Phần 33: Vô địch giải Tokyo

[7-5, Momoshiro của Seigaku thắng]

Tiếng trọng tài dõng dạc vang lên, kéo theo sau đó là hàng chục, hàng trăm tiếng reo hò vui mừng từ các cổ động viên.

-Ouch, đau đau đau đau, nhẹ thôi!

Momoshiro la toáng lên trong lúc được Oishi kiểm tra mắc cá chân cho.

Đánh 6 séc trong tình trạng chân bị chuột rút, đúng là không phải ai cũng làm được.

-Fsh, ngu ngốc.

Kaidou dường như thấy Momoshiro còn chưa đủ mệt, nhân lúc anh bị thương, đi đến gần trào phúng.

-Mày nói cái gì hả tên mặt rắn kia?

Momoshiro chân bị thương, nhưng miệng vẫn còn rất sung sức, dường như bỏ qua luôn nỗi đau truyền đến từ chân, gân cổ lên, bắt đầu cãi nhau với Kaidou.


Chính tuyển Seigaku đồng loạt, thống nhất trong im lặng mà bỏ qua hai tên ngốc năm hai ấu trĩ kia.

Kawamura lo lắng nhìn Akutsu bên kia đang bước vào sân thi đấu, lại quay sang dặn dò Ryoma:

-Ryoma, em không nên đến gần lưới. Anh nghĩ Akutsu có thể---

-Kawamura tiền bối, anh biết Akutsu bao nhiêu năm rồi?

Ryoma dừng chân, quay đầu, hỏi một câu hỏi có vẻ không mấy liên quan.

-Hở? Anh nghĩ là khoảng...6 năm.

Nghe được câu trả lời, cái nhếch mép của Ryoma càng sâu hơn.

Kawamura tiền bối quen biết Akutsu 6 năm, Ryoma còn hơn như thế nhiều. 

Tuy cũng chẳng gọi là thân thiết, liên lạc không thường xuyên, nhưng số lần Ryoma đấu qua với Akutsu tuyệt đối nhiều hơn Kawamura.

Vì vậy cậu hiểu, Ryoma hiểu đối thủ.

Akutsu sẽ làm gì, tâm trạng như thế nào.

Dựa vào tính cách hiện tại của Akutsu, Ryoma có thể dự đoán được dễ dàng.

Ryoma biết cách khiêu khích Akutsu hiệu quả nhất, khiến Akutsu nổi điên lên, rồi đánh bại anh ta.

Tuy nhiên cậu không muốn làm thế, đương nhiên là...chỉ trong trường hợp Akutsu không quá cứng đầu hay phát điên lên.


[Đơn 2, Akutsu Jin của Yamabuki và Echizen Ryoma của Seigaku]

Chưa bắt tay giao hữu được cái nào thì Akutsu đã mặt cau có chỉa thẳng vợt vào Ryoma, còn cộc cằn tuyên bố:

-Tennis chán như con gián, tao sẽ hành mày ra bã.

Ryoma cau mày, ngoại trừ lần ở trường Seigaku kia ra thì Ryoma gần như chưa bao giờ thật sự tiếp xúc với Akutsu, ít nhất là ở kiếp này, nên việc Akutsu tỏ ra ghét cậu như vậy quả thật có chút kì lạ.

Tin nhắn à...

Chắc nội dung trong đó cũng chẳng hay ho gì mới khiến Akutsu toát ra địch ý nhiều đến thế.

Ừ thì, Ryoma đã không định dùng tennis theo kiểu bạo lực để thức tỉnh Akutsu nhưng...coi thường tennis là động vào chỗ ngứa của Ryoma rồi.

Và sau khi bị Ryoma cho ăn hai phát bóng vào thẳng mặt, rốt cuộc Akutsu cũng chịu nghiêm túc.

Từ việc dùng một tư thế kì lạ trong suốt quá trình đấu, Akutsu trở nên linh hoạt hơn hẳn, cũng áp chế được những pha bóng tốc độ nhanh từ Ryoma.

Lại còn tấn công được trong mọi tình huống.

Vì tư thế không rõ ràng, thành ra cũng rất khó đoán được hướng bóng tiếp theo, chỉ cần Akutsu lên lưới thì tỉ lệ lấy điểm được của anh ta gần như là tuyệt đối,


-Hey Kawamura, mày nghĩ tao có thể bị đánh bại bởi một thằng nhóc chibi sao?

Tennis thì thôi đi, Akutsu thật sự là máu liều nhiều hơn máu não mới đề cập đến chiều cao khiêm tốn của Ryoma như thế.

Ryoma thở ra một hơi, cố gắng đè xuống mong muốn cho Akutsu biết thế nào là lễ độ trong tâm, một người lớn hai mấy tuổi như mình sao có thể dễ dàng nổi giận với một đứa nhóc 15 tuổi chứ.

Bình tĩnh, hít sâu vào, Echizen Ryoma.

Nhưng biểu hiện cố gắng lấy lại bình tĩnh đó của Ryoma lại được người ngoài coi là sợ hãi.

Bỏ qua khuôn mặt lo lắng của bộ ba bạn học kiêm người hâm mộ kia, hầu như các học sinh năm nhất còn lại đều là một bộ thỏa mãn và ghét bỏ.

Việc Echizen Ryoma từ một kẻ bị bắt nạt, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, nhận được sự hâm mộ và che chờ từ nhiều người đã khiến những kẻ quen đàn áp cậu bất mãn. 

Bọn họ chỉ mong sao Ryoma thật nhanh bị đánh bại, rồi bị từ bỏ, đến lúc đó bọn họ sẽ xả được cơn tức này.


Ryuzaki Sasaki bên kia cũng không nhịn được nở một nụ cười khinh miệt.

Ha, coi đi, nhân vật chính thì sao chứ, thiên tài tennis thì sao chứ?

Đây căn bản không phải thế giới gốc kia, từ ngày cô ta xuyên vào đây, nhân vật trung tâm đã được định sẵn là cô ta.

Mọi chuyện rồi sẽ quay trở lại quỹ đạo vốn nên là như vậy của nó, Ryuzaki Sasaki vui sướng tự nhủ.


Nhưng Ryoma là ai cơ chứ?

Trong từ điển của Echizen Ryoma, "bỏ cuộc" là từ không chưa bao giờ và cũng không bao giờ xuất hiện.

Thua thì có thể thua, nhưng bỏ cuộc thì còn mơ.

Bằng cách kết hợp những tuyệt chiêu của mình, cộng thêm một vài tuyệt chiêu học lõm được từ những đối thủ trước và đồng đội, Ryoma đã làm cho Akutsu được một phen khốn đốn.

Akutsu ngay từ ban đầu thái độ luôn là coi thường Ryoma, dù Akutsu đang đánh nghiêm túc.

Căn bản Akutsu chưa từng lường trước đến việc Ryoma sẽ phản kích được.

Do vậy sau khi được Ryoma thị phạm, rồi áp đảo một phen, nói không bất ngờ chính là nói dối.


-Tiến bộ ngay trong trận đấu, đây đúng là điểm đáng sợ nhất của Ryoma.

Momoshiro không biết từ khi nào đã ngừng cãi nhau với Kaidou, ngồi xem đàn em mình đánh mà không nhịn được tự hào, nở mày nở mặt nhận xét một câu.

-Fsh, đó cũng chính là lí do mày không bao giờ thắng được nhóc ấy.

Kaishou bên cạnh liền khịa một câu.

-Mày thì thắng được nhóc ấy chắc?

Thế là lại cãi nhau.

Seigaku vẫn thống nhất ngó lơ hai người đang làm trò khùng trò điên kia.


Akutsu chính là kiểu người không sợ bị đau, không cần biết cơ thể sẽ bị va chạm gì, bị thương nặng ra sao, Akutsu đều như liều mạng mà đỡ hết những pha bóng của Ryoma.

Tuy nhiên, tình trạng đó cũng không kéo dài được bao lâu.

Akutsu cũng tiến bộ.

Đường bóng của Akutsu cũng không còn chỉ là nhanh và mạnh, hắn đã biết kết hợp bỏ nhỏ.

Nhưng không vì thế mà Ryoma có bất kì biểu hiện nản lòng nào, sức mạnh của Akutsu làm Ryoma vui vẻ.

Không cần quan tâm đến những điều xung quanh, toàn tâm toàn ý, dốc hết sức mà đấu.

Dù không vào cảnh giới vô ngã, cũng không có những pha bóng kĩ thuật quá cao siêu, mọi thứ chỉ đơn thuần là sức lực và tốc độ, nhưng sự cân bằng giữa hai bên làm Ryoma thực sự có được một trận đấu thỏa mãn.


Đấu hăng đến mức mà bản thân Ryoma và Akutsu đều bất giác hô ra tuyệt chiêu sẽ sử dụng ngay sau đó.

Ryoma lại nở nụ cười tự tin, trẻ con vẫn là trẻ con thôi, quá tin người.

Miệng thì hô là Drive A đấy, tư thế cũng làm y hệt...

Tuy nhiên chỉ là đoạn đầu mà thôi, ngay khúc vợt gần chạm vào bóng, Ryoma chợt thay đổi kĩ thuật, biến cú Drive A được định là sẽ tung ra thành một cú volley ngắn.

Không thể phủ nhận là chơi không đẹp lắm, nhưng trên sân đấu mà tin tưởng hoàn toàn vào lời đối thủ nói ra là không được rồi.

Akutsu bên trán nổi rõ một cái ngã tư, tức đến xách cổ áo Ryoma lên cao,...

Lại khịa chiều cao người ta đấy à.

Vậy thì coi cú lừa này là quả đáp trả lại những lần khịa chiều cao đó đi.


-Tôi thắng, nhưng anh đã cố gắng hết sức.

Chỉ một câu nói như thế đã làm Akutsu nguôi giận.

Thật ra cũng không hẳn, chỉ là trận này đánh thỏa mãn quá nên tính tình Akutsu cũng bớt nóng hơn chút.

[6-4, Echizen Ryoma của Seigaku chiến thắng]


Cùng với chiến thắng của Ryoma trước Akutsu, Seigaku cũng lấy về được chức vô địch giải Tokyo.

-Buồn thật đấy, Ryoma. Lúc nãy em từ chối an ủi anh, bây giờ lại an ủi Akutsu.

Fuji quả thật không biết chán là gì, giả vờ giọng ủy khuất trách móc Ryoma.

Ryoma bĩu môi, nếu không phải vì đã quen với vị hồ ly ngàn năm này, cậu chắc chắn không thể bình tĩnh mà chỉ có biểu hiện đơn giản như vậy được.

-Em không an ủi ai cả.

-Hể~ Vậy sao? Anh lại không nghĩ mình hiểu nhầm.

Fuji càng lúc càng áp sát Ryoma hơn làm cậu luống cuống hết cả lên.

Cũng may, vị cứu tinh băng sơn đội trưởng đã lên tiếng kịp thời.

-Ryoma, Fuji, lễ bế mạc.

Ryoma ngay lập tức bỏ của chạy lấy người, nhưng trước khi đi xa thì vừa lúc nghe rõ được một câu:

-Tezuka bắt đầu gọi thẳng tên Ryoma từ lúc nào mà tớ không biết thế?

Mà...Ryoma tỏ vẻ chuyện này thì có gì quan trọng chứ.

Bên kia, vẻ mặt băng lãnh của Tezuka có chút thay đổi.

-Fuji, trở về 60 vòng.

-Mới bắt đầu mà đã 60 vòng rồi sao? 

Fuji dường như vẫn chưa dứt được cuộc chơi đang vui của mình, vẫn tiếp tục thêm dầu vào lửa.

-70 vòng.

-Được rồi, tớ biết rồi.

Bởi thế, đôi lúc...

Chức Đội trường này cũng có lợi lắm.


Từ xa, Ryuzaki Sasaki nhìn thấy cảnh tượng 3 người thân thiết cũng nghiến răng, cắn môi, dặm chân tức giận bỏ đi.

Hôm nay đến đây vừa tốn thời gian, lại bắt gặp cảnh những người đáng lẽ thuộc về mình vui vẻ cười nói với Echizen Ryoma.

Ryuzaku Sasaki tức đến sôi máu.

Nhưng lần này Ryuzaki Sasake có một lỗi sai chí mạng.

Tezuka không cười....

Và, đôi mắt sắc bén của hai người kia đã quan sát thấy Ryuzaki Sasaki từ lâu rồi.

Không một thứ gì lọt khỏi hai đôi mắt đó, bao gồm cả biểu cảm chán ghét tột độ của Ryuzaki Sasaki dành cho Echizen Ryoma.


[Bây giờ chúng tôi sẽ công bố kết quả giải đấu quận năm nay, sẽ có 5 trường tham dự giải Kantou

Giải đấu tennis quốc gia các trường trung học lần thứ XX, giải đấu nam khu vực quận Tokyo

Vô địch-Trường trung học Seishun Gakuen

Về thứ 2-Trường trung học Yamabuki

Vị trí thứ 3-Trung học Ginka

Thứ 4-Trung học Fudoumine

Vị trí khuyến khích, thứ 5-Trung học Hyotei Gakuen]


-Yeah, chúng ta đi ăn mừng thôi.

Kikumaru háo hức đu trên người Oishi reo lên.

Và địa điểm ăn mừng, như thường lệ, là tiệm sushi nhà Kawamura.

-Huấn luyện viên Ryuzaki.

Oishi lễ phép chào hỏi, cũng chỉ có anh là còn tâm trạng chào hỏi, trong khi những người khác đã lao vào ăn uống như hổ đói.

À, ngoại trừ Kawamura, bận làm phục vụ.

-Sao rồi? Lũ nhóc chúng bây ăn mừng vui chứ? Ta đến trễ chút, thuận tiện dẫn theo đứa cháu gái.

Huấn luyện viên Ryuzaki ngồi vào quầy, hỏi người thứ hai không tập trung vào mâm đồ ăn là Kawamura.

-Mời cô, huấn luyện viên.

Cha của Kawamura đưa lên dĩa sushi vừa làm xong.

-Cảm ơn anh.


-Chúc mừng các tiền bối.

Ryuzaki Sasaki nhân cơ hội chen vào giữa đám chính tuyển đang quậy tưng bừng.

Ryoma cảnh giác ngồi ở vị trí cách xa Ryuzaki Sasaki nhất, cậu không muốn trong lúc ăn mừng cũng gặp chuyện không hay đâu.

Ryoma trở nên cảnh giác hơn với Ryuzaki Sasaki cũng có lí do cả...

Phải kể đến lúc cậu gặp Akutsu định bỏ về ngay sau lễ bế mạc.

Sau khi khuyên được Akutsu từ bỏ cái ý định dừng đánh tennis kia của hắn, tất nhiên những giọt nước mắt chân thành của Dan là trợ thủ lớn nhất, Ryoma thuận miệng hỏi về cái tin nhắn Akutsu nhắc đến hôm ở Seigaku kia.

-Không phải của mày sao? Trên đó ghi rõ 'Echizen Ryoma' tên mày mà.

Như để chứng minh lời mình nói, Akutsu lấy điện thoại ra, bấm vào phần tin nhắn.

Nhưng cái tin nhắn kia lại không cánh mà bay, trong khi Akutsu đã khẳng định chưa từng xóa nó đi.

Ryoma biết Akutsu không nói dối, hắn căn bản không có lí do để nói dối.

Kết hợp với lần trước tra hỏi được từ chỗ Mizuki (Quản lí St.Rudolph) về việc người gửi thông tin cho anh ta là ai...

Mizuki cũng nói anh ta không rõ, nhưng theo cách soạn thông tin thì có lẽ là nữ.

Mà người ghét cậu nhất bây giờ ngoài đám bắt nạt ra thì chỉ có Ryuzaki Sasaki thôi, không cảnh giác với cô ta thì còn cảnh giác với ai nữa.

Vì sao không phải đám bắt nạt?

Bọn chúng không thông minh đến vậy.

Ngược lại, có sự trợ giúp của Hệ thống, những kế hoạch của Ryuzaki Sasaki dần trở nên tinh vi hơn nhiều.

-Ryoma anh hỏi cái.

Momoshiro đột nhiên choàng vai Ryoma, kéo cậu lại gần trung tâm chính tuyển.

-Chuyện gì?

Ryoma vừa nhấp miếng trà khai thông vị giác, vừa nói.

-Lúc đánh với Akutsu nhóc sợ lắm sao?

Câu hỏi này của Momoshiro vừa phát ra, tất cả ánh mắt trong căn phòng đều đồng loạt dồn về phía Ryoma, tất cả đều là lo lắng.

-Không. Sao anh hỏi thế?

-Tại bộ dạng nhóc cố gắng giữ bình tĩnh trên sân đấu lúc ấy rõ ràng lắm.

Ryoma cười, cậu hiểu rồi.

-Em giữ bình tĩnh để bản thân không đánh thêm vài cú nữa vào mặt Akutsu.

Sau vài giây im lặng, không khí lo lắng ngay lập tức nhộn nhịp lên bởi những tiếng cười sảng khoái không dứt.

-Đúng rồi nhỉ, Akutsu đã khịa chiều cao của Ochibi kia mà.


Trong đó chỉ có một người không cười nổi.

Rõ ràng, rõ ràng cô ta đang nói chuyện rất vui vẻ với chính tuyển.

Tại sao chỉ mới chưa đầy một phút mà sự chú ý đã dồn hết về phía Echizen Ryoma cơ chứ?


17/11/2021.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top