Chương 57:

Phụ nữ khi ân ái, trong lòng vui vẻ thường quan trọng hơn cả niềm vui vẻ xác thịt. Hoắc Duẫn Anh hé mắt, mồ hôi trượt qua thái dương nàng, cùng với nước mắt chảy ra, rơi vào nơi mà nàng cũng không hy vọng đối phương nhìn thấy nét mặt của nàng bây giờ trên ghế salon. Diệp Lê San không có chú ý tới. Thân thể so với lúc trước càng thêm mẫn cảm, bởi vì Diệp Lê San dùng miệng quan hệ, Hoắc Duẫn Anh đã quên bao lâu mình chưa từng được yêu thương thế này, động tác của Diệp Lê San cực nhẹ, cho dù dùng miệng, nàng cũng cẩn thận từng li từng tí. Hai mảnh môi ấm áp ngậm lấy mình, thỉnh thoảng dùng đầu lưỡi tinh xảo đảo qua trung tâm khe hở, cùng nếp gấp.

Hoắc Duẫn Anh cảm thấy chân tâm tựa như bị ngâm vào nước không nóng không lạnh, mỗi cái bộ vị, mỗi cái lỗ chân lông, đều tràn ngập thoải mái dễ chịu. Nàng ôm đầu Diệp Lê San, muốn dùng sức kéo Diệp Lê San hướng vào hai chân mình, nhưng lại sợ mình kích động quá mức sẽ làm bị thương đối phương, chỉ có thể nắm chặt tay ghế salon, một tay khác ở trên đầu Diệp Lê San nhẹ nhàng vuốt ve.

"A San....Ngô...." Hoắc Duẫn Anh vuốt ve để Diệp Lê San cũng cảm thấy dễ chịu, khí lực ngoài miệng lớn để nàng mở hai mảnh môi kẹp lấy hạch tâm của mình, Hoắc Duẫn Anh hếch eo, chủ động đưa mình ra. Nàng cảm thấy nơi đó biến thành viên kẹp đường, bị Diệp Lê San ngậm lấy, liếm láp, bất cứ lúc nào cũng sẽ tan đi.

"Duẫn Anh, chị thích tiếng của em" không biết là uống rượu hay do xấu hổ, gương mặt Diệp Lê San có chút phiếm hồng, thấy trên môi nàng dính chất lỏng của mình. Hoắc Duẫn Anh cảm giác mặt nóng đến thiêu đốt, chỉ là nàng chưa kịp nói gì, Diệp Lê San lại lần nữa chôn đầu xuống, đồng thời đem ngón tay đẩy vào thân thể mình.

Hai chỗ mẫn cảm nhất bị đồng thời kích thích, Hoắc Duẫn Anh run rẩy thở dốc đến tiếng thở dài cũng không phát ra nổi, chỉ có thể thở gấp đứt quãng. Hoắc Duẫn Anh biết thân thể mình nơi nào mẫn cảm nhất, thông đạo bị ngón tay Diệp Lê San lấp đầy xuyên qua, hạch tâm bên ngoài bị nàng ngậm trong miệng, không ngừng bị đầu lưỡi linh hoạt quét tới quét lui. Hoắc Duẫn Anh run rẩy nắm ngực của mình, nhưng vẫn không cách nào dừng lại cổ họng rên rỉ.

Thật thoải mái, cũng nhanh muốn...đến cực hạn.

Mặc dù Diệp Lê San là lần đầu cùng phụ nữ làm loại chuyện này, nhưng trải qua vừa rồi, nàng nói chung minh bạch Hoắc Duẫn Anh lại muốn tới. cảm thấy bốn vách tường bao quanh ngón tay kẹp thật chặt không buông. Diệp Lê San nhẹ nhàng câu lên ngón tay, lại phối hợp dùng cái lưỡi quét qua tiểu hạch sưng đỏ của Hoắc Duẫn Anh, cảm thấy hai chân Hoắc Duẫn Anh bỗng nhiên co quắp, trên ngón tay chảy ra một cỗ nhiệt lưu nóng hổi, Diệp Lê San đỏ mặt gấp vội ngẩng đầu lên, liền thấy ngón tay ở giữa khe hở, chất lỏng óng ánh thuận theo khe chật hẹp mà tràn ra tới.

"Duẫn Anh, rất dễ chịu không ?" Diệp Lê San cảm thấy Hoắc Duẫn Anh lần này cao trào hơi lâu hơn lần trước, nhìn nàng dùng tay che mặt, không ngừng rên rỉ bất lực, ánh mắt Diệp Lê San biến thành nhu hoà. Nàng phủ phục ôm lấy Hoắc Duẫn Anh, cảm giác giờ khắc này thân mật vô cùng ấm áp.

"A San, lại tiếp tục đi, chị không khó chịu sao?" Hoắc Duẫn Anh nhẹ nói, lấy tay ra nhìn Diệp Lê San. Hốc mắt của nàng giống như khóc đến đỏ nhạt, có chút quỷ mị cùng xinh đẹp. Thấy nàng đưa tay phía dưới mình tìm kiếm, đem quần lót cởi sạch, Diệp Lê San không có ý tứ tránh né, nhưng áo lót cũng trong giây lát bị ném xuống đất.

"Duẫn Anh, chị không cần, chị..." Diệp Lê San đỏ mặt, dùng tay che ngực, chỉ cảm thấy không có ý tứ. Hoắc Duẫn Anh nhìn da thịt nàng trắng nõn, nhẹ cười.

"A San, em muốn cùng chị tiếp xúc gần hơn một chút" Hoắc Duẫn Anh nhẹ nhàng tách chân Diệp Lê San ra, đem chân tâm của mình ngang nhiên xông qua, ghế salon dù sao không rộng rãi bằng giường, cùng làm cho các nàng tiếp xúc gần hơn.

Lập tức thân thể triệt để dán chặt vào nhau. Hoắc Duẫn Anh ở phía dưới lắc eo, nhẹ nhàng ma sát. Diệp Lê San còn là lần đầu tiên cảm nhận được loại cảm giác này, là hoàn toàn mới mẻ lại khác biệt. thân thể Hoắc Duẫn Anh vừa mềm vừa ướt, như là tấm da mềm mại. Bờ eo của nàng lúc lên lúc xuống chập trùng vặn vẹo, bộ ngực đầy đặn lắc lư theo, ở trong ngực của mình nhảy lên. chỉ là nhìn xem, Diệp Lê San đều cảm thấy thân thể mình trở nên mẫn cảm cực điểm, ẩm ướt một mảnh lớn.

Dù đã kết hôn, cũng thể hiện qua mọi thứ, nhưng Diệp Lê San xưa này không hề biết cảm giác cao trào là thế nào. Trước đêm nay, nàng cảm thấy ân ái chỉ là quá trình dùng để duy trì nòi giống. Nhưng sau đêm nay mới phát hiện, suy nghĩ lúc đầu của mình tựa hồ không chính xác. Chí ít, cùng Hoắc Duẫn Anh làm loại sự tình này, thân thể của nàng cực mẫn cảm.

"Ừm...Duẫn Anh....rất kỳ quái..." Diệp Lê San ôm chặt Hoắc Duẫn Anh, rõ ràng cảm giác này khiến nàng vô cùng lạ lẫm, thế nhưng nàng vẫn không khỏi vặn vẹo vòng eo, liều mạng nghênh hợp cùng Hoắc Duẫn Anh tương hỗ ma sát.

Chất lỏng trơn ướt dính đầy bắp đùi, thuận theo bắp đùi chảy xuống ghế salon.

Nơi đó hai người đều nóng hổi muốn mạng, hạch tâm sưng đỏ đụng chạm vào nhau, như là hai đầu rắn cắn xé quấn quýt nhau, càng giống như hoả lô va chạm vào nhau, bắn ra mấy lần nhiệt tình.; Hoắc Duẫn Anh lắc eo, dùng bộ ngực đầy đặn cọ lấy Diệp Lê San. Hơi thở hỗn loạn cùng một chỗ, các nàng giống như nam châm hút lấy nhau, nóng bỏng hôn đối phương, khoái cảm lạ lẫm vui vẻ càn quét toàn thân, Diệp Lê San hoảng hốt nhìn Hoắc Duẫn Anh , hai tay phủ một tầng mồ hôi mỏng ôm chặt lấy phía sau lưng Hoắc Duẫn Anh cũng bị mồ hôi làm ướt nhẹp.

Giờ khắc này, nàng yêu cảm giác này, loại cảm giác cùng Hoắc Duẫn Anh chặt chẽ liên kết nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top