Chương 41: Bạn gái?

Edit: Sơn Tra

Bên ngoài mưa, nghe tiếng mưa rơi ngủ thật ngon. Hứa Khuynh hết bị người kia hôn lại bao phủ lấy cả người. Cố Tùy ngồi trên sô pha, ôm eo cô, nói: "Em không đi tắm rửa sao?"

Hứa Khuynh dựa vào trong lòng ngực anh, ngáp dài, nói: "Một lát nữa."

Cô ngửi được mùi hương sữa tắm thoang thoảng trên người anh.

"Anh tắm rồi sao?"

Cố Tùy dựa ra phía sau, chân dài bắt chéo.

"Ừ."

Anh duỗi tay cầm lấy cuốn sách Hứa Khuynh làm rơi trên sô pha, lật xem. Hứa Khuynh nhìn đồng hồ đeo tay, đã 0 giờ, cô lập tức tỉnh táo lại.

"Em đi tắm rửa, anh đi về trước đi."

Cô đang muốn đứng lên, lại bị Cố Tùy ấn eo trở về.

Anh cúi đầu, để cuốn sách xuống, lòng bàn tay xoa khóe mắt Hứa Khuynh, nói: "Nằm thêm chút nữa đi, em như vậy mà đi tắm rửa, sẽ ngất xỉu trong phòng tắm."

Hứa Khuynh: "Sẽ không."

Miệng thì nói như vậy nhưng cô lại không đứng dậy nổi. Lòng bàn tay Cố Tùy vẫn luôn cọ xát trên khóe mắt cô, trượt xuống dưới, bóp cằm cô. Hứa Khuynh không kiên nhẫn với động tác này, quay đầu đi chỗ khác. 

Cố Tùy đột nhiên bế ngang eo cô.

Hứa Khuynh chưa kịp phản ứng lại đã ngồi trên đùi anh.

Lại nghiêm túc nhìn một lát, người đàn ông này mặc áo màu trắng cùng quần dài màu xám, không mặc áo sơ mi nghiêm trang như thường ngày. Cả người phong độ nhẹ nhàng, mặt mày tuấn lãng.

Như vậy quả thật là lừa gạt người khác.

Hứa Khuynh ôm cổ anh, cúi đầu nhìn anh.

"Làm cái gì đây?"

Cô như thế này thật sự rất quyến rũ.

Đầu ngón tay Cố Tùy vuốt lên tóc mái cô, nói: "Tối mai cùng anh ra ngoài ăn cơm." 

Anh hẹn cô ăn cơm tối, đã hẹn tận mấy tháng, cô vẫn luôn không đáp ứng. Hứa Khuynh đối diện với anh, nói: "Ngày mai em còn phải diễn tập."

"Anh đến đón em, bạn gái." Cố Tùy cắn chặt răng, từ kẽ hở thốt lên hai chữ cuối cùng kia, đây là muốn nhắc nhở cô, bây giờ không thể dễ dàng cự tuyệt. 

Hứa Khuynh: "Được."

Cố Tùy miết trên cổ cô, lấp kín môi cô.

Hứa Khuynh ôm cổ anh, co rút bả vai cùng anh hôn môi.

Tóc dài xõa xuống.

Bàn tay to lớn của người nọ đè lên mấy lọn tóc.

Hình ảnh sắc dục, lại mang theo tình cảm mãnh liệt.

Nơi này là phòng bệnh trong bệnh viện, Cố Tùy thấy được liền thu tay, môi mỏng lưu luyến mút lên cổ cô, sau đó nói: "Tắm rửa đi."

"Ừ."

Hứa Khuynh nói xong, từ trên đùi anh đi xuống, mang dép lê, cột tóc lên.

"Anh đi về trước đi."

Cố Tùy không trả lời cô, cầm lấy cuốn sách tiếp tục lật xem.

Hứa Khuynh mở túi hành lí ra, Cố Tùy thu xếp rất cẩn thận, váy ngủ cùng quần áo ngày mai cần mặc đều mang đến, còn mang theo vài miếng mặt nạ cùng một ít đồ tẩy trang. Hứa Khuynh không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn người nọ lười biếng ngồi trên sô pha lật sách, "chậc" một tiếng sau đó đứng dậy.

Cầm áo ngủ đi vào phòng tắm.

Phòng bệnh bên này an bài hai phòng tắm, chủ yếu là để phân chia ra với bệnh nhân. Hứa Khuynh lấy tốc độ nhanh nhất mà tắm rửa, mặc váy ngủ, lau tóc đi ra. 

Tóc cô khá dài, tới tận eo.

Váy ngủ màu đen, dáng người cao gầy, làn da trắng nõn. Cố Tùy lật sách chán chê, liếc nhìn cô một cái liền không dời tầm mắt. Hứa Khuynh lau tóc, xoay người lấy máy sấy tóc rồi đi ra hướng ban công. Màn mưa bên ngoài bao phủ lấy cả thành phố, tí ta tí tách mãi không ngừng.

Hứa Khuynh mở máy sấy tóc, giơ tay lên sấy tóc.

Cố Tùy đặt sách xuống, đi lên phía trước, đứng sau lưng cô, duỗi tay tiếp nhận máy sấy tóc.

Anh nhẹ nhàng sấy khô tóc cho cô.

Hứa Khuynh buông tay ra, đầu ngón tay nắm lấy khăn trải bàn trên bàn nhỏ.

Cô nhìn ra bên ngoài, góc nghiêng thật xinh đẹp, Cố Tùy một bên vén tóc cô, một bên nhìn cô, loáng thoáng nghe được tiếng tim mình đập.

Ánh mắt Cố Tùy càng thêm nhu tình.

Một lát sau, máy sấy tóc ngừng. Hứa Khuynh bị dồn ở trong góc chết chữ V, bị người đàn ông ôm lấy mà hôn.

Cố Tùy chống một tay trên đỉnh đầu.

Tham lam liếm mút môi cô.

Lại vì động tình mà tiến đến gần cô.

Hứa Khuynh câu lấy cổ anh.

Lúc này, phòng nhỏ bên kia truyền đến tiếng bước chân, cả người Hứa Khuynh cứng đờ, cô duỗi tay đẩy Cố Tùy ra. Cố Tùy khựng lại mấy giây, buông cô ra, lại ôm eo cô, cúi đầu đối diện với cô.

Hứa Khuynh dùng khẩu hình ra hiệu, là hộ lý.

Cố Tùy mỉm cười, hôn lên chóp mũi cô.

Ngay sau đó, cánh tay lực dùng lực, cả người Hứa Khuynh dán lên người anh, Cố Tùy lại lần nữa hôn lên môi cô, đầu lưỡi giao triền. Hứa Khuynh động tình, đầu ngón tay khảy lên cổ áo anh.

Thấp thoáng nhìn thấy xương quai xanh của anh.

Mà sau lưng bọn họ chính là ngã rẽ, hộ lý bước ra khỏi nhà vệ sinh, tiếp theo cảm thấy khát nước nên đến rót một ly nước, lại không thấy Hứa Khuynh đâu nên gọi mấy tiếng: "Hứa Khuynh?"

Nhưng lại vì sợ đánh thức La Tố, hộ lý không dám phát ra âm thanh quá lớn, gọi mấy tiếng không thấy ai trả lời, cô quay lại nhìn La Tố, còn có mấy lần suýt chút nữa là bước ra hướng ban công.

Mỗi lần như vậy thân thể Hứa Khuynh đều căng cứng.

Cố Tùy thấp giọng cười, hôn lên chiếc cổ thon dài của cô.

Bộ dạng kia thật làm người ta mê đắm.

Cũng may, cuối cùng cũng nghe tiếng cửa phòng nhỏ đóng lại. Hứa Khuynh một phen đẩy Cố Tùy ra, bước vào phòng khách, hộ lý đã quay về ngủ, mẹ cô cũng đang an tĩnh ngủ say.

Hứa Khuynh thở phào một hơi, quay đầu liếc Cố Tùy một cái.

Cố Tùy dựa vào trên vách tường, tay cắm ở túi quần, mỉm cười.

Hứa Khuynh "chậc" một tiếng.

Đi đến sô pha, ngồi xuống, nói: "Anh trở về đi."

Cố Tùy đi tới, ngồi xuống bên cạnh cô, nói: "Anh lại ở cùng em một lúc đã."

Hứa Khuynh mở hộp mặt nạ, từ bên trong lấy ra một miếng mặt nạ, xé ra, đắp ở trên mặt, hỏi: "Sao anh lại nhớ rõ lấy theo mặt nạ?"

Cố Tùy dựa về phía sau, lật sách, nói: "Tiện tay lấy."

Hứa Khuynh cũng dựa ra phía sau.

Cố Tùy trực tiếp duỗi tay ôm eo cô, cho dựa vào người mình.

Mặt nạ đem đến cảm giác mát lạnh, Hứa Khuynh lại có chút mơ màng sắp ngủ, trước kia không phải cô chưa từng ngủ qua ở bệnh viện với mẹ, nhưng là chỉ có một người.

Đêm nay có người đàn ông này bên cạnh.

Cảm giác này không quá giống nhau, có người bầu bạn là loại cảm giác mới lạ.

Tiếp theo, không đến một lúc, Hứa Khuynh vậy mà ngủ rồi. Cố Tùy phát hiện cô gái trượt đến trong ngực mình, anh đóng sách lại, rũ mắt nhìn xuống, cô để một gương mặt đang đắp mặt nạ trắng bệch mà ngủ. 

Cố Tùy cong khóe môi.

Vén miếng mặt nạ trên mặt cô lên, ném vào thùng rác, đầu ngón tay lại chọc chọc lên gò má cô. 

Lại qua vài phút, Cố Tùy khom lưng bế người lên, Hứa Khuynh có hơi tỉnh lại, cô mở mắt, Cố Tùy liếc nhìn cô một cái, nói: "Ngủ đi, anh ôm em lên giường."

"Cảm ơn." Hứa Khuynh thấp giọng nói.

Cố Tùy: "Đây không phải là việc nên làm sao?"

Nói xong, anh đặt Hứa Khuynh nằm lên giường. Hứa Khuynh duỗi tay sờ lên mặt, hỏi: "Mặt nạ của em đâu?" 

"Vứt rồi."

Hứa Khuynh "à" một tiếng, đầu ngón tay bắt đầu mát xa ở trên mặt.

Cố Tùy rũ mắt nhìn cô: "Đây là?"

Hứa Khuynh nói: "Đắp mặt nạ xong cần phải mát xa mới đẩy nhanh hấp thu được."

Cố Tùy nhướng mày,.

"Còn có trình tự như thế này nữa sao?"

Hứa Khuynh liếc nhìn anh: "Anh trở về đi."

Cố Tùy mở cái tay kia của cô, cúi đầu cắn xuống môi cô.  

"Được, anh trở về trước, ngủ ngon."

"Ngủ ngon."

Hứa Khuynh nửa ngồi dậy, nhìn anh đi ra hướng cửa, Cố Tùy thuận tay cầm theo ô che mưa trước cửa, bóng dáng cao lớn đi về phía thang máy, Hứa Khuynh nhìn cửa phòng bệnh đóng lại thì nằm trở về. Cô lau tinh chất dính trên cằm, trong đầu bỗng lóe lên suy nghĩ, anh ấy dường như rất hiểu biết về mấy mỹ phẩm dưỡng da này?

Nhưng đó cũng chỉ là ý niệm thoáng qua.

La Tố lại tỉnh.

Hứa Khuynh vội vàng rời giường, La Tố là bị khát mới tỉnh.

Hứa Khuynh lấy ống hút cho bà.

La Tố ngậm ống hút, uống rầy nhiều nước.

Hứa Khuynh dịu dàng nhìn bà, tâm tình thật tốt.

"Mẹ, mẹ tỉnh rồi, thật sự tốt quá."

La Tố uống nước, nhìn Hứa Khuynh, đáy mắt tựa như mang theo ý cười, đầu ngón tay bà câu lấy ngón tay Hứa Khuynh, Hứa Khuynh cùng mẹ cô quả thật là tâm linh tương thông, cô nói: "Anh ấy vừa mới đi."

La Tố đẩy ống hút ra.

Hứa Khuynh kéo chăn lên đắp cho bà.

Con người có đôi khi chính là như thế, có một loại hạnh phúc, lại muốn nhiều loại hạnh phúc hơn.

Ngồi cùng bà một hồi, La Tố lại ngủ tiếp.

Hứa Khuynh lúc này mới trở về ngủ.

*

Ngày hôm sau, sáng sớm Hứa Khuynh đã tỉnh, mưa bên ngoài đã tạnh, chỉ có mấy giọt nước từ trên cây rơi xuống. Hộ lý đem bữa sáng về, Hứa Khuynh ăn xong bữa sáng, thay quần áo, ở cùng La Tố một lát, lúc này mới đi ra cửa. 

Không khí tết ở Lê Thành ngày càng gần.

Một vài quảng cáo và biển hiệu đều được treo lên.

Hứa Khuynh đeo khẩu trang, dẫm lên giày cao gót vừa ra đến cửa thì nhìn thấy xe Bentley màu đen đang đậu trước cửa. Cửa sổ xe hạ xuống, Cố Tùy nhìn về phía cô.

Hứa Khuynh dừng lại.

Trợ lý Trần xuống xe, mở cửa xe cho cô.

Hứa Khuynh mỉm cười, dẫm lên giày cao gót bước xuống bậc thang, nói: "Cảm ơn." 

Nói xong, cô khom lưng ngồi vào trong xe.

Cố Tùy đưa một chai sữa bò cho Hứa Khuynh.

Hứa Khuynh tháo khẩu trang, nhận lấy chai sữa, nói: "Sao anh lại đến đây?" 

Cố Tùy lật văn kiện trong tay: "Đến đón em đó."

Hứa Khuynh mỉm cười.

Trợ lý Trần khởi động xe, một đường chạy đến đài truyền hình Lê Thành. Giờ cao điểm buổi sáng có rất nhiều người đi làm, Hứa Khuynh dừng một chút, đeo khẩu trang lên, đưa chai sữa bò còn dư cho Cố Tùy, sau đó mở cửa xe đi xuống.

Vừa xuống xe đã có nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm qua bên này.

Hứa Khuynh không chào hỏi cùng Cố Tùy.

Trợ lý Trần vòng ra phía sau xe, lấy hoa hồng ra đưa cho Hứa Khuynh.

Hứa Khuynh mím môi, vẫn là nhận lấy.

Cô đưa mắt nhìn Cố Tùy.

Cố Tùy cũng mỉm cười nhìn cô.

Hoa hồng này, rốt cuộc cũng đưa đến tay cô.

Hứa Khuynh ôm hoa hồng, đi vào đài truyền hình, đến trước phòng phát sóng. Hậu trường có rất nhiều người đang chuẩn bị, Trương Thuần cũng ở đó nói chuyện với biên đạo.

Hứa Khuynh đi vào, đặt hoa hồng xuống.

Biên đạo sửng sốt, nói: "Chà, sớm như vậy đã nhận được hoa hồng sao?" “

Hứa Khuynh gỡ khẩu trang xuống, cười nói: "Đúng vậy, nhặt ở ven đường."

Biên đạo: "Ai thèm tin chứ."

Trương Thuần ngồi trên ghế hoá trang xoay qua nói: "Là tôi, tôi cũng không tin."

Hứa Khuynh nghe ra Trương Thuần là đang trêu chọc, chỉ cười không nói. Tiếp theo, diễn tập bắt đầu, trạng thái của Hứa Khuynh hôm nay khá tốt, người diễn tập hôm nay tới cũng không nhiều. 

Nhưng mà những người khác của đài truyền hình đều đang bàn tán việc Hứa Khuynh buổi sáng được một chiếc Bentley màu đen đưa đến đài truyền hình, rất nhiều người đều đoán chủ nhân của chiếc xe đó là ai.

Nhân viên công tác bên chỗ Hứa Khuynh cũng có người ở trong nhóm ăn dưa.

Chẳng mấy chốc đã hơn 6 giờ chiều.

Hứa Khuynh nói với biên đạo, buổi tối cô còn có việc.

Biên đạo trêu chọc: "Chắc là đi hẹn hò chứ gì?"

Hứa Khuynh nửa thật nửa giả nói: "Đúng vậy."

Nói xong, cô ôm bó hoa hồng ở một bên lên, đeo khẩu trang, chuẩn bị rời đi. Cô ấn di động, trả lời Wechat Cố Tùy gửi đến. Lúc này, di động "tích tích tích" vang lên rất nhiều lần.

Có mấy tấm hình là Lâm Mạn gửi đến, liên tiếp gửi, trực tiếp ném hình qua đây, lời cũng chưa nói, cực kỳ kiêu ngạo. 

Hứa Khuynh híp mắt, trong lòng nghĩ sao còn chưa cho cô ta vào danh sách đen, tiếp theo, cô thuận tay click mở mấy tấm hình kia.

Bên trong.

Là hình của Ngô Thiến.

Không chỉ có vậy, còn có mấy tấm hình do người thứ ba chụp, bên trong là cảnh tượng Cố Tùy đang chụp ảnh cho Ngô Thiến, bọn họ ở một nơi như nước Anh, sau lưng là kiến trúc kiểu Châu Âu, thoạt nhìn vô cùng lãng mạn.

Hứa Khuynh đang tiến vào thang máy, bước chân chợt dừng lại.

Cô đứng đó khoảng chừng một phút.

Thẳng đến khi có cuộc gọi đến.

Là Cố Tùy.

Cô nhìn một giây, tiếp theo, trực tiếp cắt đứt.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top