọp hả?.....quán bar này của tao,là địa bàn của tao,tao thích ngồi chỗ nào là mặc tao,bây giờ biến,lúc mày vào là đi nhưng lúc ra là bò đấy ,con ạ-Quỳnh nói,Chi và Ly đằng sau cươi ha hả
-Sợ quá,sợ quá,thế cậu định đánh tớ sau,kinh quá,sợ *** đái ra quần đấy này-Nó giả bộ mặt sợ sệt
CHÁT.....1 cái tát vào mặt nó,không ai khác chính là Quỳnh đánh nó:
-BIẾN,CÚT NGAY KHỎI ĐÂY
CHÁT,CHÁT,2 cái tát vào mặt Quỳnh,nó thề nó chưa bao giờ bị ai tát,chỉ bị đánh ở người,còn khuôn mặt của nó không ai dám động vào,bây giờ 1 đứa oắt con tát nó,máu nó sôi lên,cơn tức giận phun trào,nó cầm ngay chai rượu bàn bên cạnh đập 1 phát vào đâu Quỳnh.Cô hơi choáng,ngã quỵ xuống,Chi và Ly kịp thời đỡ cô dậy,2 cô ả còn lại xông lên,nhưng chưa kịp đánh đã bị nó cho 2 phát vào bụng,chưa hết,nó cầm cái ghế phang vào đầu 3 đứa,giật tóc của Chi,lấy chân của nó đạp mạnh vào mặt Quỳnh......Những người xung quanh không dám hò reo,họ có vẻ sợ,chỉ có Khánh quan sát trận đánh tư đầu đến giờ và anh mỉm cười liên tục......Nó sau khi đánh 3 ả kia xong,cầm lấy tóc của Ly nói:
-Mày bị đánh lúc nãy chưa chừa à,bà mày sẽ cho xuống gặp tổ tiên mày,chịu không?
-Chị.....chị tha cho em.....-Ly nói giọng sợ sệt
-Tha......tha cho mày rồi ngày mai mày đánh lén tao tiếp ư?
-Em....em.....em không dám
Nó không thèm đếm xỉa lời của Ly,lấy kéo cắt tóc cô.Còn Chi và Quỳnh cũng bị tương tự,sau khi thấm mệt,cô bỏ ra ngoài,Khánh chạy theo nó......1 người con gái cũng xem trận đánh từ đầu đến giờ,liền gọi mấy thằng đàn em ra:
-Điều tra cho chị đứa con gái vừa nãy đánh 3 đứa con gái kia?
-Chị Linh,chị định lam gì ạ?
-Hứ,đánh nhau trong địa bàn tao,thì nó sẽ phải trả giá chứ sao?.....điều tra cả thân thế của nó nữa,nếu được chiều này phang luôn-Nói xong Linh bỏ đi
Còn nó,sau khi ra khỏi quán bar nó bỗng vui vẻ hơn,quay ra nhìn Khánh:
-Anh dai như đỉa thế,định theo tôi đến bao giờ?
-Người đẹp gì mà ghê thế,anh chỉ định xem nhà người đẹp ở đâu thôi mà?
-CÚT NGAY,đừng để tao gặp lại-Nói xong nó bỏ đi,để lại cho Khánh 1 bộ mặt hết sức ngớ ngẩn.Khánh chưa chịu thua,liền rút máy ra:
-Điều tra cho anh em gái con Kim là ai,số điện thoại và địa chỉ,lúc nữa qua nhà đưa cho anh-Khánh cụp máy,nhìn theo bóng dáng của nó và nói:
-Người đẹp,em sẽ không thoát khỏi tay anh đâu
-------------
Khánh:1 playboy chính hiệu,đánh nhau thuộc dạng chuyên nghiệp,đại ca của nhiều hội,trong đó có hội của Thành
Linh:1 đại tỉ ,có tiếng tại các quán bar,nhưng về đánh nhau chỉ là số 0
Nó vừa về đến nhà đã thấy Kim,Lan cùng đàn em của nó và Kim đang đứng trước cửa.Thấy nó,Kim liền chạy ra:
-Ngân,em có làm sao không?Thằng Khánh có làm gì em không?
-Em không sao đâu,thằng Khánh thì dám làm gì em chứ?
-Thế em đi đâu suốt 2 tiếng qua,em biết chị lo lắm không?
-Em xin lỗi,tại thằng ý dẫn em vào quán bar,ở đấy gặp bọn con Quỳnh,gây sự với nhau rồi phang
-Hehe,nhìn thế này là biết em iu của chị thắng rồi?
-Tất nhiên,em mà lại,thôi ra bar đi chị
-Ừ
Cả bọn hơn 50 người ra bar,ai nhìn bọn nó cũng sợ,không dám ho he,1 phần Kim quá nổi ở các quán bar,1 phần do bọn nó xinh quá =))......Ngồi trong phòng vip,nó quậy đủ trò cho cả bọn vui,được lúc sau Kim nói:
-Chị nghĩ sao chúng ta không gộp 2 nhóm vào làm 1 nhỉ,thế sẽ mạnh hơn và nổi hơn
-Em cũng nghĩ vậy,hay thế đi-Nó
-Ừ,vậy em làm bang chủ nhé,Lan là phó bang chủ,chị sẽ là quân sư cho hội,nhất trí thế nhé
-OK-nó và Lan đồng thanh
Từ khi 2 hội gộp làm 1,nhóm SH càng nổi,1 số quán bar đã trở thành địa bàn của bọn nó.Mỗi khi có hội nào gây sự với bọn nó,chỉ có Lan ra mặt,nó và Kim lúc nào cũng giấu mặt,càng làm cho các hội tò mò muốn biết mặt của bang chủ hội SH......
2 tuần sau,khi nó,Kim và Lan đang đi mua sắm thì 1 hội khoảng hơn 15 người chặn nó:
-Mày là Ngân?
-Sao,có việc gì?
-Đi theo tao
-Tao không đi thì sao?Ý kiến à?
-Hứ,loại mày nói nhẹ không ưa,mày thích bọn tao động tay động chân sao?
-Thích thì chiều,loại mày lá cái thá gì?-Kim chen vào
-Con kia,tao cho mày nói chưa?
-Thích thì nói,mày cấm à,thằng điên-Lan
-Á à,anh em,đánh chết 3 con kia cho tao
Hơn 15 người xông lên,đối với 3 đứa bọn nó thì đơn giản,sau khoảng 20 phút,bọn nó đã hạ gục mấy người kia.Nó nhìn thằng đầu đàn bằng ánh mắt giận dữ:
-Oắt con,dám gội chị mày = tao hả?....mày chán sống rồi sao?....thằng chó chết kia-Nó lấy chân dẫm lên đầu thằng kia
-Mày tưởng........mày tưởng tao sẽ sợ mày ư?......nhầm rồi,loại mày sao tao phải sợ-Thằng đầu đàn vẫn lì
-Được thôi,nếu chú em muốn,chị sẽ chiều,chú em chỉ cần quỳ xuống chân chị,lạy 3 phát chị tha,còn không thì cho xuống gặp ****** luôn
-Tùy,tao không phải cái loại sợ chết
-Được thôi-Nó nhanh như cắt,lấy chân đập liên tục vào bụng thằng kia,Kim đưa nó cái ghế ngay ở đấy,không suy nghĩ,nó cầm ghế BỐP 1 phát vào lưng tên kia,nó ngổi trên người thằng đầu đàn,1 tay giữ tóc tên đó,1 tay tát BỐP BỐP BỐP vào mặt.Sau khi thanh toán tên đầu đàn,nó đưa mắt bảo Kim và Lan giải quyết nốt,Kim nháy mắt với mấy thằng đàn em,nhe răng cười,cô lấy 1 sợi dây thừng trói mấy tên kia vào,vơ mấy quả ơt ngay gần đấy,cô bắt bọn kia ăn hết,đứa nào không ăn cô sẽ tra tấn đến cùng,ai cũng sợ,mắt nhắm mắt mở để ăn cả rổ ớt,ăn đến nỗi mồm mấy đứa sưng vù cả lên,Kim thì cười như chưa bao giờ được cười,đã vậy cô còn chụp ảnh mấy cái môm sưng vù của mấy tên kia......Lan còn chơi khăm hơn,cô bắt tên đầu đàn ăn phân chó,tên đầu đàn cương quyết không ăn,Lan tức tốc dí mặt tên đó xuống bãi phân,1 tay cô bịt mũi,1 tay cô cầm tóc di xuống,được thể cô lấy ít nước cống bắt tên đó uống.Sau 30 phút hành hạ mấy tên kia,Lan và Kim cươi như điên,còn nó ở ngoài cầm máy điện thoại quay,kiểu này lại có 1 vụ nổi trên mạng mà xem.Nó tiến lại gần 1 thằng đàn em:
-Thế nào,biết lỗi chưa?Muốn thử nữa không?
-.....-Thằng đó chỉ biết lắc đầu,bởi ăn ớt cay quá,không nói ra tiếng
-Ai sai bọn mày đến đây hả?-Kim
-Ư.....ư......
-Nói-Lan
-Chị Linh-1 thằng đàn em khác lên tiếng
-Linh-Lan và Kim đồng thanh
-Chuyện gì sao?Con Linh ý hổ páo lắm sao?
-Không,con ý được cái có tiếng tại mấy quán bar,nhưng đánh nhau dở lắm,mà đàn em của con ý tởm phết-Lan nói
-Sao con Linh sai bọn mày đến đây?-Kim hỏi 1 thằng khác
-Dạ....chị Ngân mấy hôm trước đánh nhau tại địa bàn của chị Linh nên sai bọn em đến đây xử lí ạ
-Con chó ý chứ,tưởng hổ páo lắm sao?.....con này chỉ được cậy cơ ở bar thôi,ra ngoài thì không có đâu,em gây sự với nó 1 lần rồi-Lan
-Mày về bảo cái con Linh ý,gây sự với con Ngân thì chết rồi đấy,bảo con ý liệu hồn,muốn sống thì đến gặp tao tại quán H2 xin lỗi,còn không thì vào viện đấy.Ranh con-Nó nói xong bỏ đi,Kim và Lan theo sau
Vừa đi,Kim vừa kể lại các vụ xích mích giữa Linh và 1 số hội khác,địa bàn của Linh tại các quán bar rất nhiều,nhưng nó chả có vẻ gì là sợ mà còn thích thú với vụ này,nó thử xem Linh sẽ lợi hại như thế nào?Đúng như nó dự đóan,8h tối tại quán H2 Linh cùng với 30 đàn em tay cầm chày,cối,dao.....đến hùng hổ đứng trước mặt nó,Lan và Kim.Thấy thế nó liền hỏi:
-Đến rồi sao,tôi tưởng cô sợ quá chết dí ở nhà rồi chứ?
-Chính mày đánh hơn 15 thằng đàn em của tao ,đúng không?
-Ấy chết,tôi có làm gì đâu,người của tôi cũng chỉ bất bình hành hạ 1 chút thôi,đâu đến nỗi kinh khủng nằm viện
-Hứ,còn nói nữa à,chắc mày mới nổi không biết tao là ai?
-Ui,chu choa,biết quá ý chứ,mày là Linh có tiếng tại các quán bar,sao lại không biết,tôi đâu mù tịt tin tức
-Ôn con,mày biết mà vẫn đánh đàn em của tao,mày thích chết à,vậy hôm nay bà mày cho xuống âm ti luôn
-Ôi,sợ quá,chị Kim ơi,có đứa định cho em gặp tổ tiên này,sợ quá cơ-nó làm bộ mặt sợ sệt trêu tức Linh
-Bọn mày đâu,xử lí 3 con ôn kia cho tao,đập tan cái quán bar này đi-Linh ra hiệu bảo đàn em xông lên nhưng chưa kịp làm gì thì mọi người trong quán bar đứng lên,nhìn đàn em và Linh bằng 1 ánh mắt tức giận,1 người đi ra chỗ Linh nói:
-Không ngờ lại có 1 ngày chị Linh kute nhà ta vào quán bar này,này,tôi nói thật,cô biến về địa bàn thối nát của cô đi,ở đây thì nhục lắm,đừng cậy cơ vào thằng Hùng làm gì,thằng ý chỉ thuộc dạng nhãi nhép thôi-Không ai khác chính là Khánh
-A,anh Khánh đây sao?Nghe giang hồ đồn thổi anh gác kiếm rồi cơ mà,sao lại ở đây được nhỉ-Linh nói = giọng khinh khỉnh
-Em nghe ai nói vậy đấy,bảo anh cái,để anh cắt lưỡi nó luôn,hay chính mồm em tuôn ra lời ý
-Anh sao lại nghĩ xấu em như thế,em có làm gì đâu,em nghe mọi người bảo thế mà
-Thôi,không lằng nhằng với cô nữa,bây giờ cô định làm loạn ở đây sao?Định sai mấy thằng đàn em gây sự sao?.....có giỏi thì cô đánh đi,hay sợ-Khánh nói to
-Anh....anh.....tôi cần gì phải động tay động chân,cái loại thân phận thấp hèn thì chỉ tổn bẩn tay tôi thôi
-hay cô không biết đánh,sợ à-Nó chen vào
-Tao mà phải sợ loại mày á,lên đi cho chị-Linh nói đan em
Nhanh như cắt,1 mình Khánh đánh hết bọn đàn em của Linh,Linh thắc mắc sao Khánh lại làm thế,cô tức khi bọn đàn em của mình quá vô dụng,đánh 1 mình tên Khánh mà không xong,tức quá cô bỏ về nhưng chưa ra đến cửa đã bị Kim chặn lại:
-về sớm thế cô em,ở lại chơi đã,tiệc vui mới bắt đầu mà?
-Mày là ai,biến cho tao đi
-Ơ,con này láo tao nói nhẹ không nghe thì bà mày sẽ cho mày nếm thử 1 cảm giác mạnh,được chứ?
Kim vừa dứt lời,cô cầm ngay áo của Linh,xé toác 1 phát,chưa hết,lấy chân cô đạp vào bụng Linh,Linh chỉ biết kêu đau,cô nàng căm thù Kim,nhìn Kim = ánh mắt tức giận:
-Mày nhớ đấy,đàn em của tao và thằng anh tao sẽ không tha cho mày
-haha,anh mày là thằng Hùng cóc ghẻ chứ gì?Tao phải sợ cái loại đấy á,mày về bảo với anh mày xem,mày sẽ bị nặng gấp đôi đấy
Kim vừa nói,vừa bóp cổ Linh,đến mức Linh gần như không thở được Kim mới thả cô ra:
-sao,cảm giác đó thế nào?Mày chưa bị ai đánh thì bây giờ tao sẽ là người đầu tiên đánh mày,tao không thèm sợ thằng anh mày đâu
-Mày.......mày......
-Tha cho nó đi chị-Nó đi tới chỗ Kim
-nể tình em tao,mày liệu hồn đấy-Kim
-Mày hãy nhớ ngày hôm nay,tao sẽ trả thù-Linh
CHÁT....nó tát Linh 1 cái rõ mạnh:
-Thử xem,tôi chờ cô sẽ làm gì tôi,tôi đợi.À mà nhắn lại với thằng Hùng,con Ngân này sẽ trả lại những gì mà ngày xưa thằng anh mày xúc phạm tao,hãy chờ xem-Nói xong,nó bỏ đi,Kim cũng đi theo sau để lại Linh với cái đầu bốc khói:
-Mày hãy nhớ đấy Ngân ạ,thù này tao không trả không phải là Linh kute =))
Nó ngồi xuống cạnh Khánh,quay ra nhìn Khánh bằng ánh mắt hình viên đạn:
-Anh theo dõi tôi à?
-Người đẹp à,oan uổng lắm,anh cũng phải có quyền vào quán bar này bar nọ chứ,đâu phải quán này của người đẹp
-Nhưng đây là địa bàn của tôi,mà nhìn mặt anh hình như có việc gì định nói với tôi thi phải?
-Người đẹp thông minh đấy,vậy anh nói luôn,làm bạn gái của anh nhé
-Bạn gái,làm bạn gái của anh thì có lợi lộc gì?
-haha,sẽ có nhiều cái tốt cho người đẹp,sẽ không ai bắt nạt người đẹp của anh đâu
-Nếu thế thì tôi không thèm
-Người đẹp cứ suy nghĩ đi anh cho người đẹp 3 ngày,3 ngày sau anh quay lại-Khánh bỏ đi
Lan và Kim chạy lại chỗ nó ngồi:
-Tên Khánh này thuộc dạng dân chơi pro đấy chị ạ,yêu thằng này cũng được-Lan
-Mỗi tội tính hơi bẩn,nhưng điểm lại thì anh Khánh nhà ta cũng đẹp trai,galang -Kim
-Thằng ý kinh lắm sao mà 2 người khen tởm thế?-Nó
-Trời ơi,chị của tôi,chị không biết sao?Anh Khánh thuộc dạng playboy chuyên nghiệp đấy,1 đại ca có tiếng,đánh nhau thì chẹp.....chẹp.....tởm-Lan
-Sao nữa?-Nó
-Mới đây,hội của anh Thành bị Khánh quản lí rồi,nghe đâu anh Thành bị thương nặng phết-Lan vừa nói xong,chân tay nó bủn rủn,nó vội chạy ra ngoài để lại Lan và Kim không hiểu chuyện gì cảó chạy,chạy mãi,trong đầu nó bây giờ chỉ nghĩ đến Thành,nó lo cho anh,nó sợ anh bị thương,nó căm thù Khánh đến tột độ,nếu Thành có mệnh hệ gì thì nó sẽ xé xác Khánh.....Nó khóc,nó cảm thấy đau,nó đau ở trong tim,nó không hiểu sao khi nghe tin Thành bị thương nó lo lắng như thế,có lẽ nó yêu Thành rồi sao?......nhưng nó không phủ nhận điều đó,nó không xứng với anh,anh nhà giàu,đẹp trai,còn nó 1 cô bé mất cha mẹ,không xinh đẹp cũng không giàu,nó không đòi hỏi gì ở Thành cả,có lẽ nó chỉ dám yêu đơn phương Thành .....Và bây giờ nó đang thở hổn hển,nó đang đứng trước biệt thự nhà Thành ,nó đang phân vân không biết có vào hay không,nhưng nó theo tiếng gọi của con tim,nó hít 1 hơi thật sâu rồi bước vào:
-Tiểu thư,lâu lắm mới thấy tiểu thư đến chơi-Quản gia
-À vâng,anh Thành đâu hả bác?
-Cậu chủ đang ở trên phòng,nhưng.....
Chưa kịp nghe xong,nó đã chạy vội lên phòng Thành,từ xa nó đã nghe tiếng cười đùa của Thành và 1 người con gái khác,nó sốc,nó không ngờ Thành lại là người như thế,thật trơ trẽn,giả tạo,đó là những từ nó nói Thành.Áp sát tai vào cửa,nó nghe thấy cuộc nói chuyện giữa 2 người:
-Honey à,hôm nay anh sao vậy,anh mệt hay sao?-Cô gái lạ
-Hôm nay anh hơi mệt,kưng thông cảm cho anh nhé
-Hay anh đang nghĩ tới cô gái tên Ngân
-Ngân.....cô ta có quan hệ gì với anh đâu?
-Tưởng anh yêu cô ta hơn em chứ?
-Anh chỉ yêu 1 mình honey thôi,anh không yêu Ngân đâu-Vừa nói Thành vừa vòng tay qua ôm eo cô gái kia
Nó nghe xong cuộc nói chuyện đó,nó choáng,nó tưởng Thành thật lòng yêu nó,nhưng không,nó đã nhầm,Thành chỉ coi nó như 1 món đồ chơi thôi sao,nó cười,1 nụ cười chua chát.Nó đã đặt niềm tin nhầm người ư?Giả tạo quá,thì ra Thành chỉ là 1 thằng đàn ông tệ bạc,bẩn thỉu,nó coi thường,khinh anh.Nó chạy ra khỏi ngôi biệt thự đấy,nó vừa chạy vừa khóc,không may cho nó trời bắt đầu mưa,bây giờ nó ghét mưa hơn bao giờ hết,nhưng cũng nhờ mưa mà nó xóa tan đi những giọt nước mắt,nó khóc vì Thành ư?Không đáng để nó khóc,nó khóc vì mình,vì nó ngu,nó ngu mới đặt niềm hi vọng,tin tưởng đi cho 1 người đểu cáng,nó cười,nó bước đi trên con đường quen thuộc,nhưng sao hôm nay nó thấy đường dài thế?.....nó mệt,nó muốn ngủ,có lẽ nó sẽ buông xuôi tất cả,và nó ngất đi.....
Có 1 người đi theo nó suốt 1 chặng đường dài,khi thấy nó ngất,anh ôm nó vào lòng,lo lắng,gọi tên nó,anh nhìn nó mà cảm thấy bất lực,tại sao nó lại buồn vì 1 thằng con trai không ra gì,anh yêu nó nhưng sao nó không hiểu anh.....
Quay trở lại chỗ Lan và Kim:
-ủa,chị Ngân sao lại chạy đi đâu vậy?
-Chị cũng chịu thôi,hỏi chúa để biết thêm chi tiết-Kim
-hay là.........
-Là gì?
-Chết em rồi,vừa lúc nãy em kể với chị đấy,anh Khánh là đại ca quản lí cực kì nhiều hội,trong đó có hội của anh Thành-thằng anh họ em......chắc chị Ngân lại tưởng anh Thành-người yêu chị ý
-Ừm,chắc bây giờ đang chạy đến đấy
-Nhưng mà......
-Sao?
-Anh Thanh ý sát gái lắm,không chỉ yêu 1 mình chị Ngân đâu,anh ý yêu nhiều em 1 lúc lắm,sợ bây giờ vào nhà anh Thành thì lại gặp cảnh không muốn gặp
-Thôi,chết thật,đi tìm Ngân ngay,sợ con ý lại làm gì thì chết
-Ok
Nói rồi,Lan và Kim chạy khỏi bar tìm nó, mọi người đều sợ nó sẽ nghĩ bậy,nghĩ đến cái chết....Sáng hôm sau,nó thức dậy,thấy mình trong 1 căn phòng quá quen thuộc,nó hơi nhức đầu,nó đi lại trong căn phòng này,nó bất giác mỉm cười,thì ra cuối cùng vẫn còn 1 người quan tâm tới nó.Cánh cửa từ từ hé mở ra,Quân tiến lại gần nó,trên tay anh còn 1 bát cháo nóng hổi:
-Em dậy rồi sao?Em đỡ mệt chưa?Hôm qua em ngất biết anh lo cho em không?
-Khiếp,gì mà anh hỏi em lắm thế?Thứ nhất:em dậy rồi,thứ 2:em đỡ rồi,thứ 3:cảm ơn anh hôm qua đã chăm soc em
-Bó tay em,tính vẫn như thế?Thôi,em ăn cháo đi cho khỏe
-Em....em cảm ơn anh và đồng thơi cũng....xin lỗi anh-Nó cầm bát cháo,tay run run
-Sao lại xin lỗi?-Quân ngơ ngác hỏi lại
-Ừm......vì hiểu lầm anh,vì **** anh-Nó cúi mặt xuống
Quân phì cười vì hành động đáng yêu của nó:-Được rồi,biết lỗi là tốt,anh tha đấy,thôi ăn cháo đi cho khỏe,từ hôm qua chưa ăn gì,đúng không?
-Hehe,chỉ có anh là tốt với em thôi
-Anh có thể hỏi em 1 câu được không?
-Anh cứ hỏi-Nó mân mê bát cháo
-Em có chuyện gì buồn sao?Anh chỉ quan tâm tới em thôi,nếu em không trả lời thì thôi
-Không có gì đâu,em sai rồi anh ạ-Nó bắt đầu khóc,khiến Quân càng thêm bối rối-Em mệt mỏi lắm rồi,người mà em đã từng đặt niềm tin duy nhất lại bỏ mặc em,đi theo 1 đứa con gái khác,có phải em ngu lắm không?
-Không,em không ngu đâu,người sai là thằng Thành,em không sai gì cả,hãy nghỉ ngơi cho khỏe đi-Nói xong,Quân đi ra ngoài,anh đau,đau tim quá,1 giọt nước mắt lăn trên má,anh yêu nó,sao nó không hiểu cho anh,sao nó lại làm anh buồn,anh đau.Nhưng bây giờ anh phải dũng cảm lên,anh sẽ dành lại người con gái mà anh yêu,kế hoạch của anh chinh phục nó bắt đầu
Còn nó trong căn phòng này,nó vui,nhưng cũng buồn,vui khi Quân vẫn quan tâm tới nó,nhìn bát cháo Quân nấu,nó thấy nhớ ngày xưa,trái tim nó lại rung động nữa sao?Có lẽ vậy.......Quay trở lại chỗ Kim và Lan,2 người họ tìm nó suốt đêm nhưng không thấy đâu,Kim lo lắng cho nó,còn Lan thì khóc thút thít,sợ nó sẽ làm điều gì ngu ngốc.Chợt 2 người nhớ ra,chạy 1 mạch đến nhà Thành thì thấy Thành đang ôm eo 1 người con gái khác,bên cạnh là Việt.....Kim tức tối,nhìn Thành như muốn ăn tươi nuốt sống anh,tiến đến chỗ Thành:
-Thì ra Thành công tử nhà ta lại có 2 bộ mặt,ở bên Ngân thì nói yêu Ngân,bên em khác thì nói yêu em khác,tôi sợ anh rồi,Thành ạ
-Làm sao mà trách anh Thành được hả chị,cái loại thuộc dạng công tử lắm em theo,nhiều em quyến rũ,anh Thành nhà ta không chịu được mà, nhìn em kia cũng ngon nên 1 lúc 2 tay luôn-Lan
-Thế bây giờ anh Thành nhà ta muốn thế nào đây?Tổn thương Ngân,Ngân yêu lầm người rồi-Kim
-haha,cô ta có bao giờ nghĩ cho tôi,tôi mua nhà cho cô ta,cô ta phải đáp trả 1 cách sòng phẳng chứ,nhưng không,cái loại cô ta tiểu thư quá,kiêu,tôi không thích
CHÁT....Kim tát Thành,nước mắt Kim bắt đầu rơi:
-Tôi cảnh cáo anh,không được nói Ngân như thế,loại anh không đáng để Ngân yêu.Lan về thôi em
Kim và Lan đi ra khỏi nhà Thành,Việt mới bắt đầu quay sang hỏi Thành:
-Tao thật không ngờ mày lại làm như vậy,tao thất vọng về mày
-hay chính mày cũng yêu Ngân,tao buông xuôi rồi,bắt lấy cơ hội đi
-Thằng khốn,Ngân không phải món đồ chơi đẩy qua đẩy lại,tao thất vọng về mày,hãy xem lại bản thân mày đi,tao hi vọng mày sẽ sáng suốt khi lựa chọn 1 điều gì đó-Nói xong,Việt bỏ đi,Thành khóc,anh có thể làm sao bây giờ,anh cũng yêu Ngân,anh có thể hi sinh tất cả vì nó,nhưng anh không thể yêu nó,anh đành làm tổn thương nó,thà đừng để tình cảm lấn sâu lúc đó khó mà dứt khoát được.......
---------
Còn nó,sau khi ăn bát cháo của Quân xong,nó cảm thấy ấm áp hơn,vui hơn 1 chút,nhưng trong lòng không khỏi thắc mắc:"thành là 1 người như thế ư?Thành không yêu nó ư?Thành bỏ mặc nó rồi ư?".....Cứ thế,nó bắt đầu khóc,nó cảm thấy mọi người coi nó như 1 món đồ chơi,1 thứ có thể đùa vui,1 con ngốc,nó hận Thành,nó sẽ làm lại tất cả,nó sẽ sống theo cách của nó,nó chẳng còn gì để mất cả,nó sẽ quên Thành,nó sẽ làm được.......
Quân đứng ngoài,anh đau lắm,chẳng lẽ trong trái tim nó không có 1 phần nào của anh sao?Thành quan trọng với nó thế sao?Anh tự trách bản thân mình ngu ngốc vì ngày xưa không tin nó,anh hèn nhát không dám tỏ tình với nó,nhưng không,bây giờ anh đã khác,sau bao nhiêu việc anh đã thay đổi,anh sẽ mạnh mẽ,sẽ làm bờ vai mỗi khi nó gục ngã,anh sẽ làm được......
Chiều hôm đó,nó và Quân đang nói chuyện,2 người đều thấy mình quá trẻ con,bây giờ nó chỉ có thể coi Quân như 1 người anh trai tâm sự,Quân biết thế nhưng anh vẫn sẽ có hi vọng đúng không?......TÍNH TONG.....tiếng chuông vang lên,nó vội chạy ra mở cửa thì bất ngờ thấy Hùng,Chi,Quỳnh,Ly và Linh đang đứng trước mặt mình,nó khẽ nhíu mày,Ly nhìn thấy nó thì nói:
-Ô,bạn Ngân đây sao?Hôm nay đến tán tỉnh anh Quân nhà tớ đấy à?cậu không biết nhục à?
-Anh Quân nhà tớ,nghe chuối quá bạn ạ-Nó
-Thì chả thế,Quân là người yêu của tớ mà,không biết sao?Thông tin mù quá đấy-Ly
-Tôi làm ngươi yêu cô hồi nào?Ăn nói linh tinh,nói năng vớ vẩn lần nữa thì vào viện luôn đấy-Quân từ trong nhà bước ra
-Thì tương lai anh sẽ là người yêu của em,không phải sao?
-Hoho,nêu mấy người đến để **** Ngân-người yêu tôi thì cút về hết ngay,người yêu tôi cần được nghỉ ngơi
-Mày quên bạn bè rồi à?Có ai nói sẽ làm gì em Ngân yêu quý của mày đâu?-Hùng
-Anh Quân,anh đuổi nó đi đi,nó ở trong nhà này bẩn nhà anh đấy-Linh
-Ai không thích thì về,Ngân vào nhà đi em
Quân kéo tay nó vào nhà,Hùng,Chi và Quỳnh nhìn nhau không biết việc gì xảy ra,còn Ly và Linh tức anh ách,cả 2 đi về luôn......Hùng,Chi và Quỳnh đang ngồi đối diện trước nó và Quân,ánh mắt bọn họ như muốn nó giải thích mọi việc,nhưng nó không có tâm trạng để **** nhau với mấy người kia,Quân chỉ đành ngồi nhìn nó,bỗng 1 giọt nước mắt nóng hổi lăn trên má,Quân hốt hoảng ôm nó vào lòng:
-Khóc đi,em hãy khóc để quên mọi việc tồi tệ kia,hãy bắt đầu cuộc sống mới đi em
-Có việc gì xảy ra với Ngân sao?-Chi hỏi nhỏ Quỳnh
-Chị sao biết được,lúc nữa hỏi Quân thì biết
Bọn nó cứ ngồi như thế,đến khi nước mắt nó cạn,nó xin phép mọi người về phòng,Chi và Quỳnh cũng nhanh chân theo sau nó:
-Có việc gì buồn sao?-Chi
-Nếu được thì em có thể kể với chị-Quỳnh
-Sao mọi người tốt với em thế,hồi trước mọi người ghét em lắm cơ mà?
-Đúng,hồi ý chị ghét em cực,tại em mà Quân đau lòng,mà Quân là bạn thân của chị nên mới.....-Chi
-Mới **** em ,đúng không?
-Ừ,nhưng hôm qua Quân đã kể lại mọi việc,chị thấy chị và Quỳnh sai,không hiểu câu chuyện mới hiểu lầm em......Chị xin lỗi nhé
-Chị không ghét bỏ em nữa chứ?
-Không,không,ai ghét bỏ em đâu
-Có việc gì xảy ra sao?-Quỳnh
-Em có thể kể với chị được không?Kể ra tâm trạng sẽ thoải mái hơn-ChiNó ngồi kể lại toàn bộ câu chuyện cho Chi và Quỳnh nghe,nó cảm thấy tủi nhục,nó đau,nó khóc khi kể lại việc Thành ôm 1 người con gái khác,Chi và Quỳnh chỉ còn biết an ủi nó và rồi nó thiếp đi từ lúc nào.Chi và Quỳnh nhìn nó chỉ biết thở dài.......
-----------------
Quay trở lại thời gian 1 ngày trước,sau khi Quân đưa nó về phòng,anh cảm thấy buồn,cuộc sống của anh vô vị quá ư?......anh chỉ còn biết tìm rượu làm bạn,anh muốn giải sầu để quên đi nỗi buồn này......Chi,Quỳnh và Hùng nhìn bạn thân của mình như thế,họ đau lòng không kém,chỉ biết nhìn Quân mà lắc đầu,anh khổ quá rồi,anh muốn 1 cuộc sống hạnh phúc với nó liệu có quá đáng không?Tại sao ông trời đối xử bất công với anh vậy......Hùng thấy Quân uống quá nhiều liền ngăn Quân lại:
-tao biết,nửa năm qua mày chịu quá nhiều đau khổ rồi,hãy quên Ngân đi,tao tin mày làm được mà
-Mày im đi,mày biết gi về Ngân mà nói,chỉ tại bọn mày,đúng,tại bọn mày mà Ngân ghét tao,không muốn nhìn mặt tao,hắt hủi tao như 1 thằng chó,bọn mày sướng chưa?Đạt được mục đích rồi đấy-Quân vẫn cầm chai rượu lên tu
-Quân à,tao biết bọn tao cũng có lỗi,nhưng Ngân-cô ta thật độc ác,khi cả bọn đối xử tốt với cô ta,nó không biết điều lại còn đi theo thằng Thành,bọn tao chỉ muốn tốt cho mày thôi-Chi
-Muốn tốt cho tao hay muốn tao chết hả,bọn mày biết việc gì chứ?Lúc tao bị đánh,chính Ngân đã bảo vệ tao,ngăn trận đánh của bọn đàn em thằng Thành với tao.Lúc thằng Thành định giết tao,Ngân đã đồng ý làm người yêu thằng chó ý để tao sống,lúc đầu tao không biết,bây giờ tao sai rồi-Quân khóc,2 hàng nước mắt lăn trên má anh
Chi,Hùng khá bất ngờ,thì ra họ không hiểu sự việc,chính họ đã trách nhầm nó,Chi thấy ân hận biết bao nhiêu,mặt cô cứ nghệt ra.Quỳnh sau khi nghe Chi kể lại sự việc,cô thương nó,cô cũng ân hận về những gì mình làm với nó.....Khi Quân kể về quá khứ của nó cho mọi ngươi nghe,Chi đã khóc,nó giống hệt đứa em gái đã mất của cô,cô coi nó như em mình,cô sai rồi,sai khi hiểu lầm nó,do cô mà ra,nếu cô tìm hiểu mọi việc từ đầu thì nó sẽ không khổ như thế này.Hùng và Quỳnh khá bất ngờ,Quỳnh thương Quân-đứa em họ của mình,1 đứa em bồng bột,ăn chơi mà bây giờ đã biết yêu,thực sự đứa em trai đã trưởng thành.Hùng đang suy nghĩ chuyện gì đó,nhưng chợt anh nghĩ tới Thành,liên rút điện thoại ra nói chuyện với Thành hẹn gặp nhau......
4 người,4 suy nghĩ khác nhau,nhưng họ đều có chung 1 nỗi buồn,họ đều biết sai,biết sửa lỗi,có lẽ thời gian đã làm cho họ trưởng thành hơn.
----------------
Về hiện tại,Chi và Quỳnh bước ra khỏi phòng nó,Quân và Hùng đang ngồi nói gì đó khiến Quân khá bất ngờ,nhìn thấy 2 người họ đi xuống,họ không nói nữa,chợt Chi quay ra nói Hùng:
-2 anh ghê à nha,nói xấu tụi em phải không?
-Ai dám,nói có mà vào viện à?-Hùng nhìn đồng hồ-Thôi,anh đi có việc,hôm nay 2 người ở nhà Quân chăm soc cho Ngân đi nha,lát nữa anh sẽ quay lại
-Anh đi đâu vậy?
-Bí mật-Thành vội vã cầm chìa kháo xe đi nhanh,anh muốn gặp Thành để xác định 1 số việc
Tại quán cà phê gần hồ,có 2 người con trai đang ngồi đối diện nhau,không ai nói với ai 1 câu nào,1 không khí nặng nề bao trùm,cả 2 chỉ nhìn nhau = ánh mắt căm thù,chợt Hùng lên tiếng trước:
-lâu lắm không gặp anh,anh zai của tôi vẫn khỏe chứ?
-haha,cậu hỏi thừa,tôi vẫn khỏe,miễn sao khỏe mà có nhiều người ganh ghét là được
-đúng rồi,khỏe quá hóa điên
-điên sao = cậu yêu con tinh tinh
-thằng khốn,tao cấm mày nói Chi như thế?
-ok,sợ gì,thế hôm nay chú gặp tôi có chuyện gì?
-anh đã biết Ngân là em họ của anh,vì vậy mới đóng kịch để Ngân bỏ anh chứ gì?
-thông tin nhanh gớm,em họ của tôi cũng là em họ của chú chứ sao?Thương em kinh ta
-đừng giở giọng khinh người ở đây,nếu vậy tôi cấm anh từ lần sau đừng bao giờ gặp Ngân,em tôi khổ quá rồi,hãy để nó sống vui vẻ bên cạnh Quân đi,đừng gặp nó để nó hi vọng nữa.Chào-Hùng bỏ đi,để lại Thành ở đó,với 1 nỗi buồn vô biên,cuối cùng Hùng cũng biết,anh sợ nó biết,nó sẽ tổn thương nhiều hơn,anh sai,anh đã sai khi yêu em họ của mình,anh sẽ quên được nó,đang suy nghĩ bỗng Việt đánh BỐP 1 phát vào đầu anh,anh quay lại lườm và quát:
-Thằng chó chết,mày có biết đầu tao toàn chất xám không?Mày đánh nó chạy đi hết oài,tao ngu là tại mày đấy?
-Ôi zoi',cho mày chết,tao gọi mày có thưa đâu,đành phải dùng cách này thôi
-.....-Thành không nói gì
-thành này,mày có coi tao là bạn mày không?
-mày điên à,vừa từ trại a6 ra à?không coi mày là bạn thì là chó chắc
-tao hỏi thật,không đùa,nếu mày coi tao là bạn sao mày không kể việc Ngân là em họ của mày,mày để trong lòng như vậy không thấy ấm ức saoTao nói ra thì có tích sự gì?Tao không muốn ai thương hại tao-Thành nhâm nhi ly cà phê
-nhưng tao là bạn mày,bạn thân của mày,tao muốn mày chia sẻ với tao,tao thất vọng về mày,có lẽ tao cũng giống như mấy đứa bạn của mày,chỉ là bạn chơi bời,đúng không?
-không.....không phải.....tao sợ mày sẽ lo lắng cho tao,mày hiểu tao không muốn ai buồn vì tao
-như thế mày không tôn trọng tao,tao là bạn mày mà cũng như không
-haizzzz.......được rồi ông tướng,mày muốn biết rõ sự việc hơn thì để tao kể
-----------------
2 tháng trước,sau khi nó nhập viện và Thành cũng hiểu rõ quá khứ của nó,Thành hơi bất ngờ,cũng chính trong thời gian ý,anh đã nghe được cuộc nói chuyện của ba mẹ mình,anh không tin vào mắt mình,anh không ngờ mình có 1 cô em họ,mà đó không ai khác chính là Ngân.Anh không tin vào sự thật,sau 1 tuần điều tra thì kết quả quá rõ ràng,không có gì thay đổi được.Anh thất vọng,anh gào thét,ông trời đối xử quá bất công với anh,chỉ 1 người con gái mà anh yêu nhất,người con gái đem lại cuộc sống tươi đẹp,đầy màu sắc cho anh,nhưng không ai khác chính là em họ của anh,anh sợ phải đối diện sự thật,cứ thế 1 tuần,2 tuần anh sống trong men rượu,những lúc này chỉ có rượu giúp anh quên đi hiện tại,anh coi thường mạng sống của mình,những lúc nhớ nó anh đua xe với tốc độ kinh khủng,có những lúc anh muốn chết,anh muốn vứt bỏ địa vị công tử đại gia,anh muốn đến bên nó,muốn ôm nó vào lòng,muốn cùng nó đến 1 nơi thật xa,không ai biết anh và nó là ai.Cũng chính anh đã từng mơ ước sẽ cười nó,sẽ sống trong 1 ngôi nhà nhỏ ven biển,sinh ra những đứa con đáng yêu,nhưng bây giờ tất cả chỉ là ảo tưởng,anh muốn chết ,sự thật này quá đau đối với anh,anh không chịu đựng nổi.Anh như 1 thằng điên,trong đêm tối anh đến tìm nó,anh chỉ dám đứng ngắm nhìn nó từ xa,anh sợ nếu anh lại gần,anh không kiềm chế nổi bản thân mình,anh cũng sợ làm tổn thương nó,anh chỉ mong nó sẽ mãi ở trong ngôi nhà mà anh mua,và anh với 1 ước mơ nhỏ nhoi ,anh chỉ muốn hằng ngày có thể nhìn nó vui vẻ,không đau buồn.
1 tuần trước,nó nhắn tin với anh,nó muốn gặp anh,nhưng anh không muốn gặp nó,không dám đối diện với nó.Và để khẳng định lại sự việc,anh đến tìm ba mẹ anh:
-Ba mẹ,con muốn hỏi 1 chuyện?
-Mẹ cũng đang muốn tìm con đây,mẹ nghe bác quản gia nói mấy tuần qua con chìm trong men rượu,đua xe.Con làm mẹ thất vọng quá
-Mẹ thất vọng về con,thế đã bao giờ ba mẹ tự hỏi đã quan tâm tới con chưa?hay ba mẹ vứt con 1 ngôi biệt thự,xe hơi,1 đống tiền,như thế là quan tâm tới con sao?
-Thế không thì con muốn thế nào?Con có địa vị,tiền bạc,nhiều người muốn như con không được đâu-Bố Thành lên tiếng
-Con không cần,cái con cần là tình thương của ba mẹ đối với con,là sự quan tâm,mỗi lúc con ốm vào viện,có bao giờ ba mẹ hỏi han con chưa,đến chăm sóc con chưa,nấu cho con 1 bữa ăn ngon nào chưa?hay 1 năm về nhà không quá 3 lần,mỗi lần về là **** con,mắng con,thế là sung sướng sao?
-Hôm nay con ăn cái gì mà dám nói với ba mẹ thế hả?Thôi được,hôm nay ba mẹ không chấp ,thế con đến tìm ba mẹ có chuyện gì?-Bố thành
-Ngân là em họ của con thật sao?
-sao.....sao.....sao......con biết-Mẹ Thành
-Sao không biết,Ngân đã đến Mỹ,con biết cô ta ở đâu,con chỉ muốn khẳng định,NGÂN CÓ PHẢI EM HỌ CỦA CON KHÔNG?
-Phải,Ngân chính là em họ của con-Mẹ thành nói
-Không,chắc chắn không phải đúng không?Con xin ba mẹ,hãy nói dối con 1 lần thôi,con không tin,đây không phải là sự thật-Thành chạy đi ,anh chạy như 1 gã điên,đến khi vấp phải hòn đá,anh ngã xuống,nước mắt anh đã ướt đẫm 2 má,mặc dù đã biết đấy là sự thật,nhưng anh muốn,và chỉ 1 lần được ba mẹ nói dối anh,chỉ 1 lần thôi.Anh phải quên nó sao?quên 1 mỗi tình đẹp đẽ,quên 1 cô bé nhí nhảnh,ở bên nó anh ấm áp,trái tim anh như được sưởi ấm,nó là niềm hi vọng của anh,sao ông trời độc ác cướp đi hơi thở của anh,không có nó anh sẽ sống sao?Anh sẽ quên nó,chắc chắn như vậy,chỉ hôm nay thôi,hôm nay anh sẽ khóc,khóc vì 1 mối tình dở dang,khóc cho số phận của anh,tạm biệt tình yêu đẹp đẽ
Mấy ngày sau,Lan bắt gặp Thành đi cùng mấy cô chân dài ở trong quán bar,cô tức thay cho nó khi nó đang buồn vì anh tránh mặt nó,còn anh đang ngồi đây với mấy cô em chân dài.Cầm ly rượu trên tay,Lan tiến lại chỗ Thành,đổ ly rượu xuống đầu anh:
-Bỉ ổi,Ngân đã tin lầm người rồi,mày là thằng chó chết,mày chết đi cho tao
-Cô nói xong chưa?xong rồi thì biến đi cho nước nó trong
-Cái loại chó chết nhà mày,mày tưởng mày kinh thế à?bình thường thôi con ạ,thích thì bà mày chiều ,Ngân ngu mới tin tưởng mày,mới yêu mày,mấy tuần nay con chị tôi khổ sở vì mày,khóc vì mày,mà mày dửng dưng đi với cái bọn chân dài,mày chết đi cho rảnh nợ-lan nói xong bỏ đi ra ngoài,thành ngồi đó mà đau,có lẽ anh chết đi là tốt nhất
Cứ thế,mỗi ngày Thành dẫn về nhà mấy em,để cho mọi người và đặc biệt là nó,anh muốn nó thấy cảnh này,mong nó từ bỏ anh,ghét anh,anh đều cam chịu,anh mong nó sẽ hạnh phúc........
----------------
-Sự việc là như vậy-Thành thở dài
-thằng ngu,sao mày không kể với tao,tao thương mày quá thằng bạn chó chết của tao ạ-Việt ôm Thành làm anh giãy nãy:
-thằng điên,mày vào ngay trại tâm thần cho tao,hôm nay chưa uống thuốc nên điên à?
-điên như mày
Việt và Thành đùa nhau mà quên rằng ở đằng sau Khánh đã nghe rõ tất cả,anh lẩm bẩm:
-Đã loại được 1 đối thủ rồi,còn thằng Quân nữa,phải xử lí gọn nhẹ mới được-Khánh cầm bông hoa bóp nNó sau khi thức dậy chỉ ngồi thơ thẩn,nghĩ gì mà nó suốt ngày cười 1 mình,Quân thấy vậy mà cũng đau lòng,chẳng lẽ bây giờ Thành quan trọng với nó thế sao?Trong trái tim nó,dù chỉ 1 phần nhỏ nhoi ,anh muốn nó nghĩ tới anh,anh yêu nó,bây giờ anh biết làm sao để người anh yêu có thể cười vui vẻ như trước kia,cầm bát cháo trên tay mà anh run,hít 1 hơi dài anh bước vào phòng nó:
-Ngân à,em ăn bát cháo đi cho nóng,nhìn em dạo này gầy quá
Nó vẫn nhìn xa xăm ngoài cửa sổ,không đoái hoài gì tới Quân,đến khi anh gọi nó tận lần thứ 3 ,nó mới quay ra đôi mắt sưng húp kia càng làm anh thương nó:
-Anh gọi em-nó
-ừm,em ăn cháo đi,em ăn mới khỏe được chứ?em biết dạo này em gầy lắm không?ăn nhiều vào cho béo như nhợn=))
-á à,muốn em béo,xấu xí,không ai yêu thì em ăn vạ anh đấy-nó cười,1 nụ cười hiếm hoi trong suốt mấy ngày qua,Quân đơ người trong vài giây,nó xinh quá,chỉ 1 cái mỉm cười mà anh xao động
-thoải mái đi em,em muốn thì anh lấy em luôn
-cái anh này-nó đỏ mặt
Cứ thế 1 tiếng trôi qua,2 con người vẫn ngồi đây,không nói với nhau 1 câu nào,nó vẫn nhìn lên bầu trời,nó muốn được biến thành đám mây để được đi khắp nơi,nếu nó là mây,nó sẽ không phải khổ,nó sẽ không biết yêu,nó sẽ đi khắp thế giới,thật thú vị biết bao,nó mong như thế.Quân ngồi cạnh nó,anh ngắm nhìn nó 1 cách say đắm,âu yếm.Anh nhìn nó cho đến khi nó quay ra nhìn anh:
-em biết em xinh rồi,anh không phải nhìn thế đâu,ngại quá =))
-đâu.....đâu......anh có nhìn em đâu,anh nhìn tường đấy chứ-Quân ấp úng,không dám nhìn nó
-ô thế à,thế trên tường có gì đẹp sao mà anh nhìn,có cây,có hoa,có chim à =))
-em này,toàn trêu anh thôi,dỗi-Quân quay mặt đi,nó cũng phải lắc đầu về cái tính trẻ con của Quân không thay đổi,nó phải ra năn nỉ ỉ ôi Quân mới tha cho nó:
-anh tha,nhưng không có lần sau đâu nhá=))
-em biết rồi ạ-nó khoanh tay vào nhìn ngố cực-Mà anh Quân này,anh có thể cho em ở đây vài ngày được không?
-việc đó em cần gì phải hỏi,đây sẽ mãi là nhà của em,phòng này sẽ mãi chỉ có mình em là chủ thôi,ở đây luôn cũng được
-ở đây luôn có mà anh bắt nạt em suốt à-nó nói,rồi nhìn ra ngoài cửa sổ
-em biết,thời gian qua mọi người lo cho em rất nhiều,em xin lỗi,em đã để mọi người lo lắng,nhưng em hứa,em sẽ thoát khỏi quá khứ đau buồn đấy,hướng tới 1 tương lai tốt đẹp-nó
-rồi,em biết nghĩ là tốt,vậy ăn xong anh sẽ dẫn em đi chơi
-không,em không muốn đi chơi,em muốn học nấu ăn ngày hôm nay,anh dạy em nhé
-hoho,thế có tiền công không?hôm nay trời lạ à nha,chị Ngân tiểu thư nhà ta học nấu ăn
-anh thích trêu em không?-nó cắn 1 phát vào tay Quân-em thích học,hôm nay em nổi hứng muốn học,ok.Bây giờ anh đi thay quần áo đi,em cho anh 15 phút,xong hãy đèo ta đi vào siêu thị mua đồ
-tuân lệnh tiểu thư-Quân chạy vội về phòng,tim anh đập thình thịch,chỉ ở bên nó,anh mới trở lại con người của anh,mới có thể vui vẻ,cười đùa được.Nhìn nó cười,anh đã yên tâm được phần nào,anh sẽ chăm sóc nó,anh sẽ bảo vệ nó,không ai được cướp nó khỏi tay anh
30 phút sau,nó và Quân đã đứng trước siêu thị,những kí ức cũ lại ùa về trong nó,nó nhớ cái ngày nó và Thành cùng vào siêu thị ,cũng cười đùa vui vẻ,nó nhớ ngày đấy biết bao,nó muốn thời gian quay trở lại,nó sẽ trân trọng từng giờ,từng phút......nhưng bây giờ tất cả đã quá muộn,nó đờ đẫn cả người,Quân lo lắng cho nó liền quay sang hỏi:
-Hay mình ra chợ mua đồ cũng được,cho rẻ=))
-không cần đâu anh,ở chợ đồ rẻ là đồ thối,đồ thừa,anh ăn được không.Thôi,vào đi anh-nó kéo tay Quân vào trong,có lẽ khi ở bên Quân nó cảm thấy ấm áp 1 chút,nỗi buồn được vơi đi,nó và Quân đi tới đâu là chỗ đó ồn ào,hầu hết chỉ toàn cãi nhau mua cái gì ,nó muốn uống bia,Quân muốn uống rượu,nó muốn ăn gà,Quân muốn ăn vịt......hết chọn đồ mua đến việc nếm các món ăn trong siêu thị,nó cứ chạy hết chỗ này đến chỗ khác để ăn ,Quân chỉ biết chạy theo sau nó và lắc đầu.Khi nó và Quân vui vẻ mua đồ,ở đằng xa đang có 2 người quan sát,theo dõi bọn nó2 người theo dõi nó và Quân nhìn bọn nó với ánh mắt tức giận,như muốn ăn tươi nuốt sống......Người con trai lên tiếng:
-Thằng khốn,nó dám đi với em Ngân của mình chứ
-Thế anh nghĩ sao khi tôi và anh hợp tác chia rẽ 2 người họ-Người con gái lên tiếng
-Cô là ai?
-Không cần biết tôi là ai?Thế anh muốn hợp tác với tôi không?2 người họ không thể yêu nhau
-Cô nghĩ như vậy sao?Chẳng lẽ cô yêu thằng khốn kia
-Tôi cấm anh nói Quân như thế?Đồng ý chứ?
-Được thôi,nếu cô thích,đằng nào cũng không có hại gì cho tôi
Người con trai và người con gái xa lạ đó không ai khác chính là Khánh và Ly,2 người đang bàn kế hoạch chia rẽ nó và Quân.Còn nó,vẫn cứ vui vẻ,hồn nhiên mà không biết sắp có điều chẳng lành
---------------------------------------------
Kim và Lan vẫn cứ hốt hoảng đi tìm nó,họ sợ nó sẽ nghĩ đến cái chết.Kim kiệt sức,cô ân hận khi không ngăn cản nó lại,cô sợ,sợ mất nó,đang suy nghĩ cô đâm vào Việt,1 cú ngã đau càng làm cô bực mình,đứng phắt dậy và chỉ tay vào Việt:
-Cái thằng kia,mày đi không có mắt à?Mày mù à?
-Ơ,cái cô nay hay nhờ,cô đi không có mắt ý,tôi đã tránh mà cô cứ bu vào tôi đấy chứ?
-Anh......anh.....
-sao,đúng rồi thì làm sao mà nói được?
-Côi như tôi xui mới gặp thằng thần kinh,lượn đi cho không khí nó trong,có anh ở đâu ở đó mùi bẩn quá
-Cô,cô.......tôi không.....
-Không thèm chấp chứ gì,gớm loại anh tưởng tôi quí lắm chắc,lượn đi-Nói rồi,Kim bỏ đi để lại Việt 1 cục tức,Việt thề anh không trả thù anh sẽ không làm chó,à nhầm,làm người.......
---------------------------------------------
Nó vẫn không biết mọi người đang lo lắng,tìm nó khắp nơi nên vẫn vui vẻ,cười đùa với Quân.Ở bên Thành ,anh quan tâm nó,thì ở bên Quân anh dịu dàng,pha trò vui cho nó.Quân dạy nó món thịt nướng,anh làm đầu bếp chính,nó chỉ là chân sai vặt.Nhưng tiểu thư như nó có bao giờ làm bếp đâu nên sau 30 phút nó bị đuổi ngay ra ngoài,trong bếp bị xáo trộn mọi thứ,nước mắm đổ lênh láng trên sàn,cốc vỡ,đũa rơi.....Quân chỉ biết lắc đầu,coi như số anh xui xẻo,rước của nợ vào thân.....Nó thì ngồi phòng khách ăn bimbim xem phim,được lúc sau Quân kêu nó vào ăn,nhìn thấy đồ ăn ngon mắt nó sáng lên:
-Anh Quân đẹp zai nấu ăn ngon nhất,mai sau em lấy anh về làm vợ cho em nhé=))
-ô hay,em buồn cười,anh phải làm chồng em chứ,sao lại làm vợ em
-anh hay thật,anh nấu ăn ngon,giỏi việc nhà thì làm vợ em chứ sao,ở nhà chăm lo con cái.Em đi làm kiếm tiền nuôi anh=))
-Chán,như thế tiền gì cũng phải xin em,còn đâu 1 thời anh hùng
-anh cứ đùa,nhà anh giàu thiều gì tiền mà phải xin em,nhà mặt phố,bố làm to,sướng thế còn gì
-lại chém......-Đang nói chuyện,điện thoại Quân kêu Tít....tít....tít....,Quân mở tin nhắn ra xem,mặt anh hơi nhăn lại,ánh mắt tức giận,tay anh hơi run,nó thấy lạ liền hỏi:
-Ai nhắn tin cho anh vậy?
-Em ở nhà ăn cơm đi,anh ra ngoài có chút việc-Nói xong,Quân bỏ đi luôn,để lại nó ngơ ngác,cảm giác hụt hẫng.....Quân đã ra điểm hẹn ở bãi đất trống,vừa nhìn thấy người con trai hẹn mình ra,anh vội dập tắt điếu thuốc đang hút,tiến lại bên người con trai đó:
-Anh Phong nhà ta hôm nay có việc gì sao mà hẹn tôi ra đây?
-Có việc mới nhờ anh bạn của tôi chứ?
-Thế không phải muốn lấy lại mấy địa bàn của mày sao?
-haha,nếu mày thích tao cho mày thêm mấy địa bàn của tao nữa,nhưng thôi,hôm nay tao đây không rảnh nói chuyện xuông với mày
-Vậy mày định phang tao sao?Vậy tao chiều-Quân giơ nắm đấm của mình lên trước mặt Phong,nhưng Phong đã đỡ được,nở nụ cười nhếch mép:
-Mày hãy tránh xa Ngân của tao ra,nếu không mày xuống âm phủ gặp bà mày luôn đấy
-Ngân của tao,nghe tởm quá thằng kia ,nhưng tao phải nói cho mày 1 điều,Ngân là của tao,tao cấm mày động vào Ngân đấy,chỉ cần 1 sợi tóc thôi,mày hiểu kết quả sẽ ra sao
-Mày định làm gì tao?-Phong hất mặt lên,Quân liền đấm 1 phát vào mặt Phong,do bất ngờ Phong ngã ra phía sau.Quân kéo cổ áo của Phong lên và gằn giọng:
-Mày thử xem,động vào Ngân là mày động vào tao đấy,chỉ có tao hợp với Ngân thôi,loại mày không đáng để Ngân yêu đâu-Nói xong,Quân bỏ đi,để lại Phong ngồi đấy với ánh mắt căm thù:
-Ngân à?Em là của anh,anh không cho bất kì 1 ai động vào em đâu,dù có làm cách nào em cũng phải ở bên anh.Còn thằng Quân,mày liệu hồn,mối thù này tao sẽ trả lại mày gấp đôi
--------------------------------------------
Nó ăn xong,chờ mãi không thấy Quân về liền đi dạo,gặp ngay Lan và Kim đang chạy,vừa thở hồn hển:
-Ngân,em đi đâu mà 2 hôm nay không liên lạc với chị vậy?-Kim
-Chị Ngân,chị có làm sao không?Mấy hôm nay chị đi đâu vậy?-Lan
-Em xin lỗi,2 hôm nay em ở nhà Quân,em......
-Thôi,vào quán nước đi em,chị mệt quá-Kim
Nó,Lan và Kim ngồi trong quán trà sữa,đôi mắt nó cứ nhìn ra ngoài cửa sổ,đôi mắt vô hồn quá,bất giác 1 giọt nước mắt lăn trên má,nó vội gạt đi nhưng Kim và Lan đã nhìn thấy:
-Em vẫn buồn về chuyện đó sao?-Kim
-Chuyện gì hả chị?-Nó
-Thì chuyện của Thành ý-Lan
-Không,em không buồn vì Thành,em không trách Thành,mà em trách bản thân mình,tại em ngu nên mọi việc mới như thế này-Nói xong,nó khóc,Kim chạy ra ôm nó vào lòng và nói:
-Khóc đi em,khóc đi để quên hết mọi chuyện,Ngân mạnh mẽ của chị đâu rồi,em phải mạnh mẽ để thằng ******** kia phải ân hận về hành động của mình chứ
Nó chỉ gật đầu,Kim và Lan nhìn nó mà xót xa,thương nóKhoảng 1 tiếng sau,nó gạt nước mắt đi và nói:
-cảm ơn 2 người,bây giờ tôi thấy đỡ nhiều rôi và có lẽ nước mắt tôi đã cạn,tôi không thể khóc được nữa-nó nhìn xa xăm,Kim và Lan nghe câu đó xong càng đau lòng hơn
Ring...ring......ring.....điện thoại của nó kêu,nó hơi nhíu mày khi nhìn thấy số gọi đến,hơi lưỡng lự nhưng nó cũng bắt máy.Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện,vẻ mặt của nó tức giận,căm thù,Kim thấy vậy liền hỏi:
-Có chuyện gì thế em?
-Quán X2 bị hội nào đến cướp địa bàn,bọn đàn em ở quán đó ít không chống lại được,phải ra quán đó thôi
Nghe xong,3 người vội đến quán X2,nhưng không may khi đi Kim lại va phải 1 người:
-Lại là anh à,số tôi đen thật,sao suốt ngày va phải thằng khùng thế này?-Kim
-Cô......cô ăn nói cho cẩn thận,có tin tôi tát cho cô vài cái không?tưởng là con gái tôi tha á,không bao giờ-Việt
-Hứ,giỏi thì tát đi,năn nỉ đấy
-Được lắm......vậy thì.......-Việt đang định giơ tay lên thì:
-SÌ TỐP-Nó hét to-đùa thế đủ chưa?bây giờ việc quan trọng phải đi đến quán X2,cãi nhau để sau đi
-ơ,Ngân à?thì em thấy con mặt trơ kia nó **** anh trước ,có phải anh đâu-Việt
-Em quen thằng khùng này à?-Kim
-Cô nói ai thằng khùng?
-Anh nói ai mặt trơ?
-SÌ TỐP-Lần này Lan lên tiếng
-2 người vừa phải thôi,bây giờ phải đi đến quán X2 ngay,thế mà giờ còn cãi nhau à?-Nó nói = giọng giận dỗi
-Hì,chị xin lỗi,chị em mình đi đi,bỏ thằng khùng kia ở xó chợ luôn ha
-Quán X2 có chuyện gì sao em?-Việt
-Bị bọn nào đến cướp địa bàn ý-Lan
-Thôi,đi thôi,không muộn-Nó giục
Kim,Lan và nó liền chạy đi,Việt gọi theo:
-Cho anh đi với-Nói xong,Việt chạy theo bọn nó
30 phút sau,bọn nó đang đứng trước quán X2,nó định vào nhưng Việt kéo tay nó lại:
-Biết hội nào đến chiếm địa bàn chưa?
-Em cũng không biết,nhưng nghe bọn nó nói thủ lĩnh là con gái
-hay là........-Kim
-chị định bảo con Linh hoặc con Ly chứ gì?-Lan
-nhưng chắc gì là 2 người đó được,thôi mọi người vào đi-Nó vào trước,và nó không ngờ quán X2 lại tồi tệ như thế,đồ đạc lộn xộn,những mảnh thủy tinh từ ly,chai rơi vỡ khắp nơi,máu chảy lênh láng trên sàn nhà,ở đâu cũng có người bị thương,nhưng đa số lại là đàn em của nó.Nó nhìn mà xót xa,nó tự trách mình,1 chị hai như nó mà không thể bảo vệ nổi đàn em của mình.Kim ,Lan và Việt vào sau,cả 3 người đều có chúng sắc mặt với nó,trong ánh mắt của nó chứa đầy thù hận,nó từ từ bước sâu vào bên trong,và nó đã nhận ra có 1 lũ ghê tởm đã đánh đàn em của nó đang ngồi chễm chệ trên cái ghế thân yêu của nó.Bên cạnh lũ tởm lợm kia,không ai khác chính là Ly,nó bước tới bên Ly ,nở 1 nụ cười khinh khỉnh:
-Không ngờ bạn Ly đây cũng có hứng khi lấy địa bàn của tớ
-Haha,tao không thích đâu,cái chỗ khỉ ho cò gáy này tao không hứng,nhưng mà tao lại có hứng thú khi lấy địa bàn của mày
-Ô,ra vậy, sở thích quái đản chỉ dành cho những người quái đản-Nó nói,Kim,Lan và Việt đằng sau cười khúc khích,Ly tức giận quát:
-Mấy đứa kia,câm mõm mày lại
-Ấy chết,chỉ có bạn Ly là chó mới câm mõm lại thôi chứ-Nó
-Mày......được lắm......bọn bay đâu,lên đi,đánh chết 4 đứa kia cho tao-Ly nói,bọn đàn em của Ly đang định xông lên thì.......DỪNG LẠI-tiếng hét từ phía sau khiến nó giật mình ngoảnh lại,thì ra là Khánh,nó nhếch mép mỉm cười,tiến lại bên Khánh:
-Sao,định ngăn cản để cứu người đẹp Ly kia sao?Hôm nay anh Khánh nhà ta đổi gu mới,nhưng cũng được đấy
-haha,Khánh đây chỉ yêu mình Ngân thôi,ai đi yêu con quỷ dạ xoa kia-Khánh áp sát mặt vào mặt nó
-đại ca......-1 đàn em của Ly nói với Khánh
-đại ca.....à,ra đây mới là người cướp địa bàn của tôi à?Thế mà còn tính nai tơ,lấy người thay thế.Nhục quá-nó cầm ly rượu ném xuống
-anh mà cần có người thay thế á?chẳng qua cô ả Ly muốn mượn vài đàn em,năn nỉ quá mới cho mượn,ai dè vào đây quấy phá,anh không biết,không có tội
-nhưng thôi,dù ai đứng ra đánh đàn em của tôi thì phải chịu hậu quả,đàn em anh đánh đàn em tôi,còn lâu các người mới được rời khỏi đây
-vậy em định làm gì?
-Làm gì à?-nó lườm Ly,xong nhanh như chớp đá 1 phát vào bụng Khánh,Khánh cũng không vừa,cầm chân nó bẻ nhưng nó kịp thời rút chân lại.Cuộc chiến giữa nó và Khánh chưa phân thắng bại,kẻ đá,người đấm,cả 2 bay lên bay xuống như phim trưởng,ở ngoài mọi người cứ há hốc mồm chờ xem kết quả.Không may,nó đã sử dụng tuyệt chiêu nhằm Khánh không chú ý kiss vào má,khiến Khánh đơ người mất mấy giây,nhân lúc đó,nó đá 1 phát vào mặt anh,do lực quá mạnh,Khánh ngã xuống,khóe miệng còn dính máu.Nó tiến đến chỗ Khánh,nói thầm vào tai anh:
-Cảm giác thế nào?1 đại ca bị thua dưới 1 đứa không tên tuổi như tôi thì nhục quá
-không ngờ cô em lại chơi trò này,được lắm,nhưng anh nghĩ cô em không bị thương nhưng thằng Quân sẽ bị thương đó
-anh định làm gì?
-làm gì á?làm cho thằng đó sống không được mà chết không xong
-anh muốn gì?
-đúng là chị hai hội SH có khác,hiểu ý ngay,anh cần em,muốn em làm bạn gái anh,thế thôi
-nếu tôi không làm?
-anh nghĩ kết quả thằng Quân ra sao là do em quyết định.Lúc nào suy nghĩ xong đến gặp anh,chào kưng
-ĐI VỀ-Khánh quay qua nói với đàn em
Nó thờ thẫn khi nghe mấy câu nói của Khánh,mặc dù mới chỉ quen Khánh mấy tháng nhưng nó hiểu Khánh,1 người nham hiểm,dùng mọi thủ đoạn để dành thứ mình có.Nó sợ Quân sẽ gặp nguy hiểm,nó phải làm sao đây?
Tối hôm đó,Quân không về nhà,nó lo lắng,nó sợ những điều Khánh nói là sự thật,gần 1 giờ sáng mà Quân chưa về,nó lấy máy gọi cho Hùng:
-Anh Hùng à?anh có biết Quân đang ở đâu không?Sao giờ này anh ấy vẫn chưa về nhà?
-Ngân,em ra đường đua XXX đi,Quân và Khánh đang đua xe ở đấy,mau lên
Nó nghe xong,nó choáng,Khánh đã bắt đầu hành động,nó vội chạy nhanh đến đoạn đua đường XXX đó,theo nó thấy đoạn đua này 1 bên là sườn,1 bên là vực sâu thăm thẳm,nó thực sự lo cho Quân.Nhưng không may cho nó,khi nó đến,Khánh và Quân đã đua được 1 đoạn khá xa,thấy Hùng và Chi,nó liền chạy lại hỏi:
-sao lại có chuyện này thế anh Hùng?
-anh cũng không biết,bọn đàn em vừa alo cho anh là anh đến đây ngay
-Em....em phải đi ngăn lại
-Đừng đi-Hùng kéo tay nó lại-đoạn đường này dốc,gồ ghề,vực sâu,tay nghề ai mà non kém thì chết chắc,trời lại tối,không nhìn rõ đường đi đâu em,ở đây thôi
-Nhưng chẳng lẽ để Quân bị thương sao?
-Quân......sẽ không sao đâu-Hùng nói = giọng run run
Hơn 1 tiếng trôi qua,nó chỉ biết cầu nguyện,đi đi lại lại hỏi tình hình khắp nơi,nó sợ,sợ lắm,nếu Quân có làm sao là do nó,tại nó,nó ân hận,tại sao lúc chiều nó không đồng ý làm bạn gái của Khánh luôn,nếu nó đồng ý thì mọi việc sẽ không như thế này.Quay trở lại cuộc đua,Khánh đang có vị trí lợi thế bởi địa hình đua ở đây anh quá thuộc,còn Quân hơi bỡ ngỡ,anh tập trung cao độ,không 1 chút lơ là có thể anh sẽ rơi xuống vực ngay.Khánh ép sát anh vào vực sâu,do phanh không ăn nên Quân đã rơi xuống núi,Khánh chỉ mỉm cười nhếch mép:"Đó là cái giá mày phải trả cho việc mày chống đối lại tao,Quân ạ".....
Khánh quay trở lại vị trí xuất phát,nó thấy xe máy đến,nó mừng lắm,nó tưởng Quân thắng,nhưng nào ngờ lại chính là Khánh.Khánh bước xuống xe,tiến đến gần nó:
-em yêu nắm bắt thông tin nhanh gớm nhỉ?
-Quân đâu?-nó hỏi = giọng lạnh lùng,nó không còn là 1 Ngân vui vẻ nữa,ánh mắt nó nhìn Khánh căm thù,Khánh sợ,anh sợ nhìn ánh mắt đó.Khánh không trả lời,nó cũng biết trước được kết quả,nó đau lắm ,nó đã mất đi 1 người anh tốt,1 người anh luôn quan tâm tới nó,nó muốn khóc nhưng nó không thể khóc ở đây,khóc ở đây nghĩa là nó hèn.
Hùng tiến đến chỗ Khánh,và đấm 1 phát vào mặt anh:
-Thằng chó chết,mày đã làm gì Quân hả?
-bây giờ mày vẫn chưa biết sao?tao sống được về,nó thua phải chết-Khánh sờ tay vào chỗ Hùng vừa đánh
-TAO PHẢI GIẾT MÀY-Hùng giơ con dao lên định đâm Khánh thì Chi ngăn lại:
-Bình tĩnh đi anh,bây giờ việc đầu tiên phải tìm cho được Quân
Chi lại gần chỗ nó,ôm nó vào lòng:
-Đừng sợ,đừng lo lắng,Quân sẽ không sao đâu,nếu em muốn hãy khóc đi
-Em không sao đâu-nó nói giọng run run,tay nó nắm chặt cánh tay của Chi,nó mong Quân sẽ không làm sao?
Những ngày tiếp theo,tất cả đàn em của nó và Hùng đều tìm tất cả quanh khu vực núi đó nhưng kết quả chỉ là con số 0.Mọi người lo cho nó,mấy ngày nay nó chỉ nhốt mình trong phòng,không ra ngoài,cũng không ăn uống gì cả,ai nói gì nó cũng không nghe,nó chỉ cầm bức ảnh của Quân và khóc:
-Anh đang ở đâu?Do em phải không?Nếu em đồng ý từ đầu có phải tốt không?Anh sẽ không như thế này?Anh về với em đi,em biết lỗi rồi mà,đừng bỏ em mà đi
Lan đứng ngoài,cô nghe rõ từng câu từng chữ nó nói ra,cô thương cho nó lắm,cô không biết nó sẽ sống ra sao?nó sẽ sống trong ân hận,nó sẽ tự dằn vặt mình vì chính nó,chính nó gián tiếp gây ra cái chết cho Quân.Nhưng nó vẫn tin 1 ngày nào đó Quân sẽ trở về bên nó,nó nhớ bữa cơm Quân nấu,nó nhớ 1 người anh trai tốt bụng.Ông trời đã mang Quân đến và cũng chính ông đã mang Quân đi,nó hận tất cả,nó không muốn sống nữa.Cứ thế 2 tuần trôi qua,Kim không chịu nổi chuyện nó cứ nhốt mình trong phòng suốt,cô phá cửa,kéo nó ra sân và quát:
-Em có coi chị là chị của em không?em có biết mọi người lo cho em như thế nào không?em sống như thế này Quân sẽ vui lắm ư?em phải sống vui vẻ lên chứ,như vậy Quân mới an tâm
-Em.....tại em....phải không?do em,nếu em đồng ý thì Quân sẽ không sao?do em phải không?-Nó ôm đầu khóc,Kim thấy liền chạy đến ôm nó:
-không phải do em đâu,em đừng tự trách bản thân mình như vậy,chị xin em đấy,đừng như vậy được không?hãy vì chị 1 lần thôi-Cứ thế nó và Kim ôm nhau khócVài ngày sau,nó đã trở lại cuộc sống bình thường,không còn nhốt trong phòng nữa,cũng không còn lười ăn nữa.Nó đang sống trong nhà của Quân,nó nhớ anh,nhớ những lúc anh nấu ăn cho nó,nhớ những lúc anh trêu đùa nó,nhớ những lúc anh chăm sóc nó......và giờ đây sẽ chẳng bao giờ còn nữa......Nó đang chuẩn bị ra mộ Quân,tâm trạng của nó cực kì tồi tệ,nó cố tỏ ra vui vẻ nhưng Kim cảm thấy không ổn,cô muốn ngăn nó lại nhưng nó nằng nặc đòi đi.....Trước mộ anh,nhìn hình của anh,nó khóc,nó quì xuống trước mộ anh,sờ vào tấm hình trên bia mộ,nó khóc,khóc to lắm,anh mới chỉ có 21 tuổi thôi mà,do nó mà ra phải không?.....2 tiếng trôi qua,nó ngồi cạnh mộ anh,vừa kể chuyện xảy ra mấy tuần nay và nó vừa khóc......từ đằng xa có 1 bóng hình người con trai nhìn nó mà đau lòng....
Thời gian cứ thế trôi qua,và ngày hôm nay,cái ngày mà nó sinh ra trên cõi đời này,luật sư của bố mẹ đẻ nó đã liên lạc và muốn đọc bản di chúc của bố mẹ nó để lại.Nó bước đến nhà hàng Pháp 5 sao với 1 tâm trạng hồi hộp,bộ quần áo nó mặc thuộc dạng hàng hiệu,bây giờ nhìn nó xinh hơn,ăn chơi hơn hẳn hồi đó.Nhưng nó đã khác 1 điều,khuôn mặt nó lạnh lùng,bước vào nhà hàng,tất cả mọi người quay ra nhìn nó,cúi đầu chào nó như bà chủ ở đây.Nó không quan tâm,đi thẳng đến phòng VIP,vừa mở cửa nó đã thấy Hùng,Thành,1 đôi vợ chồng xa lạ và vị luật sư,nó chào xã giao:
-Chào mọi người,tôi đến hơi trễ-Nó vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng
-Không sao,2 bác cũng vừa mới đến thôi-đôi vợ chồng xa lạ nói
-Vậy không lằng nhằng,ông hãy đọc bản di chúc đó ra đi-Nó nói với vị luật sự,không thèm nhìn Thành lấy 1 cái
-Oh,vâng,tôi xin đọc
Khi đọc bản di chúc đó,nó thật sự ngạc nhiên,bây giờ nó đã hiểu tại sao nó và Thành không đến được với nhau,nó bật cười,1 nụ cười chua xót,1 giọt nước mắt lăn trên má,nó vội gạt đi,nhìn qua vị luật sư:
-Còn gì nữa không?
-Toàn bộ khách sạn ở Mỹ của tập đoàn M&M của bố mẹ tiểu thư sẽ được chuyển lại cho tiểu thư làm chủ.Và còn 1 bức thư bố mẹ tiểu thư để lại-Luật sư đưa cho nó bức thư,nó cầm,tay run run,nó không dám mở ra đọc,nó sợ lắm,nó bước thật nhanh ra khỏi nhà hang đó,ngột ngạt quá,khó chịu quá,tại sao mọi việc thành ra như thế này.Tại sao Thành là anh họ nó,sao ông trời ác thế,anh họ ư,anh họ thì sao?sao ông trời cướp đi bố mẹ đẻ của nó,bố mẹ nuôi của nó và giờ đây thành là ông anh họ nó,Quân mất,nó còn gì để mất nữa.Làm chủ tịch để làm gì?Có địa vị và tiền bạc để làm gì?Nó cô đơn,nó sợ lắm,có ai để nó chia sẻ không,đang chạy tự nhiên 1 cánh tay kéo nó lạiNó quay lại xem là ai,và đó chính là Thành,khuôn mặt anh thấm đẫm mồ hôi,anh thở hổn hển,nó cau mày và nói:
-Đi theo tôi làm gì?
-Em có biết cái lịch sự không?Bố mẹ anh ngồi đấy,không chào gì đã bỏ đi
-Thì sao?
-Thì...thì...anh sợ....-Thành ấp úng
-Sợ gì?-Nó nhướn lông mày lên
-Lo cho em còn gì?-Nói xong,Thành quay mặt đi để che dấu khuôn mặt đỏ ửng của anh,còn nó khi nghe câu nói của Thành xong,nó thấy vui nhưng ý chí của nó lại đấu tranh bởi Thành là anh họ nó,nó không thể:
-Nói xong chưa?Tôi muốn đi,anh bỏ tay ra khỏi người tôi đi
-SAO EM LẠI THẾ,SAO EM LẠI SỐNG NHƯ THẾ NÀY,NẾU QUÂN BIẾT NHƯ VẬY THÌ SAO?EM CÓ BIẾT TẤT CẢ MỌI NGƯỜI ĐỀU LO CHO EM KHÔNG?
-KHÔNG PHẢI VIỆC CỦA ANH-nó hét lại,nước mắt nó đã rơi,và giờ nó căm thù Thành,nó chạy đi,nó muốn đi đến 1 nơi thật xa,1 nơi mà không ai biết đến nó cả
Thành chỉ đứng đấy,nhìn theo bóng dáng nó chạy,anh chỉ biết lắc đầu,thở dài,anh lo cho nó lắm,nếu nó cứ sống khép kín như thế này thì.......Anh nghĩ đến đó rồi lắc đầu bỏ đi......Nó chạy đến quán bar trong khu vực của Khánh,ngồi uống mấy chai rượu Pháp,nó đã say,nhưng nó vẫn muốn uống,uống để quên mọi chuyện,để xóa tan mọi muộn phiền,đến chai thứ 4 Khánh không chịu nổi liền giật chai rượu từ tay nó ra:
-Em uống thế đủ chưa?Em về đi,say rồi-Khánh đỡ nó lên,nhưng nó đẩy anh ra:
-Tôi không say,tôi muốn uống,anh biết gì mà nói tôi,mọi người biết cái gì mà trách tôi,tôi sống như thế nào là quyền của tôi,có ai lo cho tôi không?Hay mọi người chỉ biết cười hả hê cho qua chuyện,tôi căm ghét mọi người-Nó vừa nói,vừa khóc,Khánh thấy nó quá say liền đưa nó vào khách sạn của nhà anh,nhìn nó ngủ trông như thiên thần,anh muốn ngắm nhìn nó mãi thế này,trông lúc này nó không còn mang bộ mặt lạnh lùng của 1 chị hai,nhìn nó đáng yêu quá,vì anh mà nó thay đổi phải không?.......
Sáng hôm sau,nó thức đậy,thấy đầu hơi chóng mặt và thấy mình đang ở khách sạn,nó hốt hoảng dậy,cố nhớ việc gì xảy ra ngày hôm qua nhưng nó không nhớ gì cả.Đúng lúc đó,Khánh từ phòng vệ sinh đi ra:
-Em tỉnh rồi hả?Đói không?
-Không,hôm qua anh đưa tôi vào đây?-Nó nhìn Khánh như muốn ăn tươi nuốt sống anh
-em say quá,anh không biết nhà em phải đưa vào đây chứ sao?
-đã làm gì chưa?
-làm gì cơ?-Khánh ngơ ngác hỏi
-Tốt,tối qua tôi và anh không có chuyện gì xảy ra phải không?Bây giờ tránh ra để cho tôi đi
-Ở lại ăn sáng đã,em đã khỏe đâu-Khánh kéo tay nó lại
-Cảm ơn,tôi không đói-Nó đi thẳng ra khách sạn,để lại Khánh 1 mình trong phòng với đôi mắt buồn:
-Sao em lại lạnh lùng như vậy hả Ngân,em thay đổi quá nhiều rồi
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top