Chương 163: Hưởng thụ

Người dịch: Cố Tư Yên

Thời điểm Lục Vô Nghiên mang Phương Cẩn Chi xuất phát, Lưu Minh Thứ cũng đi cùng họ. Xe ngựa đưa Lưu Minh Thứ đến cửa cung trước, còn Lục Vô Nghiên và Phương Cẩn Chi tiếp tục đến biệt viện của trưởng công chúa.

Lần này Lưu Minh Thứ tiến cung là đến bắt mạch cho tiểu hoàng tử. Bởi vì từ nhỏ thân thể của Sở Hoài Xuyên không tốt, hắn có chút lo lắng thân thể của tiểu hoàng tử cũng sẽ chịu ảnh hưởng, lúc này mới thỉnh Lưu Minh Thứ vào cung.

Thời điểm, Lục Vô Nghiên mang theo Phương Cẩn Chi chạy đến biệt viện của trưởng công chúa, vừa lúc qua canh giờ dùng cơm trưa. Tuy nhiên biết bọn họ muốn lại đây, trưởng công chúa và Lục Thân Cơ đều chờ bọn họ.

Trưởng công chúa và Lục Thân Cơ đã sớm biết Phương Cẩn Chi có thai, bữa cơm trưa này càng coi trong chất lượng đồ ăn vô cùng, đồ ăn được chọn đều là những món trợ giúp an thai.

Từ khi Phương Cẩn Chi vừa mới được chuẩn đoán có dấu hiệu thai nhi không ổn định, thực sự nàng đã dưỡng thai một đoạn thời gian dài, đối với những thức ăn an thai này, nàng đã nghe nhiều đến mức thuộc lòng. Cho nên, Phương Cẩn Chi liếc nhìn thức ăn trên bàn, liền biết cha mẹ chồng đã phí không ít tâm tư.

Thời điểm dùng bữa, trưởng công chúa không ăn nhanh cho xong bữa, mà hiếm khi ăn uống từ tốn, trong bữa ăn cũng vô cùng quan tâm Phương Cẩn Chi, luôn hỏi khẩu vị của nàng, có kiêng ăn cái gì hay không, còn hỏi nàng muốn ăn cái gì.

Lần này, Phương Cẩn Chi đi theo Lục Vô Nghiên, ở lại biệt viện của trưởng công chúa đến đầu tháng Hai.

Trước kia Phương Cẩn Chi rất ít ngủ trưa, huống chi mùa đông lại lạnh như vậy, nàng không ngủ được. Nhưng từ khi biết mình có thai, ngược lại sau khi dùng xong cơm trưa, nàng lại muốn ngủ một lát.

Lục Vô Nghiên dàn xếp xong cho Phương Cẩn Chi, nhìn nàng ngủ say, mới trở lại chính sảnh một lần nữa.

Hắn vừa tiến đến, Lục Thân Cơ hỏi trước: "Nghe nói hôm qua con bị mai phục, có biết là người nào làm không?"

Lục Vô Nghiên suy nghĩ một lúc, nói: "Giống với mấy vụ ám sát trước đây, thân thủ của bọn họ đều giống nhau, cũng không có ý định muốn hãm hại ai. Đại khái có lẽ là lão thần nào đó trong triều."

Đây cũng không phải Lục Vô Nghiên lần đầu tiên gặp phải ám sát, trong triều có rất nhiều người muốn giết chết trưởng công chúa, bọn họ không giết được trưởng công chúa, đôi khi cũng sẽ ra tay với Lục Vô Nghiên.

Đều là chuyện tầm thường.

Bọn họ cũng không tiếp tục nói về vấn đề đó nữa, trưởng công chúa liền nói hết sự tình của Sở Hoài Xuyên với Lục Vô Nghiên, cũng biểu đạt ý tứ muốn rời đi.

Nghe trưởng công chúa nói xong, Lục Vô Nghiên nhíu mày. Trong đầu hắn không khỏi hiện lên những hình ảnh kiếp trước, nhớ đến bộ dạng tiều tuỵ gầy yếu của Sở Hoài Xuyên trước khi chết, hắn ta thống khổ cong eo, một ngụm một ngụm ho ra máu.

Hắn nói: "Trên đời này có rất nhiều người thèm muốn ngôi vị hoàng đế, vô số người cảm thấy trẫm may mắn, được đẩy lên vị trí chí cao vô thượng. Nhưng lại không có ai biết ngôi vị hoàng đế này đối với trẫm mà nói chỉ qua là gông xiềng, nhà giam. Trẫm, căn bản không muốn làm hoàng đế..."

"Vô Nghiên, việc đã đến nước này, chúng ta không thể không lo lắng đến đường lui." Trưởng công chúa buồn bã nói.

Lục Vô Nghiên lại chậm rãi lắc đầu, hắn nhìn về phía trưởng công chúa, châm chước ngôn ngữ, nói: "Mẫu thân, kỳ thật người đã sớm chuẩn bị tốt đường lui cho nhi tử rồi đúng không? Ví dụ như đất phong, ví dụ như... Mười vạn binh mã."

Trong ánh mắt trưởng công chúa lập tức hiện lên một tia ngạc nhiên, bà có chút giật mình hỏi: "Con làm sao mà biết được?"

Lục Vô Nghiên cười khổ, nói: "Nhi tử làm sao mà biết được cũng không quan trọng, quan trọng là nếu nhi tử đã biết, vậy... có phải Hoài Xuyên cũng biết hay không?"

Trưởng công chúa nhất thời im lặng, có chút mờ mịt nhìn về phía Lục Thân Cơ.

Lục Thân Cơ thậm chí còn mờ mịt hơn, ông căn bản không biết đến chuyện trưởng công chúa đã chuẩn bị những gì cho Lục Vô Nghiên.

"Mẫu thân, nhi tử cả gan nói vài câu bất kính." Lục Vô Nghiên thở dài, "Nếu hôm nay người là vua của một nước, Hoài Xuyên cầm trong tay toàn bộ binh mã của quốc gia, nắm trong tay toàn bộ đất phong, chiếm đóng quân mã, thậm chí vẫn luôn phái người đến giám thị nhất cử nhất động của người. Như vậy... Người sẽ như thế nào?"

Trưởng công chúa ngẩn ra hồi lâu, mới chậm rãi nhắm mắt lại, "Bổn cung chắc chắn đoạt lại hoàng quyền, nhổ cỏ tận gốc."

Lục Vô Nghiên tiến đến phía sau lưng trưởng công chúa, vừa siết chặt bả vai bà, vừa nói: "Xuyên Nhi là hài tử mà người đã tự tay nuôi lớn, thời gian hắn ở bên cạnh người so với nhi tử còn nhiều hơn. Hắn đang chảy trong mình huyết mạch của Sở gia, chảy cùng huyết mạch với người. Mặc dù hắn rất giỏi che giấu, nhưng suy nghĩ của hắn còn giống với người hơn so với nhi tử."

Lục Thân Cơ đứng một bên nghe không nổi nữa, ông cau mày, nói: "Vô Nghiên, con đang nói gì vậy? Mấy năm nay mẫu thân con làm tất cả những chuyện đó là vì cái gì con chẳng lẽ không rõ ràng sao? Bà ấy cũng sẽ không hại Hoài Xuyên!"

"Như vậy tại sao lại không nói cho hắn biết?" Lục Vô Nghiên thở dài, "Mẫu thân, người và Hoài Xuyên đều giống nhau, trong lòng suy nghĩ rất nhiều, lại yên lặng làm rất nhiều, từ trước đến nay đều không muốn nói ra. Nhưng nhân tâm là thứ khó dò nhất, có đôi khi khó tránh khỏi sẽ suy nghĩ sai, liên tiếp khơi dậy những hiểu lầm, chi bằng cứ thoải mái mở rộng trái tim mình, nói rõ ràng ra."

Trưởng công chúa bỗng nhiên cười, ngạc nghiên nhìn về phía Lục Vô Nghiên, "Thật không dám tin tưởng những lời này là con nói ra."

Lục Vô Nghiên bật cười, "Đại khái là phu nhân trong nhà dạy rất tốt..."

Đến khi trời tối, trưởng công chúa, Lục Thân Cơ, Lục Vô Nghiên còn có Phương Cẩn Chi cùng nhau vào cung, tham gia lễ mừng trăng tròn của tiểu hoàng tử, đồng thời cũng sắc phong chức vị Thái Tử.

Phương Cẩn Chi đã lâu không thấy Lục Giai Bồ, nàng vội vàng chạy vào cung của Lục Giai Bồ chúc mừng nàng ấy. Lục Giai Bồ đã nghe nói Phương Cẩn Chi cũng có thai, cũng chúc mừng nàng một phen, còn nói cho nàng một số chuyện cần phải chú ý trong thời gian mang thai. Phương Cẩn Chi liên tục gật đầu, ghi nhớ toàn bộ.

Nói đến tiểu hoàng tử, gương mặt Lục Giai Bồ luôn tràn đầy một loại ý cười đặc biệt ôn nhu. Lục Giai Bồ ôm tiểu hoàng tử đến cho Phương Cẩn Chi xem.

Lần đầu tiên Phương Cẩn Chi cẩn thận nhìn một tiểu hài tử nhỏ bé như vậy, trong lòng cảm thấy vô cùng mới lạ. Có lẽ bởi vì trong bụng nàng cũng có một tiểu sinh mệnh, đối với tã lót của tiểu gia hỏa lại vô cùng thích thú.

"Đúng rồi, tiểu hoàng tử tên gọi là gì vậy?" Phương Cẩn Chi hỏi.

Lục Giai Bồ ngẩn ra một lúc, mới nói: "Hưởng Lạc."

Phương Cẩn Chi có chút kinh ngạc hỏi: "Là hai chữ nào vậy?"

Lục Giai Bồ cười gật đầu, "Đúng là hai chữ hưởng thụ trong suy nghĩ của muội, làp hai chữ đó."

"Tại sao lại lấy cái tên này?" Phương Cẩn Chi càng thêm kinh ngạc, nhưng dù sao cũng là long tử, cho dù quan hệ giữa nàng và Lục Giai Bồ rất tốt, cũng không thể không đè thấp thanh âm hỏi.

Lục Giai Bồ cười khổ: "Bệ hạ hy vọng sau này cuộc sống của tiểu hoàng tử cũng sẽ giống tên, nơi chốn hưởng thụ, cả đời hưởng thụ......"

"Nương nương." Vú nuôi từ bên ngoài tiến vào, hành lễ với Lục Giai Bồ, "Bệ hạ phái người truyền tin tức lại đây, muốn ôm tiểu điện hạ đi qua bên kia một chuyến."

Sở Hoài Xuyên ôm tiểu điện hạ đến đây là để Lưu Minh Thứ bắt mạch.

Sau khi Lưu Minh Thứ bắt mạch cho tiểu hài tử, nói: "Bệ hạ yên tâm, thân thể tiểu điện hạ thực sự rất tốt."

Lúc này Sở Hoài Xuyên mới thật sự thở phào nhẹ nhõm. Cả người hắn thả lỏng, nửa người trên ngửa về phía sau, tựa lưng vào ghế ngồi.

Ánh mắt Sở Hoài Xuyên dừng lại trên người Lưu Minh Thứ đang thu thập tráp dược, bỗng nhiên nói: "Trẫm nghe nói tiểu công chúa của Thích Quốc ít ngày nữa sẽ gả cho thái tử Túc Quốc."

Ngón tay đang thu thập tráp thuốc của Lưu Minh Thứ đột nhiên khựng lại, sau đó lại tiếp tục thu thập đồ vật.

"Lưu tiên sinh là người si tình," Ngữ khí Sở Hoài Xuyên vang lên chầm chậm, "Trẫm rất thích thưởng thức chuyện tình của người khác, thưởng thức đến mức ghen tỵ."

Lưu Minh Thứ nhàn nhạt nói: "Giữa bệ hạ và Húc Quý Phi sớm đã là một đoạn giai thoại, vì sao cần phải hâm mộ người khác."

Sở Hoài Xuyên liếc nhìn Lưu Minh Thứ, tùy tiện cười cười, dễ dàng chuyển đề tài.

———

THÔNG BÁO:
Mình sẽ đăng trước một phần ngoại truyện dựa theo lượt bình chọn bằng comment (hạn vote 3 ngày và ngoại truyện được vote nhiều nhất sẽ được đăng vào tuần sau):
Bao gồm:
Sở Hoài Xuyên - Lục Giai Bồ
Lục Vô Nghiên - Phương Cẩn Chi
Nhà trẻ hoàng gia (con của các cặp trong truyện)
Phương Tông Khác - Sở Nguyệt Hề
Lục Thân Cơ - Sở Ánh Tư

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top