iv.

dấu chân của jung hoseok in dài trên tuyết trắng. từng bước thật đều đặn và rõ ràng.

hoseok là loại người khó đoán. dáng dấp của cậu, tâm tình nơi cậu, suy nghĩ trong cậu, chẳng phải là những điều giản đơn mà chỉ với ánh nhìn thờ ơ lướt qua, sẽ thấm nhuần tức khắc. phải nhìn thật kĩ, lại dùng cả tâm tư chân thật nhất để thụ cảm, mới có thể nhìn ra những điều được giấu kín ẩn sâu trong đôi mắt thăm thẳm kia.

tuy vẻ mặt điềm đạm không có vẻ gì là dồn dập, nhưng quần áo cậu lại xộc xệch hiếm thấy. chiếc áo thun màu nhạt cùng quần jean xanh thẫm có vẻ thẳng thớm, nhưng áo khoác lại không được gài cẩn thận: nút thứ ba và nút thứ năm cài lệch hàng, cổ tay áo hơi nhăn nhúm. sợi dây của đôi giày thể thao buộc lỏng lẻo, chứng tỏ khi rời khỏi nhà, cậu đã rất vội vã.

đã quá nửa đêm. bầu trời vẫn phủ một màn đen đặc. hoseok bước đi không mấy khó khăn, dù lưng phải cõng thêm con mèo to lớn, có kích cỡ bằng một người đàn ông trưởng thành. thậm chí, trên môi cậu còn thường trực một nụ cười tươi tắn đầy mãn nguyện.

- yoongi à, anh có lạnh không? chúng ta sắp về tới nhà rồi.

không có tiếng đáp trả. người con trai mà cậu đang cõng trên lưng hình như cũng chẳng có ý động đậy. nhận ra hơi thở ấm áp đều đều nơi gáy, cậu biết, có lẽ chàng trai họ min tên yoongi kia đang say giấc nồng.

khe khẽ cười, cậu lắc lắc mái đầu. tuyết trắng rơi xuống, hòa mình vào nền đất ẩm.

đi thêm một đoạn ngắn, căn nhà quen thuộc hiện ra nơi tầm mắt. ánh đèn vẫn phát sáng, hắt ra ô cửa sổ. từng sợi ánh sáng mỏng manh len lỏi trong đêm lạnh.

hoseok bước lên bậc tam cấp. sau đó, với một chút khó khăn, cậu lấy ra được chiếc chìa khóa nơi túi áo, tra vào ổ, rồi cố gắng mở cửa thật nhẹ để không đánh động người nào đó đang ngủ ngon lành.

cậu thận trọng tháo giày, thận trọng leo lên cầu thang tầng hai, thận trọng mở cửa phòng ngủ, thận trọng đặt min yoongi nằm ngay ngắn trên giường.

sau khi chắc chắn yoongi đã thoải mái hơn một chút, cậu mới cởi áo khoác ngoài, treo nó lên giá. lại tiến đến gần cục bông đang nằm nọ, cậu thì thầm vào tai hắn, nhỏ nhẹ.

- yoongi, có muốn thay đồ không? ở ngoài trời lâu như vậy, anh sẽ bị cảm lạnh cho coi.

hơi thở nóng bỏng của cậu phả nhẹ vào tai. hắn khẽ nhíu mày, quay mặt đi hướng khác, tiện tay vớ lấy cái gối ôm hình shooky, lèm bèm.

- không cần không cần. yên cho anh ngủ.

hoseok ngoài việc cười trừ, đắp chăn kĩ lưỡng cho anh người yêu, còn có thể làm gì khác sao?

mở to đôi mắt biết cười nhìn người đang nằm trên giường, cậu hơi lưỡng lự. hiện giờ, cậu chính là đang rất muốn nằm ngay xuống, vùi mình trong chăn ấm nệm êm, cạnh bên người yêu, ôm lấy eo hắn, hít hà mùi hương bạc hà nhè nhẹ nơi cơ thể hắn. cứ thế, bình bình an an mà yên tâm chìm vào mộng đẹp.

nhưng ngẫm lại, cậu cảm thấy rất bứt rứt khó chịu vô cùng, chẳng rõ nguyên nhân. bộ quần áo ẩm ướt vì tuyết tan thành từng mảng, tóc bết dính lại vì mồ hôi đầm đìa, cơ thể gần như rã rời. hoseok thật sự cần gột rửa mọi thứ dơ bẩn trên người và chút tâm tư muộn phiền còn sót lại trong lồng ngực. thế là, rất nhanh, cậu đi đến tủ đồ, chọn bộ đồ ngủ thoải mái nhất, tiến vào phòng tắm.

hoseok vặn vòi, tiếng nước chảy vào bồn tắm trắng sứ êm tai. hơi nước bốc lên mù mịt.

thả thân mình nặng trĩu vào bồn nước đã đầy, mùi hoa nhài cùng cỏ thơm dìu dịu của túi hương liệu dần làm cậu chếnh choáng. đáy mắt mờ nhạt, vô định xa xăm. bóng hình hai đứa trẻ con nô đùa trên thảo nguyên xanh ngát bỗng vụt lên trong tiềm thức. cậu có chút thảng thốt, nhưng cố lắm vẫn không nhớ ra được đó là gì. hoseok khẽ nhíu mày, đưa tay day day vầng thái dương, cũng không nghĩ về nó nhiều.

sau khi gội rửa sạch sẽ, tâm trạng cậu tốt lên đôi chút. mở cửa phòng tắm, đi đến bên giường, nhìn yoongi vẫn ngoan ngoãn ngủ ngon, cậu khẽ khàng mỉm cười. hắn lúc ngủ rất đáng yêu. mắt nhắm nghiền, bờ má tròn trĩnh, đôi môi căng mọng hơi chu lên, chóp mũi cao thở đều đều. trông hắn hiền lành như một chú mèo con, thật chẳng giống lúc làm việc, đanh đá lại nghiêm khắc vô cùng.

hoseok tắt đèn ngủ, hôn lên trán yoongi một cái thật sâu, liền nằm xuống, ôm trọn thân hình nhỏ nhắn vào lòng, hạnh phúc chìm vào giấc ngủ. một giấc ngủ an lành, không mộng mị, không khổ đau, không gì cả. chỉ đơn giản là một đêm ngắn, ngủ kề cạnh người cậu yêu thương.

---

sáng hôm sau, min yoongi tỉnh dậy, nhìn sang bên cạnh là một khoảng trống không, trong lòng liền có chút hụt hẫng. hắn giận dỗi, phồng mang trợn má, cố lê cái thân xác lười biếng xuống tầng một để tìm hoseok. cái thằng nhóc này, dám bỏ rơi người ta như thế. yoongi ta đây không phạt ngươi, ngươi không biết sợ mà!

lết hết cầu thang dài ngoằng, khi đi ngang qua phòng khách, tiếng đảo đồ ăn  xèo xèo cùng hương thơm nức mũi từ trong bếp bay ra, cám dỗ con mèo đói là hắn tiến vào, không chút suy nghĩ.

nghe có tiếng bước chân, jung hoseok quay người lại. cậu nheo mắt nhìn yoongi đang dán ánh nhìn chăm chú vào đống đồ ăn ngon lành trên bàn, không tự chủ mà nhoẻn miệng cười, rạng rỡ hơn cả ánh trời chói lóa.

- anh dậy rồi sao? chào buổi sáng, mèo nhỏ của em. đồ ăn sắp xong rồi đây.

trong vô thức, hình ảnh hoseok đeo tạp dề, tay cầm chảo đảo đồ ăn, vài sợi tóc mái đen nhánh rủ xuống trán, lại còn mỉm cười tiêu sái với hắn như thế, tim như hẫng đi một nhịp. yoongi cứ đứng ngây người như thế một lúc, đến khi nhận ra, hoseok đã đứng ngay trước mắt, trầm ấm ôn nhu hỏi han.

- anh đã đói chưa? rửa mặt rồi ra đây ăn sáng luôn nhé?

bị ánh nhìn dịu dàng của hoseok làm cho bừng tỉnh, hai má hắn phớt vài vệt hồng hồng, cánh môi mỏng cong cong, vẽ ra nụ cười tuyệt mĩ.

- ừm.

khi rời khỏi nhà bếp, con tim min yoongi vẫn đập rộn liên hồi, có thể nghe rõ được từng tiếng thình thịch thình thịch.

dà, sao thằng nhóc hoseok đẹp trai thế nhỉ? lại còn biết nấu ăn nữa? nụ cười chói chang kia là sao? ôn nhu hỏi han anh mày làm gì? tính dụ dỗ lấy lòng để cưa cẩm anh chắc? xin lỗi nha, anh chìm đắm trong sự ngọt ngào của cưng lâu rồi, đồ đẹp mã đáng yêu ạ.

nhìn theo bóng lưng nho nhỏ của yoongi khuất dần sau cánh cửa, jung hoseok lại cười hạnh phúc. con người nhỏ với mái tóc màu bạc hà ấy luôn làm cậu vui vẻ, một cách tự nhiên, chân thật nhất. không giả tạo, gian dối, không toan tính sâu xa. chỉ đơn thuần là một chàng trai khó tính, hay càu nhàu, lại còn lười biếng, vậy mà hoseok cậu lại yêu hắn, cuồng nhiệt đến lạ.

yoongi yêu dấu của em, hi vọng của em, hạnh phúc của em. em yêu anh, yêu tất thảy mọi thứ liên quan đến anh, tất thảy mọi thứ thuộc về anh. con đường hai ta từng đi qua, tình yêu hai ta từng vun đắp, kỉ niệm hai ta từng gây dựng, chúng vẫn ở đây, sâu trong nơi tư mật nhất của con tim, lớn dần từng ngày.

yoongi của em, bằng tất cả mọi yêu thương đong đầy, chúc anh một đời bình an hạnh phúc. anh chỉ việc sống an yên trong vòng tay này, mọi giông bão cuộc đời cứ để em lo, nhé!

em yêu anh.

jung hoseok yêu min yoongi.

===

Mặt trời có thể không tỏa sáng nữa, nhưng nụ cười của Jung Hoseok và Min Yoongi vẫn sẽ luôn ấm áp như thế.

Chào hai cậu, bằng tất cả tình yêu thương này, xin gửi tặng đến cậu lời chúc sinh nhật tuổi 25 và tuổi 26 đẹp đẽ nhất.

You're my hope, only my hope 💜.

Sanh thần vui vẻ, tình yêu của em, hi vọng của Bangtan 💜.

#18022019
#09032019
#HappyJhopeDay
#HappySugaDay

Best wish.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top