Chương 3
Editor: Tiểu Muội
Ở bất kỳ trường trung học nào, việc chuyển trường vào sơ tam rất ít, lý do chính là sơ tam là năm học mấu chốt, để học sinh ổn định thích ứng, phụ huynh gần như sẽ không cho con mình chuyển trường. Cho nên khi lớp hai nghe được ti học kỳ mới sẽ có một nữ sinh chuyển đến, cả lớp đều trở nên sôi trào, đương nhiên sôi trào là vì nguyên nhân khác, không biết bạn học bát quái nào tìm hiểu được, nữ sinh này là một nữ sinh từ nhỏ đến lớn báo cáo kiểm tra đều có xu hướng là Omega.
Ngày đầu tiên khai giảng, Chúc Tuân cũng gặp được nữ sinh trong lời đồn.
Nữ sinh có khuôn mặt trái xoan, rất trắng, cười rộ lên lộ ra một chiếc răng nanh. Khi Chúc Tuân lần đầu nhìn thấy trong đầu hiện lên những từ"Mắt ngọc mày ngài", "Kiều diễm ướt át". Quan trọng nhất chính là, trong lòng Chúc Tuân lại xuất hiện cảm giác tê dại, giống như bị một chiếc lông vũ nhỏ cào qua. Trên thực tế, nữ sinh này hoàn toàn không giống Lâm Lâu Tình.
Nữ sinh này tên Du Tư Tư, Chúc Tuân đôi khi phụ trách điểm danh lớp thể dục, mỗi lần phun ra cái tên này trong miệng, trong lòng đều khẽ run lên. Chúc Tuân phần nào hiểu được câu nói thường xuất hiện trong các bộ phim tình cảm lãng mạn, "Khi người kia thật sự xuất hiện, mọi giả định đều sẽ bị lật đổ."
Đáng tiếc, Chúc Tuân thích chạy nhảy trên sân bóng, Du Tư Tư lại thích yên tĩnh, hơn nữa thể chất yếu, lớp thể dục một tuần ba lần cũng chỉ tham gia một lần.
Thanh xuân sơ trung của Chúc Tuân xem như cách biệt với nữ sinh, cũng có mấy nữ Beta tỏ tình với cậu, nhưng không ai hợp với loại hình của Chúc Tuân, chỉ có thể lễ phép cự tuyệt, hiếm khi gặp được một người vừa ý như thế, Chúc Tuân cảm thấy mùa xuân của mình đang tới theo sơ tam.
Chúc Tuân không nghĩ tới chính là, mùa xuân của người anh em của cậu Trang Thiếu Du cũng tới.
Trước đây Chúc Tuân và Trang Thiếu Du cùng nhau chơi bóng, nhiều năm như hình với bóng làm hai người ở trên sân bóng có sự ăn ý không bình thường, vài lần không nhìn thấy Trang Thiếu Du, Chúc Tuân đã thấy nghi vấn đầy đầu.
Chúc Tuân không nghĩ tới chính là, mối tình đầu thời niên thiếu của cậu lại sớm bị chặt đứt trong tay Trang Thiếu Du.
Lại là một buổi chiều không nhìn thấy Trang Thiếu Du, Chúc Tuân chơi bóng được một nửa liền chạy lên trên lầu, cậu vén vạt áo lau mồ hôi, khó chịu đi đến lớp. Cậu đi đến ngoài cửa sổ thì ngừng lại, Trang Thiếu Du đang làm bài tập cùng Du Tư Tư, Trang Thiếu Du không biết nói gì đó, Du Tư Tư tựa hồ bị chọc cười, rất vui vẻ.
Ở góc độ của Chúc Tuân, chỉ nhìn thấy sườn mặt của Trang Thiếu Du. Lúc đó là buổi chiều, ánh sáng trong phòng học rất tốt, cả người Trang Thiếu Du đều được bao bọc trong ánh sáng ôn nhu mơ hồ, khi cúi đầu nói chuyện, hình dáng nhu hòa lại trong sáng.
Chúc Tuân nhất thời có chút ngơ ngẩn, thế nhưng yên lặng nhìn bọn họ vài giây, sau đó mới nhớ ra mà gõ cửa, cuối cùng khiến hai người đang nói đùa quay sang nhìn cậu. Sắc mặt Chúc Tuân có chút nóng lên, cậu không giỏi ứng đối tình huống như vậy, do dự nửa ngày mới mở miệng, "Cá Nướng, trận bóng rổ tiếp theo cậu có tới không, lớp ba và lớp một liên thủ, chúng ta không đối phó được."
Thật ra có thêm Trang Thiếu Du, lớp ba và lớp một liên thủ, lớp hai cũng không làm gì được. Chúc Tuân không biết Trang Thiếu Du có phát hiện lý do vụng về của mình hay không, bởi vậy mặt càng nóng hơn.
"A?" Trang Thiếu Du ngơ ngác nhìn Chúc Tuân đứng ở cửa, tựa hồ cũng không nghĩ tới đối phương sẽ cố ý tới tìm anh, do dự, "Anh Tuân, hôm nay em không được, có chút việc."
Trang Thiếu Du nói như vậy, Chúc Tuân tất nhiên chỉ có thể rời đi, Chúc Tuân cảm thấy rất khó chịu, Chúc Tuân có cảm giác phẫn nộ bị Trang Thiếu Du phản bội.
Chuyện Trang Thiếu Du thích Du Tư Tư cũng rất bình thường, dù sao Du Tư Tư tốt như vậy. Nhưng vì sao Trang Thiếu Du lại nhanh chân đến trước, vì sao Trang Thiếu Du lại nhanh hơn cậu một bước.
Quan trọng nhất là vì sao cậu và Trang Thiếu Du từ nhỏ lớn lên với nhau thân thiết như vậy, cậu lại không nhận được chút ý tứ "Em thích Du Tư Tư" của Trang Thiếu Du.
Chúc Tuân cảm thấy nén giận.
Sau hôm đó, số lần Chúc Tuân và Trang Thiếu Du cùng về nhà rõ ràng giảm bớt, hai người vẫn chào hỏi nói chuyện như bình thường, nhưng có điều gì đó khác biệt. Sự khác biệt này thay đổi một cách vô tri vô giác, cũng không làm bất kỳ ai nhìn ra vẻ không được tự nhiên, có lẽ ngay cả bản thân Trang Thiếu Du cũng không cảm nhận được.
Nhưng Trang Thiếu Du ở trong lòng Chúc Tuân trở nên có chút không giống, Chúc Tuân đem sự thay đổi này phán định là "Thấy sắc quên bạn", nếu là những người khác, Chúc Tuân nhất định sẽ cười chúc phúc, nhưng người Trang Thiếu Du và Chúc Tuân thích lại cùng một người, điều này làm Chúc Tuân không biết nên làm như thế nào.
Nhỏ thì thành tích thể lực, lớn thì nhân khí nhân duyên, Chúc Tuân đều tốt hơn Trang Thiếu Du, nhưng nói đến việc theo đuổi người khác, Chúc Tuân cho rằng Trang Thiếu Du quả thật có thiên phú trời sinh, ví dụ như Chúc Tuân vĩnh viễn không nghĩ ra vì sao ngắn ngủn hai tuần, Trang Thiếu Du có thể khiến Du Tư Tư đồng ý để anh mỗi ngày đưa mình về nhà, cũng không hiểu hành vi của hai người cậu đặt bữa sáng trên bàn cho tôi, tôi đặt trà sữa trên bàn cho cậu.
Những người trong lớp cũng không phải người mù, đã coi hai người kia trở thành một đôi. Khi tan học, Trang Thiếu Du thu dọn cặp sách chờ Du Tư Tư ở cửa sau, nam sinh trong lớp ồn ào đùa giỡn trêu ghẹo, có mấy nam sinh lớn mật còn gọi Du Tư Tư là "Chị dâu", khiến cô gái xấu hổ đến đỏ bừng mặt.
Chúc Tuân thấy ngứa răng, đành phải phát tiết sự chú ý vào việc học, sau khi tan học lại phát tiết tinh lực trên sân bóng, không chỉ giành được hạng nhất trong kỳ thi giữa kỳ, mà còn giành được chức vô địch cho lớp mình ở trận đấu bóng rổ cuối cùng, có thể nói thành công toàn diện.
Nội tâm Chúc Tuân ca thán, tình trường của mình thất bại nhưng những việc khác lại thành công rực rỡ.
"Được rồi anh Tuân." Khi phát bài thi, Trang Thiếu Du bài thi gần như đạt điểm tuyệt đối của Chúc Tuân, "Mượn bài thi của anh để xem những câu em làm sai."
"Ồ." Chúc Tuân chơi điện thoại thuận miệng đáp lời, cậu vô tình nhìn thoáng qua mà khiếp sợ, bài thi của Trang Thiếu Du nhiều dấu × hơn cả √. Thành tích của Trang Thiếu Du bình thường cũng nằm trong top 5 của lớp, một oạt dấu đỏ trên bài thi này thực sự làm Chúc Tuân khiếp sợ.
"Sao cậu lại như vậy?" Chúc Tuân nhíu mày.
Trang Thiếu Du thở dài, dường như cũng thấy bất đắc dĩ, sau đó lại cười tủm tỉm, "Lần này hình như không ký tên, tóm lại anh đừng nói cho mẹ em."
Chúc Tuân trợn trắng mắt trong lòng, tôi nói cho mẹ cậu làm gì? Tôi và mẹ cậu rất quen thuộc sao?
Trịnh Ứng Nhiên bàn trên ra vẻ vô cùng đau khổ, "Cá Nướng, cậu bị tình yêu hạ cổ rồi!"
Trang Thiếu Du cười cười, bày ra tư thế nghiêm túc đính chính, "Trịnh Ứng Nhiên, tôi cảm thấy trong giọng nói của cậu có chút hâm mộ."
Chúc Tuân bị ba chữ "Yêu đương" và câu trả lời của Trang Thiếu Du kích thích, cười nhạo một tiếng, im lặng không lên tiếng, thừa dịp đối phương đang làm bài tập khác mà rút bài thi của mình về.
Trang Thiếu Du đùa giỡn với Trịnh Ứng Nhiên xong, mới phát hiện bài thi của Chúc Tuân không thấy đâu, "Ơ? Bài thi đâu? Anh Tuân, bài thi của anh đâu? Sao em tìm không thấy." Bên cạnh truyền đến nghi vấn liên tiếp của Trang Thiếu Du. Chúc Tuân nằm trên bàn không để ý đến anh.
-----
Truyện đã đăng full trên TruyenHD
https://truyenhdt.com/truyen/abo-truc-ma-dang-ghet
---------
Giới truyện CAOH/ CỔ ĐẠI/ CƯỚI TRƯỚC YÊU SAU:
NGƯỜI VỢ XUNG HỈ CỦA HOÀNG TỬ TÀN TẬT
Tác giả: Khấu Khấu
Số chương: 32
Tình trạng: Đã hoàn
Văn án:
Nàng vốn tưởng rằng mình sẽ gả cho một kẻ tàn phế, mình gả qua đó chỉ việc lo chuyện củi gạo mắm muối là được.
Cho đến đêm động phòng ngày đó, hắn xé bỏ lớp ngụy trang.
-------------
HIỆN TẠI TRUYỆN ĐÃ BỊ ẨN TRÊN TRUYENHD, MỌI NGƯỜI HÃY IB TELEGRAM (Tieu_Muoi0831) để MUA COMBO VỚI GIÁ RẺ
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top