[1] CÔNG THỤ RA TRẬN

Tuyến thời gian: Chiêu Lang đã trở thành hoàng đế.

Tướng quân nhìn hoàng đế trần như nhộng thấy rất khó có phản ứng.

Hắn không có ẩn tật*, trong nhà không thê thiếp, bên ngoài cũng không hồng nhan.
*Ẩn tật: bệnh khó nói

Chỉ là không thích mà thôi.

Không có tình cảm, dù cho hoàng đế hai mươi tuổi tuấn mỹ thoát long bào, lộ ra đường nét cơ bắp cực kỳ trôi chảy, đẹp đẽ lõa thể, tướng quân cũng không có bất kỳ dấu hiệu động tình.

Hoàng đế biết hắn như vậy, cũng không giận.

Đèn lưu ly chiếu lên một góc sáng ngời ở tẩm cung, tướng quân nhắm mắt lại nằm ngửa trên long sàng, mắt không thấy tâm không phiền.

Cửu ngũ chí tôn nâng hắn hôn lấy hôn để, cẩn thận liếm liếm cắn cắn, rốt cục thành công khiến tướng quân có phản ứng.

Hoàng đế nằm nhoài trên lồng ngực tướng quân, một tay mò mò cơ bụng của hắn, một tay đâm đâm dưới khố hắn: "Ái khanh ái khanh, xem nơi này, ái khanh có phải là cũng yêu thích trẫm."

Tướng quân không lên tiếng, chỉ cảm thấy được tay của mình lại bị hoàng đế kéo qua mò cái mông của y.

Ngày tòng quân, phụ thân nói với hắn: "Gần vua như gần cọp."

Ngoài phố đồn: Mông của lão hổ không sờ được.

Tướng quân mặt không hề cảm xúc nghĩ: Ta sờ rồi, còn rất mềm.

Không được tướng quân đáp lại, hoàng đế cà cà cằm của hắn: "Trẫm muốn hôn ngươi."

Tướng quân đương nhiên sẽ không phát biểu ý kiến gì, vì vậy hoàng đế thoát-sạch-sành-sanh dùng tư thế tràn đầy tình dục cùng tướng quân giống-như-mảnh-gỗ hôn nhau trong sáng.

Phát hiện xúc giác mềm mại trên môi biến mất, chắc chắn hẳn là hoàng đế hôn được rồi, muốn đi ăn bữa ăn chính, tướng quân đột nhiên mở mắt ra.

Hoàng đế ngày thường lúc ăn đồ nóng đều phải được cung nữ thổi nguội, lúc này đang đưa lưng về phía tướng quân, tự mình mở rộng.

Tướng quân thần sắc phức tạp, không biết mình có nơi nào đáng giá để hoàng đế vì mình làm đến bước này.

Hậu cung không phi tần, không sủng hạnh người khác.

Tướng quân mỗi nửa tháng được vời tiến vào hậu cung một lần, cái gì cũng không cần làm mà xâm phạm long thể hoàng đế.

Hoặc là nói, là hoàng đế "Xâm phạm" tướng quân.

Hoàng đế ngồi ở trên người tướng quân, má đỏ bừng bừng, giống như Ngọc diện lang quân đúc từ ngọc bước ra từ tranh vẽ.

Tướng quân dựa vào trên tường, tay vịn một đoạn eo nhỏ của hoàng đế, thở dốc nhìn về phía hoàng đế.

Thời điểm làm việc này, tướng quân cũng không thể nói là không hề có cảm giác gì, thậm chí thực ra có thể nói là rất sảng khoái.

Tướng quân năm nay hai mươi tám. Mười lăm tòng quân, ở quân đội mười ba năm, không có thời gian cho nhi nữ tình trường, cũng không đem tinh lực tiêu tốn ở những nơi lung ta lung tung, chỉ muốn kiến công lập nghiệp đền đáp tổ quốc.

Nói như thế, hết thảy kinh nghiệm ở trên giường, đều là cùng hoàng đế tìm tòi học được.

Hoàng đế tự mình động lập tức mệt mỏi, nằm nhoài trong lồng ngực tướng quân thở dốc, hồ đồ gọi đến xưng hô chỉ có thể dùng trên giường: "Ca ca, động đi."

Tướng quân dùng biên độ nhỏ động eo, đem hoàng đế đang rên rỉ động đến vỡ vụn.

Hoàng đế động tình ôm cổ tướng quân, đỏ mặt, mơ màng gọi hắn ái khanh, tướng quân, ca ca, Thận Hành...

Thận Hành là tên chữ lão tướng quân đặt cho hắn.

Tướng quân nhỏ hơn huynh trưởng không tới một tuổi rưỡi, huynh trưởng tên Thận Ngôn, tướng quân tên Thận Hành.

Chỉ là bây giờ...

Tướng quân hít một hơi, đem người đang gào khóc rên rỉ trong lòng đè lại trên long sàng, vừa nhanh vừa vội mà bắt nạt y.

Ngủ với hoàng đế, còn có thể được gọi là làm việc cẩn thận* sao?

*Cẩn Ngôn: cẩn thận lời nói
Cẩn Hành: cẩn thận hành động

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top