Chương 2 Một Buổi Chiều An Yên


1. Mỗi Khoảnh Khắc Đều Thật Quý Giá

Miyuki không bao giờ nghĩ rằng những ngày bình yên như thế này lại có thể mang lại cảm giác ấm áp đến vậy. Cô và Rengoku cùng nhau ngồi trên thảm cỏ ngoài vườn nhà cô, dưới bóng cây, im lặng tận hưởng những khoảnh khắc hiếm hoi của cuộc sống, nơi không có trận chiến, không có sự căng thẳng từ công việc hay nhiệm vụ.

"Ngày hôm nay thật tuyệt vời," Miyuki nói, giọng nhẹ nhàng như hơi gió thoảng qua. Cô nhìn lên bầu trời, nơi ánh nắng đang dần lặn xuống, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp.

Rengoku ngồi bên cạnh, đôi mắt anh cũng nhìn lên bầu trời, nhưng anh không nói gì. Chỉ có nụ cười nhẹ trên môi, và sự ấm áp trong mắt anh như đang chia sẻ những suy nghĩ mà anh không thể nói thành lời.

"Thật vui khi có thể ngồi cùng nàng như thế này," Rengoku nói, giọng anh trầm ấm, mang theo sự dịu dàng hiếm thấy. "Đôi khi, ta chỉ ước có thể dành nhiều thời gian hơn cho những điều giản đơn như thế này."

Miyuki nhìn anh, một cảm giác ấm áp dâng trào trong lòng. Cô biết Rengoku là một người luôn bận rộn, với những trận chiến không bao giờ kết thúc, với trách nhiệm nặng nề đè lên vai. Nhưng hôm nay, anh lại ở đây, bên cạnh cô, trong một khoảnh khắc không hề vội vã.

2. Tình Cảm Không Cần Nói Thành Lời

Trong không gian im lặng, Rengoku bất ngờ cười một cách ngọt ngào. "Miyuki-dono, nàng biết không? Ta luôn cảm thấy rất bình yên mỗi khi ở bên nàng."

Miyuki bất ngờ quay lại nhìn anh, tim cô như chợt loạn nhịp. Câu nói ấy không có gì đặc biệt, nhưng lại khiến trái tim cô ấm áp lạ thường.

"Anh luôn có cách khiến tôi cảm thấy mình thật may mắn," cô mỉm cười, nhẹ nhàng đáp lại. Cô quay đi, nhưng ánh mắt vẫn hướng về phía anh, đôi tay không biết làm sao khi vẫn muốn nắm lấy những giây phút ngọt ngào ấy.

Rengoku nhìn cô một lúc lâu, đôi mắt sáng ngời của anh phản chiếu ánh hoàng hôn. "Ta không biết khi nào thì mình sẽ tìm được nhiều khoảnh khắc như thế này," anh nói, giọng anh nhẹ nhàng, đầy sự trân trọng.

Miyuki im lặng một lúc rồi nhẹ nhàng trả lời: "Chúng ta sẽ có thêm nhiều khoảnh khắc như thế này, phải không? Chỉ cần anh luôn ở bên cạnh tôi."

Rengoku không nói gì, chỉ mỉm cười. Anh không cần phải nói gì thêm, vì tình cảm giữa họ đã được bộc lộ qua những khoảnh khắc yên bình này. Dù không nói ra, nhưng tình yêu, sự quan tâm và sự trân trọng đã được trao cho nhau.

3. Tình Yêu Thầm Lặng

Miyuki cảm nhận rõ ràng từng phút giây bên cạnh Rengoku. Cô cảm thấy mình như được che chở, không chỉ bởi sức mạnh của anh mà còn bởi sự dịu dàng, sự quan tâm không thể diễn tả thành lời.

Khi mặt trời lặn, ánh sáng cuối ngày làm đôi mắt của Rengoku trở nên lung linh như ngọn lửa. Miyuki cảm thấy mình bị cuốn hút vào sự ấm áp đó, vào sự chân thành mà anh luôn mang theo.

"Rengoku-kun, anh có biết không?" Miyuki hỏi nhẹ nhàng, tay khẽ nắm lấy tay anh. "Dù không nói ra, nhưng mỗi ngày bên anh là một ngày tuyệt vời nhất."

Rengoku ngạc nhiên nhìn cô, đôi mắt anh dịu dàng. "Ta cũng cảm thấy vậy, Miyuki-dono."

Và ngay lúc đó, cả hai chỉ im lặng nhìn vào nhau, trong lòng đều cảm nhận được những điều chưa nói thành lời. Chắc hẳn, họ không cần phải nói ra để hiểu nhau. Mọi thứ đều có thể được bày tỏ qua những khoảnh khắc như thế này—những khoảnh khắc mà cả hai đều muốn giữ mãi trong tim.

Kết thúc chương 2

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #kny