Chương 3

Sau khi làm nổ một cái vạc, nấu ra một loại ma dược có màu sắc kỳ lạ, luận văn môn độc dược bị trả về ba lần liền, Lucini mang theo trái tim tan vỡ liều lĩnh đi thẳng xuống tầng hầm nhờ người gọi Severus đi ra.

"Snape, Evelina nhà Hufflepuff tìm cậu." Người truyền lời chính là Reynold Freeman, học năm thứ hai ở nhà Slytherin, một phù thủy thuần chủng.

Snape gập quyển sách trên tay vào, nói câu "Cảm ơn" đơn giản. Một tháng sống ở đây đủ để khiến cậu hiểu được, một phù thủy lai nghèo khó không được chào đón cho lắm khi sống ở Slytherin.

"Evelina, một cô bé mồ côi đáng thương, nhìn xem, dòng họ Evelina bây giờ suy sụp đến mức cả phù thủy lai và Máu bùn cũng chơi được."

"A, dù sao cũng là một dòng họ cổ xưa, có huyết thống thuần khiết, Green, nhà cậu mới có năm đời thuần chủng nhỉ!"

"Hừ! Ít nhất thì mình cũng phải lấy một phù thủy thuần chủng, có thể sẽ không giống với Evelina kia, xem tình trạng của cô ta bây giờ khó nói được sau này Evelina có tồn tại hay là không đâu!"

Snape không để ý đến tiếng bàn luận ở sau lưng. Trong một tháng ngắn ngủn sống ở Slytherin, một chút lời nói linh tinh lúc rảnh rỗi đủ để giúp cậu hiểu được bối cảnh của Lucini.

Ra khỏi phòng sinh hoạt chung, đã nhìn thấy Lucini đang lo lắng không yên ngồi vẽ vòng tròn ở ngoài cửa: "Làm sao vậy?" Chỉ sợ rằng Severus không có phát hiện ra, lúc này giọng của cậu nhẹ nhàng hơn bình thường rất nhiều.

"Severus." Hai bàn tay hơi mập của Lucini chắp vào như một người đang cầu nguyện, mắt to chớp chớp, viết đầy: mình thật đáng thương thật đáng thương thật đáng thương: "Cậu nhất định phải cứu tớ, tớ sắp chết bởi vì cái môn Độc dược này rồi~~"

Lúc này người luôn hướng nội cao ngạo lạnh nhạt như Severus cũng không chống cự được với vẻ đáng yêu của Lucini, cho dù nội tâm thì nghĩ: Thực sự rất muốn nắn gương mặt đó mà. Nhưng mà vẻ mặt vẫn lạnh nhạt như cũ: "Sẽ không đâu, môn Độc dược không dùng nhiều thịt như vậy đâu."

Bị vùi dập giữa chợ ~ Lucini tỏ vẻ như là mình đã tử trận!!!! Khóc ròng~~~

"Chờ mình một chút, mình đi lấy một ít đồ sau đó tìm chỗ mình sẽ dạy cho cậu." Chịu không nổi đối với ánh mắt ai oán của Lucini, Severus nổi lòng tư bi nói.

"Ừ." Lucini gật đầu như gà mổ thóc.

Lucini là một con người lười biếng, Hufflepuff cùng Slytherin đều ở tầng dưới cô cũng không muốn phải bò lên ba bốn năm sáu bảy tám tầng đâu! Cho nên, hai người tìm được một phòng học trống ở tầng hai.

Đây là một quá trình gà bay chó sủa, mỗi lần Severus hồi tưởng lại cũng cảm thấy không đành lòng nhìn thẳng, dĩ nhiên là sự náo loạn như vậy đi theo cậu suốt bảy năm đời học sinh. Thật là một gánh nặng ngọt ngào~~~được rồi ống kính quay lại hiện tại đi.

"A!!! Sev, mau bắt nó lại đi!"

"Ầm"

"Đùng" (tiếng đồ vật đổ vỡ)

Lucini chán nản ôm ngón út, đáng thương mà cầu xin sự đồng tình: "Sev, nó cắn mình! 〒▽〒"

Đầu Severus đầy hắc tuyến, thật sự là Lucini sẽ chết trên lớp học Độc dược, nhưng mà không phải là do nổ vạc, mà là do bị dược liệu môn Độc dược hù chết hoặc là bị cắn chết!!! Trời mới biết tại sao con sên đã được xử lý lại cắn được cậu ấy chứ??? Cầu giải đáp!!!

"Mình cảm thấy thông cảm với giáo sư dạy môn Độc dược của cậu!" Hơn nửa ngày Severus mới nói ra một câu.

Lucini nghiêng đầu: "Nhưng mà giáo sư dạy môn Độc dược của mình là viện trưởng của cậu đấy!~~~"

Gương mặt vừa ngây thơ lại đáng yêu như thế này thật muốn nắn bóp vài cái mà!!! Severus không thể nhịn được nữa, không cần nhịn nữa, vươn ra bàn tay độc ác tàn nhẫn nhéo gương mặt mập của Lucini. Xúc cảm thật tốt! Khen một chút!~~

Lucini mặt nhăn cau mày, cong lên cái miệng nhỏ nhắn: "Severus, luận văn của mình đã bị giáo sư Slughorn trả về lần thứ ba rồi, lại viết không tốt nữa thì mình cũng cũng không dám gặp lại giáo sư nữa đâu."

Severus nhanh nhẹn thu tất cả đồ đạc vào, việc thực hành hay là để lần sau làm đi, bây giờ phải dạy lại lý thuyết đã. Cầm lấy luận văn của Lucini, Severus chỉ muốn xem xem nó như thế nào thôi. Nhìn luận văn của Lucini xong, huyệt Thái Dương của Severus giật giật, cậu cảm thấy làm giáo sư quả thật là một công việc thật vĩ đại: "Lucini, có thể nói cho mình biết cậu đang nghĩ cái gì được không? Cái bài "Nói về quan hệ giữa gai nhím cùng với thuốc trị mụn nhọt", nói cho mình nghe suy nghĩ của cậu đi."

Sau khi nghe Lucini trình bày một loạt mọi chuyện xong, Severus nghiêm túc nói: "Lucini, cậu nghĩ sai hướng rồi. Cái chúng ta cần nghiên cứu là các yếu tố ảnh hưởng giữa ma thuật và bản thân ma dược. Sở dĩ ma dược có thể chế biến thành công, là bởi vì sự kết hợp của phép thuật trong ma dược, đột biến, hoặc củng cố,...nếu không nó sẽ không có khác biệt so với các loại thảo mộc thông thường. Lucini, mặc dù cậu được sinh ra ở trong thế giới phép thuật, nhưng mà từ luận văn của cậu có thể nhìn ra được, cậu thiếu cảm giác bản thân cậu là một phù thủy. Tất cả các lập luận của cậu đều dựa trên quan điểm y học cuả Muggle, không thông qua là đúng rồi."

Hiếm khi thấy Lucini im lặng. Dù có tự nói với chính mình rằng mình là một phù thủy, hoặc là cố gắng thích ứng với cuộc sống pháp thuật, nhưng mà dù sao thì cô cũng đã sống cuộc sống của người bình thưởng 20 năm, thế giới quan và vân vân của cô đã cố định. Cô rất thích pháp thuật, bởi vì pháp thuật rất thần kỳ, rất tiện lợi, có thể giúp cô bảo vệ mình. Nhưng mà cô rất khó lý giải cái gọi là ma lực và vân vân. Giống như là cô không có cách nào tin tưởng và phụng thờ Merlin như những phù thủy khác.

"Severus." Lucini ngẩng đầu mở một nụ cười kiên định: "Cậu dạy cho mình có được hay không, mình sẽ học chăm chỉ."

Lucini không phải là một đứa bé có thiêm phú, nhưng cô không ngu ngốc, ngược lại còn có chút thông minh, và một chút cố gắng. Tuy rằng khó khăn, nhưng mà vẫn viết ra một bài luận văn phù hợp với quan niệm của phù thủy. Không có giáo sư nào mà lại không thích học sinh cố gắng cả, cho nên mặc dù tiểu giáo sư Snape mới nhậm chức mặc dù không có cách nào có thể đối phó với việc Lucini không thông suốt, nhưng vẫn đồng ý nhận nhiệm vụ gian khổ là dạy phụ đạo cho Lucini. Dĩ nhiên, Lily cũng gia nhập cái nhóm nhỏ này. Hình thức chủ yếu là: Lily cùng Severus giúp nhau cùng thảo luận về Độc dược, Biến hình; Lily dạy Biến hình cho Severus cùng Lucini; Severus cùng Lily dạy môn Độc dược cùng Thảo dược học cho Lucini; Lucini dạy Lịch sử pháp thuật cho Lily cùng Severus.

Tóm lại, trong nhiều môn học như vậy, môn Lịch sử pháp thuật của Lucini tương đối xuất sắc.

Bỏ chuyện học hành qua một bên không đề cập tới nữa.

Nhờ ưu thế là có thân thể cường tráng mà Potter đẩy ngã Severus: "Này, Snivellus, quỷ nghèo kiết xác, lần sau mà còn kiêu ngạo như vậy tôi sẽ cho cậu biết mặt!"

Lúc Severus bò dậy có chút khó khăn, ánh mắt lạnh lùng của cậu ấy đầy tức giận. Cái này lại càng chọc giận Potter: "Cái tên này..."

"Này, Severus!" Mắt thấy không ổn, Lucini la lớn. Thấy đám người Potter dừng lại rồi nhìn về phía mình, Lucini tỏ vẻ rất hài lòng, nhìn mình là được rồi, như vậy sẽ không đánh người vô tội bị thương! Lucini gật đầu với đám người Potter, coi như là chào hỏi, sau đó ung dung đi tới bên cạnh Severus rồi khoác tay cậu ấy: "Không phải cậu nói muốn cùng nhau đọc sách sao? Chúng ta đi thôi!"

Severus đè lại lửa giận, cảnh giác liếc nhìn Potter, mặt không thay đổi gật đầu với Lucini. Đợi đi được một quãng đường cũng khá dài, Lucini mới mở miệng: "Có muốn đi đến phòng bênh không? Cậu bị thương rồi!"

Severus lắc đầu, không nói chuyện. Con ngươi đen nhánh của cậu nhìn Lucini, nhìn không ra tâm tình.

Lucini bị ánh mắt âm trầm của Severus nhìn, bĩu môi: "Vậy thì thôi!" Thấy Severus vẫn nhìn mình như vậy, không nhịn được dậm chân một cái: "Nhìn mình làm cái gì!"

"Cảm ơn cậu." Nói ra được khỏi miệng, Severus cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.

Lucini không thèm để ý nói: "Bạn bè mà! Được rồi được rồi, cậu về bôi thuốc đi, hôm nay coi như xong, ngày mai sẽ cùng nhau đọc sách sau." Dứt lời, Lucini nói gặp lại, rồi rời đi.

Severus nhìn bóng lưng Lucini nhỏ dần, sau đó biến mất, đáy lòng căng ra. Từ nhỏ đến giờ cậu đã phải chịu đựng những ức hiếp như vậy quá nhiều rồi, người xung quanh thờ ở lạnh nhạt, bố thí cho chút thương cảm, cậu đã nhìn rất nhiều. Mặc dù thế giới phép thuật không tốt như trong tưởng tượng, nhưng may là, cậu vẫn còn có hai người bạn tốt như vậy. Hai người giúp cậu, không phải vì thông cảm, hay lợi ích, mà chỉ đơn giản là tình bạn.

Ân oán giữa Potter cùng Snape, Lucini cũng không có tham dự quá nhiều. Mặc dù lúc xem phim cùng đọc đồng nhân cũng rất đau lòng với thời kỳ bi thảm của Giáo sư lúc còn học ở trường, nhưng mà xin nhờ, trình độ pháp thuật của cô đến tự vệ còn không nổi, với lại việc cãi lộn đánh nhau đó thật không thục nữ chút nào, thực sự là nô tì không làm được đâu! Đây là con đường đi đến sự mạnh mẽ mà cậu ta phải đi qua, Lucini tự nói với chính mình. Hơn nữa, không phải là còn có Lily sao! Tự khuyên nhủ chính mình xong, Lucini quyết định tham gia tạp chí xã "Hai ba chuyện ở Hogwarts" do học tỷ Trina Frank năm năm Hufflepuff sáng lập. Đây là một nơi vô cùng phù hợp với tính bát quái của nhà Hufflepuff, được chia làm bốn chuyên mục: "Cậu không biết yêu hận tình thù", "Làm thế nào để trở thành một học bá*", "Tôi là đại mỹ nhân", "Chuyện hot tuần này". Tuần san này tập hợp tất cả chuyện bát quái ở bên trong Hogwarts, chuyện mới mẻ cùng với bổ sung thêm kiến thức, quả đúng là nơi cung cấp những sản phẩm giải trí thiết yếu mà.

"Cho nên, chuyện "Vì tình yêu bị lưu đày: Tình yêu vượt qua tất cả" nói về tình yêu giữa Sirius Black cùng James Potter và cậu viết sao?" Sau giờ trưa ở ven hồ, Lily kinh hô, chợt lao về phía Lucini, mặt đầy kích động, thậm chí hình như có chút rơi nước mắt: "Mình với ba người bạn cùng phòng đọc xong đều khóc cả!! Thật cảm động!"

*Học bá: là một từ trên mạng, dùng để chỉ người vừa thông minh, vừa chăm chỉ và có thành tích học tập vô cùng xuất sắc)

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top