CHAP 28

GIẬN HỜN VU VƠ

8:00am

Hắn tỉnh dậy, thấy nó chưa tỉnh thì đi ra ngoài ,tìm đồ ăn để lúc nó tỉnh sẽ có đồ lót bụng ( có tâm ghê. Mới tỉnh, bao tử yếu mà cho ăn sáng ==)

Hắn đi được một lúc, nó lờ mờ tỉnh dậy. Nhưng mà khoang, tại sao nó lại ở đây? Còn lại có nồng nặc mùi thuốc sát trùng nữa. Một mùi hương à nó rất ghét.

Nó ngồi dậy, nhìn xung quanh. Thấy không có ai,nó mặc kệ, đi vào nhà vệ sinh

" Cạch " cánh cửa phòng mở ra, một người đàn ông đứng tuổi cùng với một người phụ nữ trẻ khoảng 30 mấy tuổi nhưng còn rất trẻ bước vào.
Nó nghe tiếng mở cửa thì liền ra khỏi wc để xem ai đã vào phòng.

Nó bất ngờ khi thấy hai người đang ngồi ở trên sofa

- Uầy tiểu thư kí , đại đội trưởng. Sao lại ở đây? - nó hỏi

- Kai nói. Tại sao ra nông nổi này mà không báo hả - người đàn ông nghiêm mặt

Aiss, tên chết bầm này. Ỷ lớn ăn hiếp nhỏ hả? Được lắm. Hãy đợi đấy!

- Ầy papa bớt nóng. Từ hôm qua lúc bị tai nạn là con bị hôn mê luôn cho tới bây giờ mới tỉnh. Làm sao mà có thể báo cáo sớm được chứ! - nó nói bằng giọng năn nỉ, dễ thương

- Được rồi, có lí! Tạm chấp nhận . Bây gìơ, cô đi về, tui làm đồ ăn cho cô ăn. Tắm rữa sạch sẽ rồi dắt tui đi thăm bác hai của cô - pa nó nói

- Yes sir - nó nói, giọng nghiêm túc pha chút đùa cợt

.

.

.

- Ya, i miss you so much, my queen - nó ôm chặt người phụ nữ trẻ

- Sao rồi công chúa của tôi. Sao lại ra nông nổi này. Sao mà còn đẹp nữa - người phụ nữ nói

- Bác hai đừng nói nó là công chúa. Tính nết thì như đàn ông. Tính cách thù chả giống ai. Thịêt chứ! - thư kí của pa nó nói, lắc đầu than vãng

- Ya, tại sao lại nói con như vậy chứ ? Con chỉ là một đứa con gái cá tính, đam mê xe đua thôi mà... à nói tới xe.mới nhớ , hình như thiếu thiếu một người... - nó nói

Sau câu nói của nó thì Quốc Bảo xuất hiện. Cậu ngạc nhiên

- Ủa, mày không về với Dain à

- Dain? Thấy mặt mũi đâu - nó nói

- .... Ai vậy - papa nó hỏi

- Uầy quên rồi á ? Nó là cái thằng lớn hơn con một lớp mà hồi con lớp một cứ đi theo chọc hoài ,về tới tận nhà và pa đã đãi nó một bữa no nê, hầu như trưa nào cũng vậy. Và riết rồi pa coi nó như chính con của mình và gạt bỏ đứa con ruột này sang một bên. Pa đừng nói với con là pa quên rồi nha - nó nói

- À rồi, và bây gìơ thì cậu ấy đã được lên làm phó bang tại cơ sở hai của Davil chứ gì?! Trần Quốc Bảo - pa nó nhếch mép nói

- Yup, that right - nó nhanh miệng ,cười tươi nói

- Khoang nói tới chuyện này đã, Dain đâu? - Quốc Bảo ngắt ngang hỏi

- Có phải là cậu con trai tóc màu xanh rêu( màu mới nhuộm ) , nước da thì lại trắng mịn. Cao tầm 1m80 phải không - cô thư kí hỏi

- Dạ phải

- Lúc nãy vào bệnh viện, tôi thấy cậu ấy đứng trước cổng mua cháo ấy - cô nói

- Yo ,vậy chắc là bây gìơ tên ngốc ấy vẫn còn chạy lung tung trong bệnh viện tìm tôi rồi. Haizz - nó thở dài

Rồi đi ra chỗ xe của Quốc Bảo đến bệnh viện đón hắn về .....

Đứng trước bệnh viện, nó thấy được gương mặt lo lắng của hắn đang tìm nó khắp mọi nơi trong cái bệnh viện rộng lớn. Trên tay vẫn còn cầm theo hộp cháo.

Sau khi ngắm nhìn vẻ hốt hoảng của hắn trong giây lát. Nó bước ra khỏi xe, đi lại chỗ của hắn, cho hắn sự ngạc nhiên

- Anh ơi, cho hỏi anh tìm ai ạ - nó giả giọng khác

- Cô có thấy..... uầy, nhóc con này, tại sao lại ở đây? Lại còn ở đây, thay đồ luôn rồi nữa? Đáng lẽ bây giờ em phải ở trong phòng bệnh mới đúng chứ!? - hắn nói, mặt ngu ngơ

- Haizz ngốc quá ạ! Tôi đã về khách sạn và gặp luôn cả papa của tôi luôn rồi . Chỉ còn chàng ngốc anh vẫn mãi loay hoay trong bệnh viện này tìm tôi thôi đấy! - nó cóc yêu hắn một cái

- Hứ! Tôi ở đây tìm cô mệt gần chết, lo lắng cho cô. Vậy mà giờ tôi nhận được là cô cóc tôi hả?! - hắn giả bộ hờn dỗi vu vơ, như con nít!

- Uầy, làm gì dữ vậy, còn mắng tôi nữa chứ! Người gì đâu tánh kì quá hà! Hức hức.... - nó mếu giả bộ dụi dụi mắt.

- Thôi thôi thôi mà thương thương . Ơ tục tưng ơi tục tưng ơi đừng khóc nữa nha! - hắn chọc cười nó

- Ha ha, coi cái mặt kià. Cưng quá đi à - nó nhéo mặt hắn

- Chời ơi! Giữa thanh thiên bạch nhật như vậy mà tụi nó không xem tui ra cái gì, để tui chờ mòn mỏi ở ngoài đó , còn tụi nó thì đùa giỡn trong này. Thật là bất công! - cậu làm bộ như rất thảm

- Oái tiểu Bảo của tui, xin lỗi nha, để Bảo Bảo phải chờ lầu rồi! - nó chạy lại chỗ của Quốc Bảo,nhón châm lên khoác vai cậu

Hắn nhìn thấy vậy, hụt hẫng, kên cơn ghen, mặt đỏ bừng bừng đi ra xe

Nó nhìn thấy thái độ của hắn ,ngạc nhiên, trố mắt nhìn từng sắc thái của hắn.

Nó đã thông não! Chạy nhanh ra xe, dỗ cho hắn bớt giận

- A, Bảo Bảo, chờ tí đi - nó nói xong đi vào xe đóng sập cửa lại.

- Yo, Dain đẹp trai bị gì dọ - nó như con mèo con nằm gọn trong lòng hắn

- Sao không ở ngoài âu yếm với ai đó nữa đi - hắn hất mặt sang chỗ khác, không thèm nhìn nó.

- Đâu dám đâu, tui vẫn còn một người bạn trai đẹp trai sáng láng, phong độ tột cùng, cực kì cute đang ngôi trong chiếc BMW này mà ( ọe ) - nó nói

- Được rồi được rồi, không giận nữa. Kêu Bảo vào rồi về luôn đi.

- Dạ - nó nói với hắn rồi quay mặt ra cửa sổ gọi - Ê, vô làm tài xế đi má

- Yes sir! - cậu ủ rũ

Cả ba đi về khách sạn Green World.....

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top