Chương 31: Trở về Trấn Lâm Xuyên
Từ sau khi ngã trên cao xuống, Yến Cẩm Ngôn, cả người đều thay đổi.
Mới đầu Tần Chu nghe các trưởng bối nói , Yến Cẩm Ngôn ra nước ngoài tìm Bác sĩ chữa bệnh, nhưng kết quả không tốt.
Sau đó anh từ bỏ, không lại tiếp tục tìm bác sĩ trị bệnh, ngược lại là về nước, sau đó đi trấn Lâm Xuyên, cái nơi xa xôi hẽo lánh kia, nói là tĩnh dưỡng.
Tần Chu biết, Yến Cẩm Ngôn kiêu ngạo như vậy , khẳng định không thể chịu đựng được người khác dùng ánh mắt đó mà nhìn anh, cho nên mới tìm nơi không có người mà trốn vào.
Nếu không phải Tần Tang thích anh, Tần Chu không tính toán quản Yến Cẩm Ngôn.
Nam nhân kéo từ áo khoác âu phục ra, trong túi móc ra một tấm danh thiếp đè ở trên bàn làm việc của Yến Cẩm Ngôn đẩy đến trước mặt anh
“Có thời gian, đi Canada người này, có lẽ người này có thể giúp cậu nhìn xem chân.”
Yến Cẩm Ngôn rũ mắt, tầm mắt dừng ở tấm danh thiếp kia, đôi mắt lướt qua hiện một tia kinh ngạc.
Cái tên trên danh thiếp anh đã nghe qua, chỉ là không xác định được người này cùng với truyền kì giới y học mà anh nghe nói có phải là một không
Cho nên anh nhìn về phía Tần Chu, ý muốn từ trên mặt anh ấy tìm được đáp án.
Tần Chu trực tiếp nói cho anh: “Trị chân, ông ấy là chuyên nghiệp nhất.”
Nói cho hết lời, Tần Chu đem ghế dựa đẩy ra sau này đẩy một chút, “Đúng rồi, lão gia tử nhà tôi đã tìm đối tượng liên hôn cho Tang Tang"
“ Cậu cũng biết, loại xuất thân từ gia đình như chúng ta,con cái đều là vật hy sinh cho gia tộc
Hai câu này lthật sâu chui vào lòng của Yến Cẩm Ngôn, anh ngước mắt, nhìn thẳng vào Tần Chu, làm như muốn phân biệt anh nói thật hay giả
Tần Chu nghiêm trang nói: “ Tôi cùng Yến Từ nhất trí cho rằng, Cậu là thích Tang Tang.”
“Đi Canada thử thời vận đi, đừng bởi vì một đôi chân, mà khiến mình hối hận cả đời.”
Nên nói Tần Chu đều nói, lựa chọn như thế nào là chuyện của Yến Cẩm Ngôn.
Nếu đúng như lời Yến Từ theo như lời, Yến Cẩm Ngôn là thích Tần Tang, Tần Chu tin tưởng, anh khẳng định sẽ vì Tần Tang lại ra sức đi giãy giụa một lần
……
Nằm ở nhà ngày thứ tư, Tần Tang giãy giụa từ trong ổ chăn bò ra.
Cô đỉnh đầu lộn xộn xuống lầu, Lục Mạn Thanh đang và Tần Tiêu Hà lo lắng sốt ruột thương lượng, ai lên lầu nói chuyện với Tần Tang nói chuyện.
Kết quả Tần Tang tự mình xuống dưới.
Cô hướng phòng bếp đi, đi qua một vòng, trong tay nhiều thêm một lọ sữa chua.
Lục Mạn Thanh và Tần Tiêu Hà nhìn nhau liếc mắt một cái, người sau đứng lên: “Tang Tang……”
Tần Tang đang uống sữa chua, nhìn bọn họ , ánh mắt nhàn nhạt, nhưng thật nhìn không ra cô có bao nhiêu bi thương.
Tần Tang như thế, Tần Tiêu Hà có chút không thích ứng, vì thế ông tìm cái đề tài: “Hôm nay thời tiết không tồi, muốn đi công viên nước với ba ba không?”
Tần Tiêu Hà nghĩ, Tần Tang ở nhà nghẹn bốn ngày, cũng nên đi ra ngoài giải sầu.
Kết quả Tần Tang từ chối ông: “Không được ba ba, con có hẹn.”
Dứt lời, Tần Tang chào Lục Mạn Thanh, sau đó lên lầu đi.
Để lại Tần Tiêu Hà sững người lúc lâu:"Có hẹn?"
Lục Mạn Thanh ở trên sô pha cũng có chút kinh ngạc, bởi vì theo bà biết, Tần Tang ở Hải Thành không có nhiều bạn bè
Ngày thường cũng chỉ có Yến Từ cùng cô quan hệ tốt nhất, tiếp theo là anh hai cô Tần chu kế nữa là chị họ Tần Niệm cuối cùng là người bạn tốt nghiệp trường sư phạm tên hình như là Hạ Huỳnh
Nghĩ đến khả năng Tần Tang hẹn Hạ Huỳnh, Lục Mạn Thanh trấn an Tần Tiêu Hà nói: “Không có việc gì, để cho con bé cùng bạn bè đi ra ngoài giải sầu cũng tốt, so với chúng ta ở bên cũng tốt hơn"
Tần Tiêu Hà gật gật đầu, xem như đồng ý cách nói của Lục Mạn Thanh
……
Tần Tang sau khi trở lại phòng mình, liền nhận được điện thoại Hạ Huỳnh gọi tới
Giống như lúc cô nói với Tần Tiêu Sơn,cô có hẹn
Người cô hẹn là Hạ Huỳnh, hai người bọn họ muốn cùng nhau trở lại trấn Lâm Xuyên , bởi vì ngày mai ở trấn Lâm Xuyên có buổi tụ hội của nhóm bạn học cũ
Hạ Huỳnh biết được Tần Tang bị Yến Cẩm Ngôn từ chối, liền suy nghĩ mang theo cô trở về trấn Lâm Xuyên giải sầu, khuyên bảo cô cho tốt
Tần Tang bị cô nàng thuyết phục, lúc này một bện gọi điện thoại một bên dọn đồ
Lần này đi trấn Lâm Xuyên , cô tính toán ở lại dăm ba bữa nên đem nhiều đồ một tí
Trừ bỏ tham buổi tụ hợp, Tần Tang còn phải đi thăm bà ngoại
Sau khi dọn đồ tốt , Hạ Huỳnh cúp điện thoại.
Tần Tang từ gara chọn một chiếc Audi A5 màu đỏ, tính toán cùng Hạ Huỳnh tự chạy về trấn Lâm Xuyên
Trước khi đi, Tần Tang chào hỏi Lục Mạn Thanh.
Lục Mạn Thanh ngàn dặn dò vạn dặn dò, bảo cô trên đường cẩn thận, còn kiên trì nói bảo tài xế trong nhà đưa cô đi trấn Lâm Xuyên .
Chủ yếu là lo lắng Tần Tang điều khiển, không thuần thục, gặp được nguy hiểm.
Tần Tang cự tuyệt, kiên trì tự mình đi.
Lục Mạn Thanh không có biện pháp,chỉ có thể dặn dò cô
Cũng may Tần Tang dọc theo đường đi đều cẩn thận, nói thật đây là lần đầu tiên cô chạy trên đường cao tốc sau khi có bằng lái,tinhe thần căng chặt,đâu rảnh nói chuyện phím với Hạ Huỳnh.
Hạ Huỳnh mua không ít đồ ăn vặt, kết quả toàn vào bụng mình
Sau khi ra khỏi đường cao tốc,tiến vào địa phận trấn Lâm Xuyên,Tần Tang mới thở phào nhẹ nhõm
Hạ Huỳnh rốt cuộc cũng dám với chuyện với cô: “Tang Tang, cậu và Yến Cẩm Ngôn về sau làm sao bây giờ? Gặp mặt có thể xấu hổ không?”
Vấn đề này mấy ngày nay cô không suy nghĩ tới.
Cô chỉ hoàn toàn đắm chìm trong bi thương vì bị Yến Cẩm Ngôn từ chối
Cái người lãnh đạm kia…… nghĩ đến anh, Tần Tang liền không khống chế được bản thân liền đạp chân ga một cái.
Còn may Hạ Huỳnh ngồi ghế phụ trở tăy kịp:" chị Tang,đừng tức giận"
Tần Tang mở miệng nói chuyên,giọng nói khẩu khí, tốc độ xe chậm lại, “ Tôi cùng anh ấy đoán chừng cả đời này cũng không qua lại với nhau đi?"
Rốt cuộc Yến Cẩm Ngôn làm việc rất dứt khoát
Không chỉ có từ chối cô, còn cạch mặt cô rooig
Hiện tại sự nghiệp và tình yêu của Tần Tang thất bại
Tần Tang tự nói cho chính mình,ngàn vạn lần đừng dán mặt đã bị Yến Cẩm Ngôn vứt lên người anh nưac
Lúc tự nói nói cho bản thân,bộ dáng vô cùng soái
Nhưng sáng năy cô vẫn không nhịn được mà hỏi thông tin của Yến Cẩm Ngôn gần đây
Sau đó Yến Từ nói cho cô biết, Yến Cẩm Ngôn xuất ngoại.
Nói là vì cái gì vì công việc, đi Canada đi công tác, ngày về chưa rõ
Tần Tang nghe xong, cười lạnh một tiếng, trong lòng rất rõ ràng, Yến Cẩm Ngôn lần này đi công tác tám phần là vì trốn cô
Đến mức này sao?
Giống như cô là keo da chó,dính chặt đến mức muốn xuất ngoại trốn sao?
Tần Tang lúc ấy lạnh giọng,nói với Yến Từ lời thề son sắt, “ Tôi nếu mà thích anh ta nữa sẽ là cẩu!"
Sau đó không chờ Yến Từ trả lời, Tần Tang trực tiếp cúp điện thoại.
Cho tới bây giờ, xe đã xuyên qua cây hoè,cô mới hối hận vì lập lời thề
Nói như thế nào, cô cũng thích Yến Cẩm Ngôn, thích 5 năm, nói muốn buông, thật sự rất khó.
……
Đến trấn Lâm Xuyên , Tần Tang trước đưa Hạ Huỳnh đưa về nhà cô, sau đó mình trở về hẻm minh nguyệt.
Quét dọn phòng mình hơn hai giờ mới tạm chấp nhận
Sáng sớm hôm sau, Tần Tang bị đánh thức, là Hạ Huỳnh điện thoại đánh thức.
Nhắc nhở không được quên buổi tụ hợp tối nay
Tần Tang cười lấy lại tình thần nói cô đã rõ,hai ba câu thì cúp điện thoại
Tuy là nói như thế, Tần Tang vẫn là trốn không muốn rời giường
Bốn năm đi qua,trấn Lâm Xuyên trấn biến hóa mắt thường có thể thấy được.
Trấn trên phân hoá hai cực nghiêm trọng, một bên duy trì cổ trấn, một bên lại khoác lên mình bộ áo "Tân Thành" đem chợ nông sân trước kia trở thành vùng "Tân Thành"
Nói là muốn phát triển dịch vụ du lịch ơ cổ ,hẻm minh nguyệt cũng bị quy hoạch ở trong phạm vi cảnh khu cổ trấn.
Tần Tang nghe các hàng xóm láng giềng nói, quá hai năm, hẻm minh nguyệt hẻm bên này cũng muốn tu sữa lại một chút, dựa theo phong cách cổ trấn , thống nhất tu sửa
Nghe thấy cái tin tức này, Tần Tang trong lòng ngũ vị trần tạp.
Một mặt vì quê nhà phát triển mà cao hứng vui vẻ, một mặt lại luyến tiếc nơi ngõ nhỏ thơ ấu của mình
Còn có cây nho cổ thụ của bác Trần,tuổi của nó không sai biệt Tần Tang lắm
Không biết hẻm minh nguyệt được tu sửa như thế nào, cây nho cổ thụ kia có bị ảnh hưởng hay không
Tần Tang thu tinh thần, không suy xét quá nhiều.
Nhưng không thể không thừa nhận, trở lại trấn Lâm Xuyên trấn, nhìn thấy nghe thấy, mọi suy nghĩ, làm cô tạm thời quên mất đau đớn do thất tình , nội tâm xưa nay chưa từng yên tĩnh như vậy
……
Thời gian tụ hợp là lúc 11 giờ trưa
Ở bên bở sông trấn Lâm Xuyên có một nhà hàng hải sản, an bài phòng lớn nhất, ăn lẩu cá
Ban ngày chỗ này không bằng buổi tối, bọn Tần Tang đi rất nhiều người nên trở nên náo nhiệt
Tần Tang và Hạ Huỳnh trước sau đi đến, trong lớp những bạn học cũ quay quanh cô hỏi đông hỏi tây,câu hỏi đều giống nhau,nhưng cô vẫn kiên nhẫn trả lời
Cái này làm cho Hạ Huỳnh bên cạnh có chút xấu hổ.
Bởi vì cô mời Tần Tang tới tham gia họp mặt, trong lớp cũng chỉ có cô có phương thức liên hệ với Tần Tang.
Hiện tại xem ra, cô ấy mời Tần Tang đến khiến cô gặp chút phiền phức
Hạ Huỳnh đứng ngồi không yên, rối rắm nên toàn bộ thời gian đều đi cùng Tần Tang giúp cô cản mọi người,Tần Tang cảm thấy mình như có có độc vậy
Năm xưa ở trung học Lâm xuyên,danh xưng của cô ai cũng biết,chỉ một ánh mắt liền doạ sợ bạn học
Mọi người đều xấu hổ mà ngừng lại, rất mau lại cùng uống bia rồi râm sự
Tần Tang nhẹ nhàng thở ra, ngồi xuống bên cạnh Hạ Huỳnh,vô lực nói:" mọi người cũng quá nhiệt tình"
Hạ Huỳnh cũng nhẹ nhàng thở ra: “Tôi đã quên hiện tại thân phận cậu cùng trước kia không giống nhau, thật không nên mang cậu tới.”
Rốt cuộc mọi người đều là người trưởng thành rồi, người trưởng thành tâm tư phức tạp khó dò, cách kết bạn cùng theo đó mà đi lên
Đại khái chỉ có Tần Tang được bảo hộ đặc biệt tốt, mới có thể duy trì sự thuần khiến thanh tịnh như lúc trước
Hạ Huỳnh nghĩ như thế, có chút mất mát mà hạ thấp mi mắt
Hai người lặng im ăn cơm, Tần Tang lấy xương cá ra cho Hạ Huỳnh , cô trước kia cũng là như thế này, luôn giúp đỡ tốt cho Hạ Huỳnh
“Tang Tang, câụ đừng giúp đỡ tôi tốt như vậy,chúng ta đều đã lớn rồi.” Hạ Huỳnh bất đắc dĩ, “ Cậu như vậy tôi sau này cũng không dám đem theo bạn trai mời cậu ăn cơm"
Động tác Chọn xương cá của Tần Tang dừng lại, nghiêng đầu trợn mắt há hốc mồm: “ Cậu nói gì?”
“ Bạn,Trai, Của,Cậu??”
Nói lỡ miệng ,Hạ Huỳnh theo bản năng che miệng lại,vẻ mặt xấu hổ.
Tác giả có lời muốn nói: Mất trí nhớ nhanh, đừng thúc giục lạp ( nằm yên )
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top