TẬP 29
TẬP 29
Cậu còn chưa kịp định thần lại thì anh đã dẫn cậu vào một nhà hàng rất sang trọng. Nơi này được bố trí rất tinh tươm, màu nổi bật ở đây là màu đỏ, cùng với một số màu khác phối hợp tạo nên một không gian hài hòa. Cậu nhìn xung quanh đều là trai gái ngồi cùng bàn. Chắc đây là nhà hàng cho các cặp tình nhân. Cậu cảm thấy hồi hộp nêm cúi xuống.
Tại sao anh lại đưa cậu đến đây? Cậu đang mơ màng nằm trên giường thì bị anh gọi dậy thay đồ rồi đi đến đây.
Anh thấy cậu cứ đứng mãi nên kéo cậu đến ngồi ở chiếc bàn được phủ một tấm trải bàn màu đỏ. Anh bắt đầu gọi món ăn.
Anh cười hỏi cậu:" Em biết hôm nay tại sao anh lại dẫn em đến đây không?"
Cậu lắc đầu.
" Hôm nay là ngày gì?"
Cậu lục lại trí nhớ:" Hai hôm trước là 12, vậy hôm nay là...A". Cậu chợt tỉnh ngộ:" Là ngày 14/2, ngày vallentime"
Anh mỉm cười. Thì ra là vậy. Món ăn được bày ra, hai người cùng nhau nâng ly rượi uống. Hai người cùng ăn uống vui vẻ.
Ăn xong, anh gọi phục vụ nói gì đó. Người đó gật đầu rồi đưa cho anh một chiếc chìa khóa.
Anh kêu cậu đi cùng. Hai người vào trong thang máy rồi lên tầng 5. Nhà hàng này hình như cũng là khách sạn. Nhà hàng nằm gần biển, khoảng 10 tầng. Tên nhà hàng là " Lose", hoa hồng? Cậu đã nghe tên này ở đâu. Cậu chợt nhận ra nơi này rất nổi tiếng, đây là nơi dành cho các cặp tình nhân( kể cả đồng tính). Một nơi phục vụ món ăn nếu co nhu cầu thì có thể...
Nghĩ đến đây, cậu bắt đầu đỏ mặt.
Anh dẫn cậu đên một căn phòng, mở cửa bước vào rồi đóng cửa lại. Cậu đang loa hoay không biết tính sao thì anh đã ép sát cậu làm cậu ngã xuống giường.
" Anh...anh"
Ánh mắt anh trở nên sắc bén:" Chúng ta chỉ đính ước một cách mờ nhạt. Anh muốn đính ước lại với cả... đã một tháng chúng ta không làm"
Cậu nhìn sang chỗ khác, đỏ mặt không nói gì, anh chỉnh ánh nhìn của cậu lại để cậu nhìn thẳng vào anh. Anh cúi xuống hôn lên đôi môi hồng của cậu.
"Ưm...em...em"
Nụ hôn đã chặn hết lờ nói của cậu. Anh từ từ cởi bỏ lớp quần áo trên người cậu, di chuyển nụ hôn lên từng điểm nhạy cảm của cậu.
"Ưm..a...khó chịu"
Anh mỉm cười, có vẻ cậu không trụ nổi. Anh bắt đầu tiến vào...
Cạch
Tiếng cửa phòng đóng lại, nhóc chưa kịp phản ứng thì hắn đã đè hôn tới tấp.
"Ưm...anh..."
" Ngoan nào" hắn dịu dàng từ ngực nhóc xuống. Bàn tay không yên phận mò mẫn lung tung.
"Ưm...em khó chịu"
Hắn chợt cười, xoa nắn rồi tiến vào...
Sau khi " đính ước" lần hai, cậu chầm chậm mở mắt. Phần em trở xuống như muốn rụng rời, cậu xoay người lại thì thấy anh đang nhìn mình.
" Em đói không?" anh hỏi.
Cậu gật nhẹ. Mới đây đã là buổi chiều rồi sao? Cậu được anh bế vào bồn tắm gội sạch sẽ, thay đồ rồi ra ngoài.
Cậu mở cửa bước ra thì phòng bên cạn cũng mở cửa. Cậu nhìn snag thì rất kinh ngạc, người kia cũng kinh ngạc nhìn cậu.
" Thiên Nhật!"; "Anh hai!" hai người đột nhiên thốt lên
Hai người còn lại nhìn nhau rồi cười tựa như hiểu ý, còn cậu và nhóc thì càng xấu hổ. Không ngờ lại ở cùng một nơi...
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top