27.

- Tao sẽ cố gắng.

Vội vàng đến rồi lại gấp gáp rời đi. Bạn thân muốn mời Taehyung một tách cà phê cũng không kịp. Tất cả giấy tờ tiếp tục được chuyển qua cho Park Jimin quản công ty thay cậu ấm. Dù là tự nguyện giúp bạn, nhưng đôi lúc vì công việc quá nhiều mà doanh nhân họ Park nọ mới nổi nóng, gọi bừa về mắng bạn vài ... chục câu. Taehyung hiểu nỗi khổ của Jimin, vậy nên có bị mắng oan chửi ức cũng xem như chuyện vặt, vì rõ ràng cậu nhờ vả người ta mà.

Từ sau chuyện công ty bị bán cho một thương gia khác, Hoseok theo phép phải chịu bị đuổi vì luật cũ của GGreek. Cậu em Jimin sợ "mất dấu" người anh thân thiết, liền gấp rút lên sở tư pháp đút thêm tiền để giấy tờ nhanh chóng được hợp pháp dưới danh họ Park. Jimin khổ sở chạy tứ phía lo giấy phép chỉ để có đủ thẩm quyền tham gia vào buổi họp của Hội đồng quản trị. Mục đích duy nhất là ... sửa luật, giữ lại toàn bộ nhân viên cũ sau khi sa thải Giám đốc.

- Cảm ơn Trưởng phòng Nhân sự Park đã nói tốt giúp anh vài câu. Cứ nghĩ đợt này anh lông bông tìm chỗ làm mới rồi, nào ngờ luật công ty lại được sửa kịp lúc. Còn nhờ em đề cao anh với cấp trên nên anh mới được giữ lại. May mắn thật!

"Anh làm sao biết được tôi đây phải đút vào gần cả cây vàng mới có giấy tờ trong vỏn vẹn 7 ngày chứ! Hầy, còn phải vắt giò lên cổ mà tẹt tới đủ mọi nơi cơ ..."

- Ì hì hì, DẠ! ĐÚNG LÀ MAY MẮN GHÊ. Trời ơi, anh biết đó, vừa nhận được tin "ĐỔI LUẬT" là em đi năn nỉ Hội đồng quản trị khô cổ luôn!

- Ừ, Jiminie của anh giỏi thật. Cuối tuần này em có hẹn không? Anh mời em đến nhà dùng cơm nhé! Mẹ anh nấu ăn ngon lắm.

Jimin nghe được mời cơm nhà thì thích lắm, vì lâu rồi cậu cũng chẳng có dịp ăn cơm gia đình. Đột nhiên, cậu Park mặt mũi bí xị vì nhớ ra sắp tới có cuộc hẹn gặp các đối tác, và còn một buổi họp quan trọng với các phòng ban quản lý. Jimin mặt méo xẹo cười hề hề lắc đầu, tiếp tục từ chối Hoseok. Đây có lẽ là lần thứ 3 hay 4 gì đó và trông anh khá buồn ... Nhưng anh đâu biết, Park Jimin nhỏ bé kia thật sự bận đến điên cuồng.

- Vậy hẹn em dịp khác nhé! Giúp anh quá trời nhưng mãi không mời em nổi một bữa cơm. Thật ngại quá.

Jimin cũng ngượng ngùng, không nghĩ ra được lý do nào hợp lý hơn ngoài việc "có quá nhiều ứng viên nộp hồ sơ vào công ty". Dù cậu đang đứng tên công ty, nhưng đã lỡ nói với Hoseok rằng mình là Trưởng phòng nhân sự. Cậu không muốn nói dối anh, chỉ vì đứa bạn thân nơi phương xa biết tính ý người thương rất ngại kết thân với các dạng tài phiệt, giàu có ... vậy nên Jimin đành giấu nhẹm thân phận. Ấy vậy mà Hoseok vẫn cứ ngại dù đã quen biết Jimin gần 2 năm. Và kết quả là cứ bị tên giám đốc Giacomo bắt nạt suốt từ tuần này qua tháng nọ, mà chẳng dám hó hé một tiếng.

- Ô, có sao đâu! Nếu vậy thì ngày mai cho em cốc trà đào nóng cũng được. Nhưng ... có gì đâu mà ngại, anh với em thân quá rồi!

- Nhờ em mãi cũng đâu được. Lỡ anh mất việc, văng khỏi tập đoàn thì cũng nên tự lực cánh sinh mà ... À, xe tới rồi, anh về đây. Cảm ơn Jiminie nhé!

Nghe Hoseok nói mà phát sầu, Jimin chép miệng cười như mếu.

"Ôi xời, tôi có lỡ để anh văng khỏi tập đoàn thì cũng có tên điên nắm đầu, bắt tôi tìm anh về thôi mà! ... Ơ chết, không được phàn nàn. Vì hạnh phúc của bạn thân, KHÔNG ĐƯỢC THAN THỞ!!! ... Cố lên Giám đốc Park ơi!"

- Ơ, hôm nay anh đi Uber à?

- Ừ, cả tuần này rồi. Xe anh chết máy tuần trước, nhờ hãng kéo về sửa nhưng hình như vướng giấy tờ gì đó anh không rõ, và họ "giam" xe anh. Nên đến giờ vẫn chưa có xe.

- À, là con xe KIA phải không? Ồ ồ, vậy anh về cẩn thận nhé!

Vẫy tay tạm biệt anh trai đồng nghiệp. Jimin căng miệng ra cười, nhìn theo chiếc xe cho đến khi nó đi thật xa rồi nhìn quanh vài giây. Nghĩ chẳng còn ai quen biết mình thì lôi điện thoại ra, gọi đi một cuộc quốc tế ...

- A-lô! Taehyung, mày gọi qua bên KIA hối bọn nó bảo hành chiếc xe của Hoseok đi. Anh ấy đi Uber cả tuần rồi.

- Gì! Xe hư à? Bảo hành chưa xong thì thôi, mua bừa cho anh ấ~

- IM MỒM! MÀY LẠI LÊN CƠN ĐIÊN GÌ ĐẤY! Tự dưng bưng đến một chiếc xe mới toanh cho người ta?? Muốn Hoseok nghi ngờ tao khi hôm nay vừa bảo "xe hư", hôm sau lại có ngay xe mới à?!!

Taehyung bên đây vừa bàn luận về chiến lược kinh doanh với các cổ đông ... vừa nghe điện thoại. Cậu ấm nhíu mày vì thông tin nhận được bị phân tán trong lúc tiếp nhận cùng lúc lời nói từ 2 phía khác nhau. Vì vậy mà Taehyung mới gấp gáp trả lời đại một câu.

- Thì tìm bất kì lý do nào đó như đi ăn uống rồi bốc thăm trúng thưởng xe, hoặc ưu đãi người thứ 1000 mua đồ của cửa hàng chẳng hạn.

- Mày định làm tao tức chết à! Hoseok ít đi ăn bên ngoài thì lấy gì mà "bốc thăm" với "ưu đãi"!?? ... Mày bận gì thì giải quyết cho xong đi rồi gọi qua KIA. Đừng vớ vẩn nữa! Không muốn người ta biết mình là ai mà toàn làm mấy chuyện động trời thôi! CÚP!!

Hai ngày sau lại thấy Hoseok vui vẻ lái chiếc KIA Rio của anh ấy đến công ty. Anh còn chia sẻ với mọi người trong phòng ban rằng bản thân may mắn thế nào, khi mới bị hãng xe khó dễ đó mà xe đã sửa xong.

- Họ còn thay cả mâm xe và sơn mới lại cho tôi nữa. Mọi người có thấy lạ không?

- Sao lại thế được? Con Rio 2018 nhà cậu cũ rích rồi mà! Bảo hiểm hết hạn, thời gian bảo hành cũng hết. Vậy mà được bấy nhiêu đó dịch vụ?

- À, họ nói tôi là khách thứ 1000 trong năm đến bảo dưỡng xe. Vậy nên mới cần thời gian làm hồ sơ gửi lên xác nhận với hãng.

Đồng nghiệp của Hoseok bán tín bán nghi. Nói qua lại mãi mới có một người lên tiếng thắc mắc về "ưu đãi có một không hai" kia.

- Chị có bạn làm trong KIA, mà có nghe nó nhắc về chương trình này đâu t~

- À HẾT GIỜ LÀM VIỆC RỒI ĐẤY CÁC ANH CHỊ!! TAN LÀM ĐI Ạ! VỀ TRỄ LÀ KẸT XE NHÉ!

Không nói cũng biết người vừa nhanh mồm lẹ miệng "giải tán" đám đông vừa rồi là Park Jimin. Cậu sợ những con người nhiều chuyện này sẽ đào sâu hơn vào vụ chiếc xe, nên cứ thế kết thúc, dẹp loạn trước rồi gửi thư kỷ luật sau. Mong rằng họ sẽ sợ mà hạn chế bớt thói tán dóc.

Trưởng phòng Park lần nữa ở công ty tới tối muộn lo cho xong việc trên Hội đồng, thật sự không biết có thể giấu đến bao giờ. Khoác lên chiếc áo manteau đắt tiền, cậu bây giờ mới có thể rời công ty theo đúng nghĩa đen. Rảo bước trên phố, Jimin đảo mắt chung quanh tìm những hàng quán còn mở cửa. Mãi mấy chục phút sau mới chọn được một nhà hàng kín đáo mà rẽ vào, gọi món lót bụng.

Ngồi trên ghế, Jimin lại lấy ra điện thoại, ấn tắt toàn bộ thông báo từ các phòng ban. Giờ nào phút nào cũng "ting ting" thật sự khiến cậu phát điên! Trong lúc đợi món, Jimin bắt đầu nghĩ tới biện pháp giải quyết đám nhân viên lắm chuyện, thì sực nhớ tới "ưu đãi vô lý" mà họ liên tục nhắc đến. Gầm gừ chiếc tên quen thuộc trong cổ họng, cậu nhấn gọi qua số điện thoại mà cả đời không thể quên nổi. Nhấp chút cà phê đắng, cậu bặm môi lâm râm soạn văn trong đầu, đợi cho bên nọ nhấc máy ...

- A-l~

- ĐÃ BẢO LÀ SỬA XE BÌNH THƯỜNG! ƯU ĐÃI CÁI QUẦN GÌ MÀ CÓ CẢ THAY 4 MÂM LẪN SƠN MỚI CẢ XE? PHÁ SẢN À!? LÀM TỪ THIỆN HẢ! HỘI BẢO TRỢ NGƯỜI NGHÈO??

- Mày bình~

- Ừ, CHO CÁI BÌNH VÔ ĐẦU MÀY NHƯ GIACOMO ĐẤY! SÁNG GIỜ TAO ĐIÊU ĐỨNG MẤY QUẬN RỒI BIẾT CHƯA!! NHỜ CÔNG LAO, ƠN ĐỨC CỦA MÀY HẾT ĐÓ ... Thỏa lòng chưa? Hạnh phúc chưa? Hoan hỉ chưa? Đỉnh của chóp chưa? ... QUÝ KHÁCH CÓ HÀI LÒNG VỀ DỊCH VỤ GIẢI QUYẾT RẮC RỐI CỦA CHÚNG TÔI KHÔNG Ạ?!!

Taehyung nhắc bạn bình tĩnh rồi từ tốn giải thích nhưng nghe chưa tròn câu, Jimin lại tiếp tục gắt lên.

- Thiết nghĩ mày chỉ nên đi thuyết phục đối tác, cổ đông thôi nhé! Để mày kiêm luôn chiến dịch kinh doanh, marketing, khuyến mãi các thứ chắc tao nghi bác Kim bán con mẹ nó chuỗi tập đoàn của bác luôn!!

- Này, tao chỉ thoải mái với mỗi Hoseok thôi. Không phải ai cũng vậy đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top