Càng nghĩ càng e lệ, Thải Vi xấu hổ không biết nói sao, nàng muốn đẩy nam nhân ra nhưng Cố Dã làm sao chịu nghe theo, hắn ôm chặt lấy nàng, duỗi tay cởi xiêm y!
"Đừng, đừng như vậy" chịu không nổi sự háo sắc của nam nhân này, tiểu mỹ nhân không ngừng chống đẩy hắn, nhưng nam nhân đã nhịn không nổi, vừa đem xiêm y lỏng lẻo của nàng kéo toạc ra liền ngậm lấy đầu vú hồng mút thật mạnh.
"A a, không, không nên như vậy." tiểu phụ nhân lo lắng liên tục vỗ lên vai và lưng hắn, qua hồi lâu mới đứt quãng nói tiếp "Sắp, sắp ra rồi."
"Cái gì ra?" Thấy nàng sốt ruột như vậy, nam nhân ngẩng đầu lên, vừa vuốt ve vú nàng vừa hỏi.
"Là, là kinh nguyệt, sắp ra." nàng xấu hổ không dám nói tiếp! Nghe đến đây, nam nhân chỉ cười nhẹ, lần xuống cởi dây lưng nàng. "Còn không nói sớm! Cha giúp con thay!".
"Á~ không, không cần, không cần~" tiểu phụ nhân chịu không được vội xô đẩy hắn, nhưng chỉ chốc lát sau dây lưng cùng quần lót đã bị nam nhân kéo xuống, bọc kinh nguyệt cũng rớt ra, Thải Vi xấu hổ run rẩy không dám ngẩng đầu, nam nhân lại bế nàng đến bệ xí "Con đi tiểu trước, sau đó cha sẽ giúp tẩy rửa âm hộ, rồi thay băng kinh nguyệt."
Cha chồng nói như vậy mà một chút xấu hổ cũng không có, chỉ giục nàng mau đi tiểu. Thật sự bất lực, Thải Vi đành rụt rè đi tiểu trước mặt cha chồng. Nam nhân lúc này mới đặt nàng xuống, lại mang nước ấm lên, dùng khăn lông sạch sẽ nhúng vào. "Tách hai chân con ra, cha giúp rửa sạch sẽ âm hộ."
"Ta, ta tự làm được~" Bạch Thải Vi quả thực bị hắn doạ sợ, chỉ muốn tự mình lau rửa. Nam nhân lại không chịu theo ý nàng, tự nhiên tách chân nàng ra, cường thế đè lại hai đùi, cẩn thận chà lau âm hộ non nớt đang dần hồi phục của nàng.
"Ách. cha chồng." tuy rằng động tác của hắn rất cẩn thận ôn nhu, nhưng tiểu phụ nhân vẫn chịu không nổi không ngừng run, miệng khó nhịn thấp giọng rên.
Nghe con dâu yêu kiều rên rỉ, Cố Dã càng thêm hưng phấn, thực sự chỉ muốn đè nàng xuống cưỡng dâm một trận! Nhưng nghĩ đến thân thể con dâu, hắn chỉ đành nhịn xuống, cẩn thận chăm sóc nàng!
Đợi đến lúc cha chồng giúp mình tẩy rửa xong, Bạch Thải Vi cả người đã mệt mỏi muốn chết, lại ôm tiểu bảo nặng nề đi ngủ.
Khi nàng tỉnh lại thì Cố Lâm cũng đã về nhà. Mỗi ngày Thải Vi đều ngóng trông lúc này, chỉ cần Cố Lâm ở nhà, cha chồng liền bớt lộng hành lại, tốt xấu gì cũng cố kỵ đứa con trai này! Nghĩ vậy, lại nhìn chồng đang trêu chọc con mình, Thải Vi do dự không biết có nên bảo hắn thay cha ở nhà không, ai ngờ lúc này tiểu bảo lại khóc toáng lên!
"Ai, Cố Lâm ngươi làm gì lại khiến đứa nhỏ khóc rồi?" Cố Dã coi tiểu bảo như bảo bối, vừa nghe thấy nhóc con khóc liền mặc kệ có Cố Lâm trong phòng mà bước vào, ai ngờ lúc này Thải Vi đang mềm mại dựa vào người Cố Lâm, Cố Dã nhìn thấy nàng dâm đãng như vậy lập tức bừng bừng lửa giận.
"Cha, người ôm tiểu bảo một chút, không biết tại sao con vừa bế nó liền khóc, để con đi nấu cơm." Cố Lâm thực sự sợ tiếng khóc của hài tử, bất đắc dĩ giao lại đứa trẻ cho cha, còn mình ra ngoài nấu cơm.
Thải Vi nhìn thấy cha chồng như vậy liền sợ hãi, rụt rè thu mình trên giường. Cố Dã nhìn chằm chằm nàng chốc lát liền cười nói với con trai, "Tay chân ngươi vụng về làm sao trông nom được nó? Ta đến trông cho, ngươi mau đi nấu cơm."
Thải Vi muốn gọi Cố Lâm nhưng không dám mở miệng, cuối cùng chỉ trơ mắt nhìn chồng mình rời đi.
Cố Dã tuy rằng giận nàng dâm phụ muốn dụ dỗ đàn ông, nhưng lại đau lòng tiểu bảo nên vội ôm đứa nhỏ vào lòng dỗ đi ngủ. Sau khi đặt đứa bé trở lại giường gỗ, khuôn mặt nam nhân ảm đạm. Hắn đi đến mép giường, nhìn con dâu đang cúi đầu kia, trầm giọng nói, "Ngươi thật có bản lĩnh, mỗi ngày đều bám lấy Cố Lâm, đến con chúng ta cũng mặc kệ?"
"Ta, ta không có." nàng cũng muốn dỗ hài tử, nhưng thời gian ở cữ không thể xuống giường, cho nên nàng, nàng mới bảo Cố Lâm ôm. Tiểu phụ nhân ủy khuất chu cái miệng nhỏ lên tranh luận, nam nhân lại bóp lấy cằm nàng bắt nàng nhìn vào mình, "Không có? Nếu ta không vào, chỉ sợ sữa trong vú ngươi đều trôi vào bụng Cố Lâm!"
"Không, không phải, cha chồng." tiểu phụ nhân sợ hãi mềm nhẹ giải thích với nam nhân, "Là, là chồng ta, hắn muốn ôm hài tử, ta, ta mệt quá không ngồi được nên..."
Cố Dã nghe vậy chỉ cười lạnh, giơ tay lên lột xiêm y của nàng.
"Cha chồng, ngươi, ngươi làm gì vậy, không được." sợ cha chồng mạnh bạo với mình, tiểu phụ nhân vội kéo lại xiêm y.
Nam nhân lại âm trầm nói, "Để cha nhìn xem sữa của cha có phải bị người khác ăn rồi không!" Từ ngày quen mùi sữa nàng, cùng tiểu bảo thay phiên mút vú nàng, Cố Dã luôn bắt con dâu không được cho Cố Lâm ăn, tuy con dâu đã hứa với hắn nhưng Cố Dã cũng không nghĩ nên tin tưởng nữ nhân dâm đãng này, mỗi ngày đều phải kiểm tra một lần mới được.
"Không, không, thật không có ô ô." Cố Lâm ở nhà, nàng nào dám để Cố Dã làm bậy, tiểu phụ nhân khẩn trương ngăn hắn, nam nhân lại không thuận theo, lột xiêm y nàng ra cẩn thận nhìn, phát hiện phía trên không có dấu răng cùng vết đỏ mới yên tâm hừ một tiếng.
Nhưng nhìn bầu vú kia bị tiểu bảo hút xẹp hắn lại có chút không cam lòng, ngậm lấy đầu vú mút vào hai cái, làm cho thân thể Thải Vi mềm nhũn ngã xuống giường. Nam nhân chưa thỏa mãn, nhìn ra ngoài cửa sổ, trầm mặt rút dương vật lớn ra!
"Cha, ngươi, ngươi làm gì vậy?" Hoảng sợ nhìn cây gậy to sẫm màu của nam nhân, tiểu phụ nhân không ngừng lắc đầu, hy vọng hắn buông tha mình. Nhưng Cố Dã thấy nàng như vậy lại càng kích động, bóp lấy khuôn mặt con dâu bắt nàng hé miệng ăn dương vật của hắn.
"Ưm" tiểu phụ nhân tiếp tục né tránh, đạp chân giãy giụa. Cố Dã không cho nàng cơ hội trốn, dùng dương vật không ngừng chọc mặt nàng, ép nàng ăn vào. Lúc này bên ngoài lại truyền đến âm thanh của Cố Lâm, "Cha, người đã bỏ muối chưa?"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top