hoài niệm

Buồn khi mọi thứ đã qua chỉ còn là kỉ niệm.

Ngoảnh nhìn lại, thời gian đã thấm thoắt trôi đi,

Không chờ đợi,…

Đã không khóc như khi xưa khờ dại,

Nhưng nỗi đau vẫn rất thật làm ta thêm xuyến xao.

Vẫn biết những gì đã qua không một ai níu kéo.

Bởi có gì ngoài nỗi nhớ vu vơ…

Tuổi học trò vẫn thích mộng mơ,

Đâu thể trách ta, người, hay bất kì ai khác.

Và ngã rẽ hôm nay không do ai đi lạc.

Không vì ai, vì bất cứ điều gì.

Xót xa cũng có lúc qua đi,

Chỉ là chút vấn vương còn xót.

Vài cảm giác của tình yêu quá ngọt,

Thật nặng nề nếu phải cố quên đi.

Vẫn biết rằng những thứ đã qua nên để nó ra đi mãi mãi,

Tự dặn lòng phải kìm nén trước nỗi đau.

Trong cuộc sống vạn vật vẫn vô thường.

Cố tồn tại để đến khi chết đi rồi chỉ còn lại cái tên nhạt nhòa cới bao cái tên khác.

Cuộc sống có chăng chỉ là một chữ tình để người ta níu giữ thì mấy ai được trọn vẹn?

Xót xa, khóc thương, tiếc nuối…

Con người ta sống để dằn vặt và tự khổ đau.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #hlnn