Chap 15 : Thứ 6 ngày 13


Vứt đánh "bịch" cái balo xuống giường, thay cái quần ngố và áo cộc tay mát mẻ, rồi ngồi vào bàn máy tính... Thói quen hàng ngày của hắn...

Làm vài trận CS online... Bực mình vì gặp hack... Hắn chửi thề vài câu cho có phong trào rồi quit game...

Lướt vài vòng qua Facebook, đang định tắt máy thì vài tin nhắn gửi đến :

[1]

Tin nhắn gửi đến : - Ai đấy ??

- Xin chào, mình là Thành ! - Hắn gõ lại.

Tin nhắn gửi đến : - Quen không??

-.....

Tin nhắn gửi đến : - Sao bạn lại có trong ''lít'' của mình nhỉ??

...-_-

[2]

Tin nhắn gửi đến : - Anh gì ơi??

- Gì vậy bạn ?? - Hắn thắc mắc gõ lại.

Tin nhắn gửi đến : - Mình có quen không??

- Rất vui được quen bạn...

Tin nhắn gửi đến : - Em có người yêu rồi!!

- Ừ... (Thì kệ mẹ mày chứ, liên quan vc -_-)

[3]

Tin nhắn gửi đến : - Sao bạn lại ''lai'' sờ tát tút của mình..

- ....

- ???

- (Lặng lẽ ấn nút Unfriend)

...

Hắn bực mình vì gặp lũ dở hơi...

Ấn nhanh vào màn hình, chọn thanh Start để đặt máy tính vào chế độ "ngủ" cũng như hắn đang định làm với bản thân...

Hắn nằm vật ra giường mệt mỏi, định đánh 1 giấc thì nhớ ra có chuyện...

Nhấc điện thoại lên bấm số điện thoại của mẹ, hồi chuông ngân dài cho tới khi đầu dây bên kia có tiếng phụ nữ trả lời...

Vô tâm đến mức chẳng bao giờ hỏi thăm sức khỏe của mẹ cũng như tình hình ở dưới đó, hắn vào thẳng luôn chủ đề chính :

- Mẹ, con hết tiền ăn rồi, chiều mẹ gửi lên cho con, với cả làm cho con một hộp cơm mẹ nấu nữa nhé, gửi xe khách thằng bạn con đi...

12 giờ trưa...

Hắn đang đói....

Hắn đang mệt, rất là mệt....

...

Còn vài phút, chắc chỉ vài phút nữa là hắn bắt đầu đi vào giấc ngủ sâu....

Vài phút nữa là hắn đã được thỏa mãn đôi mắt và cái thân thể mệt rã rời...

Vậy mà hắn bị đánh thức bởi tiếng đập cửa uỳnh uỳnh...

Làu bàu dậy ra mở cửa, 1 thằng quần đùi áo cộc, tóc cắt kiểu "Udercut" sành điệu vàng khè, nhìn hắn ngáp ngắn ngáp dài bằng ánh mắt "hớn hở, trìu mến" làm hắn bất chợt rùng mình che đi cái mông vì nghĩ đến mấy thằng "gay". Nó cười hì hì nói :

- Tao ngồi máy có tí việc !

- Máy nhà mày đâu ? - Hỏi vậy nhưng hắn vẫn lùi ra cho nó vào.

- Cháy cụ nó main rồi !

- Ờ, vào phòng tao mà ngồi, laptop đang sạc pin đừng động vào, tao đi ngủ đây !

- Ờ... Nhà mày có chè hay cafe không ? Pha tao cốc..!!

- Đm, sang mượn máy lại còn đòi nước ?? Nói câu nữa bố đuổi cổ..!!

Chẳng quan tâm đến nó nữa, hắn nhảy ngay lên tổ ấm yêu thương đó... Đánh 1 giấc ngon lành...

....

Giấc ngủ khá sâu, hắn dậy khi nghe tiếng người gọi ngoài cổng...

3h30 chiều, hắn nhận được số tiền mẹ hắn gửi cho trong một cái phong bì, cùng hộp cơm bọc kĩ...

Có thể mẹ hắn không tính toán quãng đường từ Hà Nội lên đây khá xa nên nấu hơi sớm, hoặc thằng bạn ngu ngốc vô tích sự để hộp cơm bị ánh nắng chiếu vào nên có mùi hơi thiu...

Món sườn rán hắn thích cùng đỗ côve xào, thịt ba chỉ áp chảo cháy cạnh là những món hắn luôn tâm đắc nhất cũng ko còn hấp dẫn...

Hắn vẫn cố ăn hết, mặc dù nhai những món đó như nhai rơm.

Khô khốc, nghèn nghẹn...

Chùi vội hạt cơm đang dính trên mép, hắn gọi điện cảm ơn mẹ, nhân tiện khen về cái hộp cơm...

Ngon sao nổi, cơm thiu rồi mà...

Hắn thấy ngon vì hắn nhớ mẹ đó thôi...

*****

4h kém chiều...

Cố nuốt xong hộp cơm thiu...

Hắn cứ nằm sõng soài, hết lăn bên này rồi lại lộn bên kia, thở hắt ra vì buồn chán...

Hắn cũng đang thử thách cái giới hạn chịu đựng nỗi buồn của mình, gì chứ cái thằng thanh niên tuổi 16 mà lại ngồi yên một chỗ cỡ vài ba tiếng mà không làm gì, thì hắn có thể cho là mình có tài kiên nhẫn. Tự đắc ý với bản thân...

Có khi về già còn đem khoe với con cháu không biết chừng...

Cái điện thoại di động rung lên bần bật...

Bệnh hay giật mình của hắn đồng tình ủng hộ việc đấy nên toàn thân hắn cũng lắc lư, rùng mình theo cứ như là bệnh nhân tâm thần uống nhầm thuốc lắc ý. Hắn bực tức cầm lên chẳng thèm nhìn tên người gọi. Đưa lên tai : "Alo" một tiếng khô khan với âm điệu đầy cay đắng và đành hanh.

Đầu dây bên kia có giọng con trai trầm trầm quen thuộc, cái giọng nói mà cả năm gần đây hắn không nghe thấy rồi...

- Về quê đi cậu ! Xin nghỉ vài ba hôm !!

Hắn hỏi lại, giọng trùng xuống :

- Có việc gì ? Sáng nay thằng Chính với Đạo "cõm" vừa xuống đây ??

- Kệ bọn nó, nhớ cái thằng tên là Cường "Hùng" không ??

Nhà nó có con dê què, kêu mấy anh em mình thịt...

- Tớ không ăn đâu !

- Nhà nó có cái trang trại trên núi đá, lên đấy ở thịt dê thịt gà ăn, nhậu nhẹt mấy ngày cho vui...

B69 nói tiếp.

- Ok , tớ bắt xe về..!

Đầu dây bên kia không nói gì nữa, hắn định tắt điện thoại thì nghe thấy cái điệu cười thô bỉ khoái trá và cái giọng nói đầy châm biếm của thằng nào đó ngồi ở gần B69...

- Ha ha ha, biết ngay mà, nó chỉ máu đi chơi thôi...

Hắn nhận ra giọng nói đó của ai, tưởng tưởng tới khuôn mặt đang cười đểu tới híp cả mắt lại của nhân vật đó, hắn hét vào điện thoại :

- Mả cha mày, Đạo "cõm"...

B69 cười khì khì nói nốt một câu :

- Thế nhé cậu, về đi ...

Rồi ấn nút tắt điện thoại...

Hắn nằm dài, lơ đãng nhìn trần nhà độ vài phút, mắt hắn mở thao láo, ở đó có 2 con tắc kè đang gạ tình nhau...

Cười mỉm khi nghĩ tới chuyến đi phượt khá thú vị hắn sắp có, rồi bật thẳng người dậy theo kiểu "Cương Thi" sống lại trong quan tài, lầm lũi dốc hết sách vở ra giường, gấp vài bộ quần áo cho vào...

- Tò, dậy...Tao có việc phải đi rồi !!

Hắn nhìn thằng đang ngồi trước bàn máy tính, đá vào mông nó rồi nói bằng giọng bực dọc. Nhìn mặt thằng oắt này là biết chơi game cả đêm không ngủ, nằm soài ra bàn máy ngủ gật...

- Mày đi đâu ?? - Nó dụi dụi mắt hỏi.

- Về quê mấy hôm, mày về đi !

- Ờ... Đợi tao quit acc đã !

Hắn nhìn qua thì thấy nó chơi Mu... Trò này hắn biết, cũng 1 thời dữ dội làm hắn mất ăn mất ngủ vì nó.

Con Dark Knight (DK) reset 70 lần nhìn ngứa mắt "train" ở Arena bị đồ sát về thành lúc nào không biết...Trung "tò" nhìn thấy thì lầm bầm chửi bực dọc mấy câu mà hắn nghe không rõ...

Hắn nói to :

- Nhanh mẹ lên... Muộn rồi... Mày lấy xe đèo tao ra bến xe phát..!

.......

Con Dream Thái phóng với tốc độ muốn lên bàn thờ phi ra bến xe...

Thằng "tò" ngồi lái...

Đằng trước có 2 "chị" đi Attila tầm 25 tuổi, Trung "tò" vỉa xe làm 2 chị ấy hốt hoảng tấp vội vào lề. Trung phá lên cười khoái trá tới híp cả mắt lại, rướn người rồ ga phóng vèo đi... Vệt khói đen để lại khét lẹt...

Hắn lẩm bẩm :

- Không thay dầu xe đi ! Đi như phá !

Tiếng chửi đằng sau vọng lại :

- Đm 2 thằng trẻ trâu đi kiểu gì đấy ?

Bực mình vì bị chửi oan, hắn cốc đầu nó chửi :

- Đi cẩn thận hộ tao cái. 1 xe 2 mạng đấy !!

Hắn về quê...

Hôm nay là "thứ bảy" - Hắn biết là thế nhưng vẫn cứ nghi ngờ bản thân... Hắn nghĩ hôm nay hẳn phải là "THỨ SÁU NGÀY 13" vì :

HẮN ĐÃ GẶP "LONG CÔNG TỬ" TRÊN XE... :|

Đã đen rồi còn nhiều lông lá, xe gần chật kín người, còn mỗi chỗ ở cạnh Long không có ai...

Long "công tử" nhận ra hắn quen quen, lấy tay vẫy, 1 tay chỉ chỉ vào cái ghế ở cạnh...

Hắn miễn cưỡng đi vào, nghĩ đến hàm răng của Long và nhát cắn chết cây chuối hột...

Hắn bất giác rùng mình run lẩy bẩy, đầu gối tưởng chừng như quỵ ngã xuống sàn xe vì sợ hãi...

Ngồi xuống ghế ngay sát Long, hắn khép nép cúi đầu chào, mồm nói nhỏ, người co lại như chết rét...

- Em chào anh Long !!

Long "công tử" quay sang hắn nhe hàm răng nửa đen nửa vàng, 2 cái nanh nhọn hoắt ra cười khà khà nói :

- Chú vừa chuyển trường vào đúng không ?? Về quê hả ?

Một thứ mùi kinh khủng sộc ra, cái mùi vừa khai vừa thối cứ như là phát ra từ cổ họng của một con cá sấu hoa cà khiến mũi hắn nhăn lại , nước bọt tứa ra đầy cổ...

Hắn với tay lấy đại một cái túi nilon trước mặt rồi tống luôn đống nước dãi to tướng vào đấy, vo tròn lại... Ném xuống gầm xe. Quay sang run như cầy sấy nói lảng :

- Dạ vâng anh Long, em say xe quá..!

Long công tử lắc lắc vỗ vỗ vai hắn ra vẻ thông cảm...

Hắn giật mình thon thót, những cái vỗ vai của Long khiến hắn liên tưởng tới một con cáo đang vuốt ve khen ngợi con gà quay béo ngậy, trước khi cắn phập cái hàm răng khủng khiếp vào...

Gáy hắn hơi lành lạnh, hắn thò một tay ra đằng sau che lấy "chỗ hiểm" đó...

Quay sang Long hắn thắc mắc vài câu trống lảng để khỏi phải nghĩ đến cảnh khủng khiếp đó :

- Sao người ta lại gọi anh là Long "Công Tử" ??

- Biết đéo đâu được, nhà tao ba đời làm nông, đến bây giờ tao vẫn chổng mông cầy ruộng... Công tử cái con mẹ gì...

- Dạ vâng ! Anh về cách đây xa không ?

- Tao về khoảng chục cây, ngã 3 cây xăng Tam Dương, gần đến rồi...

- Dạ, anh Long..!

Hắn không hỏi gì nữa, nhanh tay rút ra cái khẩu trang đeo lên mặt để giảm bớt cái mùi như là bể phốt đó. Lòng thầm mong anh Long chú ý vệ sinh răng miệng hơn....

Hắn nhắm mắt lại, dở khóc dở cười khi "được" cái "diễm phúc" ngồi cùng anh Long...

Đoạn đường chục cây số tới cây xăng Tam Dương mà xa vãi cả đái...

Cứ như cả ngàn "ki-lô-mét" không bằng ý...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: