Chương 3

Cố gắng hạ quyết tâm đem tin nhắn gửi đi, Thuận Vinh bắt đầu chờ đợi trong lo lắng, cậu đi qua đi lại trong phòng ngủ, đi đến mức bạn cùng A cảm thấy chóng mặt. Bạn cùng phòng AB cũng thả sách xuống nhiều chuyện, nhìn chằm chằm Thuận Vinh, xem phản ứng của cậu, cũng chờ xem luôn kết quả.

Năm phút trôi qua, Thuận Vinh cảm thấy rằng chắc có thể Toàn Viên Hữu đang nghiêm túc suy nghĩ. Mười phút trôi qua, điện thoại di động vẫn là không có động tĩnh

Kết cục đã định, kỳ tích không xuất hiện.

"Tôi thất tình a a a!" Thuận Vinh tâm tình mất mát bò lên giường, nằm xuống liền ngủ, tâm tình đã tồi tệ song còn bị bạn cùng phòng A trả lại câu: "Cậu còn chưa từng cùng học trưởng yêu đương thì tình đâu ra mà thất"

Thuận Vinh trong tay vẫn còn cầm điện thoại di động, vẫn như cũ chưa từ bỏ ý định, lúc cảm nhận được điện thoại di động chấn động, cảm thấy được tim đều muốn nhảy ra ngoài. Nhưng mở ra, lại là dịch vụ tin nhắn 10086!

Ai nói thổ lộ thì tốt chứ, thổ lộ ra trái lại càng khổ sở hơn. Chưa nói ra thì còn có hi vọng, nói ra không được đáp lại thì biến thành tuyệt vọng rồi. T0T

Nói chung, mối tình đầu của Thuận Vinh, đi tong.

Nhân công báo thức đúng hẹn lại gọi cậu rời giường, không nghĩ tới bạn cùng phòng A còn không có giúp cậu chấm dứt. Thuận Vinh uể oải rút lại bên trong chăn, thời điểm nghe được đối phương gọi mình bằng Tiểu Vinh, trăm mối ngổn ngang.

Này tiếng Tiểu Vinh, giờ khắc này nghe tới đúng là hảo cảm giác châm chọc.

"Tôi ngày hôm nay không nghĩ tới sẽ rời giường."

"Làm sao vậy, thân thể không thoải mái?"

Nhân công báo thức tốt tính, cậu có thể cùng hắn nói hết phiền não của mình, ngược lại người ta cũng không biết mình, nói ra cũng sẽ không rất mất mặt.

Vì vậy, nhân công báo thức thăng cấp thành tri kỉ ca ca.

"Tôi ngày hôm qua cùng vị học trưởng có âm thanh giống cậu tỏ tình, bị cự tuyệt, có chút không vui, nhất thời cảm thấy được nhân sinh rất u ám, ta sắp trượt kì thi rồi, làm sao bây giờ?!"

Đô đô đô đô...

Thuận Vinh phát hiện đối phương lại cúp điện thoại của cậu, không an ủi cậu một câu lại cúp điện thoại của cậu (= 口 =) cậu còn chưa nói xong đây đây! Vì vậy đối với điện thoại còn đang đô đô, Thuận Vinh xem như đối phương vẫn đang nghe tuyến liền bắt đầu tiếp tục thổ lộ tình cảm, nói một hồi thì đã ngủ.

Thẳng tới truyền tới tiếng gõ cửa, Thuận Vinh bị đánh thức, gõ mấy lần lại không lên tiếng, cậu cũng lười đứng dậy đi mở cửa. Bạn cùng phòng A lầm bầm, trở mình thay đổi tư thế ngủ.

Thuận Vinh nhìn một chút điện thoại di động thời gian, phát hiện đã qua tám giờ, nhưng giờ này học trưởng còn không gọi điện thoại đến thúc chính mình ôn tập, xem ra là bằng hữu cũng đều làm không được đi ╥﹏╥

Phía ngoài tiếng gõ cửa lại tiếp tục, Thuận Vinh hô một tiếng: "Ai vậy?"

"Tôi."

Thuận Vinh một bên mặc áo khoác một bên thầm rủa: Không báo tên, người lại cách xa như vậy, cậu làm sao nghe tiếng đoán được là ai.

Mở cửa, Thuận Vinh trên nét mặt ngổn ngang cảm xúc.

"Học trưởng, anh tại sao đến đây?"

Xem bộ dáng phong trần mệt mỏi, là chạy tới? "Thật xin lỗi, tôi ngày hôm nay không muốn đi thư viện ôn tập, quên mất nói cho anh."

"Tôi chưa nhận được tin nhắn."

"A?"

"Cậu nói là nhắn tin nhưng tôi chưa nhận được."

"Không thể a." Thuận Vinh một bên nói thầm một bên lấy điện thoại di động ra, kiểm tra mục tin nhắn đã gửi. Này cái tin nhắn xác thực là đã được phát đi, không thể chưa nhận được. Thuận Vinh đem điện thoại di động đưa cho Toàn Viên Hữu: "Anh xem."

Toàn Viên Hữu xem điện thoại di động chi chít chữ, hơi ngạc nhiên sau đó nở nụ cười: "Anh hồi đáp, anh cũng thích em."

Thuận Vinh trợn mắt lên, bộ dáng như bị hù ma."Làm sao... lại?" Sau đó bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, lập tức chất vấn: "Không đúng, anh chưa thấy được tin nhắn của tôi, làm sao anh biết tôi tỏ tình!"

"Em, này thằng nhóc ngốc này, nghe không ra âm thanh của anh?"

Thuận Vinh muốn nghĩ a, đột nhiên nghĩ đến cái bạn học B đại kia."Cái người kia là anh?" Thuận Vinh bình thường liên lạc cùng Toàn Viên Hữu là dùng tin nhắn, cho nên chưa từng nghe âm thanh của Toàn Viên Hữu trong điện thoại. Tuy rằng chính cậu cảm thấy được âm thanh của người kia giống Toàn Viên Hữu, nhưng cậu không nghĩ tới phương diện này. Âm thanh nhiều người không cần phải khác nhau, huống chi sau đó người kia còn nói mình là học ở B đại, Thuận Vinh dĩ nhiên là tin tưởng không nghi ngờ mà bị nhiễu loạn.

Thuận Vinh nhìn thấy Toàn Viên Hữu gật gật đầu, hét lớn: "Biết là tôi, anh còn gạt tôi?!"

Toàn Viên Hữu chân mày cau lại: "Anh nghĩ là em cố tình phối hợp với anh, kỳ thực em cũng nhận ra anh." Dù sao đã quen thuộc, thanh âm của một người có thể hảo nhận thức, lại không nghĩ rằng Thuận Vinh cư nhiên không nhận ra được.

Thuận Vinh mím môi lại, bộ dáng không cao hứng lắm, thầm nói: "Luôn cảm thấy bị bắt nạt." Xoắn xuýt một chút liền tự mình nhận ra, dù sao thì cậu đã thu phục được Toàn Viên Hữu, cho nên...

Thuận Vinh cười đến mặt mũi xán lạn: "Học trưởng, chúng ta bây giờ có phải là đang kết giao quan hệ?"

Toàn Viên Hữu gật gật đầu dùng nụ cười ôn nhu hồi đáp.

"Vậy anh hôn em một chút đi. Hôn một chút coi như làm dấu, anh là của em, em cũng là của anh." Thời điểm Thuận Vinh nói ra câu này thật buồn nôn, nhưng bất ngờ mặt ngược lại không đỏ, dùng ánh mắt mong đợi nhìn Toàn Viên Hữu.

Toàn Viên Hữu từ cằm của Thuận Vinh một đường đi lên, chạm đến môi, liền đem đầu lưỡi tiến vào, ở trong quấn lấy nhau triền miên. Thuận Vinh đoán chừng là lần đầu hôn môi, có chút không quen. Vốn là chỉ tưởng là như chuồn chuồn lướt nước một chút, ai biết như thế nào đột nhiên lại thành như vậy. Thuận Vinh ôm chặt cổ Toàn Viên Hữu. Chính mình chỉ để ý đem miệng mở ra, những thứ khác để cho Toàn Viên Hữu làm, không cần quá thoải mái.

Cùng người mình thích hôn môi, miệng đều là một loại tư vị ngọt ngào, đem Thuận Vinh lúc trước còn cảm thấy khó chịu quét một cái sạch sành sanh. Cậu thậm chí còn ngây ngốc ngắt nhéo thịt của mình, cảm nhận được đau ý mới xác định thật không phải là đang nằm mơ.

Bởi vì, tình hình xoay chuyển quá nhanh.

Đầu lưỡi mút vào phát ra âm thanh rất lớn, giữa lúc Thuận Vinh sức lực toàn thân đều bị rút cạn, đột nhiên truyền đến một tiếng tiếng ho khan. Thuận Vinh sợ đến mức lập tức đẩy Toàn Viên Hữu ra.

Cậu thiếu chút nữa đã quên rằng bọn họ đang ở phòng ngủ.

Bạn cùng phòng A tỉnh rồi, đang ngồi ở trên giường ngây ngốc mà nhìn bọn họ, một bộ dáng như bị rút hồn.

Thuận Vinh không quan tâm cậu ta, nhượng Toàn Viên Hữu ngồi chờ một hồi, thay quần áo rửa mặt xong, liền lôi kéo Toàn Viên Hữu ra cửa. Trên đường đi, Thuận Vinh hỏi Toàn Viên Hữu: "Anh tại sao lại thích em?"

Mình thích Toàn Viên Hữu là thời gian dài, mà Thuận Vinh cùng Toàn Viên Hữu quen biết nhau là thời gian ngắn, Thuận Vinh cảm giác mình không gặp trở ngại về mặc ngoại hình, nhưng là không tới mức làm cho học trưởng có thể nhất kiến chung tình đi?

"Đêm giải thi đấu của trường kết thúc, thời điểm em cùng với bạn học của mình sôi nổi thảo luận về anh, anh đều nghe."

= 口 =

Thuận Vinh nhớ lại khi đó cậu mới vừa cảm thấy được Toàn Viên Hữu lãnh khốc, có chút hưng phấn với chính mình vì tìm được nam thần, liền cùng bạn học gặp mặt, với bọn họ nói rằng Toàn Viên Hữu làm sao làm sao đẹp trai, tại sao làm sao mê người. Cậu nói rất say mê, nào nghĩ tới chính mình lúc đó dáng vẻ có chút giống như tiểu nữ sinh mê trai này cư nhiên đều bị Toàn Viên Hữu nghe được, thực sự là mắc cỡ chết người.

Học trưởng định lực còn thật hảo, cư nhiên không bị chính mình hù chết!

"Anh lúc đó nghĩ, người này sao mê trai như vậy, có chút buồn cười."

Thuận Vinh phản bác: "Nam thần vốn là dùng để sùng bái."

"Sau đó đều là thỉnh thoảng ở trong trường học đụng tới em, chậm rãi cũng bắt đầu lưu ý em. Bất quá, lúc anh vừa mới gọi điện gọi em rời giường còn không biết đó là em, ngày ở thư viện đó mới biết được tên của em."

"Đừng nói là, ngày đó tại thư viện là anh cố ý tiếp cận em? "

Toàn Viên Hữu ôn nhu cười nói: "Em muốn tự luyến lý giải như thế cũng được."

Thuận Vinh nặng nề vỗ vài Toàn Viên Hữu một cái."Anh cần phải sớm ra tay tóm em, hại em xoắn xuýt lâu như vậy, luôn cảm thấy rằng mình tỏ tình trước có chút bị thua thiệt."

Thuận Vinh nói xong câu này, chỉ thấy Toàn Viên Hữu lấy điện thoại di động ra, ở trên màn hình nhấn tới nhấn lui. Có chút mong đợi chờ anh gửi tin nhắn cho mình, lúc điện thoái báo chuông có tin nhắn, Thuận Vinh lập tức móc ra kiểm tra.

Học trưởng: Tiểu Vinh, nên cùng bạn trai của em đến thư viện ôn tập, để thi học kỳ không bị trượt.

Thuận Vinh một bên hồi phục một bên đem Toàn Viên Hữu đẩy đẩy đi phía trước.

Thuận Vinh: Bạn học, thông tin sai lầm ta muốn đính chính một chút, vị học trưởng có âm thanh cùng ngươi giống nhau như đúc kia ngày hôm nay cùng tôi thổ lộ, tôi liền vui vẻ, nhất thời cảm thấy được nhân sinh tràn đầy tốt đẹp, sáng chói, không cần lo lắng rằng tôi sẽ thi trượt <( ̄︶ ̄)↗

[GO!]

******

Nghỉ đông trở lại.

Học kỳ mới, bạn cùng phòng AB lỗ tai đóng kén đều phải đi mài. Bởi vì Thuận Vinh mỗi ngày tất tán gẫu, đề tài chính là: Tôi ngày hôm nay cùng học trưởng làm XX; học trưởng hôm nay mặc XX, siêu cấp đẹp trai; tôi ngày hôm nay muốn cùng học trưởng đi thư viện, đi trước. Này trước trước sau sau đều là nhịp điệu ân ái gây nên hậu quả đầu tiên chính là là bạn cùng phòng AB hiện tại chỉ cần vừa nghe đến Thuận Vinh trong miệng nói ra hai chữ học trưởng, đều xoay mông rời đi. Hậu quả thứ hai là hội độc thân AB hận không thể đoàn kết lại với nhau để cùng làm đoạn tụ.

Thuận Vinh cùng Toàn Viên Hữu hai người gặp nhau đều ước hẹn địa điểm thành thư viện. Hai ngày nghỉ, điện thoại của Thuận Vinh cũng sẽ ở bảy giờ liền vang lên, là Toàn Viên Hữu gọi tới, sau đó Thuận Vinh liền bắt đầu rời giường. Bạn cùng phòng AB đã cảnh cáo Thuận Vinh vô số lần bắt cậu đem điện thoại chỉnh thành chế đô rung để không ảnh hưởng đến người khác, Thuận Vinh không nghe.

Ngày hôm nay lại là cuối tuần, vẫn như cũ tiếng chuông liền vang lên, Thuận Vinh không bị đánh thức, tiếng chuông vẫn còn tiếp tục.

Bạn cùng phòng A cầm một cái gối to ném về phía đối diện, cào lấy cái đầu bù xù của mình, âm thanh rõ to hét lên: 

"Tiểu thụ, chồng cậu gọi cậu rời giường đi học kìa!"

Hoàn

--------
Ô, cuối cùng tớ cũng edit xong hết rồi huhu TvT thật là mệt quá điiii :( edit cả 3 chương cùng 1 lúc thật là mệt chết đi được T^T

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top