Chương 1: Bị tiểu hồ ly ôm
"Ngao ~~ ngao ô ~~" Tiểu hồ ly ngửa đầu kêu rên, hướng về phía Hắc Lang phun ra một khối cầu lửa rồi nhanh chóng quay người chạy trốn vào rừng cây rậm rạp.
Thân thể Hắc Lang nhanh chóng tung ra một tầng bảo hộ màu xanh, đoàn cầu lửa vừa va chạm đã bốc hơi hết.
Hắc Lang hướng về phía tiểu hồ ly vừa chạy trốn nhe răng gầm gừ rồi bắt đầu chạy đón đầu. Mũi sói nhạy như thế, không đời nào để con mồi chạy trốn.
“ Hai tiểu yêu tinh ở trong rừng cây một con đuổi, một con trốn, tiểu linh hồ liên tiếp thoát khỏi Hắc Lang trong gang tấc mà Hắc Lang cũng không vội như cố ý nhường. Rõ ràng là Hắc Lang đang chơi mèo đuổi chuột. Sói tinh săn mồi mạnh mẽ hung mãnh, Tiểu Bạch Hồ khó thoát khỏi cái chết. " Một đạo trưởng có vẻ thưởng thức con sói tinh.
"Vạn vật trong trời đất kẻ yếu tất nhiên sẽ trở thành mồi cho kẻ mạnh. " Một thanh âm khác, ngữ khí vân đạm phong khinh.
Có người, có người nha! Cứu mạng nha, cứu cứu ta!
Không muốn trở thành đồ ăn của Hắc Lang tiểu hồ ly không cần suy nghĩ chạy như điên tới vị trí có thanh âm. Đi theo sau lưng nó Hắc Lang cũng nghe được tiếng nói chuyện, tốc độ dần chậm lại.
Cứu người, cứu người nha! À không là cứu hồ nha!
Đột nhiên, nó bị một luồng sức mạnh nhẹ nhàng cản trở.
"Do hoảng hốt chạy bừa,.... Hay là linh hồ thông minh biết chạy đi cầu cứu?" Một giọng nói thanh lãnh truyền vào tai nó.
"Oa ngô, oa ô ~~" Ta rất đáng yêu, rất nghe lời, có thể làm sủng vật cho nên cứu ta với.
Sau khi bị Hắc Lang truy đuổi tới đường cùng, tiểu hồ ly không còn chút cốt khí, quay ra học chó vẫy đuôi nịnh bợ.
"Sư phụ, tiểu hồ ly này nhìn đặc biệt có linh tính. " Một nam tử khác kinh ngạc nói, "Nó nhỏ như vậy, xem ra vẫn là ấu hồ. "
Một bàn tay nhẹ nhàng túm lông gáy của nó, sau đó nó thấy một khuôn mặt có vẻ lớn nhưng thực tuấn mỹ.
"Đây là một hồ ly tạp chủng lông trắng, chỉ là một linh hồ mới tu luyện một thời gian. Thanh nhi, nếu như ngươi để ý nó có thể đem thu làm linh sủng. "
"Oa ô, oa ngô ~~" Tiểu hồ ly hướng về phía mỹ nam cố gắng nháy mắt, dùng một chi chỉ vào hắn. Tuy người này khiến nó cảm giác thanh lãnh như ánh trăng trên trời, lại không muốn nó nhưng trong thế giới tu tiên này, phần lớn sư phụ đều sẽ nhất định tài giỏi hơn đồ đệ.
"Ồ? Nó hiểu được chúng ta nói chuyện, còn biết chọn chủ?" Nam tử tuấn mĩ khí chất thanh lãnh thoáng nhướn mày.
"Sư phụ, con linh hồ này nhìn thế nào cũng không lợi hại, đồ nhi không cần. Đương nhiên, nó càng không xứng với ngài. " Đồ đệ nói, "Nhỏ như vậy, đan điền không có Tinh Nguyên, trên người cũng không có mấy lượng thịt, sư phụ vẫn là ném xuống đi. "
Hồ ly tuy rất có linh tính nhưng hắn chỉ muốn Hắc lang hung mãnh. Hắc lang kia chắc đã trốn, xem ra cảm giác trước nguy cơ cũng rất mạnh, hắn sẽ chậm rãi tìm khắp cánh rừng này, đem nó tìm ra, phục tùng nó, đem nó thu làm linh sủng!
Nam tử thanh lãnh khẽ gật đầu, khom lưng đem tiểu hồ ly thả xuống.
Thật hiếm khi mới tìm được người không có ý xấu, lại có giá trị cao. Nhất định phải bám chặt
Tiểu hồ ly lập tức nhảy lên giày theo ống quần leo lên trên, hai chân trước nắm chặt ống quần, miệng không ngừng oa ô gọi.
"Sư phụ, đồ nhi chưa thấy linh hồ hoang dại nào quấn người đến thế. Thú vị thật. " Đồ đệ đột nhiên bật cười.
Sư phụ cũng hứng thú, nhấc tiểu hồ ly lên, dò hỏi, "Ngươi muốn đi theo ta?"
"Ngao ô. " Vâng. Tiểu hồ ly vội vàng gật đầu. Ta biết làm nũng, có thể giải buồn, biết ấm giường, cầu bao nuôi...
"Nếu ta dùng máu thịt của ngươi để chế tác đan dược?" Hắn đe dọa.
Tiểu hồ ly nhất thời run rẩy một chút, sau đó cố gắng vẫy đuôi, lè đầu lưỡi liếm láp ngón tay hắn, sau đó thử nói: "Ngao uông, ô a uông, uông uông. Miêu, miêu ô ~~"Tiểu hồ ly bắt chước vẹt gọi tiếng động vật khác.
"Ha ha ha, sư phụ, tiểu linh hồ đang làm nũng với người, cầu người thu nó đó. " Đồ đệ nhìn được cười ha hả, cũng ngồi xuống nhìn tiểu linh hồ.
Sư phụ đưa tay vuốt ve đầu tiểu linh hồ. Tiểu linh hồ cảm nhận được một dòng khí ấm áp chảy qua thân thể mình.
"Tu vi của nó đã vượt qua nhị phẩm thủy hỏa linh căn. " Sư phụ nói, "Thủy khắc hỏa, nó tu đến mức này mà hai luồng linh lực còn chưa có xung khắc, quả là hiếm có. Tương lai, nó có thể trở thành linh thú biến dị cao cấp. "Thì ra chính chủ chết do linh lực thủy hỏa tương khắc, mà ta vô tình nhập linh hồn vào trong thân thể tiểu hồ ly. May mắn là ta biết dùng phương pháp luyện Thái Cực nội công, đem hai linh lực tương khắc này tạm thời bình ổn.
Tiểu hồ ly ngửa đầu, thật biết điều cọ vào tay hắn. Bàn tay hắn vừa lớn vừa ấm áp, cọ rất thoải mái.
"Thật là một Linh thú biết điều lại khôn khéo. Thôi, ta thu ngươi. " Sư phụ thản nhiên nói, cắn nát ngón tay đặt lên đầu tiểu hồ ly, miệng lẩm bẩm.
Bởi vì môi hắn chỉ mấp máy nên tiểu hồ ly căn bản không nghe thấy gì.
"Ồ?" Sư phụ hơi hơi nghi ngờ.
"Sư phụ, làm sao vậy?" Đồ đệ của hắn lập tức hỏi.
" Ký kết khế ước linh sủng thất bại. " Hắn nói. Chỉ những linh thú thích tu sĩ mới có khả năng cùng tu sĩ ký kết khế ước linh sủng, cùng nhau tu luyện. Nhưng tiểu linh hồ này... Khó có khi hắn có hứng thú thu linh sủng nhưng lại thất bại.
" Sao có thể?" Đồ đệ của hắn nhất thời kinh ngạc.
Sư phụ của hắn là thất phẩm tiên quân, làm sao có chuyện không có cách đánh dấu linh sủng? Sư phụ chưa có linh sủng, mà tiểu linh hồ lại chủ động quấn lên hắn, tất nhiên là thích sư phụ.
Linh thú biến thành linh sủng có thể cùng chủ nhân tâm linh tương thông, được chủ nhân trợ giúp tu luyện. Những linh thú có chút linh trí cao, tập tính tương đối gần người thường chủ động tìm kiếm chủ nhân, trở thành linh sủng đạt được các loại linh đan để tu luyện, nói tiếng người, cuối cùng rút đi da lông biến thành hình người.
Sư phụ trầm tư một hồi, thử dò xét nói: "Tiểu linh hồ, ngươi nguyện ý đi theo ta sao?".
Tiểu hồ ly lập tức gật đầu như giã tỏi. Nó, không, nàng nhập hồn vào hồ ly mới có hai tháng, mỗi ngày trải qua đều run như cầy sấy, sợ mình thành đồ ăn của động vât khác. Nó bây giờ khả ái mê người, vô cùng thích hợp làm sủng vật, nếu được ban linh đan diệu dược, có thể sớm biến hình người. Chờ nàng trở nên lợi hại, biết đâu có thể tìm được biện pháp trở về thân thể cũ.
Hồ ly là loài động vật ăn thịt, nàng ăn nhiều trái cây nên bụng không thoải mái, chỉ có thể bắt gà hoang thỏ hoang, dùng pháp thuật hệ hỏa nướng gà hoang thỏ hoang cùng luộc trứng gà. Có điều, nàng chịu đủ truy đuổi cùng đánh nhau, vừa sống vừa phòng bị, chỉ có thể tìm một chủ nhân cao cường làm chỗ dựa. Sư phụ không biết tiểu linh hồ đang suy nghĩ cái gì. Hắn đem nó dựng dậy tách mở hai cái chân sau kiểm tra một chút, nói: "Là hồ ly cái. "
"Ngao ô --" Ngay khi phát hiện tiểu hồ ly đột nhiên thét chói tai, mạnh xoay người kẹp chặt hai chân, dùng lớp lông mềm như nhung xoã tung cái đuôi che khuất thân thể của mình. Bị nam nhân nhìn thấy... Xấu hổ, xấu hổ...
Sư phụ cùng đồ đệ nhất thời cảm giác khó có thể tin tưởng, động vật cũng biết nam nữ khác biệt?
"Sư phụ, đồ nhi cảm thấy linh hồ này rất cổ quái, có phải là phân thân của nữ tiên quân nào đó không?"
Ngũ Nguyên đại lục Tu Tiên giới đem tu sĩ chia làm tam giai cửu phẩm. Tam giai: đạo, thật, tiên. Một tới tam phẩm là đạo, tứ tới lục phẩm là thật, thất tới cửu phẩm là tiên. Tiên giai tu sĩ có thể đem linh lực trong cơ thể chuyển hóa thành thực thể, đi tới nơi mình không thể tới.
"Không thể, tiên giai tu sĩ sử dụng phân thân thuật, nhiều điểm ở phân thân không bằng bản thể. Phân thân cùng bản thể có quan hệ đặc thù: tâm linh tương thông, phân thân chịu sự chỉ huy hoàn toàn của bản thể; tùy thời có thể đem phân thân thu hồi, cũng có thể đem tự thân linh lực cùng ý thức chuyển dời đến trên người phân thân, giúp phân thân xử lý nguy cơ; bản thể bị hao tổn, phân thân nhất định biến mất, phân thân bị thương, thực lực của bản thể tổn thương nghiêm trọng có thể mất mạng ngay lập tức Sư phụ nhân cơ hội chỉ bảo đồ đệ, "Ngươi vừa rồi cũng cảm giác được, tiểu linh hồ bị Đại Hắc lang truy đuổi, nghe được chúng ta nói chuyện liền liều lĩnh chạy tới cầu viện. " Nhân loại tu sĩ đi săn linh thú, dùng tinh nguyên cùng huyết nhục của linh thú luyện chế đan dược, hỗ trợ tu luyện của chính mình nhưng tiểu linh hồ lại nhưng chủ động hướng người cầu cứu, rõ ràng là đặt cược mệnh!
Sư phụ chỉ bảo xong đồ đệ, quay lại nhìn tiểu linh hồ còn xấu hổ trầm ngâm thật lâu sau nói: "Ngươi có một bộ lông trắng như tuyết, vậy gọi là Tuyết Hoa đi. "
Tuyết Hoa, Tuyết Hoa, tên của ta cũng vốn là Lâm Tuyết Hoa.
Tiểu hồ ly vui mừng gọi.
"Ngươi thích?" Sư phụ mỉm cười nhìn tiểu sủng vật.
"Oa ô ~~" Vâng, ta thích
"Thanh nhi, chúng ta tiếp tục tìm xem có linh thú lợi hại không" Sư phụ nói. Thanh nhi rất muốn thu một linh sủng, vừa lúc hắn tịch mịch lâu, liền cùng đồ đệ tìm kiếm.
"Sư phụ, đồ nhi chỉ muốn Hắc lang kia. Con định gọi nó là Tiểu Hắc. " Đồ đệ hưng phấn nói.
" Hắc lang kia dã tính quá cao, ngươi giết nó thì dễ nhưng nó muốn phục tùng cùng hảo cảm thì không đơn giản. " Sư phụ nhắc nhở.
Tu sĩ khi thuần phục linh thú thì cần kiên nhẫn mà sau khi ký kết khế ước, mỗi lần tu luyện đạt được linh lực đều có một chút thông qua khế ước chuyển đến cơ thể linh thú. Đây là lý do 800 năm qua hắn chưa nghĩ tới việc thu linh sủng.
"Sư phụ, đồ nhi có lòng tin sẽ thu được nó. " Đồ đệ tự tin nói
Sư phụ ôm tiểu linh hồ Tuyết Hoa, hơi hơi ngửa đầu cảm ứng một chút, nói: "Ngươi đi đi. Hắc lang kia đang ở ba dặm hướng Đông Bắc. Ta mang Tuyết Hoa đến phía nam nghỉ tạm. "
"Vâng, sư phụ. " Đồ đệ lập tức chắp quyền, sau đó lui ra phía sau vài bước quay người, ngự kiếm phi hành về hướng Đông Bắc.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top