52.

- Dạ. Con ... nhớ rồi. Xin phép Chủ tịch, con với Taehyung về phòng.

Cậu ở bên ngoài, vừa thấy vợ trở ra liền chạy ù tới ôm anh. Hoseok nhận lại chỗ thuốc đã chia rồi cúi đầu cảm ơn bác quản gia, quay sang DoCheon lại có chút gượng gạo nhưng cũng nhanh nói lời cảm ơn gã rồi mau lên tầng. 

Hoseok dù biết ngày mai có nhiều việc để làm, nhưng vì một lần anh bắt gặp Taehyung lén vứt bỏ thuốc nên bây giờ phải tăng cường giám sát. Mặc kệ cậu tí ta tí tởn kể lung tung chuyện nhưng anh vẫn ngồi đó, đợi chồng uống xong cử thuốc mới an tâm làm việc khác. 

Mở lên chiếc laptop cũ, anh đọc lại đống tài liệu đã sao lưu từ công ty trước. Hy vọng có thể giúp được gì đó cho anh trong buổi nhận việc ngày mai. Thấy Hoseok quá chú tâm, Taehyung lại mò ra sau ghế xoay dang tay ôm cả người lẫn lưng ghế. 

- Vợ nhỏ của em đừng có căng thẳng nha. Sẽ mệt lắm, mệt lắm. Nghỉ tay ăn miếng bánh với em đi! 

Taehyung nhiệt tình quá khiến anh cũng chẳng nở từ chối mà ngồi lại bàn, cầm lên vài cái bích quy rồi nhấm chút cà phê người làm vừa pha. Đang ăn bánh ngon lành, cậu bỗng nhảy ra sau anh, đưa tay bóp nắn đôi vai nhỏ. 

- Vợ nhỏ thấy thoải mái không? Còn mỏi thì nhắc em mạnh tay hơn nha! Vợ của em chắc hôm nay lo nhiều việc quá, nên bây giờ mặt mũi tái nhợt hết trơn. Hay em xuống bếp cắt trái cây cho vợ nhỏ nhé? 

Nhìn người chồng khờ chăm sóc cho mình, Hoseok cảm động ôm gọn đôi gò má bánh bao của người nọ rồi kéo vào, chu môi đặt một nụ hôn trên trán. Đây là lần đầu tiên anh chủ động hôn Taehyung và cậu hiển nhiên liền cảm nhận được dòng điện chạy vèo qua trán mình. 

"Rõ ràng người đang gặp nguy hiểm là cậu ta, vậy mà chỉ chăm chăm lo cho mình. Nghĩ lại thì sống với một người chồng 7 tuổi như thế này, cũng ... đâu có tệ. Cậu ta còn tử tế hơn khối người ngoài kia. Vậy thì mình còn than thở cái gì! Bây giờ quan trọng là phải tỉnh táo chú ý gã DoCheon kia, để gã không có cơ hội ra tay nữa." 

- Taehyung à.

- D ... dạ? Em nghe nè.

- Cậu có quý cậu ba không? 

Biết anh sắp đề cập đến vấn đề gì, Taehyung lại ngồi ngay ngắn, vờ gật đầu.

- Hiếu thảo với người lớn ra rất tốt nhưng cậu ba không phải là người tốt. Và cậu phải hạn chế tiếp xúc với DoCheon, nhớ chứ? 

- Tại sao vậy ạ? 

- Có nhiều chuyện cậu chưa hiểu, nhưng trước mắt phải nghe lời tôi. Cậu không ngoan, tôi sẽ rất buồn và không thương cậu nữa. 

- EM NGOAN MÀ! HỨA LUÔN, EM SẼ NGOAN NÊN ANH ĐỪNG BUỒN NHA. 

Taehyung lại giả bộ nhảy cẫng lên, cố diễn đạt hết mức có thể nhưng Hoseok có bao giờ không tin cậu đâu. Chỉ có Phó Chủ tịch này không tin nổi vào bản thân mình, nên mới phải mượn chuyện mượn kịch để thổ lộ rước người ta về thôi! 

- Ngoan lắm. Có buồn miệng không? Tôi làm ít đồ ăn nhẹ, mình cùng ăn rồi đi vệ sinh, ngủ sớm nhé! Ngày mai cậu cũng phải đi làm đó. 

- Hi hi, dạ! 

Sáng hôm sau, Hoseok và Taehyung áo quần chỉn chu theo Chủ tịch đến công ty sớm. Vừa bước vào sảnh liền nhận được sự chú ý từ mọi người, ai nấy cúi gập người trước sự hiện diện của Chủ tịch, Phó Chủ tịch và ... một người lạ mặt đang sánh bước cùng cậu. Nhìn sơ thôi cũng thấy anh ta rất thân thiết với 2 cấp lãnh đạo họ Kim. 

Những ánh nhìn soi xét xuất hiện nhiều dần cho đến lúc Chủ tịch bước lên bục gỗ ở sảnh lớn, theo luật của tập đoàn giới thiệu "thành viên mới" trong Hội đồng Quản trị. Tuy nhiên, lần này có chút khác biệt khi Chủ tịch không thông qua biểu quyết mà tuyên bố thẳng ... 

- Vì vài lý do bất cập mà Phó Chủ tịch hiện chưa thể tái điều hành Flamenco như trước, vậy nên ghế Phó Chủ tịch sẽ do thư ký Jung, đồng thời là vợ của Phó Chủ tịch thay mặt đảm nhiệm. Hy v~

- Phản đối! 

Bảo an nhanh nhẹn nhảy tới kẻ vừa lên tiếng, túm tay chân định lôi đi nhưng Chủ tịch ra hiệu dừng lại, muốn nghe ý kiến của kẻ ngông cuồng nọ. 

- Để anh ta nói. 

- Thưa Chủ tịch, đây là ai! Chúng tôi chưa từng biết người này, không biết là tốt xấu như thế nào cũng chẳng có chút thông tin về khả năng làm việc của cậu ta mà lại trở thành thành viên của Hội đồng Quản trị như thế ... Tôi e rằng, chỉ trao đổi thôi đã đủ khó khăn rồi, huống chi là làm việc chung hay nghe theo chỉ thị của cậu ta. 

Hoseok chột dạ, anh căng thẳng níu chặt bắp tay chồng, đầu cúi thấp chẳng dám ngước lên. Chính Taehyung cũng nặng nề vì áp lực. Cậu không ngờ ba lại mạnh tay như thế, dùng quyền hành của Chủ tịch đưa Hoseok vào thẳng Hội đồng Quản trị mà không cần bất kì sự đồng ý nào. Trước sự thăng tiến của vợ và sự hậu thuẫn của ba, Taehyung vừa vui lại vừa lo sợ.

Trái với sự lo lắng của cả 2, ba Kim trước phản đối đó chỉ thong thả giải đáp.

- Anh ở phòng ban nào? Chức vụ là gì?

- Tôi là Christian Macho, trưởng phòng kiểm toán.

- Thế này nhé, anh Macho ... con "dâu" của ta, tức thư ký Jung có hơn 5 năm kinh nghiệm và gần đây nhất đã làm việc cho c0Co, một công ty phân phối thực phẩm vừa sát nhập vào tập đoàn chúng ta vài tháng trước. Thư ký Jung đỗ á khoa vào ngành Kỹ thuật Địa chất và tốt nghiệp với số điểm cao lọt top 10 của trường đại học lâu đời nhất thế giới, Bologna tại Ý. Ta đã thẩm định khả năng của cậu ta và sắp tới, đích thân ta sẽ "cầm tay chỉ việc" cho thư ký Jung ... Với sự chuẩn bị chu đáo như thế, ta nghĩ mọi người nên cho cậu ta thời gian thử và làm quen với việc mới. 

Lúc này họ mới gật gù vì những thành tích Hoseok đạt được thời còn ngồi ghế nhà trường. Tuy nhiên, với trưởng phòng Macho kia vẫn chưa đủ để tin tưởng.

- Thưa Chủ tịch, tôi biết để đạt được những con số đó là một quá trình nổ lực, nhưng không ai biết được ... sau chừng đó năm làm trái ngành và tiêu biểu ở đây là thực phẩm, khác xa hoàn toàn với ngành địa chất thì ... kiến thức của cậu ta có đi xuống không? Và ai sẽ giám sát cho những thứ cậu ta làm trong mấy hôm thử việc này? 

Hai vợ chồng nọ lại đánh mắt sang ba Kim, hồi hộp chờ đợi Chủ tịch giải đáp cho nhân viên. 

- Theo lời ta vừa nói, thì đích thân ta sẽ hướng dẫn thư ký Jung làm việc. Vậy nên, người giám sát cho mọi việc cậu ấy làm cũng vẫn là ta thì hiển nhiên, chuyện thất thoát hay khiến tập đoàn đi xuống là không thể! Còn về phần kiến thức mà anh lo ngại rằng con "dâu" ta sẽ bị mai một với vài năm hoạt động trái ngành thì ... không phải lo. Kim gia ta trước giờ không bao nuôi kẻ vô dụng, dâu hay rễ ắt phải ngang tài ngang sức hoặc chí ít chỉ kém người của Kim gia một chút. Hơn nữa, ta tin vào khả năng nhìn người của Phó Chủ tịch.

- Vâng. Nghe ngài Chủ tịch khẳng định như thế thì chúng tôi yên tâm rồi. Hoan nghênh phu nhân Phó Chủ tịch gia nhập đại gia đình Flamenco. 

Lần đầu tiên trong đời, Hoseok được cả trăm người cúi chào. Anh liền bị choáng ngợp, người lâng lâng như trên mây, không ngờ qua vài lời nói uy lực của ba Kim mà bản thân anh trong tíc tắc lại có uy thế như vậy. Hoseok và Taehyung rất biết ơn ông đã nâng đỡ, nhưng cảm giác tội lỗi sau đó liền kéo đến khiến mi mắt cả 2 run lên. Nhất là Taehyung, đứa con út từng buông lời trù rủa ba mình gặp quả báo.

- Mọi người im lặng, vẫn còn một nhân viên mới để giới thiệu. Đây là nhân viên duy nhất được "mời" quay lại tập đoàn sau hơn 20 năm nghỉ việc chỉ bằng sự đề cử từ vợ ta. Ngoài ra, không cần bất kỳ sự chấp thuận nào từ Chủ tịch hay Hội đồng Quản trị ...

Nghe đến sự ưu ái của Chủ tịch phu nhân đối với người này, tất cả nhân viên tò mò đồng loạt im lặng để chờ được biết về danh tính người đó. Cả Taehyung và Hoseok cũng không ngoại lệ, 2 người dựa theo hướng nhìn của Chủ tịch mà quét mắt xuống biển người, tìm kiếm. 

- Chào mừng về nhà cũ, Cố vấn Tài chính Kim DoCheon.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top