"Là con gái ai, nếu phải lựa chọn người mình yêu và người yêu mình, thật lòng mà nói vẫn muốn chọn người mình yêu, cho dù không có kết quả, không nhận được đáp trả. Thì có sao chứ, đã yêu thì cứ yêu thôi. Chẳng phải tuổi trẻ là để chúng ta điên cuồng làm hết những điều mình muốn sao, rồi sau này khi nhìn lại có cái để nhớ, để thương và để khóc nữa. " 15/7/2015
Byun Baekhyun là một cậu nhóc nghịch ngợm nhưng vô cùng trẻ con. Gương mặt xinh đẹp có thể hút hồn bất kì ai. Đôi khi cậu rất ngốc, lười nhác và nhiều chuyện. Nhưng những điều đó không ảnh hưởng đến tình cảm "yêu thương" mà Park Chanyeol dành cho cậu. Nhớ lại cái ngày hai người lần đầu gặp mặt mà xem..."Này nhóc xinh đẹp, có muốn làm người yêu anh không?""Nhưng chúng ta đều là con trai" *đỏ mặt*" Tình yêu không liên quan đến giới tính. Chỉ cần có chỗ đút vào là được rồi" *cười gian xảo*"Nhưng...Tôi...tôi bị trĩ..." *mặt ngây thơ*"Nếu vậy tôi nguyện nằm dưới để em đâm" "Tiếc quá... 'Cái đó' của tôi liệt cmmr còn đâu" *cười*"..."-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=…
Đây là dò hư lăng bộ haiPhần hiện đạiLà câu chuyện của vạn năm phúc hắc băng sơn mỹ ngự tỷ cùng ôn nhu vạn năm thụ ở hiện đại, được viết tiếp sau bộ cổ đại. Vẫn là tình yêu dài ngàn năm, mạo hiểm với quỷ thần, cùng người đấu tâm pháp, khảo cổ, đạo mộ, thám hiểm, mổ xẻ, cổ mộ quỷ quyệt với các sắc thái riêng, và, sẽ lại yêu ngươi lần nữa..…
Tên : Gả cho bệnh kiều, ta sống đời cá mặnTác giả: Ô Hợp Chi YếnThể loại: 1 vs 1, Ngọt sủng, Cổ đại, tranh bá, ngôn tình, HE.Tổng số chương : 139 Tình trạng edit: HoànBìa: Ivisayhii_🍄🍄🍄🍄(Bệnh kiều: Người ôm chấp niệm và tình cảm mãnh liệt với sự vật sự việc nào đó không thể lý giải, cũng lấy loại cảm tình này trở thành động lực sinh ra các loại tinh thần, hành vi cực đoan)------Ngày thứ 365 mà Triệu Hi Hằng bị nghịch tặc Vệ Lễ đoạt hôn, cầm tù.Đến đêm, Vệ Lễ ôm chặt lấy nàng trong lòng ngực, hôn nàng đến má đỏ mặt đổ mồ hôi, thanh âm khàn khàn trầm thấp: "A Đam, trước khi ta chết, nhất định phải giết nàng chôn cùng."Mắt thấy triều đình binh loạn nguy cấp, Vệ Lễ đại thế đã mất, khả năng ngày mai phải phơi thây nơi cửa thành. Triệu Hi Hằng trầm mặc nhìn về hướng phía trước, trong mắt dần dần dày đặc sát ý, ý thức được cái kiếp cá mặn này nàng không sống nổi nữa rồi.Vỗ vỗ cái bụng vẫn chưa nhô cao : "Nhãi con, chúng ta không còn được chơi đùa với a gia của con nữa rồi."Kết quả khi bò qua bờ tường, vô ý té vỡ đầu, khi tỉnh lại, ánh mắt đầu tiên liền nhìn thấy Vệ Lễ mắt đỏ ngầu, không đợi nàng nói chuyện, hắn run rẩy vươn tay, xoa xoa trán nàng, ngữ khí thật cẩn thận: "A Đam, đừng đi, ta không bao giờ dọa nàng nữa......"Triệu Hi Hằng nghẹn lời.Thật cũng không cần, ngươi cũng đâu doạ được ta......Nam chủ điên điên bệnh kiều ngây thơ vs nữ chủ cá mặn, giả heo ăn thịt hổ.(Nam chủ thuần phản diện, nữ chủ hay mắng người, ai không thích đừng nhảy hố nha!)…
Thâm cung sâu như biển, một bước sa chân vạn kiếp bất phục. Hậu cung ba ngàn giai lệ, mỗi người mỗi vẻ.Có một nữ nhân hi sinh hạnh phúc cả đời, trước sau chỉ sống vì gia tộc, toan tính chỉ để bảo vệ lợi ích gia tộc. Cuối cùng lại bị rũ bỏ không thương tiếc.Có một nữ nhân yêu đương cuồng dại, vì yêu nên hận, mù quáng làm ra không biết bao nhiêu chuyện sai trái, cuối cùng hại người hại mình.Có một nữ nhân tham vọng cao hơn trời, lòng dạ nhẫn tâm, vì địa vị không từ thủ đoạn.Có một nữ nhân trắng trong như tuyết, bị những mưu toan dần dần nhuộm đen. Một ngày kia nhìn lại, đã không còn nhận ra bản thân mình.Có một nữ nhân cương liệt như lửa, ngay thẳng như tùng, vì không chịu luồn cúi mà phải gánh lấy không biết bao nhiêu sóng gió, vùi dập tả tơi.Có một nữ nhân ẩn nhẫn giấu mình, từng bước từng bước leo lên đỉnh cao danh vọng, không tiếc dùng máu của tỷ muội sưởi ấm bản thân.Còn có một nữ nhân vốn không màn vinh hoa phú quý nhưng vì bảo vệ bản thân mà bị cuốn vào vòng xoáy tranh đấu điên cuồng. Vì đứng vững giữa chốn hậu cung, lưng phải tựa vào vị Đế vương lạnh lùng bạc bẽo, máu tươi ướt đẫm hai tay, lòng nhỏ lệ nhưng miệng vẫn phải mỉm cười. Xiêm y lộng lẫy xa hoa tô điểm bằng máu và nước mắt.Trong chốn hậu cung này, nữ nhân không chết thân thì cũng chết tâm. Phi tử - không có ai là người tốt.…
Tên cũ: VỊ HÔN PHU NHÀ GIÀU BỊ MẤT TRÍ NHỚHán Việt: Hào môn vị hôn phu thất ức liễuTác giả: Biển Bình TrúcTên xuất bản:BẢN NĂNG TỚI GẦNThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Song khiết 🕊️ , Nhẹ nhàng , 1v1 , Mất trí nhớĐộ dài: 78 chương (66 chương + 12 ngoại truyện)Nguồn: Tấn GiangEdit: Shining_Time95 & HoacutehepiVăn án:Hạ Khinh Chu yêu Giang Uyển mười mấy năm, thương cô, yêu cô, bảo vệ cô.Cho đến khi Giang Uyển gọi một cuộc điện thoại yêu cầu giải trừ hôn ước.Buổi sáng hôm đó, cô mới biết Hạ Khinh Chu nửa đêm lái xe tới tìm mình đã xảy ra tai nạn xe cộ, bị mất trí nhớ.......Ngày đào hố: 12/11/2021Ngày lấp hố: 28/01/2022🈲Truyện edit chưa có sự cho phép của tác giả, yêu cầu không mang đi nơi khác!!! Truyện chỉ được đăng duy nhất tại wattpad Shining_Time95!…
- Lập tức phá thai ....- Cậu chủ...tôi xin cậu ....tha cho chúng tôi ...___- VƯƠNG NHẤT BÁC CẬU RA SOFA MÀ NGỦ ___Au : Huyết Lệ Paiting : Bác Quân Nhất Tiêu - Song Vân Categoty : He, niên hạ.Đa nghi phúc hắc tổng tài công - dễ thương chịu đựng có tài thụ - sinh tử văn .Rating : CN - 17 Disclaimer: Họ không thuộc về tôi. Nhưng fic là của tui.Note : 🚫🚫🚫🚫🚫🚫🚫🚫🚫🚫 Không reup dưới bất kì hình thức nào .Không chuyển ver ____…