39.3: Con Đường Chết Chóc

Sakura đứng vững trước cánh cổng khổng lồ, hơi thở cô đã trở nên nặng nề. Sau bao thử thách khắc nghiệt, cơ thể và tâm trí cô gần như kiệt quệ. Nỗi lo lắng về Tsukikage, người bạn duy nhất mà cô có trong suốt hành trình này, khiến cô không thể dừng lại. Cô biết rõ rằng chỉ còn cách đi qua cánh cổng này, nơi ẩn chứa những bí mật có thể thay đổi cục diện cuộc chiến và cứu sống Tsukikage. Cô thầm nghĩ về tất cả những gì mình đã vượt qua để đến đây, tự nhủ với bản thân rằng không thể bỏ cuộc vào phút cuối.

Cánh cổng lớn mở ra, và Sakura bước vào, trong lòng vẫn chưa hết lo âu. Đứng trước thử thách thứ năm, cô không còn sự tự tin mà cô từng có. Bốn thử thách đầu tiên đã cướp đi quá nhiều sức lực của cô, và giờ đây, cô đang đối diện với một sự thật không thể phủ nhận: những thử thách còn lại có thể khiến cô mất mạng.

Đột nhiên, không gian xung quanh cô thay đổi. Cánh cổng đóng lại sau lưng, và một âm thanh lạnh lẽo vang lên trong không khí, như thể nó đang chờ đợi cô đối diện với điều gì đó mà cô không thể ngờ tới.

Thử thách thứ năm – Sự đối mặt với chính mình.

Sakura đứng yên, xung quanh cô là bóng tối mênh mông. Cô có thể nghe thấy tiếng thở của mình, mỗi hơi thở như một tiếng vang vọng trong không gian tĩnh lặng. Cô bước đi, và đột nhiên, bóng tối dường như mở ra, một hình ảnh quen thuộc xuất hiện trước mắt cô. Chính là hình ảnh của cô, nhưng lại không phải là cô.

Đó là một Sakura khác. Cô ấy không còn nụ cười dịu dàng, không còn ánh mắt tin tưởng như trước. Người Sakura kia là một cô gái lạnh lùng, đầy mệt mỏi, đôi mắt trống rỗng nhìn thẳng vào Sakura.

“Cô là ai?” Sakura hỏi, giọng cô run rẩy.

Hình ảnh ấy không trả lời mà chỉ lặng lẽ nhìn cô, đôi mắt đầy đau khổ và sự phẫn uất. Rồi một giọng nói vọng lên trong đầu Sakura, giọng nói mà cô chưa bao giờ nghe thấy: “Cô đã quá mệt mỏi rồi, Sakura. Cô không còn đủ sức để tiếp tục nữa. Tsukikage, chiến tranh, tất cả những gì cô đang làm đều vô nghĩa. Nếu cô không buông bỏ, cô sẽ tự hủy hoại chính mình.”

Những lời này như một cú tát mạnh vào lòng Sakura. Cô ngã quỵ xuống, cảm giác như tất cả sức mạnh trong cơ thể đều tan biến. Đúng, cô đã quá mệt mỏi. Cô đã phải đối mặt với quá nhiều thử thách, và có những lúc cô tự hỏi liệu mọi cố gắng của mình có thực sự đáng giá không? Tsukikage đang bị thương nặng, liệu cô có thể cứu được nó không? Liệu cô có đủ sức để tiếp tục hành trình này? Hay tất cả chỉ là sự tự huyễn?

Nhưng ngay khi những suy nghĩ tiêu cực chiếm lấy tâm trí cô, một giọng nói khác vang lên. Lần này là Tsukikage, mặc dù nó không ở đây, nhưng tiếng nói của nó rõ ràng trong tâm trí cô. “Sakura, em không được từ bỏ. Em đã làm được rất nhiều điều, và em có thể tiếp tục. Cả ta và em đều có một mục tiêu. Hãy nhớ lý do em bắt đầu cuộc hành trình này.”

Sakura mở mắt, nhận ra rằng cô không thể dừng lại. Những lời của Tsukikage như một ngọn lửa sưởi ấm trái tim cô, kéo cô ra khỏi bóng tối của sự nghi ngờ. Dù thế nào, cô không thể từ bỏ. Cô không thể quay lưng lại với tất cả những người đã đặt niềm tin vào cô.

Cô đứng lên, và hình ảnh của người Sakura lạnh lùng cũng từ từ biến mất, thay vào đó là một bức tranh khác, một hình ảnh phản chiếu của chính cô với ánh mắt kiên định, sức mạnh được châm lên bởi niềm tin và quyết tâm. Cô bước qua thử thách thứ năm.

Vượt qua thử thách này, Sakura không chỉ đánh bại chính mình mà còn chứng minh rằng sức mạnh tinh thần có thể vượt qua mọi rào cản. Nhưng khi cô bước vào thử thách thứ sáu, cô nhận ra rằng chưa có gì là dễ dàng.

Thử thách thứ sáu – Con đường đẫm máu.

Sakura không kịp suy nghĩ gì thêm trước khi không gian lại thay đổi. Cô đứng trên một con đường rộng lớn, và trước mắt cô là một trận chiến khốc liệt. Những chiến binh đang đổ máu, những người lính ngã xuống, những tiếng la hét vang vọng. Mọi thứ xung quanh đều là sự tàn bạo, những vết thương và máu. Sakura biết, để vượt qua thử thách này, cô không thể chỉ là một y thuật sư.

Lần này, cô phải chiến đấu.

Cô bước ra khỏi con đường, cố gắng đỡ lấy những người lính đang gục ngã, sử dụng năng lượng của mình để chữa lành họ. Nhưng bất chợt, những chiến binh này không phải là con người thực sự. Họ là những bóng ma, những linh hồn chết đi trong chiến tranh, và mỗi khi cô chạm vào họ, họ sẽ bùng lên trong một làn sóng tấn công dữ dội.

Sakura không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc chiến đấu. Cô tạo ra những làn sóng năng lượng từ tay mình, tạo ra lá chắn bảo vệ bản thân, nhưng mỗi lần cô đánh bại một bóng ma lại có nhiều linh hồn khác xuất hiện. Cô kiệt sức, nhưng vẫn không bỏ cuộc. Cô phải hoàn thành thử thách này để tiếp tục cứu Tsukikage.

Đột nhiên, một cơn gió lạnh lẽo thổi qua, và trước mắt Sakura, một cánh cửa khác mở ra, dẫn cô đến với thử thách tiếp theo. Nhưng khi cô bước qua, cô cảm nhận được sự thay đổi trong không gian, và một cảm giác lạnh lẽo bao trùm lấy tâm hồn cô.

Cô không hề hay biết, đằng sau cánh cửa đó là một điều bí ẩn mà cô chưa thể tưởng tượng nổi. Mọi thứ chỉ mới bắt đầu...

---

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top