Chương 75: Sự im lặng của Tư tế Husani Vee (3)

Tác giả: Bòn

Beta: Na

..//..

Gyasi nhìn gương mặt tái xanh run rẩy của Công chúa, hạ giọng:

- Công chúa thân phận cao quý, không thể làm chuyện tàn nhẫn như vậy, cho dù Kookie là tội nhân đáng chết. Thần nguyện vì Công chúa dấn thân vào nơi đen tối đó.

Vừa nghe đến có người sẵn sàng gánh lấy gian khổ cho mình, nước mắt Công chúa Menefer ngừng rơi. Nhưng nghĩ đến bí mật của Hoàng gia, một chút vui mừng liền vụt tắt. Gương mặt nàng lại méo mó đến xám xịt:

- Nơi chôn Kookie đã bị nguyền rủa, chỉ có người của Hoàng gia mới vào được.

Gyasi kinh ngạc, hắn chưa từng biết đến có một nơi như thế.

- Công chúa không thể hạ lệnh bí mật ủy quyền cho thần sao?

Menefer lắc đầu:

- Tiết lộ thông tin về nơi đó là trọng tội, dù là Hoàng gia cũng không ngoại lệ.

Nếu là cơ mật của Hoàng gia thì Gyasi tự biết thân phận không đào sâu hơn nữa. Hắn bất lực thở dài ra, lo lắng:

- Vậy chuyện này phải đích thân Công chúa làm ư? Thần không giúp gì được sao?

Công chúa xua tay, không muốn nghe quá nhiều lời ám chỉ của Gyasi. Vốn dĩ nàng chưa bao giờ xem trọng hắn, tạo mối quan hệ chỉ để lợi dụng mà thôi. Nhưng rõ ràng trong điện thần Isis, Gyasi chính là người có năng lực nhất để kế thừa chức vị Quan Tư tế, những gì hắn nhìn nhận và đánh giá hẳn sẽ có giá trị. Để hắn đi khóa linh hồn Kookie là thích hợp nhất. Nhưng Công chúa Menefer thật sự không dám đánh đổi cơ mật của Hoàng gia. Lời thề còn có thể biến thành sự thật thì trọng tội kia liệu nàng có chạy thoát?

Thông tin về Kim tự tháp dưới lòng đất là tuyệt mật. Mọi người chỉ biết những kẻ tội đồ sẽ bị trừng phạt giam cầm thảm khốc, chứ không biết sự tồn tại của Kim tự tháp này, càng đừng nói đường đi đến đó. Chỉ những người trong Hoàng tộc, được chứng nhận của thần, mới biết lối vào Kim tự tháp kia ở đâu.

Công chúa thức trắng cả một đêm, mắt không rời khỏi hộp lễ vật của Tư tế Vee. Ngài không nể mặt nàng, tuyệt tình với nàng, thì nàng sẽ không cho ngài bất kì cơ hội nào cứu Kookie.

Rạng sáng, Công chúa quyết định hành động. Nàng đi đến điện Nữ hoàng, âm thầm lấy đi quyền trượng, nàng chỉ mượn dùng một lúc rồi sẽ trả lại ngay.

Sau đó, nàng bí mật tìm đến Kim tự tháp dưới lòng đất.

Quyền trượng Pharaoh đại diện cho Vua tối cao, mang sức mạnh của Thần.

Gyasi đoán chắc Công chúa sẽ hành động ngay trong đêm nay, hắn trằn trọc không ngủ được. Suốt cả đêm bồn chồn, đi qua đi lại trước sảnh điện thần. Đến gần sáng, quả nhiên có cung nữ thân cận của Công chúa tìm đến, trao cho hắn thư mật với nội dung Công chúa đã tìm đến Kim tự tháp kia, nhắn gửi hắn để tâm động tĩnh, nếu có vấn đề gì phải ngay lập tức ứng cứu cho nàng.

Vò nát lá thư hủy thi diệt tích, Gyasi hy vọng mọi thứ sẽ chuyển biến tốt đẹp.

Bên trong sảnh điện, Tư tế vẫn đang đứng cầu nguyện sám hối với thần. Gyasi thật sự rất muốn chạy vào chất vấn Tư tế, vì lý do gì ngài lại hành động khinh cuồng như vậy, dám đối xử với Công chúa Menefer như vậy.

Bất chợt, một viên đá trên đàn thờ lóe sáng, thu hút ánh nhìn của Gyasi. Đó là hình ảnh mờ ảo biểu tượng quyền trượng của Pharaoh, nó lấp lóe chỉ dẫn đường đến một lăng mộ bí ẩn nào đó.

Gyasi nhận ra kia chính là đường đi của Công chúa Menefer.

Hắn liền thất thần kinh hãi, lập tức đưa mắt nhìn qua Tư tế Vee. Từ lúc nào ngài đã luôn nhìn hắn, khóe miệng còn tà mị vẽ ra một nụ cười.

Hai chân Gyasi vô lực khụy xuống, nhưng rất nhanh hắn cố xốc lại tinh thần, gắng gượng bỏ chạy, phải chạy càng xa càng tốt.

Tất cả là cái bẫy! Cả Gyasi và Công chúa đã trúng bẫy của Tư tế Husani Vee rồi.

Khiến Công chúa mang quyền trượng đi tìm Kookie mới chính là mục đích thật sự của ngài. Bởi thông qua nàng, ngài sẽ biết được Kookie bị chôn ở đâu.

Muốn vậy, Tư tế phải khiến cho nàng tin rằng đâm quyền trượng vào tim Kookie là cách giải lời thề duy nhất. Cho nên Tư tế mới đe dọa Công chúa, để nàng tức giận và hoảng sợ, sẽ quyết tâm có hành động bất lợi cho Kookie.

Nhưng bản thân Công chúa không hiểu gì về quyền năng của thần, phải có một ai đó kịp lúc hiến kế cho nàng biện pháp hóa giải một lời thề. Người này phải vừa am hiểu các nghi thức trong thần điện, vừa chấp nhận hy sinh vì Công chúa. Gyasi chính là kẻ hội đủ hai yếu tố đó, nên Tư tế mới chọn hắn đi dâng lễ vật.

Vậy tại sao Tư tế lại biết Gyasi sẽ hiến kế cho Công chúa? Chỉ có một nguyên nhân: Ngài đã biết hắn là kẻ phản bội!

Toàn thân Gyasi run rẩy, rõ ràng bản thân đã che giấu rất kỹ, Tư tế biết hắn cấu kết với Công chúa từ lúc nào? Ngài biết vẫn điềm nhiên như không biết, để một lần bủa vây trừng phạt cả hai. Thật sự đáng sợ.

Trực diện đối đầu với Tư tế điện thần Isis - Husani Vee là điều ngu ngốc nhất, lý thuyết đơn giản này người trong thành đều thấu rõ. Cho nên Gyasi phải tháo chạy càng nhanh càng tốt. Tấ nhiên, Tư tế đâu có dễ dàng buông tha cho hắn. Một cuộc chiến lập tức diễn ra gần cổng thần điện, chẳng bao lâu sau Gyasi đã bị hai thầy tu khóa tay dẫn giải trở về, bắt ép quỳ xuống trước cửa sảnh điện.

Lúc này, Tư tế chậm rãi xoay người lại, lạnh nhạt nhìn thẳng vào Gyasi.

Tư tế không nói lời nào, ánh nhìn cũng hững hờ vô cảm, Gyasi lại toàn thân run rẩy. Người đàn ông cao lãnh ấy một khi đã quyết định điều gì, sẽ không cho người khác cơ hội giải thích, cũng không cho họ đường lui. Tư tế phán quyết Công chúa có tội, thì sẽ trừng phạt thảm khốc đến cả nàng cũng không biết vì sao.

Một khi đã bị Tư tế Vee chiếu mệnh, chạy thoát là vô vọng. Gyasi bao năm làm việc cho điện thần nên càng thấu hiểu sức mạnh quyền năng của ngài. Chẳng cần các thầy tu khác ép buộc nữa, hắn thành khẩn quỳ xuống, chờ đợi phán xét.

Đoạn đường từ sảnh điện trải dài đến chỗ Gyasi quỳ bỗng chốc phủ một lớp băng mờ giá lạnh, đầu gối của hắn đau buốt bởi cái rét xâm nhập thấu tận xương cốt. Hắn biết, chỉ cần có một tia phản kháng thôi, Tư tế sẽ lập tức cho đóng băng toàn bộ cơ thể hắn. Mạng còn khó giữ, huống gì giải cứu cho Công chúa.

Gyasi quỳ gục, không có dấu hiệu gì sẽ rời khỏi thần điện cấp báo ra ngoài. Tư tế Vee nhìn hắn một lúc, rồi không màng đến hắn nữa, lại xoay người trở lại đàn thờ như đang sám hối với thần, tuyệt đối thi hành mệnh lệnh đóng cửa thần điện bảy ngày của Nữ hoàng.

Hai tay Gyasi càng lúc càng nhức buốt, hắn không biết số phận Công chúa sẽ bị định thế nào. Hắn không biết khi Nữ hoàng hay chuyện sẽ ra sao, hắn chỉ biết bản thân không dám động đậy.

.

.

Sáng hôm sau, trong Hoàng cung bí mật truyền ra thông tin, quyền trượng của Nữ hoàng đã vô thanh vô thức biến mất.

Hai ngày sau nữa, Nữ hoàng quyết định công khai thêm tin tức, Công chúa Menefer mà người ân sủng nhất đã mất tích. Không ai biết nàng đi đâu, không có dấu hiệu gì nàng bị bắt cóc, hoặc trở thành con tin của quân La Mã.

Cả Ai Cập dấy lên làn sóng hoang mang, người người nhà nhà bị tra xét để truy tìm tung tích Công chúa Menefer và quyền trượng. Thậm chí điện thần Isis cũng bị khám xét. Kỳ lạ là Tư tế Husani Vee không hề phản đối, để mặc cho quân lính kiểm tra khắp mọi nơi. Ngài đang thành tâm sám hối theo mệnh lệnh của Nữ hoàng, nên chỉ đứng đối diện với thần mà thôi.

Binh lính tra ra xét vào mấy ngày, Tư tế vẫn đứng như thế mấy ngày, Gyasi vẫn quỳ như thế mấy ngày. Cả thần điện như đã mất đi sinh khí kể từ ngày chiếu lệnh chôn sống Kookie ban ra. Nhiều ngày trôi qua như vậy Kookie có mạnh mẽ thế nào đi nữa cũng chẳng thể còn sống khi bị vùi chôn. Cái chết thảm thương của cậu không ai đoái hoài chua xót, trái ngược hẳn với sự mất tích kỳ lạ của Công chúa gây chấn động khắp kinh thành.

Người chân thật bị phán xét dối trá, kẻ dối trá được thần dân xưng tụng.

Tuy nhiên, câu chuyện về Công chúa Menefer nhanh chóng lắng xuống, bởi thảm họa kinh hoàng tiếp theo lại ập đến. Núi lửa tiếp tục phun trào, hạn hán triền miên, đói khát và bạo loạn phát sinh trên khắp lãnh thổ Ai Cập. Triều đình không còn đủ nhân lực đi tìm Công chúa.

Nơi chiến trường, quân La Mã ngày một hung hãn, đánh chiếm rất nhiều thành trì Ai Cập. Chưa bao giờ Ai Cập rơi vào thảm cảnh hỗn loạn từ bên trong, đại địch từ bên ngoài như lúc này. Mấy tháng trôi qua vẫn không có chuyển biến tốt, ngay cả Nữ hoàng Cleopatra cũng phải thân chinh ra trận tại vùng hải chiến xa xôi.

Sau khi kết hôn cùng Omorose, Ramsis phải tiếp tục ra trận. Ngày xuất quân, trên đường rời khỏi Alexandria, hắn nhìn thấy Tư tế Husani Vee đang ban phép cho dân lành ngoài cổng thành. Chưa bao giờ Ramsis trực diện đối mặt với người đàn ông ấy. Hắn biết Kookie thích ngài ta. Do bởi người này thật sự rất mạnh, rất lạnh, cũng rất uy nghiêm, hắn không đủ năng lực để gây hấn. Nhưng vì Kookie, Ramsis vẫn muốn thẳng thắn nói chuyện với ngài ta một lần.

Điều khiển ngựa từ từ đến gần đám đông, Ramsis cao giọng phủ đầu trước:

- Sự mất tích của Công chúa không làm phò mã tương lai phiền lòng một chút nào ư?

Tư tế Husani Vee đang nhắm mắt cầu nguyện, khẽ nâng mi lên nhìn người vừa đến.

Chạm vào ánh mắt lạnh lẽo phẳng lặng ấy, khí tức hiếu chiến của Ramsis bỗng chốc biến mất, hắn liền hừ nhạt một tiếng cố lấy lại uy phong.

Không ngờ đến, Tư tế Husani Vee nhanh chóng kết thúc buổi lễ ban phép, ra hiệu cho nhóm dân lành giải tán, sau đó ngỏ ý Ramsis có thể đi theo ngài.

Xưa nay luôn bị Tư tế Vee không để vào mắt, hôm nay ngài ấy lại chủ động cuộc trò chuyện, Ramsis có chút kinh ngạc cùng chờ mong, liền nối gót đi theo Tư tế.

Từ khi bị Tư tế Vee âm thầm định tội, Gyasi không dám rời xa ngài nửa bước, luôn cúi đầu theo sau như một tùy tùng chờ đợi ngày bị trừng phạt. Tư tế Vee xem hắn như vô hình, để mặc hắn đi theo, không nói một lời nào. Điều này càng khiến Gyasi nơm nớp lo sợ về số phận của mình. Hắn rất muốn phản kháng, nhưng càng tìm thời cơ lại càng cảm thấy vô vọng.

Ramsis theo Tư tế Vee ra khỏi thành Alexandria, dọc theo bờ sông Nin, nơi hàng cỏ lau xanh mướt trải dài trên hàng cát trắng sa mạc. Mái tóc xoăn dài của Tư tế gợn theo làn gió, lan tỏa hương thơm hồi sinh phảng phất xung quanh ngài, khiến lòng người vô thức tĩnh tâm lại.

Tư tế dừng bước, xoay người nhìn Ramsis, nói:

- Ta không thể đối đầu với quyền năng của Pharaoh.

Ramsis nhíu mày, bước nhanh đến đứng đối diện:

- Đấu với Pharaoh, Tư tế muốn tạo phản ư?

Tư tế Vee lắc đầu:

- Ta không tạo phản. Nhưng ta tin, cả ta và ngươi đều mong muốn cứu Kookie.

Ramsis chấn động, hình ảnh thống khổ ngập tràn nước mắt của Kookie trong lần gặp cuối cùng ấy vờn quanh trong đầu hắn, hai bàn tay vô thức nắm chặt lại.

- Kookie đã chết rồi. – Lời hắn thốt ra mang theo niềm oán hận. Không cứu được Kookie là sự day dứt thống khổ nhất trong lòng Ramsis. Hắn biết Kookie thật sự có khả năng nhìn thấy tương lai, nhưng không thể làm chứng cho cậu, để cậu bị định tội nói dối. Giờ đây Kookie chết trong đau đớn, chết thật oan ức, hắn bất lực khi không thể ngăn cản bi kịch cuộc đời cậu.

Gương mặt Tư tế vẫn điềm tĩnh thản nhiên, nhấn giọng rõ ràng:

- Hỗ trợ ta đưa cậu ấy về Duat. Đó là ước nguyện của Kookie.

- Bằng cách nào? – Ramsis vô cùng khẩn trương – Ta không biết cậu ấy bị chôn ở đâu. Cũng không ai được phép biết về nơi đó.

- Ta biết.

Ramsis kinh hoảng, liền e dè liếc nhìn Gyasi vẫn luôn theo sau Tư tế rồi nhỏ giọng cảnh báo:

- Ngài... đó là bí mật của Hoàng gia, sao ngài dám biết. Dù vô tình hay cố ý đều sẽ bị thần linh trừng phạt.

Thái độ của Tư tế trước sau vẫn luôn lạnh nhạt, không thể nhìn thấy bất cứ biểu cảm gì trên gương mặt ngài, dù cho Ramsis phải trải qua bao nhiêu cung bậc cảm xúc. Hồi lâu, ngài đưa mảnh giấy ra trước mặt hắn, nói:

- An táng xác ướp của ngươi ở Kim tự tháp này, phá vỡ quyền năng xác lập từ trước của các Pharaoh, ta tự có cách đưa Kookie về Duat.

Ramsis ngẩn ngơ nhìn mảnh giấy, cảm giác trong lời nói của Tư tế Vee có điều không ổn. Đến khi suy ngẫm hiểu ra, hắn trợn mắt quát lớn:

- An táng xác ướp của ta? Ta đang sống khỏe mạnh thế này, ngài nói cái gì thế hả? Đừng nghĩ là Quan Tư tế thì ta không dám động thủ với ngài.

Tư tế Husani Vee tiếp tục nhìn thẳng vào Ramsis, ý của ngài vô cùng rõ ràng: đây là yêu cầu dành cho hắn và ngài sẽ không rút lại lời nói vừa rồi.

Cơ thể Ramsis lảo đảo, người trước mặt hắn có địa vị gì, hẳn sẽ không thốt lời không có căn cứ. Ramsis vô cùng hoang mang, chẳng lẽ ngài ấy có thể thông linh với thần, thấy trước được kết cục của hắn? Chẳng lẽ hắn không sống được bao lâu nữa ư?

- Chuyện này là sao? Là ai sẽ giết ta? Tại sao ta phải chết? Khi nào ta sẽ chết? – Ramsis không thể giữ bình tĩnh được nữa.

Tư tế nói:

- Vì ngươi nợ Kookie.

"Nợ Kookie", chỉ ba từ thôi cũng đủ nhắc nhở cho Ramsis rằng hắn đã từng phạm sai lầm gì. Kookie cứu cả nhà hắn để rồi phải trả giá bằng sinh mạng của cả gia đình cậu, cái chết của cậu quá bi thảm, hắn có quyền chối bỏ bất cứ sự trả giá nào để đưa cậu về Duat sao? Chắc chắn là không thể.

Tay Ramsis khẽ nâng nhẹ lên, chạm vào mảnh giấy của Tư tế.

- Ngươi không cần ra chiến trường, dùng số binh sĩ có được xây dựng một buồng mai táng trên đỉnh Kim tự tháp này. Và an nghỉ ở đó. – Tư tế Vee ôn tồn nói.

Ramsis mở mảnh giấy ra, nhìn tấm bản đồ dẫn đến Kim tự tháp dưới lòng đất, như nhìn giấy báo tử của chính mình.

Tư tế Vee nói xong điều cần nói, lặng lẽ xoay người rời đi.

Ramsis siết chặt mảnh giấy, bật cười cay đắng:

- Ngài nghe thấy đúng không? Lời nguyền của Kookie...

Tư tế dừng bước, Ramsis đau xót lặp lại:

- "Ai Cập sẽ diệt vong. Ai Cập phải chìm trong đói khát và dịch bệnh". Đó là lời tiên tri cuối cùng của Kookie, nên ta không cần ra chiến trận làm gì nữa?

Tư tế Vee đã từng nghe tin đồn đó lan truyền sau khi Kookie bị chôn sống. Công chúa Menefer mất tích, những tay chân dưới trướng nàng không còn chỗ dựa, phải tìm kiếm chủ nhân mới, vì thế không còn giữ kín bí mật về câu chuyện tàn nhẫn trước đêm Kookie bị hành hình. Cứ thế, lời nguyền của Kookie dần lan rộng ra theo nạn hạn hán kéo dài.

Ramsis nói thêm:

- Đây là Kim tự tháp giam cầm tội đồ của Hoàng gia, đúng không? Bí mật tày đình như vậy mà ngài cũng dám biết, lại còn vẽ ra bản đồ. Tư tế Husani Vee, trong tâm ngài có còn tôn thờ thần không? Có còn phục tùng Pharaoh không?

Dừng bước ở phía xa, đưa lưng về hướng Ramsis, dù bị gọi thẳng tên nhưng Tư tế Vee không trả lời. Làn gió nhẹ lay mái tóc của ngài, thổi qua bờ vai rắn rỏi nhưng rất đỗi cô đơn.

Ramsis liền vạch trần kế hoạch của Tư tế:

- Nếu ta tự an táng trong Kim tự tháp này, có khác nào cũng bị giam cầm? Mãi mãi mang danh tội đồ như những người bị chôn ở đó?

Tư tế muốn Ramsis phối hợp với ngài cứu Kookie, nhưng cũng muốn hắn chịu tội bị giam cầm như tội đồ, đây là lý lẽ gì?

Tư tế Husani Vee không giải thích lời chất vấn của Ramsis, ngài để lại lời nói nhẹ tênh như làn gió rồi nhanh chóng rời đi:

- Vì ngươi nợ Kookie.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top