Chương 10: Đêm giao thừa đáng nhớ.

Chương này tôi- Tiểu Hân xin phép dẫn chuyện.
--------------

Hôm qua tôi đã nhận được một lời tỏ tình thứ hai từ tên Chính Huy kia. Tôi đã từ chối, tôi không hiểu sao nhưng có vẻ mối quan hệ này sẽ không được chấp nhận.

Hôm nay là ngày cuối cùng đi học trước kì nghỉ tết. Tết nay có lẽ tôi sẽ về quê để thăm bà.
_____________________________

<sáng sớm>

Bây giờ là 6h10 tôi đang đi bộ từ nhà đến trường, đi ngang nhà của tên Chính Huy tôi thấy hắn từ trong nhà chạy vụt ra phía tôi.

Tôi bất ngờ né sang một bên nói:

" Cậu làm gì mà hớt ha hớt hải vậy ?"

" Nãy giờ tôi canh cậu qua đây để đi cùng đấy"

" Cái gì? Cậu...cậu có cần phải làm vậy không...thật là..." - tôi ấp úng nói.

Thế là chúng tôi cùng nhau đi đến trường.

" Tết này cậu có đi đâu chơi hông?" - hắn hỏi.

" Tôi sẽ về quê thăm bà"

" À...tôi cứ tưởng cậu rảnh"

" Để làm gì?"

"..." - hắn không nói vẻ mặt tỏ ra thất vọng.

Chúng tôi đã đến trường, vừa mới bước vào cổng đám con gái trong trường đã bu quanh hắn khiến tôi dễ dàng cắt đuôi hắn.

<Vào tiết học>

Không gian thật tĩnh lặng bỗng tên Chính Huy đó lại đi ngang lớp tôi và nhìn về phía tôi vẫy tay chào.

Mấy đứa con gái lớp tôi cứ ảo tưởng rằng hắn chào với chúng nó mà nháo nhào hết lên.
____________________________
< Giờ ăn trưa>

Tôi đã tự chuẩn bị cơm hộp để ăn trưa. Tôi ngồi một mình ở ghế đá của trường.

Tôi lại thấy hắn đi ngang, lần này hắn có vẻ không thấy tôi, vẻ mặt hắn cau có bước nhanh cùng đám bạn hắn.

Không biết tại sao trong lòng tôi bỗng nhiên lại khó chịu đến vậy. Khó chịu vì hắn không để ý tới mình ? Không đâu.
----------
<Tan học>
Sắp kết thúc một ngày học. Có lẽ sẽ không thể gặp hắn một thời gian. Cái gì chứ ai cần gặp hắn chứ cái tên đáng ghét đó... Thôi bỏ đi.

Hôm nay tôi cố tình ở lại trên lớp lâu một tí nhưng cũng chẳng thấy hắn đâu... Tôi nên đi về.

Đúng như tôi nghĩ mà hắn đâu phải là loại người cố chấp hay kiên trì gì đâu ,nói thích tôi rồi vài ngày sau đã không thèm để ý đến tôi nữa.

Khi bước xuống cổng trường tôi thấy hắn với khuôn mặt bị trày xước đang đứng đợi tôi.

Tôi tiến lại gần hỏi:

" Chính...Chính Huy. Mặt cậu...?"

" À... Không sao đâu, sao cậu ra trễ vậy?"

" Tôi...tôi..." - tôi không biết nên biện lí do thế nào, tôi cứ ấp úng ấp úng.

Hắn nhẹ nhàng đặt tay lên đầu tôi rồi xoa, nói:

" Về thôi!"

Không hiểu tại sao trong tôi lại lóe lên một niềm tin với tên này vậy, cảm xúc của chính mình thật khó hiểu.

Trên đường đi về cùng hắn, hắn đã nói chuyện rất vui vẻ với tôi làm tôi không còn cảnh giác với hắn nữa và dần say đắm trong nụ cười của hắn ta.

" Tạm biệt." - tôi nói khi đứng trước quán ăn nơi tôi làm việc.

" Hôm nay cậu làm thêm à? Vậy tạm biệt."

Hắn bước đi, tôi vẫn dõi nhìn theo hắn. Bỗng hắn quay người lại rồi nói:

" Năm mới vui vẻ nha~"

Tôi chưa kịp đáp lại thì hắn ta đã bỏ đi mất.

Tôi nghĩ đây có lẽ là lời chúc ngọt ngào nhất tôi từng được nghe.
_____________________________
< 22h30>

Tôi đang đi trên con đường từ chỗ làm đến nhà, đi ngang nhà của tên Chính Huy tôi chợt nhận ra nhà hắn to thật. Lúc trước đi ngang tôi thật không để ý.
_____________________________
< Sáng hôm sau>

" Ngủ ngon quá~"

Chắc tôi phải chuẩn bị hành lí đi về quê sớm, còn có 4 ngày nữa là sang năm mới rồi.

Tôi đã chuẩn bị hành lí xong xuôi rồi bây giờ có lẽ nên đi mua vé xe.
-------------
Tôi đã đến nơi bán vé và...đã hết vé trước mùng 1 nên tôi đành mua vé về sau mùng 1 vậy.

Biết vậy mình đã mua vé sớm hơn rồi, bây giờ mình phải ở một mình trong 5 ngày gần tết này sao, chắc sẽ buồn lắm.
_____________________________

Hôm nay là ngày cuối cùng của năm cũ, tôi đang trên con đường đến siêu thị gần nhà để mua ít đồ ăn.

Mua xong tôi bước ra khỏi siêu thị thì lại gặp tên Chính Huy đó.

Có lẽ hắn đã phát hiện ra tôi và tiến lại gần.

" Trùng hợp ghê~" - hắn nói.

"...ừm..."

" Ủa, nghe nói cậu về quê mà sao giờ này còn ở đây?"

" Vé về sớm hết rồi"

" Ờm...à mà giờ cậu rảnh không? Cậu đã sắm đồ mới chưa? Hay là đi với tôi dược hông?"

" Tôi không có tiền"

" Thì cứ đi với tôi đi, nha~" - hắn ta nói với nét mặt dễ thương để năn nỉ tôi.

Tôi bị cuốn hút bởi hắn và bị hắn lôi đi vào một trung tâm mua sắm.

" Ở đây...bán đồ đắt lắm" - tôi nói nhỏ.

" Không sao đâu, cậu cứ lựa đi tôi trả cho nhưng nhớ là phải đền đáp bằng việc chịu làm bạn gái tôi à nha!"

" Cái g--" - tôi chưa nói hết câu hắn đã bước vào một khu bán đồ.

Tôi chỉ biết đứng đây thôi không dám nhờ hắn mua cho bất cứ gì hết bởi âm mưu của hắn.

Một hồi sau khi hắn đã thanh toán toàn bộ số đồ hắn đã mua thì đã đưa cho tôi một túi đồ, tôi không biết trong đây có gì.

" Tối nay...cậu rảnh chứ ? Nếu rảnh thì hãy đến bờ sông gần trường, tối nay vào lúc 0h ở đó có bắn pháo hoa đó, tôi muốn cùng cậu ngắm nó" - hắn vừa nói vừa đưa tôi túi đồ.

" Mặc cái này đi nhé, yên tâm đi không cần đền đáp gì đâu coi như quà năm mới của tôi cho cậu đi." - hắn dặn dò tôi.

Tôi tò mò muốn xem thử nó là gì quá. Tôi nên về nhà nhanh để xem nó là gì.
                --------------
<22h30>

Tôi đã tắm rửa sạch sẽ chuẩn bị thật kĩ càng cho đêm nay và phát hiện ra món đồ hắn muốn tôi mặc vào đêm giao thừa này cùng hắn.

                                    [By me]
Nó là một cái áo tay dài và một cái váy ngắn. Trước giờ tôi chưa từng mặc váy ra đường trừ đồng phục.

" Hắn muốn mình mặc cái này sao?!"

<23h10>

Tôi chuẩn bị đi đến điểm hẹn.

Khi tới nơi thì tôi thấy hắn đang đứng đó đợi tôi, khoan...hắn mặc cái áo khá giống cái áo tôi đang mặc.
Có khi nào chúng là...ÁO TÌNH NHÂN??!

Không hiểu sao lại thấy khó xử như vậy. Tôi và hắn đang chờ đợi giao thừa, năm nay tôi đã có người cùng đón giao thừa rồi.

" Pháo hoa kìa, đẹp ghê"

" Eh!!" - tôi giật mình.

Trong khoảng khắc ngắn ngủi ấy hắn chợt xoay người lại nhìn tôi cười rất tươi.

                                     [By me]
" Không hiểu sao...trong số pháo hoa đó cậu vẫn đẹp, vẫn toả sáng nhất..." - tôi buộc miệng nói ra những thứ không đáng nói cho hắn nghe.

" Thật sao? Hì hì" - hắn vẫn tươi cười trước mặt tôi.

Quả thật hắn vẫn rất rực rỡ không kém gì nhưng tràng pháo hoa kia. Có lẽ trong giây phút tôi đã xao nhãng trong vẻ đẹp của hắn mà quên đi tất cả đang diễn ra xung quanh tôi.

Trong tràng pháo hoa ấy, trong giây phút tôi mãi nhìn hắn thì hắn đã nhẹ nhàng ôm lấy tôi sau đó thì thả một nụ hôn lên môi tôi. Nụ hôn ấy còn chưa kịp 2 giây nhưng nó đã khiến tôi chóng mặt vì xấu hổ và tôi nghĩ rằng đêm giao thừa này là một đêm tôi sẽ mãi nhớ cho đến sau này. Một đêm giao thừa đáng nhớ.
_______Hết Chương 10_______

Chúc mọi người cũng có một đêm giao thừa thật vui vẻ bên người mình thương nha.
Còn mấy người FA như tui thì ở nhà ngủ thôi T^T.

Dù sao cũng
CHÚC MỪNG NĂM MỚI.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top