Hồi 1. Truyền thuyết của người xưa thì thầm xuyên thời gian (5)

Chương 5: Biên niên khảo trên đá

Tại thung lũng Mystic Veil hùng vĩ và hoang vắng, Yeonjun và Beomgyu vẫn miệt mài tiến bước. Cả hai vượt qua những ngày dài lạc lõng giữa rừng sâu, để truy tìm manh mối như Thalassa mong muốn. Đó là một tấm bản đồ cổ, được khắc bằng mực phép và ẩn mình trên một tảng đá cổ xưa. Tuy nhiên, chỉ những ai mang trong mình sức mạnh ma thuật, mới có thể nhìn thấy được nội dung của tấm bản đồ.

Yeonjun và Beomgyu thật kín đáo với từng bước đi, nhẹ nhàng và cẩn thận. Khi cả hai dạo bước trong rừng rậm, ánh mắt họ chăm chú quan sát mọi thứ xung quanh.

Mặc dù không khí mùa hạ ở vùng đất phép, nồng nàn và say đắm, nhưng tại Mystic Veil siêu nhiên, nó lại trở nên ẩm ướt và dịu mát hơn. Tưởng chừng như mùa hè đã bị bỏ quên nơi đây, Yeonjun ngẫm nghĩ, khi họ cảm nhận được mùi hương lôi cuốn của đất rừng phơi phới. Nó bốc lên từ sâu trong lòng đất đỏ và thoang thoảng giữa đồng cỏ thanh vắng. Hương thơm mặn mà ấy, tựa một cơn gió yên ả, khi thổi bừng từng gốc rễ của cỏ cây và đánh thức mọi giác quan trong họ. Bằng một cách tinh tường hơn bao giờ hết, nó khiến Yeonjun và Beomgyu không thể không say mê.

"Gyu, mùi này... thật quen thuộc," Yeonjun nói, ánh mắt anh dừng lại trên những hàng cây phía trước. "Nó giống như mùi hương trên vùng đất phép, như là dấu vết của ma thuật còn sót lại."

Trước mặt Yeonjun và Beomgyu, là một hàng cây xanh tươi tốt và dày đặc, như một dải màn tự nhiên với những tán lá rối rắm và vươn mình ra xa. Chúng bao phủ kín con đường và làm mờ đi bức tranh thiên nhiên, bằng những gam màu lạnh lẽo và ẩm thấp. Vừa vặn, tạo nên một khung cảnh vừa bí ẩn, vừa hoang sơ và đầy vẻ hoang dại trước mắt họ. Giữa những tán cây rậm rạp, cả hai bất ngờ bắt gặp một rặng cổ thụ khổng lồ với tán lá sum sê. Rặng cổ thụ này, vươn rộng che phủ một phần con đường và nổi bật giữa biển lá xanh thẫm. Chúng như một cột mốc đặc biệt, khi báo hiệu điều gì đó khác lạ phía trước.

Beomgyu quay lại, ánh mắt sáng rực. "Jun, có một rặng cây cổ thụ lạ lùng ở kia."

Yeonjun khẽ nắm lấy tay Beomgyu, với một cử chỉ tự nhiên và ấm áp. "Chúng ta lại gần xem sao, biết đâu lại tìm thấy điều gì đặc biệt ở đó."

Yeonjun để các ngón tay của mình, quấn chặt lấy lòng bàn tay Beomgyu và kéo cậu đến rặng cổ thụ kỳ lạ đằng trước. Cả hai bước đi với tiếng bước chân êm đềm, vang xa và vọng lại trên thảm đồng bát ngát. Âm thanh ấy, như những giai điệu dịu dàng và hòa vào sự im lặng của thung lũng bao la. Họ nhanh chóng tiến đến cây cổ thụ có dáng vẻ đặc biệt và lớn nhất. Một hình ảnh nổi bật giữa khu rừng ôn hòa và dày đặc, với sự khác biệt hoàn hảo.

Yeonjun nhẹ nhàng đặt tay lên vỏ cây, khi đầu ngón tay lướt qua từng đường nét gồ ghề và sần sùi. Ngay lập tức, Yeonjun nhanh chóng cảm nhận được nhựa sống ẩn náu trong từng vết nứt và sần, như một nhịp điệu sâu lắng của sự sống mãnh liệt. Nó dường như ngân vang lên và đập vào đầu ngón tay anh, khi ẩn khuất tựa dòng chảy vĩnh hằng của thời gian và mang trong mình sự mơ hồ và đầy bất tận. Mặc dù lớp vỏ bên ngoài đã xuất hiện những vết nứt sâu, nhưng sự vững chãi và nguồn sống tiềm ẩn bên trong không hề suy giảm. Cây cổ thụ vẫn đứng vững và sừng sững, khi toát lên sự sống dai dẳng qua từng đường nét giản dị theo lẽ thường. Nó như một chứng nhân sống động cho sức mạnh của thời gian và sự kiên cường không khuất phục. Yeonjun cảm nhận rằng, tiềm lực và sự bền bỉ này, chính là lời nhắc nhở về sức mạnh vô hình của tự nhiên, điều mà bất kỳ pháp sư nào cũng phải thấu hiểu.

Mắt Yeonjun lặng lẽ quan sát lớp thân cây, dường như cảm nhận được một thông điệp bí ẩn. Có lẽ, là một lời nhắn nhủ thầm lặng, mà thung lũng đang gửi gắm.

"Gyu, nhìn vỏ cây này," Yeonjun nói, giọng dịu êm, nhưng đầy tò mò. "Nó có vẻ khác biệt so với những cây mà chúng ta đã gặp trước đây."

Yeonjun chỉ vào màu sắc và hoa văn trước mắt, khi nhấn mạnh sự dị biệt mà anh nhận thấy rõ rệt, không lẫn vào đâu được. Chúng độc đáo và nổi bật hơn hẳn so với những cây khác trong khu rừng, khi tạo nên một điểm nhấn bất ngờ giữa biển xanh tươi mát của cảnh quan. Những hoa văn ấy, như một tác phẩm nghệ thuật mang tính tự nhiên hơn là cá thể. Chúng khiến anh không thể không ngước nhìn và cảm nhận sự kỳ diệu được che đậy trong đó.

Ánh mắt Yeonjun chăm chú dõi theo từng chi tiết nhỏ trên thân cây, dường như muốn khám phá sâu hơn về sự riêng biệt được ẩn chứa bên trong. Beomgyu đứng bên cạnh Yeonjun, cũng dõi theo từng vết nứt trên bì gỗ cổ thụ và khẽ chạm nhẹ vào vỏ cây. Cậu cảm nhận được từng đường vân và sự mịn màng lạ thường của nó, vẻ mặt thoáng bối rối trước sự khác biệt khó lý giải này.

"Vậy sao?" Beomgyu nghiêm túc hỏi, giọng nói trầm lắng, pha chút ngạc nhiên và tò mò.

"Nó nứt nẻ, nhưng vẫn cứng cáp và đầy nhựa sống," Yeonjun thì thầm, giọng nhẹ nhàng nhưng ngập tràn sự kinh ngạc. "Cảm giác... thật khác biệt."

"Quả là kỳ lạ." Gương mặt Yeonjun toát lên vẻ trầm tư, dường như đang chìm đắm trong những suy nghĩ khó diễn đạt.

"Cây này đã tồn tại rất lâu rồi." Beomgyu nói, khi hạ mắt xuống gốc rễ cổ thụ.

Không gian quanh Yeonjun và Beomgyu đột ngột lắng lại và tĩnh mịch đến lạ thường. Dường như cả hai đều muốn thâm nhập vào bí mật về sự sống, đã được gìn giữ suốt hàng thế kỷ. Mọi sinh linh trong rừng cũng đều lặng im và lắng nghe lời tri ân đến người bạn già của đất trời. Tại gốc cây đầy rêu phong, những chiếc rễ to lớn và uốn lượn như những dòng sông đất. Chúng như chứa đựng trong mình những câu chuyện vô hình của thời gian, khi vẫn lặng lẽ kể lại từ bao đời.

Khi Yeonjun và Beomgyu tiến lại gần hơn, họ chăm chú quan sát từng chi tiết trong cảnh vật xung quanh. Cho đến khi ánh mắt cả hai bất chợt dừng lại, dính chặt vào một khe hở nhỏ giữa những cành cây.

Beomgyu đột ngột thốt lên, giọng nói ngập tràn sự ngạc nhiên. "Jun, nhìn kìa! Có một khe hở ở đây."

Yeonjun ngừng lại và khẽ nheo mày, sau khi nghe Beomgyu lên tiếng. Đôi mắt anh khoá chặt vào khe hở, nhưng rồi chợt nhìn quanh với ánh mắt tinh tường và lướt qua từng góc khuất. Dường như anh đang tìm kiếm những dấu vết bị bỏ quên hay điều gì đó còn sót lại quanh khe hở.

"Chắc hẳn con đường này dẫn đến một nơi nào đó." Yeonjun nói với giọng điệu chậm rãi, từng từ đều đặn.

Trước mặt Yeonjun và Beomgyu là một khe hở sâu kín và đầy bí ẩn. Nó tựa một lời mời gọi thầm lặng, khi dẫn dụ họ đến cánh cổng và đưa lối vào một thế giới khác. Ngay lúc đó, bản năng khám phá trong cả hai bừng lên và trỗi dậy một cách mãnh liệt, khiến họ không thể nào từ chối lời gọi từ thế giới bên kia. Sự tò mò thôi thúc Yeonjun và Beomgyu tiến lại gần hơn và không thể rời mắt khỏi khe hở nhỏ bé ấy. Cả hai háo hức tiến lại gần khu vực ẩn mình, từng bước một, khi cùng nhau tiến tới với sự thận trọng và dè dặt.

Beomgyu hạ mình, rồi ngồi xuống trên thảm cỏ xanh mướt và khéo léo tách những bụi cỏ dày sang hai bên. Cậu tạo ra một lối đi nhỏ, nhưng đủ rộng để Yeonjun có thể bước qua một cách dễ dàng. Những sợi cỏ nhè nhẹ lay động khi bị vén, nhưng vẫn giữ nguyên vẻ tự nhiên và tươi mới.

Yeonjun ngồi xuống bên cạnh Beomgyu, đôi bàn tay chạm nhẹ vào lớp lá khô đã rụng trên mặt đất. Anh dùng những ngón tay dài, khẽ gạt chúng sang một bên và để lộ ra mặt đất ẩm ướt bên dưới. Cảm giác khô ráp của lá hòa lẫn với sự mềm mịn của đất, tạo nên một sự đối lập dịu dàng. Nó khiến lòng bàn tay Yeonjun cảm nhận được từng xúc cảm tinh tế. Yeonjun không vội vàng, cứ thế nhẹ nhàng đẩy từng chiếc lá sang một bên, khi duy trì sự yên bình của thiên nhiên xung quanh.

Yeonjun và Beomgyu cẩn thận nắm lấy một nhánh cây. Cả hai nhanh chóng cảm nhận rõ rệt sự cứng cáp của nó, khi các ngón tay của họ uốn theo từng khúc cong của cành cây. Yeonjun và Beomgyu cùng nhau nâng nhánh cây lên một cách cẩn trọng. Từng chuyển động của họ đều rất tinh tế nhưng chắc chắn, như sợ làm vỡ đi vẻ đẹp nguyên sơ của thung lũng. Nhánh cây ấy, lướt qua những chiếc lá tươi mới và tạo ra âm thanh xào xạc lúc gió thổi qua. Khi họ khéo léo di chuyển ngọn cành, không gian ẩn giấu phía sau dần dần lộ ra. Ánh sáng hư ảo như một giấc mơ nhẹ nhàng tỏa ra, phủ lên mọi thứ một lớp sương mỏng. Yeonjun và Beomgyu cùng tiếp tục nhấc bức màn cành cây hẳn lên, mở ra một không gian mới đầy kỳ bí.

Dưới ánh sáng mờ ảo và lờ mờ của mặt trời, một bức tường đá tự nhiên và cao vút dần hiện ra trước mắt họ. Nó mang sắc xanh đen của da trời huyền bí, tựa như một bầu trời đêm không chút gợn mây đầy mê hoặc.

Bức tường này đứng vững, hùng vĩ như một pháo đài cổ xưa. Nhưng lại hòa quyện hoàn hảo với thiên nhiên xung quanh họ. Trên bề mặt tường, là những vết nứt nhỏ vẫn còn in hằn và rõ ràng, sần sùi như những dấu tích của thời gian. Các mạch đá uốn lượn và nối tiếp nhau, tạo thành những đường vân độc đáo. Mỗi đường nét như một cuốn sử thi cổ xưa, kể lại hành trình và câu chuyện của vũ trụ và con người. Mỗi một đường nét ấy, dù ghồ ghề và lởm chởm trên lớp vỏ cứng cáp đầy khắc nghiệt, nhưng lại mang trong mình một vẻ đẹp hoang sơ không thể phủ nhận.

Đối với Yeonjun, bức tường này là một tác phẩm nghệ thuật cổ đại. Nó hiện hữu như một bức tranh tĩnh lặng, được vẽ lên từ những mảng màu xanh sâu thẳm. Yeonjun đứng lặng yên trước bức tường đá đồ sộ, hoàn toàn chìm đắm trong vẻ khắc khoải và hoài cổ của nó.

Yeonjun khẽ đặt tay lên bề mặt thô ráp của bức tường trước mặt, thật chậm rãi vuốt nhẹ những khối đá tảng. Khi từng ngón tay lướt qua những đường vân huyền bí, Yeonjun cảm nhận từng đường nét như được ghi dấu lại lịch sử dưới đầu ngón tay mình. Chúng dường như mang trong mình một sự tĩnh lặng bí ẩn, tựa một ngôi đền cổ xưa đang lưu giữ những ký ức của thời gian.

"Bức tường đá này... có lẽ, từng là một phần của công trình cổ xưa." Yeonjun nói, giọng trầm xuống như đang cố gắng kết nối với những câu chuyện, mà bức tường muốn kể lại.

"Đây chắc chắn là một khu vực ẩn chứa điều gì đó quan trọng." Yeonjun nói với Beomgyu, khi thấy cậu khẽ liếc nhìn mình.

Beomgyu từ tốn kéo Yeonjun lại gần, đôi tay như vòng vây của mây sương đáp trên cơ thể anh. Beomgyu nhẹ nhàng vòng tay qua hai bên vai Yeonjun, ôm lấy cơ thể anh với một cử chỉ đầy dịu dàng. Còn Yeonjun thì chìm trong dòng suy nghĩ miên man về bức tường và không hề phản kháng. Cả hai từ tốn đứng lên khỏi thảm cỏ mượt mà, khi ánh mắt Beomgyu bừng sáng và ngập tràn phấn khích, cùng sự rạng rỡ không giấu nổi niềm vui đang ngập tràn.

"Chắc chắn rồi! Chúng ta không thể bỏ lỡ cơ hội này. Hãy thử đẩy bức tường và xem điều gì sẽ xảy ra!" Beomgyu nói với tinh thần phấn chấn, gần như không thể đứng yên và bật nhảy ra khỏi chỗ đứng.

Yeonjun dán mắt vào bức tường, lẩm bẩm. "Có thể, ở đây có một cơ chế nào đó ẩn giấu."

Yeonjun chăm chú nhìn vào bức tường, khi đôi mắt không rời khỏi bề mặt khối đá. Anh miệt mài tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu hay manh mối nào, có thể dẫn họ đến bước tiếp theo. Từng chi tiết nhỏ và từng vết nứt, mỗi rãnh sâu trên tường, đều không thoát khỏi sự chú ý tỉ mỉ của anh. Trực giác mách bảo Yeonjun rằng, để khám phá được bức tường cổ xưa này, họ cần phải giải mã ẩn số mà nó đang che giấu.

Beomgyu đứng kề bên, cũng không kém phần dò xét từng góc cạnh. Cậu ra sức tìm kiếm lối vào hoặc cơ chế bí mật, có thể ẩn sâu dưới lớp đá lạnh lẽo. Beomgyu đặt tay lên bề mặt bức tường xanh, hòng dò tìm bất kỳ vết nứt hay điểm lồi lõm nào, có thể là manh mối. Yeonjun cũng khẽ chuyển động, với từng ngón tay nhẹ nhàng lướt trên bề mặt bức tường. Anh đang cố gắng tìm ra một điểm đặc biệt, được giấu kín dưới lớp vỏ cứng cáp của nó.

Dưới ánh sáng mờ ảo, Beomgyu bất ngờ phát hiện ra một lỗ hổng kỳ lạ trên bức tường đá. Ngay lập tức, cậu gọi lớn để thu hút sự chú ý của Yeonjun.

"Jun, nhìn này," Beomgyu thốt lên, sự kinh ngạc hiện lên rõ rệt trên gương mặt. "Có một lỗ hổng ở đây."

Yeonjun tiến lại gần, cúi xuống để kiểm tra kỹ hơn. "Quả thật, rất lạ."

Yeonjun quan sát vị trí mà Beomgyu nói, một cách tỉ mỉ với ánh mắt đầy vẻ khó hiểu. Trên bức tường đá, lỗ hổng hiện ra với hình dáng bất thường và thật kỳ lạ. Nó giống như một cái miệng đang mở rộng và chực chờ nuốt chửng mọi thứ. Viền của nó không trơn tru như mong đợi, mà lại gồ ghề, như bị khắc vội vã bằng những nét vẽ xiêu vẹo và thiếu hoàn chỉnh. Bên trong, các cạnh vỡ vụn đã hình thành những góc nhọn sắc, khiến lỗ hổng càng giống một cái miệng há to. Điều kỳ lạ, là nó lại thiếu đi mắt và mũi, mang đến một vẻ bất đối xứng khá kỳ quái. Những vết nứt xung quanh lan ra nhanh chóng, vặn vẹo bức tường và khiến lỗ hổng này trở nên kỳ dị hơn bao giờ hết.

Yeonjun khẽ đưa ngón tay vào lỗ hổng trên bức tường. Một cảm giác lạnh lẽo đột ngột lan tỏa từ bên trong nó, khiến anh không khỏi cảm thấy rùng mình. Sự cẩn trọng giữ anh không dám đẩy tay quá sâu để chạm vào tận cùng.

"Hình như nó được tạo ra để chứa viên đá ma pháp mà chúng ta vừa tìm thấy." Yeonjun nói, giọng rung nhẹ vì cảm giác kỳ lạ.

Lỗ hổng này có kích thước hoàn hảo, dường như đã được định hình sẵn và thiết kế từ trước. Nó chỉ chờ đợi để đón nhận viên đá ma pháp mà họ vừa nhặt được từ thung lũng.

Beomgyu nhẹ nhàng rút ra một viên đá đỏ rực, từ gói lá trong túi áo. Dù nghi hoặc nhưng cậu vẫn đặt viên đá vào lòng bàn tay Yeonjun, khi để nó nằm gọn gàng và vừa vặn trong tay anh. Đây có thể là một dấu hiệu, một mảnh ghép quan trọng trong câu trả lời, mà họ đang tìm kiếm về bí ẩn của bức tường cổ đại.

"Cái này sao?" Beomgyu hỏi, giọng đầy hoài nghi.

"Ừ." Yeonjun đáp, ánh mắt anh dõi theo viên đá, chìm đắm trong ánh sáng lấp lánh phát ra từ nó.

Viên đá này có hình dạng không đều, nhưng lại tỏa ra một làn ánh sáng kỳ diệu. Đôi tay Yeonjun từ từ nâng viên đá lên, khiến nó trở nên cuốn hút một cách lạ thường. Ánh sáng đỏ rực như máu của nó, chiếu sáng thẳng vào khuôn mặt anh trong bóng râm. Cảm giác mát lạnh từ bề mặt trơn tru lan tỏa qua ngón tay anh, mang lại một sự chạm nhẹ đầy kỳ bí. Yeonjun cẩn thận di chuyển viên đá đến gần lỗ hổng lồi lõm trên bức tường, rồi nhẹ nhàng đặt nó vào vị trí và hoàn hảo khớp với hình dáng lởm chởm.

Khi viên đá bóng loáng trong tay Yeonjun nhẹ nhàng chạm vào bề mặt bức tường. Một phản kỳ diệu lập tức phát sinh, như thể có một sự kết nối vô hình giữa linh hồn của viên đá và lớp gạch lạnh lẽo. Cảm giác ấy, dịu dàng nhưng đầy mãnh liệt, như một dòng năng lượng tiềm ẩn đang từ từ thức tỉnh. Yeonjun điều chỉnh lại viên đá từng chút một, sao cho nó hoàn hảo khớp vào vị trí đã được định sẵn. Khoảnh khắc ấy, như một nghi thức thiêng liêng giữa họ và thung lũng. Yeonjun và Beomgyu không chỉ đang lắp ghép những mảnh vỡ, mà như đang hồi sinh và hoàn thiện một phần quan trọng của bức tranh cổ xưa.

Beomgyu khẽ níu tay áo Yeonjun và im lặng chờ đợi, khi sự hồi hộp lan tỏa trong cả hai ngày một lớn. Cuối cùng, viên đá khớp nối chính xác vào vị trí của nó và hoàn toàn hoàn thiện. Ngay khoảnh khắc đó, bức tường đá trước mặt Yeonjun và Beomgyu bỗng rung lên nhẹ nhàng. Âm thanh đá cọ xát vang vọng trong không gian tĩnh lặng, khi từng chuyển động của bức tường diễn ra thật chậm rãi. Dường như, họ đang đánh thức điều gì đó ẩn giấu lâu nay. Ban đầu, sự rung chuyển ấy, chỉ là những rung động thoảng qua và nhẹ nhàng như làn sóng vỗ vào bờ. Nhưng dần dần, nó trở nên mạnh mẽ và rõ rệt, tuy vậy, sự rung chuyển vẫn không mang vẻ gì là nguy hiểm hay hỗn loạn. Nó giống như một khối đá cổ xưa đang dần bừng tỉnh và thức dậy sau hàng nghìn năm im lìm hơn.

Yeonjun và Beomgyu đứng bên nhau, khi vai họ kề sát và lặng lẽ hít thở không khí lạnh lẽo trong sự hồi hộp. Trước mắt họ, những làn gió mát mẻ và cổ kính từ phía bên trong bức tường bắt đầu len lỏi ra. Chúng dần hé lộ cảm giác về một không gian rộng lớn, đang dần mở ra sau bức tường im lìm ấy.

Beomgyu nhìn chằm chằm vào viên đá, giọng cậu truyền đạt sự kỳ vọng và thắc mắc. "Jun, rốt cuộc viên đá này hoạt động như thế nào vậy?"

Yeonjun đang đứng đối diện và quan sát bức tường, bình tĩnh trả lời với ánh mắt đăm chiêu. "Có lẽ, việc đặt viên đá vào lỗ hổng đã kích hoạt một cơ chế phép thuật nào đó, một phép thuật đã được giấu kín trong cấu trúc của bức tường này."

Khi lời nói của Yeonjun vừa lắng xuống, viên đá anh đặt vào hốc tường vẫn tiếp tục phát ra ánh sáng mờ ảo. Nó nhấp nháy như đang rung chuyển với một nguồn năng lượng vô hình. Ánh sáng ấy như một biểu hiện, báo hiệu sự thức tỉnh của một phép thuật cổ xưa đã ngủ quên sau một giấc ngủ kéo dài suốt bao nhiêu năm tháng.

"Chắc chắn là một phép thuật cổ đại." Beomgyu khẳng định, tựa sức mạnh của niềm tin đang đọng lại trên những bức tường đá.

Yeonjun nhìn cậu, rồi nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay Beomgyu, ngăn không cho cậu lao vào và hành động một cách vội vã. "Hãy kiên nhẫn, Gyu."

Yeonjun nói, giọng điềm tĩnh nhưng đầy ẩn ý. "Hãy chờ xem. Có thể bức tường này sẽ dẫn chúng ta đến một nơi, mà chúng ta chưa từng tưởng tượng tới."

Ngay khi lời của Yeonjun vừa vang lên, một phần của bức tường đột ngột tiếp tục chuyển động. Nó bất ngờ trượt nhẹ sang một bên và hoàn toàn phơi bày một lối vào tối om. Bức tường trước mắt họ giờ đây, như một cánh cửa khổng lồ, dẫn lối vào con đường mới chưa từng được vạch ra trong suy nghĩ của họ.

"Chúng ta cần phải quan sát thêm," Yeonjun tiếp tục, giọng điềm tĩnh nhưng ẩn chứa một tia hy vọng rực rỡ. "Có thể, đây chính là cơ hội để khám phá lại những kiến thức đã bị lãng quên của Liên Minh Cổ Đại."

Beomgyu gật đầu đồng ý, ánh mắt sáng lên với ngọn lửa của niềm tin và kỳ vọng đang bừng cháy trong lòng. Cả hai cùng hướng về phía lối vào tối tăm trước mặt, với mong muốn tìm lại những tri thức đã bị thời gian lãng quên và vùi lấp.

Yeonjun nhẹ nhàng đẩy phần còn lại của bức tường sang một bên. Nhưng điều không ngờ đến đã xảy ra, ngay khoảnh khắc đó, cả hai vô tình phát hiện ra một khu vực được che khuất sau những tán lá dày đặc của nhiều rặng cây cổ thụ. Một luồng ánh sáng màu vàng nhạt chợt bừng lên từ bên trong, dần dà chiếu sáng không gian thần bí phía trước họ. Trước mắt cả hai, những biểu tượng cổ xưa, các hình khắc tinh xảo và những di tích kỳ lạ từ thuở xa xưa dần hiện ra.

Bước vào bên trong, Yeonjun và Beomgyu tình cờ phát hiện ra một khu vực cổ kính. Nơi này tràn ngập những biểu tượng cổ đại và những hình khắc tinh tế, như lưu giữ những dấu vết siêu thực của một nền văn minh đã bị thời gian quên lãng.

"Chúng ta đã phát hiện ra một khu vực bí ẩn, ngay giữa lòng rừng rậm, Gyu." Yeonjun lên tiếng, giọng anh như một người kể chuyện, nhẹ nhàng mà đầy ma mị.

Mỗi bước chân của Yeonjun và Beomyu đi qua, đều tựa như đang đánh thức một bí mật chưa được hé lộ của Mystic Veil. Nó đang dần hiện lên trước mắt họ, là những câu chuyện cổ xưa đã ngủ quên trong bóng tối của thời gian.

Một làn gió nhẹ nhàng lướt qua gương mặt Yeonjun, khiến những sợi tóc mềm mượt của anh bị nhấc lên và bay bổng, như đang hòa vào nhịp thở êm ả của rừng rậm xung quanh. Ánh nắng xuyên qua tán lá, chiếu xuống tạo thành những vệt sáng và tối đan xen trên khuôn mặt Yeonjun. Chúng thành công làm nổi bật vẻ ảo diệu, như một phần không thể tách rời của không gian nguyên sơ và hoang dã này. Bầu không khí xung quanh họ dường như đã tách biệt hoàn toàn khỏi thế giới hiện tại, nhường chỗ cho một vũ trụ vô tận. Nơi những câu chuyện chưa từng được kể đang chờ đợi được họ gọi tên.

Yeonjun và Beomgyu nhìn quanh, dưới ánh sáng chập chờn phản chiếu từ những tượng đá cổ xưa, ánh mắt họ lấp lánh sự tò mò và mê hoặc. Mỗi một tượng đá như một minh chứng sống động, mang đậm dấu ấn của một thời đại ngàn xưa đã lùi vào dĩ vãng, đầy bí ẩn và huyền diệu. Những hình khắc tinh xảo trên tường, rõ ràng đã tồn tại qua hàng thế kỷ và lưu trữ trong mình sự kỳ vĩ từ vẻ đẹp lạ lùng của một nền văn hóa đã lặng lẽ trôi vào quá khứ.

Cả hai không thể rời mắt khỏi sự tỉ mỉ của từng chi tiết, từ những đường nét mượt mà trên bề mặt, cho đến những biểu cảm đầy chiều sâu, mà các tượng đá khắc họa.

Beomgyu đứng trước những tượng điêu khắc kỳ bí, mắt tròn xoe đầy kinh ngạc, cậu thì thầm. "Những biểu tượng và hình khắc này, chắc chắn là những di tích của một nền văn minh cổ xưa."

Yeonjun chăm chú ngắm nhìn những bức tranh lịch sử hiện lên trước mắt. Từng hình khắc trên tượng đều toát lên một vẻ đẹp thần kỳ, khiến anh không khỏi kinh ngạc. Yeonjun chợt nhận ra rằng, mọi thứ trước mắt đều là những ẩn số. Mỗi tượng đá, mỗi bức tranh là một mảnh ghép của câu chuyện lịch sử, khi được lưu giữ với sự tinh tế và khéo léo đến khó tin. Những hình ảnh cổ xưa này, không chỉ là hiện vật tái hiện lại lịch sử. Mà còn cho phép những người sống trong hiện tại như họ chạm vào, và cảm nhận rõ hơn về thế giới đã lùi vào bóng tối của thời gian.

"Tất cả đều là những bí mật cần giải mã." Yeonjun thì thầm, cảm nhận sự tinh túy của quá khứ rõ ràng hơn bao giờ hết.

Những hình khắc trên bề mặt các tảng đá lớn như được chạm trổ một cách tỉ mỉ và tinh xảo. Mỗi đường nét điêu luyện dường như chứa đựng sự kỳ công tuyệt vời. Yeonjun có thể cảm nhận rõ được sự tinh tế qua từng chi tiết, với những họa tiết khắc nổi mềm mại và uốn lượn bao quanh viền đá. Khi Yeonjun và Beomgyu tiến lại gần, dường như từng biểu tượng trên khối đá cảm nhận được sự hiện diện của họ. Chúng như cảm nhận được nguồn năng lượng mana đang chầm chậm chảy trong họ và bao quanh khu vực này. Những vầng sáng rực rỡ từ những hình khắc lập tức toả ra, biến hóa với muôn vàn sắc thái. Chúng như thể đang cố gắng phản ứng lại để kết nối và giao tiếp với họ.

Yeonjun và Beomgyu đứng trước một tảng đá vững chãi, bề mặt nó phủ đầy những biểu tượng và rêu phong. Mỗi hình khắc của nó đều sâu và rõ ràng, sắc nét đến nỗi, tưởng chừng chúng vừa mới được khắc lên và không hề mờ nhạt theo thời gian. Những biểu tượng ấy, biến đổi liên tục, khi họ nhìn từ các góc độ khác nhau và kết hợp với những hình thù khác. Hình xoắn ốc, tam giác và mô phỏng các vì sao, hành tinh. Tất thảy tạo thành một cảnh tượng chuyển động với màu sắc thay đổi liên tục, như những con đường vũ trụ kết nối các hình học và thiên thể.

Yeonjun nhẹ nhàng đặt tay lên khối đá tảng lạnh lẽo, cảm nhận từng rung động nhỏ nhẹ lan tỏa qua cơ thể. Chúng như một dòng điện mỏng chạy qua các giác quan và thần kinh. Cảm giác ấy mê hoặc đến mức anh như bị cuốn vào một thế giới khác. Nơi mỗi tác động từ khối đá khiến trái tim anh bồn chồn, còn tâm trí thì như rơi vào trạng thái mơ màng và khó tả. Cả hai đều cảm nhận được một sự rung động nhẹ nhàng nhưng đầy sâu sắc, như thể những hình khắc đang khơi dậy một thứ gì đó ẩn sâu trong tâm hồn họ.

Khi tay Yeonjun chạm vào các đường nét cổ xưa, thời gian như ngừng trôi và kéo anh vào một chiều không gian huyền bí. Nơi mỗi vết chạm đều khiến anh cảm nhận được sự giao thoa giữa quá khứ và hiện tại. Mỗi hơi thở Yeonjun hít vào đều mang theo dòng chảy của mana, như thể không gian quanh anh đang hòa quyện với dòng luân hồi vô hình. Nó thật sự thấm đẫm sức mạnh ma thuật thượng cổ, khiến mọi thứ bỗng chốc trở nên tĩnh lặng và đầy bí ẩn.

Yeonjun cúi đầu, ánh mắt sâu thẳm lướt qua những ký hiệu cổ xưa và dừng lại ở một biểu tượng khắc hình tam giác. Nơi các đường viền uốn lượn và mềm mại như những làn nước mong manh. Một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong anh, khi từng nét chạm khắc như đang sống dậy và kể lại một câu chuyện kín đáo. Khi Yeonjun nhẹ nhàng đặt lòng bàn tay mình lên hình thù đó, ngay lập tức, một luồng mana ấm áp dâng trào và lan tỏa khắp cơ thể anh. Cảm giác ấy, như một lời thì thầm bí ẩn từ quá khứ. Nó vỗ về từng đốt ngón tay và khiến anh cảm nhận được sự kết nối sâu sắc với những thế hệ đã qua. Tựa như Yeonjun đang chạm vào một phần linh hồn vĩnh cửu và vĩnh hằng sống mãi qua thời gian.

"Gyu, cảm giác này... như thể chúng đang sống dậy." Yeonjun thì thầm, giọng anh vang lên trầm bổng.

Yeonjun dường như đang lạc vào những mảnh ký ức xa xôi của những năm tháng cũ, nơi thời không hòa quyện và đẹp đẽ hơn bao giờ.

Yeonjun nhìn chăm chú vào bức khắc, từng chi tiết tinh xảo như đang bừng lên một sức sống kỳ lạ. "Có một luồng năng lượng mạnh mẽ tỏa ra từ chúng, Gyu."

Yeonjun không thể rời mắt khỏi những hình thù, anh như bị hớp hồn bởi sự uẩn khúc và vẻ đẹp tinh tế trong từng đường nét. Với Yeonjun, chúng không chỉ là hình thể, mà là một phần của thế giới tâm linh sâu thẳm, nơi ngôn từ đã không thể với tới.

Yeonjun cảm nhận được một dòng năng lượng đầy mê hoặc và thật lặng lẽ, đang tuôn chảy qua từng hình khắc của bức tượng. Nó như một con đường mòn dẫn anh về với dĩ vãng, khi mỗi chi tiết đều như một lời thì thầm đầy kín đáo. Hoàn hảo kéo anh vào một thế giới không thể tiếp cận bằng lý trí, mà chỉ có thể chân thành cảm nhận bằng trái tim. Trong không gian ấy, Yeonjun cảm thấy rõ ràng sự hiện diện của một điều gì đó vượt xa mọi giới hạn của thị giác. Dường như là một linh hồn vô hình, xuyên qua cả thời gian và không gian, như thể nó tồn tại ngoài khoảnh khắc hiện tại của họ và ẩn mình trong từng hơi thở của rừng rậm xung quanh.

"Em cũng cảm nhận được điều đó, Jun." Beomgyu nói, ánh mắt ngạc nhiên.

"Nó giống như một dòng chảy ma thuật, Gyu," Yeonjun đáp lại, ánh mắt đầy sự kinh ngạc, khi nhìn về phía Beomgyu. "Sự sống động và sức mạnh mà những tác phẩm cổ đại này tỏa ra thật kỳ lạ, dường như chúng vẫn đang truyền tải điều gì đó mạnh mẽ từ một thời đã qua."

Cả hai đều nhận ra sự hiện diện của dòng năng lượng ẩn giấu sâu trong những tác phẩm này, như một mạch điện vô hình nối liền giữa quá khứ xa xôi với thực tại mà họ đang đứng. Đột nhiên, Yeonjun và Beomgyu chợt nhận ra rằng, họ đã tìm được một nơi đặc biệt. Đây có thể chính là khu vực cất giữ chìa khóa mở ra những bí mặt sâu thẳm, mà họ đã miệt mài truy tìm bấy lâu nay.

"Gyu, anh có cảm giác, chúng ta vừa phát hiện ra manh mối đầu tiên về nguồn năng lượng ma thuật của Liên Minh Cổ Đại." Yeonjun nói, giọng anh không thể giấu nổi sự phấn khích.

Bất chợt, một suy nghĩ lóe lên trong đầu Yeonjun, khiến anh bừng tỉnh và thốt lên. "Có thể tấm bản đồ đang ở đây!"

"Đúng vậy, Jun," Beomgyu đáp, đứng thẳng, đôi mắt sáng bừng lên dưới ánh mặt trời. "Tấm bản đồ ẩn giấu ở đây chính là chìa khóa duy nhất, để giải mã những kiến thức, mà chúng ta đang tìm kiếm và giúp khôi phục lại Liên Minh Cổ Đại."

Beomgyu cũng không giấu nổi sự hồi hộp khi khẽ gật đầu, ánh mắt ánh lên sự đồng tình và tin tưởng với nhận định của Yeonjun. Cả hai trao nhau một cái nhìn đầy hy vọng, sự mong chờ trong lòng họ như hòa quyện.

Beomgyu cẩn thận ghi lại từng biểu tượng, vẽ lại chúng vào cuốn sổ tay nhỏ của mình. Trong khi, Yeonjun sử dụng kiến thức và sự hiểu biết sâu rộng về lịch sử và ngôn ngữ cổ, để lần lượt giải mã những ý nghĩa ẩn khuất sau mỗi dấu vết. Cả hai tin rằng, những biểu tượng này không chỉ là những câu đố hóc búa. Chúng còn mang trong mình khả năng dẫn dắt họ đến tấm bản đồ thượng cổ, ẩn chứa những bí mật sâu thẳm của một thời đại đã qua. Đây chỉ là khởi đầu của hành trình khám phá một bí mật vĩ đại hơn, di sản huyền thoại mà Liên Minh Cổ Đại để lại.

"Jun, anh nhìn thấy không?" Beomgyu hỏi, giọng nhẹ nhàng nhưng không giấu nổi sự kích động. "Những hình khắc trên tảng đá này... chúng cổ xưa đến lạ thường."

"Ừ, Gyu, anh thấy rồi," Yeonjun đáp, ánh mắt dán chặt vào những hình khắc mà Beomgyu chỉ. "Chúng hoàn toàn khác biệt so với bất kỳ biểu ngữ cổ nào mà anh từng gặp."

Yeonjun đứng gần Beomgyu, đôi mắt tập trung vào những hình khắc cổ xưa. Bộ áo choàng hiện đại của họ, càng làm nổi bật sự tương phản và khắc khoải. Chúng như đối lập rõ rệt với vẻ đẹp hoài cổ đầy huyền bí của khung cảnh xung quanh. Những chi tiết trên tảng đá thể hiện sự tinh xảo và tài nghệ điêu luyện của các nghệ nhân cổ đại, khiến họ cảm giác như đang chạm vào một phần của thế giới đã qua. Nhưng nó vẫn sống động và tồn tại qua từng đường nét, nơi mỗi họa tiết như mang theo hơi thở của thời gian.

"Điều này... thật kỳ diệu," Yeonjun thì thầm, giọng anh rung lên trước những hình ảnh nguyên thủy. "Chúng như một lời nhắc nhở về một thời đại đã qua, những bí mật sâu thẳm bị chôn vùi bấy lâu, chưa từng được khai phá."

Cả hai đứng yên lặng, ánh mắt hoàn toàn đắm chìm trong những hình khắc cổ xưa. Yeonjun cũng cảm nhận được sự độc đáo của những hình khắc này, như một cánh cửa mở ra cái nhìn sâu sắc vào văn hóa và nghệ thuật của một thời đại cổ kính. Yeonjun có cảm giác, như đang đứng trước một kho tàng sâu kín và tiềm tàng. Những điều mà cả anh và Beomgyu sẽ phải từng bước một khám phá và giải mã, trong hành trình chạm tới những chân lý vượt ra ngoài tầm hiểu biết của sử sách.

"Những biểu tượng này... chắc chắn ẩn chứa một thông điệp, hoặc một mã bí mật từ Liên Minh Cổ Đại." Yeonjun trầm ngâm nói, cảm giác như anh đang hòa vào câu chuyện lịch sử sống động ngay trước mắt.

"Chúng ta phải giải mã chúng, để tìm ra tấm bản đồ." Yeonjun nhấn mạnh, giọng điệu trở nên cẩn trọng và tập trung hơn.

Beomgyu gật đầu, sự quyết tâm hiện rõ trong ánh mắt. "Đúng vậy, Jun. Mỗi chi tiết đều quan trọng. Biết đâu chúng sẽ dẫn đến nơi tấm bản đồ bị cất giấu."

"Chắc chắn rồi, Gyu. Chúng ta cần kiểm tra mọi chi tiết một cách tỉ mỉ," Yeonjun đáp, nở một nụ cười khích lệ. "Có thể, có những dấu vết nhỏ mà chúng ta vô tình bỏ qua. Nhưng chỉ cần chú ý hơn, mọi thứ sẽ trở nên rõ ràng."

Yeonjun nhẹ nhàng nhắm mắt, đôi mi khẽ khép lại nhưng vẫn giữ nguyên vẻ tinh tế. Anh như đang truyền tải một thông điệp mà chỉ Beomgyu mới có thể nắm rõ. Với niềm hy vọng rằng, từng bước chân của cả hai sẽ dần đưa họ đến gần hơn với những câu trả lời luôn khao khát tìm ra.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top