TẬP 9
TẬP 9
Hắn cũng chú ý đến người con trai đó. Hắn hiếu kì đến độ không cưỡng lại đã nhếch miệng cười mà chính hắn cũng không nhận ra. Cậu con trai đó cũng nhận ra hắn đang nhìn mình nên lườm hắn rồi đọc tiếp. Cô mỉm cười hỏi hắn:" Vậy em tìm chỗ ngồi đi rồi chúng ta học tiếp. Phần giới thiệu hãy để giờ ra chơi"
Hắn nhìn xung quanh rồi đi đến chỗ mà mình chú ý đến. Đó là ngồi cạnh cậu con trai đó luôn.
Hắn nhìn rồi ngửi ngửi, mắt hắn dần trở nên sắc bén hơn. Hắn ngỏ lời làm quen:' Chào, tôi là Enru. Hân hạnh làm quen"
Người ấy cũng đáp lại:" Chào cậu, tôi là Thiên Nhật"
Thiên Nhật, đó là em trai của cậu hiện đang học ở trường đại học này.
Hắn hường người về phía nhóc, nói nhỏ vào tai:" Cậu có mùi máu rất thơm. Cậu... là ' hoa hồng' của tôi"
NHóc nghe xong nhíu mày. Cậu ta bị gì ấy nhỉ? Nhóc quyết định làm ngơ hắn ngồi học tiếp.
Khi ra về, nhóc cứ khó chịu về những lời hắn nói. Đi đến nhà trọ, thấy cửa mở. Nhóc hớt hãi chạy vào, thấy có hai đôi giày trước cửa. Có một người đang ở trong bếp. Nhóc chạy lại ôm chầm lấy người ấy, vui mừng nói:" Anh hai, anh đi đâu một tháng nay vậy? Anh có biết em lo lắng cho anh đến cỡ nào không"
Cậu cốc đầu nhóc:" Ngốc quá, anh lo lắng cho em mới đúng"
Hai anh em ra phía trước nói chuyện về việc một tháng qua cậu đã làm gì. Đang nói chuyện thì anh bước từ trên gác xuống.
Anh lắc đầu nói:" Đây mà gọi là nhà sao?"
Cậu trừng mắt nhìn anh. Nhóc vẫn bình thản hỏi:" Anh này là ai vậy anh?"
Cậu ấp úng:" À... là người đã cứu anh khi còn ở trên núi tuyết mà anh đã kể cho em nghe đấy" ( Cậu vẫn chưa nói anh là ma cà rồng)
Nhóc đi lại cung kính nói:' Cảm ơn anh đã cứu anh hai em"
" Không có gì"
Nhóc là một người hòa đồng, lại thấy anh đã cứu anh hai của mình nên sinh ra cảm tình. Nhóc hỏi:" Anh sống ở đâu vậy? Nếu có dịp em sẽ đến cảm ơn anh nhiều hơn"
" À, tôi không có nhà. Tôi có thể ở đây được không?"
Nhóc gãi đầu:" Nếu nah không chê thì anh có thể ở đây"
" Cảm ơn"
Cậu đi vào bếp làm đồ ăn tiếp. Đang làm thì gọi với ra:" Nhật à, em đi mua một số thứ để anh làm cơm tối được không?"
Nhóc chào anh rồi đi. Bây giờ đã gần 7h tối. Đèn đường cũng đã bật sáng, trên tay nhóc cầm vài thứ đồ của cậu đem về. Nhóc đi được một quãng thì bắt gặp một người con trai đang dựa vào tường nhìn nhóc
Dáng người quen quen, nhìn kĩ mới nhớ đó là sinh viên mới vừa vào lớp nhóc sáng nay. Nhóc đi ngang chỗ hắn, hắn cũng đi theo nói:" Cậu đi đâu vào trời tối vậy?"
NHóc cũng tò mò:" Vậy tối rồi sao cậu không về nhà?"
" Tôi không có nhà"
Nhóc khựng lại nhìn hắn:" Tại sao lại không có nhà?"
" Không hẳn, chỉ là nhà xa"
Nhóc đi tiếp:" Vậy giờ cậu ở đâu?"
" Tôi không biết. Vậy cậu có thể cho tôi ở nhờ không?"
Nhóc nhún vai:" Nhà tôi rất chật, không đủ chỗ cho cậu đâu"
" Cậu rất khác với những người tôi đã gặp. Không say mê cũng không sợ hãi"
" Hở?"
" Tôi... là ma cà rồng"
Nhóc lại dừng lại nghiêng đầu hỏi:" Cậu nói gì thế. Ma cà rồng? Chúng không có thật"
Hắn nói:' Cậu không tin sao? Tôi nói thật đấy. Đây là lần đầu tiên tôi nói thân phận thật cho con người biết"
" Cậu nói gì kì thế?"
o&I
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top