không cuối không đầu

Vết thương chả lành lặn, bầu trời xám xịt khổ đau, những vết ố từ tách cafe để lại ở mặt kính, đau lòng đến đâu cũng phải nuốt vào cổ họng. chạm mặt vừa được tích tắc đồng hồ đã buông lời đau lòng. gió bay qua khẽ tóc, chân tay co rúm. đã gạt nước mắt nghĩ rằng chẳng sao đâu, chỉ là lời nói không cuối không đầu.
Những tháng ngày cuối cùng, đã nhận ra gì chưa? Đã đau đớn nhiều chưa? ngoảnh mặt bởi những dối trá, đã thấy oan ức nhiều chưa?
Nhiều lắm nhiều lắm rồi, phải không?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #tanvan