[Q1] Chương 19: Có người thưởng thức cậu
Edit: Ngộ
tulangkhuynh.wordpress.com
______
Ngôn Yến trở lại công ty.
Vấn đề về tiền cũng không thể lập tức giải quyết, vẫn cứ đi khóa huấn luyện theo lẽ thường.
Tiết giảng này là hóa trang cùng lễ nghi, Ngôn Yến không nghe nhiều.
Sau khi tan học, Ngôn Yến từ trong phòng huấn luyện đi ra, bị người gọi lại.
Gọi Ngôn Yến lại là tổ trưởng tiểu tổ trợ lý kia của Vương Dữ Nhạc, gọi là Ngô Sóng.
Ngôn Yến dưới ánh mắt tò mò của một đám người, đi theo Ngô Sóng.
Ngô Sóng mang theo Ngôn Yến vào văn phòng, chỉ chỉ ghế dựa đối diện mình, bảo Ngôn Yến ngồi xuống.
Ngôn Yến ngồi xuống.
"Ngôn Yến, gần đây trôi qua thế nào, đã quen chưa?" Ngô Sóng hỏi.
Ngôn Yến gật gật đầu: "Vẫn tốt."
Ngô Sóng nói: "Người mới quá nhiều, tôi cũng không thể chiếu cố đến mỗi người. Cậu đừng trách tôi."
Ngôn Yến cùng Ngô Sóng cũng không quen thuộc, đột nhiên nghe hắn nói như vậy, trong lòng lo sợ nghi hoặc: "Tôi sao lại trách Ngô ca. Tôi qua cũng khá tốt, thật sự."
"Ngôn Yến a, tôi vẫn luôn cảm thấy cậu là người ăn được khổ, chỉ cần có cơ hội, là có thể tiền đồ vô lượng." Ngô Sóng cười cười, nói.
Ngôn Yến không biết Ngô Sóng nói những lời này là có ý tứ gì, thật cẩn thận trả lời: "Kia Ngô ca khen tôi như vậy, ta cảm thấy ngượng ngùng."
Ngô Sóng lại cười cười, tươi cười kia dừng trong mắt Ngôn Yến, làm Ngôn Yến cảm thấy thực biệt nữu.
Ngô Sóng nói: "Hiện tại, có một cơ hội bày ở trước mặt cậu, có thể nắm chắc được hay không, liền xem chính cậu."
Ngôn Yến như cũ thật cẩn thận, hỏi: "Ngô ca nói chính là......"
Ngô Sóng hiện tại tươi cười cũng là cường xả ra tới. Nhưng là không cười, hắn lại không biết bày ra cái gì biểu tình.
Hắn châm chước ngữ khí: "Có người đâu, rất thưởng thức cậu, cũng có thể phủng cậu......"
Thấy Ngôn Yến sắc mặt đều trắng bệch, Ngô Sóng cũng rất bất đắc dĩ.
Hắn đối với chuyện dẫn mối cũng thấy trơ trẽn, không nghĩ tới một ngày kia rơi xuống trên đầu mình.
Chính là địa vị đối phương thật sự quá lớn, không phải do hắn cự tuyệt, chỉ có thể ủy khuất đứa nhỏ này.
Ngô Sóng nghĩ, chờ qua việc này, chính mình tự mình đến dìu dắt Ngôn Yến.
Ngô Sóng vác mặt già nói nguyên do hắn tìm tới Ngôn Yến.
Ngôn Yến không rõ, Hoa Thịnh phong bình rõ ràng rất tốt, vì cái gì những việc này sẽ một chuyện tiếp một chuyện mà tìm tới mình.
Hắn không chút nghĩ ngợi cự tuyệt.
Ngô Sóng thấy Ngôn Yến cự tuyệt, nói: "Ngôn Yến, cơ hội khó được, tôi hy vọng cậu suy xét một chút."
Ngôn Yến sợ chính mình còn cự tuyệt, Ngô Sóng sẽ trở mặt, chỉ phải tỏ vẻ mình sẽ nghiêm túc suy xét.
Nhưng ý nghĩ trong lòng Ngôn Yến sao có thể giấu được Ngô Sóng.
Ngô Sóng phất phất tay bảo Ngôn Yến rời đi, chuẩn bị đi xem sự tình còn có thể xoay chuyển đường sống hay không.
——
Ngôn Yến rời khỏi văn phòng Ngô Sóng, lần đầu tiên bắt đầu tự hỏi, mình lúc trước quyết định đáp ứng làm minh tinh, có phải quá khinh suất hay không.
Ngôn Yến bất an suốt một đêm, ngày hôm sau thời điểm đến công ty, sợ Ngô Sóng lại tìm hắn.
Bất quá vô luận là Vương Dữ Nhạc hay là Ngô Sóng, đều không xuất hiện.
Ngôn Yến nghĩ, mình đại khái đã bị ướp lạnh đi.
Không nghĩ tới ngày thứ ba, Ngôn Yến liền nhận được một tin tức, muốn hắn đi một đoàn phim phỏng vấn.
Mang tin tức này tới chính là Vương Dữ Nhạc.
Ánh mắt Vương Dữ Nhạc nhìn Ngôn Yến rất kỳ quái.
Lại là một suất công việc từ phía trên trực tiếp lệnh phát xuống dưới.
Thời điểm Ngôn Yến nhìn đến Vương Dữ Nhạc, rất là kinh ngạc.
Vương Dữ Nhạc dứt khoát lưu loát đem sự tình phỏng vấn nói xong, liền rời đi.
Hắn quyết định lại đi hỏi thăm xem, Ngôn Yến rốt cuộc có hậu trường hay không.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top