Chương 112: Sự trút bỏ cuối cùng
Tác giả: Bòn
Beta: Ying9791 (Na)
Bà con Army ơi, đến đây thì các bí mật trong fic cũng đã hé lộ gần hết, các cú lừa của Bòn cũng đã có lời giải hết rồi.
Chỉ là như vầy, những pha lật kèo này là yếu tố bất ngờ cho fic, là "bí mật" xuyên suốt fic. Như chuyện không hề có "lời nguyền Kookie", mà lẽ ra phải là "lời nguyền Menefer"; như chuyện Kookie chính là thực thể của con rắn quỷ Apep, hay tình yêu Gyasi... Nếu các tình tiết này được tiết lộ từ trước thì reader sẽ không còn bất ngờ và bị fic dẫn dắt, suy đoán nhầm như Taekook.
Do đó, Bòn xin bà con sau khi đọc tới đây đừng spoil những tình tiết này cho các bạn khác nha, để họ được trải nghiệm fic và có cảm xúc chân thật nhất như các nhân vật khi biết được sự thật. Bòn mong mọi người giữ kín các tình tiết này để người đọc sau cũng cảm thấy fic hấp dẫn ạ.
Cám ơn mọi người thật nhiều. Yêu ~
..//..
.
.
Đúng vậy, vật mà Oubestet trông giữ chính là cuộn giấy Tử thư do chính Tư tế Vee dốc toàn lực để viết trước khi quyết định làm thần điện sụp đổ. Hình ảnh Gyasi nhìn thấy khi bước vào mảng băng do chính Tư tế tự cô lập mình chính là ngài ngồi nghiêm cẩn ôm Oubestet, trong lòng Oubestet có một cuộn giấy nhỏ, đó chính là cuộn Tử thư này. Sau đó Gyasi đã mang Oubestet và Tử thư đi, mai táng thân xác nó ở Kim tự tháp Djoser để nó trông giữ vật quan trọng.
Taehyung vẫn luôn cất giữ kỹ không cho Jungkook xem, vì y không chắc được tâm trạng của Kookie khi trông thấy nét chữ của Tư tế Vee sẽ như thế nào, hơn nữa y không xác định được quyền năng trong quyển Tử thư liệu có tác động gì đến Kookie lẫn Jungkook hay không. Vì Tử thư có sức mạnh dẫn dắt người chết về Duat, khi chưa nắm rõ chuyện gì đang xảy ra với Jungkook mà cho hắn xem quyển Tử thư này, có thể linh hồn bên trong hắn sẽ mất kiểm soát, đến được Duat hay không chưa thể chắc chắn, nhưng linh hồn bị lôi kéo đi dẫn đến mất mạng thì khả năng chiếm phần hơn.
Chuyến đi này phải tìm ra Kookie, nên Taehyung buộc phải mang Tử thư theo để siêu thoát cho Kookie. Kim thượng tu luyện và mang quyền năng của thần Isis như Tư tế Vee, ở một khía cạnh nào đó, y có sức mạnh tương tự một quan Tư tế thời xưa. Nếu y đọc nội dung trong quyền Tử thư này trước hài cốt của Kookie, cũng sẽ giống nghi thức mà các quan Tư tế ngày xưa đưa sức mạnh của Tử thư vào con đường tìm đến Duat của người chết. Đó là lý do Taehyung cho rằng, chỉ có tìm đến tầng cuối cùng của Kim tự tháp, tìm thấy xác của Kookie mới giải quyết được mọi khúc mắc của câu chuyện này.
Vì biết rõ Tư tế đã viết Tử thư cho Kookie, nên Kim thượng tin vào việc Tư tế không bao giờ bỏ rơi anh ta. Lúc Jungkook đọc xong nhật kí của Ramsis và oán trách Tư tế đã ở đâu mà không đến cứu Kookie, Kim thượng mới có thể khẳng định rằng "Đừng vội vàng oán trách Tư tế".
Sự thật chứng minh những gì Taehyung lo lắng không sai. Kookie nhìn thấy Tử thư với nét chữ thân thương của Tư tế Vee thì đã hoàn toàn mất kiểm soát rồi. Có thể do sức mạnh của Tử thư đã tác động vào linh hồn của anh ta, hoặc do sự thật về tình yêu của Tư tế đang bắt đầu thanh tẩy sự oán hận trong lòng Kookie, đó là điều Tội hồn không mong muốn và nó phải phản kháng lại.
Quyền năng của Tội hồn tức khắc bạo động lên dữ dội. Nếu linh hồn Kookie được thanh tẩy thì nó càng muốn tìm một linh hồn xấu xa khác thay thế. Do đó, nó càng dồn toàn lực vào đám bọ cạp cắn đốt công chúa dữ dội hơn, thúc đẩy sự tan biến của nàng ta nhanh hơn.
Công chúa hoảng hồn kêu gào không dứt, một chân của nàng đã hoàn toàn biến mất theo đám bọ cạp cắn nuốt không ngừng, đau đớn tận xương tủy như mất đi một phần thân thể.
Taehyung cũng bị tác động vạ lây, trái tim đau đớn quặn thắt.
Cùng một lúc, Tội hồn tấn công tất cả những ai đang đối đầu với nó.
Công chúa thét gào, Kookie thét gào, bọ cạp rít gào, trái tim của Kim thượng cũng kêu gào... đinh tai hỗn độn.
Cơ thể Taehuyng đã kiệt sức, bị tác động mạnh mẽ vào trái tim dồn dập lẫn thô bạo, khiến y không thể trụ nổi, đổ gục người xuống phun ra một ngụm máu. Tai ù mắt hoa, đầu cũng choáng váng.
Nếu kéo dài thêm như vậy, mọi thứ sẽ chấm dứt. Cả Kim thượng sợ rằng cũng phải bỏ mạng.
Taehyung cố gắng hết sức bình sinh có thể, lao đến, giật lại Tử thư từ thay Kookie. Vì quá đau đớn mà lại một lần nữa y ngã nhào xuống, cố gắng lăn ra càng xa Kookie càng tốt. Nếu Kookie nổi cơn thịnh nộ tấn công y thì không cách nào chống đỡ được.
Taehyung cắn chặt vào môi để không bật ra tiếng rên rỉ thống khổ, cố gắng ôm lấy lồng ngực, trườn đến gần hố bọ cạp, nói lớn:
- Công chúa, nàng còn hy vọng vào điều gì? Chờ mong cái gì? Sẽ không ai có thể cứu nàng ngoài chính nàng. Lẽ nào công chúa muốn trở thành một phần của Kim tự tháp này, vĩnh viễn vùi chôn ở đây? Tôi không tin. Vì lời nguyền của nàng không phải là "Ở đây, ở tận cùng Kim tự tháp" ư?
Nói ra một tràn gấp gáp vội vàng, Kim thượng lại ho lên, máu trào ra khóe miệng, con tim tựa như đã đã vỡ nát.
Lời này khiến công chúa kinh sợ đến rùng mình, vô thức đưa mắt liếc nhìn Kookie. Tại sao người thanh niên kia lại biết nội dung trong giấc mơ của người trúng lời nguyền? Tại sao cậu ta có thể ngang nhiên nói ra điều đó mà không bị bọ cạp ấn vào miệng?
Công chúa lo lắng đến mức trong một phút giây quên luôn đang bị bọ cạp cắn nuốt, hoàn toàn á khẩu.
Bởi, con quái vật trong giấc mộng lôi kéo người khác xuống đáy Kim tự tháp, ấn bọ cạp vào miệng rồi rít gào "ở tận cùng Kim tự tháp", không phải Kookie, mà chính là nàng!
Hay đúng hơn, lời nguyền bọ cạp, lời nguyền bệnh nấm, chính là thứ được sinh sôi từ chấp niệm tàn độc của nàng trước khi chết.
Cũng có thể nói đó không phải là "lời nguyền Kookie", mà chính là "Lời nguyền Menefer".
Taehyung nhận ra điều này ngay khi biết người dưới hố bọ cạp không phải là Kookie. Cho nên từ đầu mọi suy luận đều đi chệch hướng, ngay cả nhóm Quan Tư tế của Nữ hoàng Cleopatra cũng mắc phải sai lầm. Họ dùng mọi bùa phép để lập ra lời nguyền cay độc "Trừ Kookie" thì sao? Dù có độc và tàn ác gấp trăm ngàn lần hơn nữa thì căn bệnh vẫn cứ lan truyền thôi. Vì thứ mà họ cần lập lẽ ra phải là "Trừ Menefer".
Cứ thế, bùa chú "Trừ Kookie" hoàn toàn vô dụng và góp phần khiến cả Ai Cập sụp đổ, bởi sự im lặng của Tư tế Husani Vee. Chính Tư tế là người mang lời nguyền này lên trên gian, nên chắc chắn ngài biết rõ đây là chấp niệm tàn độc trước khi chết của Menefer, chứ không phải Kookie. Nên ngài mặc nhiên nhìn quân lính khắc đầy "Trừ Kookie" lên điện thần.
Còn vì sao lại không cho người mắc lời nguyền nói ra giấc mơ, vì công chúa sợ Kookie. Kookie giam cầm nàng, đâu cho nàng thoát khỏi hố bọ cạp. Nếu biết nàng để lại lời nguyền van cầu người đến cứu, Kookie sẽ có cách ngăn chặn và hành hạ nàng thảm hại hơn. Taehyung và Jungkook cho rằng kẻ gieo lời nguyền là Kookie, và có thế lực đang chống đối Kookie. Nhưng sự thật thì kẻ gieo lời nguyền là Công chúa Menefer, còn thế lực chống đối kia lại chính là Kookie.
Bây giờ, mọi thứ đã bị phơi bày hết rồi. Hy vọng cuối cùng của Công chúa khi gieo rắc lời nguyền cũng bị phát hiện, có nghĩa không có người nào dính lời nguyền sẽ tìm đến đây cứu nàng?
Tên thầy tu Gyasi mà nàng tin rằng sẽ tìm cách cứu nàng cũng không tồn tại.
Ngay cả linh hồn thảm hại còn sót lại này cũng sắp bị ăn mất. Nàng còn biết bám víu vào cái gì để thoát thân đây?
Nàng sẽ tiếp tục bị hành hạ bạo tàn thêm 2000 năm nữa, rồi tiếp tục là 2000 năm nữa dưới hình thức là một phần thân thể của Tội hồn?
Khi Công chúa cho rằng cả Ai Cập ghét bỏ Kookie, thì sự thật chứng minh nàng mới là người bị những thân cận xung quanh căm ghét nhất. Ngay cả Tư tế Vee, tình yêu mà nàng tôn thờ, cũng chủ mưu đẩy nàng vào địa ngục.
Công chúa bất giác nhận ra, nàng thật sự rất đáng thương, cũng không có nơi để quay đầu.
Vẻ xót xa cay đắng thể hiện rõ qua con mắt lành lặng duy nhất trên cơ thể công chúa. Taehyung nhìn thấy, hạ giọng thôi thúc:
- Công chúa, thừa nhận sự thật chính là lối thoát duy nhất của nàng.
Công chúa lặng nhìn Taehyung, rồi liếc qua Kookie đang điên cuồng phía sau y, một tay anh ta vẫn luôn nâng niu chiếc nhẫn nhỏ, tay còn lại thì dáo dác tìm kiếm Tử thư đâu rồi. Bấy giờ công chúa mới tập trung nhìn kỹ, rồi ngỡ ngàng nhận ra chiếc nhẫn kia mang dáng hình nữ thần Isis, vốn là vật bất ly thân của Tư tế Husani Vee. Cho nên, thanh niên tìm tới đây, mang quyền năng hồi sinh cùng vẻ đẹp vô thực này là người có liên quan đến Tư tế Vee? Là người nhận mệnh của Tư tế Vee đến cứu Kookie, chứ không phải là nàng?
- Haha... Hahaha... - Công chưa bật cười chua chát. Tình yêu của nàng, sự tôn thờ của nàng, cuối cùng, vẫn là bị rẻ khinh và tàn nhẫn đến vậy.
Một cánh tay của nàng đã bị ăn mất, linh hồn tàn tạ này chỉ còn một nửa, vậy mà nàng vẫn lặng im. Bởi trái tim của nàng đau đớn nhiều hơn thế. Tư tế Husani Vee, ngài thật sự rất nhẫn tâm, rất lạnh lùng, cũng vô cùng tàn độc. Công chúa gào khóc trong lòng, thống khổ thừa nhận sự thật.
Oán hận là vậy, nhưng rốt cuộc, lời nàng thốt ra lại là:
- Sau khi ta chết, Tư tế Vee thế nào?
Taehyung không ngờ công chúa sẽ hỏi như vậy, còn bằng chất giọng nhẹ êm của một thiếu nữ. Chỉ là một câu hỏi, nhưng rõ ràng chất chứa ngàn vạn tâm tư mong nhớ yêu thương của nàng. Nàng biết rõ bản thân bị Tư tế Vee đày đọa trừng phạt, nhưng vẫn không thể thôi nhớ mong đến ngài?
Câu hỏi của Công chúa cũng là điều mà Kookie luôn thét gào khi điên loạn, nên vừa nghe thấy, anh ta lập tức ngẩng đầu nhìn qua, rõ ràng đang cố nén xuống sự cuồng dại trong lòng. Cả công chúa và Kookie đều xem nhẹ việc tìm hiểu Kim thượng là ai, vì sao đến đây và vì sao lại biết chuyện hai ngàn năm trước. Bởi đơn giản, họ là những người đã chết, cuộc sống phàm trần không có giá trị họ. Cái họ để tâm chính là những chấp niệm trước khi rời bỏ nhân gian.
Mà chấp niệm của cả hai đều là Tư tế Vee.
Taehyung bấu chặt tay vào trái tim đang bị Tội hồn hành hạ, lại nhìn linh hồn của công chúa bị cắn nuốt gần một nửa rồi, y chẳng biết nên khóc hay nên cười sự si tình đến ngu dại của người thiếu nữ này, chỉ đáp:
- Công chúa, bây giờ không phải lúc để tìm hiểu điều đó. Chắc chắn tôi sẽ nói rõ với nàng.
Công chúa vẫn giữ im lặng, tự đấu tranh với sự oán hận ganh ghét của mình. Dày vò Kookie, nàng rất thỏa mãn, nhưng cũng khiến cơ thể nàng bị hủy hoại. Buông bỏ, lại chẳng thể chấp nhận thua cuộc. Cuối cùng thì còn lại gì đâu? Ngoài thân xác ghê tởm như quái vật và một linh hồn bị giam cầm.
Công chúa khổ sở nhắm mắt lại. Đã hai ngàn năm rồi, đau khổ cũng đã đủ rồi, đã đến lúc nên bỏ mặc đi thôi....
Từ dưới hố bọ cạp sâu, tiếng thúc thích khe khẽ vang lên, ai oán:
- Ta là Công chúa, được Nữ hoàng tin yêu, được thần dân ca tụng, là thiếu nữ cao quý nhất vương triều... Với thân phận như vậy, ta phải chọn cho mình một đấng lang quân ưu tú nhất, tài giỏi nhất, có thể sánh bước cùng ta trong cung điện quyền uy. Ở Ai Cập, nam nhân nào không mong ước được ta để mắt tới? Ai có thể từ chối bên cạnh ta? Không một ai! Không một ai cả...
Công chúa rắn rỏi khẳng định, như để đưa bản thân trở về khoảng thời gian huy hoàng hoa lệ ấy. Rồi giọng nàng nhỏ dần, nức nở bi thương.
- Chỉ có ngài ấy... Ngài chưa một lần nhìn đến ta. Ngài cung kính với ta, dịu dàng với ta, lắng nghe lời ta nói, nhưng ta biết, ngài chưa bao giờ để ta vào mắt!... Nhưng không sao cả, bởi Ngài là Quan Tư tế quyền lực nhất Ai Cập, được truyền thừa từ thần Isis, chỉ tôn thờ thần. Ta vốn không để tâm việc bị ngài xem nhẹ. Hơn nữa, với địa vị của ngài, nếu muốn kết hôn, còn ai xứng đáng hơn ta? Thiếu nữ nào dám để ngài chú trọng tới, ta đủ khả năng khiến cho cả gia đình ả biến mất. Nhưng mà... Haha...
Công chúa bật cười, như tự cay đắng cho chính mình.
- Ta tương tư ngài từ khi là một tiểu nhi nữ vừa tròn trăng, đến cả những năm tháng tuổi xuân trưởng thành. Ta đâu ngờ được, ngài lại dám chạm đến điều cấm của thần, ngài dám đem lòng yêu người cùng giới.
Kookie gần như sững sờ bất động, Công chúa quát mắt nhìn lên, trừng thẳng vào anh ta:
- Ngươi chỉ là một tên quý tộc tầm thường, không quyền thế, không địa vị. Ngươi dựa vào cái gì mà khiến ngài ấy lầm đường lạc lối, phạm vào đại tội? Ngài ấy chống đối Nữ hoàng, chống đối Vương triều, chống đối thần dân, chỉ để bảo vệ thứ hèn mọn như ngươi!
Kookie vẫn lặng im không chút trốn tránh ánh nhìn căm hận của Công chúa, Công chúa thì nức nở không thể chấp nhận sự thật kia. Cả hai đã quá thù hận nhau đến mức không thể nhượng bộ được.
Công chúa không còn màn đến linh hồn mình lành lặn hay không, thân xác tàn tạ đến thế nào, nhưng Taehyung chẳng thể chờ được nữa, nhấn giọng:
- Vậy là ngàn năm qua, Công chúa nói dối?
Công chúa ngưng đọng tròng mắt, bên trong đã long lanh ánh nước. Đôi mắt đó đã từng kiêu sa mỹ miều, giờ một bên biến thành hố đen giữa lớp da lở loét. Nàng không muốn thừa nhận, nàng không cam lòng chịu thua Kookie. Nhưng như Taehyung nói, đã hai ngàn năm rồi, Tư tế Husani Vee cũng không ở nơi đây để họ cạnh tranh nữa, nàng cũng chịu đủ dày vò rồi... Buông tay thôi.
Khép nhẹ hàng mi lại, Công chúa để giọt lệ chất chứa tuôn rơi, mỉm cười.
- Phải, là ta lừa ngươi. Người duy nhất ngài ấy yêu thương, muốn ở cạnh bên, là ngươi đó, Kookie.
Lời Công chúa như nỉ non, với Kookie lại hoàn toàn chấn động.
.
.
.
.
.
.
(Cám ơn Trâm Anh đã chấp nhận sự "hành hạ" của Bòn suốt đêm qua để vẽ 2 bức ảnh này =))))
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top