26


YÊU THẦM HỆ LIỆT (1): TRỞ THÀNH ĐỒ CHƠI CHO CRUSH (*⁰▿⁰*)

Câu chuyện kể về đời bố của cp Thừa Thái Lang x Hoa Kinh Viện (chương 20).


Cp chính: Thừa Ngạn Húc x Hoa Thần Viễn
Cameo: Thừa Thái Lang x Hoa Kinh Viện, Hứa Thừa Ngôn x Lam Nhược Hi.


Thuộc tính cp: Bá đạo máu lạnh độc đoán S run công x mọt sách thư sinh yêu thầm tự ti thụ


Warning: tiện thụ, nhược thụ. Công Dom/Thụ sub, về sau sẽ có dạy dỗ, BDSM, ngược thụ. Công không khiết, thụ khiết. Drama gương vỡ (cưỡng ép) cho lành (*^▽^*)
—————————————————


Hoa Thần Viễn có 2 cái bí mật, một, cậu là người song tính, hai, cậu có một tình yêu hèn mọn dấu kín. Hoa Thần Viễn được đầu tư học ở những trường tư thục danh tiếng nhất từ nhỏ, và cũng vì thế, cậu đã gặp được người đàn ông cậu dùng cả thanh xuân của mình để thương nhớ nhưng không bao giờ với tới được, đại thiếu gia của Thừa gia – Thừa Ngạn Húc. Hoa Thần Viễn lúc đó chỉ là cái tiểu trong suốt trong trường cấp 3, còn Thừa Ngạn Húc đã đứng trên đỉnh của tam giác rồi. Hoa Thần Viễn cũng như bao nhiêu cô gái khác, chỉ dám từ xa si mê cái này hoàn hảo nam thần. Những tưởng cuộc đời cả hai sẽ không bao giờ chạm vào nhau, thế nhưng một sự kiện đã thay đổi tất cả.


Hoa Thần Viễn là thủ thư của thư viện trường, nơi đây vốn cũng không mấy ai lui tới, phù hợp với người an tĩnh như cậu. Cho đến một ngày, khi cậu đang ở phía sau các tủ sách sắp xếp sách vở thì đột nhiên nghe tiếng thở ái muội của một đôi nam nữ. Hoa Thần Viễn lập tức mặt đỏ lên, là học sinh nào lại dám cả gan vào đây làm loạn. Tiếng nói chuyện rất gần, dường như chỉ cách Hoa Thần Viễn một tủ sách, bàn tay Hoa Thần Viễn chững lại khi nghe tiếng cô gái kia lên tiếng.


"Húc ca, t-to quá, em mút không hết-"


"Nào, thả lỏng miệng ra."


Sách trên tủ lệch đi tạo ra một khe hở, Hoa Thần Viễn ma xui quỷ khiến nhìn qua khe sách, đối lại cậu, chính là gương mặt của nam thần mà cậu yêu thầm suốt 5 năm nay, nhiễm một tầng sắc dục, hơi thở trầm thấp nguy hiểm. Cho dù Hoa Thần Viễn không thấy được bên dưới xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ cần nghe tiếng cô gái kia liếm mút cùng tiếng nghẹn khí của cô ta, Hoa Thần Viễn lập tức hiểu thứ hung khí dưới háng có bao nhiêu tàn bạo. Mặc cho cô gái kia nỉ non cầu xin, Thừa Ngạn Húc vẫn thờ ơ coi cô ta như một món đồ chơi phát dục, ghì đầu cô ta mà thao vào, truy đuổi khoái cảm của bản thân. Âm thanh tình dục vang lên không ngừng, trong thư viện yên tĩnh càng thêm rõ ràng, đem Hoa Thần Viễn như bị thôi miên vào cảnh tượng trước mắt. Đến bản thân cậu đã chảy nước từ bao giờ cũng không biết, chỉ có thể gắt gao mà nhìn gương mặt nam tính đẹp đến hoàn mỹ của Thừa Ngạn Húc. Thừa Ngạn Húc đang mải chơi món đồ chơi mới của mình, bỗng nhiên ngửi thấy một mùi hương ngọt ngào, anh bất ngờ ngẩng đầu lên, bắt gặp một đôi mắt trong suốt đang nhìn anh chằm chằm từ sau tủ sách. Đôi mắt xinh đẹp kia đột ngột mở to như chú nai con, cảm giác như đã bị doạ đến bất động rồi. Thừa Ngạn Húc thú vị, đứa tay suỵt một tiếng với người con trai kia, rồi tiếp tục đụ cô gái dưới chân mình. Đến khi Thừa Ngạn Húc phun tinh vào miệng cô ta, Hoa Thần Viễn cả kinh mà cắn môi mình, khứu giác của song tính nhạy bén với tinh dịch, chưa kể không biết vì sao, dịch thể của Thừa Ngạn Húc lại có tác dụng lớn với Hoa Thần Viễn như vậy, đem cậu đánh cho run rẩy toàn thân, dù bản thân chỉ là người đứng xem cách một lớp sách dày, nhưng lại có lỗi giác như người bị đụ là chính mình vậy. Đến khi Hoa Thần Viễn hoàn hồn mà bỏ chạy, Thừa Ngạn Húc mới xong chuyện với cô gái đã bị hiếp đến ngất xỉu kia, anh đá đá cô ta, bảo cô ta mặc quần áo vào, đoạn bỏ ra trước. Lúc đi ngang vị trí ban nãy Hoa Thần Viễn đứng, anh để ý mùi hương ngọt ngào vẫn còn sót lại, trên mặt đất, một vài giọt nước đáng ngờ còn lưu lại. Thừa Ngạn Húc nghĩ thầm, đáng yêu.


Từ hôm đó, Thừa Ngạn Húc cứ đúng mỗi thứ 5 sẽ đem bạn chịch của mình đến thư viện tìm chú nai nhỏ. Cũng y như lần gặp đầu tiên, Thừa Ngạn Húc đụ kẻ dưới thân bất luận trai gái, vừa nhìn chằm chằm khiêu khích vị thủ thư đang núp sau tủ sách. Hoa Thần Viễn lần nào cũng tự nhủ bản thân phải lên tiếng, nhưng cuối cùng cậu chỉ có thể đứng đó, bị cuốn vào say mê dục vọng của Thừa Ngạn Húc, thậm chí ngày càng sa ngã theo. Ban đầu là chỉ nhìn, dần dần cơ thể có phản ứng, rồi đến nhịn không nổi, phải tự sờ sờ bản thân. Hoa Thần Viễn thất thểu về nhà, trong đầu toàn là gương mặt của Thừa Ngạn Húc khi mạnh mẽ xâm chiếm người dưới thân, nhịn không được, lại tự thủ dâm một lần. Chuyện cứ diễn ra như vậy hai tháng, đến thứ 5 tiếp theo, Hoa Thần Viễn đã đứng chờ sẵn ở vị trí cũ, thì Thừa Ngạn Húc đi vào nhưng lần này lại không hề dắt theo ai cả.


"Nhìn đã chưa?"


"T-tôi không biết gì cả... xin lỗi... xin tránh đường cho..."


Hoa Thần Viễn lập tức rủ mắt xuống, ý đồ dùng cặp kính che đi bối rối, muốn né đi. Ai ngờ Thừa Ngạn Húc lại gắt gao đè cậu vào tủ sách, gương mặt lạnh nhạt lại đủ tàn nhẫn, cảm giác như đang nhìn một món đồ chơi mới không hơn không kém.


"Nhìn đủ rồi, thì phải trả phí thôi."


Thừa Ngạn Húc đè Hoa Thần Viễn quỳ xuống, ép cậu sát vào háng mình. Dương vật của Thừa Ngạn Húc gồ lên thành túp lều lớn, khí thế bừng bừng doạ đến Hoa Thần Viễn. Hoa Thần Viễn bị ép há miệng ra, con cặc của Thừa Ngạn Húc vả lên má cậu. cậu đã chứng kiến quá nhiều lần hình ảnh con cặc này hành hạ những người kia, bây giờ lại đến cậu hầu hạ nó. Nghĩ đến trước mắt là Thừa Ngạn Húc, Hoa Thần Viễn chính là đã nứng đến điên lên, cậu không thể kiềm chế được cảm xúc của mình, chỉ có thể yếu ớt chống đối, nhưng vẫn là mở miệng thuận theo, liếm láp con cặc thô đại của nam nhân cậu yêu thầm đã lâu. Hoa Thần Viễn không có kinh nghiệm, chỉ biết liếm loạn, rồi mút cặc vào miệng, vừa đáng thương hề hề nhìn Thừa Ngạn Húc cầu chỉ dẫn. Thừa Ngạn Húc thoải mái vừa sỉ nhục Hoa Thần Viễn là cái ngu ngốc khiếm thao, vừa địt cái miệng nhỏ ấm áp của cậu. Chân Thừa Ngạn Húc đạp lên đũng quần của Hoa Thần Viễn, khiến cậu vừa đau vừa nứng đến khóc ra, mắt kính đã bị nước mắt làm nhoè, gương mặt thống khổ cầu xin Thừa Ngạn Húc, nhưng Thừa Ngạn Húc không hề nương tay, ghì chặt đầu Hoa Thần Viễn để địt sâu vào họng, chân thì càng nghiền ép phân thân tội nghiệp của Hoa Thần Viễn. Bướm Hoa Thần Viễn bị ngược mà phun nước như hỏng vòi, đem quần đều chảy ướt đẫm. Phía trên miệng cũng như cái bướm, nước miếng chảy ào ào nhễu nhãi ra, bôi trơn cho cặc nam nhân có thể địt vào cuống họng. Vừa bú cặc, vừa bị đạp đến chim phun tinh, bướm triều xuy. Thừa Ngạn Húc hài lòng nhìn dâm vật dưới háng đã loạn không chịu được, mới địt mạnh thêm vài hạ rồi bắn tinh, rót trực tiếp cho Hoa Thần Viễn bú. Hoa Thần Viễn cơ hồ là dẩu miệng ra như trẻ con bú sữa mà bú lấy tinh từ cặc Thừa Ngạn Húc, từng ngụm nuốt xuống dòng "sữa" trắng đục. Thừa Ngạn Húc còn lôi cặc ra, đem bắn tinh lên khắp mặt Hoa Thần Viễn, khiến gương mặt thư sinh của cậu đẫm tinh dịch cùng nước miếng. Bàn tay Thừa Ngạn Húc bóp miệng Hoa Thần Viễn, đem lưỡi cậu kẹp ra, đầu khấc thoải mái kê lên lưỡi mềm, nùng tinh từ lỗ tinh lập lức rót vào khoang miệng. Hoa Thần Viễn bị bóp không nuốt được, khoang miệng biến thành hồ chứa tinh, chờ cho Thừa Ngạn Húc bắn tinh xong thì miệng Hoa Thần Viễn đã ngập tràn trắng đục tinh dịch đàn ông, Thừa Ngạn Húc bắt cậu ngậm lại, nhấm nháp nó trong miệng. Từ tận sâu trong tâm trí Hoa Thần Viễn, mỗi giọng nói như ma quỷ kêu gào.


"Đ-đây là tinh dịch của Ngạn Húc... thật ngon..."


Vì ngậm tinh không nói được, Hoa Thần Viễn chỉ có thể dơ bẩn hề hề quỳ dưới háng Thừa Ngạn Húc, gật gật lắc lắc đầu trả lời câu hỏi của Thừa Ngạn Húc.


"Mỗi thứ 5, 4 giờ chiều, chờ tôi ngay tại vị trí này, Đừng nghĩ trốn, điếm nhỏ."


Đến khi Thừa Ngạn Húc rời đi, Hoa Thần Viễn vẫn là quỳ ở chỗ đó, cẩn thận đem tinh dịch từng chút nuốt xuống, cả mặt đỏ bừng, không tin nổi bản thân dâm loạn đến thế, nhưng vẫn nhịn không được mà quét sạch tinh dịch trên mặt liếm hết. Hoa Thần Viễn về nhà, không dám nhìn mặt cha mẹ mà lập tức lên phòng, mở nhật ký cậu đã viết 5 năm, mỗi trang đều là tình cảm dành cho Thừa Ngạn Húc. Viết lại chuyện hoang đường vừa diễn ra, nhớ lại khoảnh khắc Thừa Ngạn Húc soái khí đụ miệng mình, Hoa Thần Viễn bất tri bất giác lại nóng cả người lên, bướm nhỏ cọ xát với mặt ghế, thâm tâm mong chờ thứ 5 tiếp theo.


Cho dù là thế, Hoa Thần Viễn vẫn biết bản thân chẳng qua chỉ là trò tiêu khiển mới của Thừa Ngạn Húc. Trên trường, cả hai vẫn là hai thế giới khác biệt. Lúc lướt qua nhau ở hành lang, Thừa Ngạn Húc tựa hồ không liếc nhìn Hoa Thần Viễn một cái, mặc cho cậu bị đám nữ sinh xô đẩy ra phía sau. Nhưng không sao, Hoa Thần Viễn vẫn nghĩ Thừa Ngạn Húc sẽ không quên hẹn với mình. Thứ 5 đến, Hoa Thần Viễn đã đúng giờ chờ sẵn ở phía trong dãy tủ sách, bồn chồn chờ người kia. Ban đầu là đứng, chờ một lúc không thấy người kia đâu, nghĩ nghĩ một hồi, vẫn là quỳ xuống. Lại chờ thêm một lúc, Hoa Thần Viễn quỳ đến gối tê mỏi, vẫn chưa thấy Thừa Ngạn Húc đâu cả. Đến gần 7 giờ rưỡi, Hoa Thần Viễn ngủ quên mà quỳ dựa đầu vào tủ sách thì mới có tiếng bước chân. Hoa Thần Viễn ngơ ngác mở mắt dậy, nhìn thấy Thừa Ngạn Húc đang mặc bộ đồ bóng rổ, từng khối cơ bắp hai vai và cánh tay lộ rõ, không khí ngập tràn khí tức nam tính, mỹ đến Hoa Thần Viễn hô hấp không thông. Thừa Ngạn Húc nhìn ánh mắt si mê đến phát ngốc của tên mọt sách này, có chút buồn cười. Anh nhàn nhã ngồi lên ghế, dùng chân nâng cằm Hoa Thần Viễn.


"Vừa đi tập về, thật bẩn, mau liếm sạch cho tôi đi."


Hoa Thần Viễn nghe lệnh, hiếm có lộ ra tia giãy dụa. Nhìn đôi giày thể thao kia, máu sạch sẽ khiến Hoa Thần Viễn liền muốn bỏ chạy, thế nhưng vẫn không dám làm gì, chỉ có thể quỳ ngốc ở đó. Thừa Ngạn Húc khó chịu, đạp lên áo sơ mi trắng tinh của Hoa Thần Viễn để lại dấu giày cát bụi, lạnh lùng ra lệnh.


"Nếu không muốn làm thì cút, tôi không cần một khúc gỗ."


Nghe Thừa Ngạn Húc đuổi mình, nội tâm Hoa Thần Viễn lại khủng hoảng không chịu được. Đấu tranh tâm lý một hồi, dưới ánh nhìn áp lực của nam nhân kia, Hoa Thần Viễn vẫn là chịu thua, lê đôi chân đã mỏi nhừ vì quỳ suốt 3 tiếng của mình lại, cúi đầu liếm giày cho Thừa Ngạn Húc. Đầu lưỡi tiếp xúc với giày thể thao, vị đất cát làm cả người Hoa Thần Viễn muốn nổi da gà, thế nhưng chỉ cần nghe tiếng hừ hài lòng của Thừa Ngạn Húc, đột nhiên Hoa Thần Viễn có cái suy nghĩ điên khùng.


"... giày thể thao... cũng không phải là khó liếm đến thế..."


Thừa Ngạn Húc nhìn mái đầu đen bông bông mềm mại tới lui trên mũi giày mình, hạ thân phản ứng. Hoa Thần Viễn đem giày liếm đến không sai lệch, mới ngước mắt, chú ý đến đũng quần gồ lên của Thừa Ngạn Húc. Thừa Ngạn Húc kéo đầu Hoa Thần Viễn áp vào đũng quần mình, vì vừa tập thể thao, khí tức của Thừa Ngạn Húc còn mạnh mẽ hơn nhiều. Bị kẹp giữa hai chân Thừa Ngạn Húc, mũi đụng vào côn thịt thô đại cách một lớp vải kia, Hoa Thần Viễn lập tức bị tình dục thiêu cháy. cậu bất giác liếm láp côn thịt ẩn sau lớp quần, đem hình dạng của nó liếm đến rõ ràng. Quần Hoa Thần Viễn bị lột ra, Thừa Ngạn Húc vỗ cái bép lên bướm non của cậu làm cậu hét lên một tiếng xấu hổ dưới háng Thừa Ngạn Húc. Bướm bị tay to của Thừa Ngạn Húc chà xát, mép bướm bị nhéo, lỗ lồn chảy nước bị ngón tay Thừa Ngạn Húc vờn vào. Dâm thuỷ xử nam thơm tho sạch sẽ, ấm áp như dòng suối chảy mãi không ngừng, đem tay Thừa Ngạn Húc đều vẩy ướt đẫm. Thừa Ngạn Húc thú vị nhìn Hoa Thần Viễn đỏ bừng, cặp kính toát lên vẻ thanh lãnh cấm dục nay lại khiến gương mặt đang đỏ bừng mê muội của Hoa Thần Viễn càng thêm câu nhân. Hoa Thần Viễn bò trên tứ chi khẩu giao cho Thừa Ngạn Húc, phía sau bướm lại bị nam nhân trêu đùa. Tiếng rên rỉ bị cặc bự chặn lại trong cổ họng, chỉ có thể thoát ra âm thanh không tròn trĩnh, đáng thương hề hề vặn veo eo mông, mỗi lần như vậy lại bị Thừa Ngạn Húc vỗ bướm, bắt quỳ yên. Hoa Thần Viễn biết hôm nay kiểu gì mình cũng bị Thừa Ngạn Húc khai bao, trong lúc liếm cặc cho Thừa Ngạn Húc, lấy hết can đảm ra móc ra một cái bao cao su, quỳ cầu xin Thừa Ngạn Húc đeo vào. Thừa Ngạn Húc vốn là người có yêu cầu cao, phải sạch sẽ anh mới chạm vào, nhưng anh vẫn cẩn thận đeo bảo hộ khi chịch những cái kia đồ chơi. Tuy nhiên khi nhìn thấy Hoa Thần Viễn ngậm bao cao su cầu xin Thừa Ngạn Húc, Thừa Ngạn Húc lại có một cỗ tức giận khó hiểu trong lòng. Anh đem bao cao su tròng vào chính ngọc hành của Hoa Thần Viễn, còn bản thân chơi trần, muốn đem Hoa Thần Viễn hiếp lạn, phun tinh vào cái tử cung dâm đãng đó, cho nó cảm nhận nhiệt độ chân thật nhất của cặc mình.


"Chỉ có phân thân thảm hại của song tính như em mới phải dùng bao, đừng để con chim ngu ngốc đó loạn bắn làm bẩn khắp nơi, hiểu chưa? Còn cặc nam nhân chính là để thụ tinh cái lồn dâm của em đấy. Dùng tử cung của em làm bể chứa tinh dịch cho tôi."


Thừa Ngạn Húc rút con cặc đã được Hoa Thần Viễn bú ướt ra, bẻ người Hoa Thần Viễn nằm ngửa, hai chân dang ra hai bên, lót dưới thân toàn là sách vở, bắt đầu phá trinh Hoa Thần Viễn. Con cặc bự bừng bừng khí thế ép vào lỗ lồn nhỏ hồng, đầu khấc chui vào, rồi như lưỡi đao một đường xuyên thẳng tầng tầng mị thịt ướt át, đâm sâu vào nhục động tiêu hồn. Lồn xử nam lại chặt lại ướt, kẹp Thừa Ngạn Húc đến gắt gao. Hoa Thần Viễn đã đau đến khóc ròng, lắc đầu muốn chạy trốn, bị Thừa Ngạn Húc ghìm chặt lại, liếm đi nước mắt của Hoa Thần Viễn, thanh âm trầm ấm mê hoặc.


"Ngoan, thả lỏng. Một chút sẽ không đau."


Tiếp xúc thân mật với người mình thầm yêu đem lại khoái cảm cực lớn cho Hoa Thần Viễn, bướm non nghe lời mà nhũn ra, mềm mại bọc lấy cặc nam nhân, để cặc nam nhân thoả ý thao mình. Thừa Ngạn Húc bắt đầu động hông đụ chết Hoa Thần Viễn, đem lồn nhỏ hiếp đến chín nhừ. Bên trong nội bích bị cặc ma đến càng nứng càng sưng, nước dâm tuôn chảy bị cặc chặn lại hết. Cảm giác bị hiếp quả thực quá mới mẻ với Hoa Thần Viễn, cái lồn của cậu chính là càng thêm khao khát dương vật của Thừa Ngạn Húc hung hăng bắt nạt. Non mềm lồn nhỏ bú mút lấy từng cmt cặc, lưu luyến không rời, đem Thừa Ngạn Húc hầu hạ đến thư thái.


"N-ngạn Húc... s-sâu quá... ah ah~ bị Ngạn Húc... thao chết mất"


Hoa Thần Viễn vòng tay choàng lấy cổ Thừa Ngạn Húc, hai đùi bị Thừa Ngạn Húc đại khai, cơ hồ muốn bẻ ngang sang hai bên, bướm dâm bại lộ không gì che đậy, bị gậy thịt của Thừa Ngạn Húc hiếp liên tiếp, kê đản đánh vào mặt bướm tạo âm thanh "bạch bạch" hoà cùng tiếng nước nhóp nhép, dâm loạn không chịu được. Đầu khấc chọc mấy chục hạ, chọc đến cung khẩu Hoa Thần Viễn làm Hoa Thần Viễn hét lên. Con cặc trần nóng như lửa, ương ngạnh muốn xông vào phòng tuyến cuối cùng của Hoa Thần Viễn. Mặc cho Hoa Thần Viễn cong lưng cầu xin, cơ hồ eo mông đều nâng lên khỏi mặt đất, nho nhỏ tử cung vẫn là bị hiếp mở cho cặc chọc vào. Bụng bị cặc hiếp đến nổi lên hình dáng con cặc. Lần đầu tiên khai bao đã bị hiếp đến ngất xỉu, rồi lại bị khoái cảm đánh tỉnh, cùng người mình thầm yêu làm tình. Bướm bị hiếp đến bắt đầu học sướng, mỗi lần Thừa Ngạn Húc rút cặc ra là lại cảm thấy trống trải, tỉ tê khóc như muốn cặc mau mau chọc vào lồn, lấp đầy cái động tham lam. Hoa Thần Viễn rụt rè muốn hôn Thừa Ngạn Húc, lại sợ miệng mình bẩn, chỉ có thể hôn cắn lên bả vai nam nhân, ai ngờ Thừa Ngạn Húc liền kéo đầu Hoa Thần Viễn ra, vừa đụ vừa hôn sâu. Hoa Thần Viễn bị hôn mà bướm phun triều, nước ấm lênh láng như suối nước nóng bao trùm lấy côn thịt của Thừa Ngạn Húc, khiến anh không kìm được suýt nữa cao trào.


"Tiểu yêu tinh, hôn em một cái đã nước nôi lênh láng thế này, không phải em yêu tôi rồi đấy chứ?"


Hoa Thần Viễn môi mềm bị Thừa Ngạn Húc dã thú cắn mút đến sưng, nghe câu hỏi của Thừa Ngạn Húc thì tim đập như ăn trộm bị gặp, bướm lại càng mút chặt cặc.


"K-kh-không... khô-ng có... t-tôi tôi k-không c-ó!!! A-nnh đừ-đừng nói bậy!"


Thừa Ngạn Húc cũng bất ngờ nhìn phản ứng của Hoa Thần Viễn, chỉ định đùa một chút không ngờ cậu ta đã vừa run vừa lắc đầu, cơ thể thì lại càng ngọt nị, Thừa Ngạn Húc có mù mới không nhìn ra. Cảm giác thoả mãn chiếm đoạt bùng lên, Thừa Ngạn Húc lật người Hoa Thần Viễn lại, vừa nghiêng đầu hôn cậu đến thiếu khí, vừa từ phía sau đóng cọc vào cái lồn ngoan ngoãn.


"Tiểu Viễn, tôi sẽ bắn vào tử cung em, uy cái bụng dâm của em ăn no tinh dịch của tôi."


"Không!! Xin anh.. ah~ đ-đừng mà... đừng bắn bên trong mà~~~"


Hoa Thần Viễn cầu xin vô ích, tinh dịch của Thừa Ngạn Húc đã như nham thạch nóng nỏng, bắn thẳng vào tử cung Hoa Thần Viễn. Hoa Thần Viễn lần đầu bị nội bắn, sảng đến trực tiếp xuất tinh ra, đem bao cao su phun đầy chất lỏng.


"Dâm vật, được thụ tinh là liền phun nước."


Thừa Ngạn Húc cười cười, vừa hôn Hoa Thần Viễn vừa vuốt ve phân thân đang run rẩy chảy tinh của cậu. Ngay cả khi đang xuất, Thừa Ngạn Húc cũng không giảm tốc độ đụ lồn Hoa Thần Viễn, cung khẩu liên tiếp bị chọc mở cho đầu khấc đâm vào rút ra bắn tinh, nội bích cũng bị tinh dịch tưới tràn.


"Có thích được tôi thụ thai cái lồn nhỏ này không, tiểu nai con?"


"A~~~ ah~~~ uhmm~~~ tinh dịch- nhiều quá... thật năng...Ngạn Húc!!~ "


Hoa Thần Viễn rỉ tinh xong cũng chỉ được một cái nho nhỏ bao, còn Thừa Ngạn Húc thì phun tinh trong lồn Hoa Thần Viễn đến bụng cậu căng lên cũng chưa ngừng. Cổ Hoa Thần Viễn bị Thừa Ngạn Húc cắn điểm mẫn cảm, cậu cong lưng lên, vô lực úp mặt xuống sàn chổng mông lên cho cặc thụ thai. Thể nghiệm được người yêu thụ tinh trong lồn khiến Hoa Thần Viễn muốn ném lên mây, quá sung sướng. Cặc bự thật mãnh, bướm Hoa Thần Vũ đều bị nó giã đến ngu ngốc nhu nhược rồi. Tử cung tham luyến tinh dịch ấm nóng, càng bú mút lấy đầu khấc, muốn nó chọc vào đụ mình. Đến khi Thừa Ngạn Húc hiếp chán, rút cặc ra thì lồn cậu đã không khép lại ngay được, mà tạo thành hình chữ O nho nhỏ, có thể thấy đỏ rực vách tường bên trong cùng cuồn cuộn tinh dịch ứ đầy. Thừa Ngạn Húc đỡ Hoa Thần Viễn đã bị hiếp đến tan thành một bãi thuỷ, vô lực cho Thừa Ngạn Húc bày bố. Hai tay Hoa Thần Viễn tự kéo mép bướm qua hai bên, để lộ nhục động đang rỉ tinh dịch, con chim thì mang bao, ỉu xìu nằm vắt qua một bên, gương mặt nhếch nhác đỏ rực ngu xuẩn, mắt kính đã bị ném văng đi đâu rồi. Thừa Ngạn Húc vui vẻ chụp ảnh lại cái bướm xử nam bị chính anh phá trinh, rồi chụp ảnh Hoa Thần Viễn đang ngây ngốc ngồi dưới háng mình. 


"Lại đây, liếm sạch con cặc vừa đụ em dục tiên dục tử đi nào."

Thừa Ngạn Húc bật chế độ quay video, vỗ cặc lên trán Hoa Thần Viễn. Con cặc dính dớp đầy dâm nước cùng tinh dịch đưa đến bên môi Hoa Thần Viễn, cậu mơ màng theo mệnh lệnh mà hé môi bú vào, liếm láp dọc thân cặc, vừa ngẩng mắt lên nhìn vào camera của điện thoại Thừa Ngạn Húc.

"Được tôi phá trinh có thích không?"

"Ư-ưhm, c-có..."

"Có muốn làm bồn chứa tinh của tôi không?"

"X-xin anh đừng hỏi nữa mà..."

Hoa Thần Viễn vừa nói đã bị cặc Thừa Ngạn Húc lạnh lúc tát vào miệng cái bép. Cậu lập tức im miệng lại, vừa bú liếm cặc vừa đỏ mặt gật gật đầu.

"Có hay không? Nói. Tôi không phải dạng thích ép buộc người khác, nếu cậu không thích, từ nay về sau tôi cũng không ép cậu."

Thừa Ngạn Húc chính là muốn dồn Hoa Thần Viễn đến cùng, vừa đeo lại mắt kính cho cậu, vừa dùng cặc vả liên tiếp lên miệng cậu, ép cậu trả lời. Hoa Thần Viễn bị cặc tát sưng miệng, né cũng không dám né, cuối cùng là dùng má cọ xát với con cặc bự gân guốc của Thừa Ngạn Húc, để nó nghỉ ngay trên mặt mình, đầu khấc chọc qua mắt kính, từ phía dưới lấy lòng liếm lên.

"C-có... t-tôi chính là-... tinh bồn của riêng Thừa Ngạn Húc."

Thừa Ngạn Húc chơi vui rồi, mới mặc lại áo quần chỉnh tề, đá đá Hoa Thần Viễn dưới chân. Đoạn anh định xoay người đi, bỗng nhiên thấy Hoa Thần Viễn níu lấy chân mình. Anh nhìn cậu lắp ba lắp bắp dưới chân, cười lạnh.

"Đừng cầu xin phí công, ảnh này tôi giữ, em đừng hòng xoá."

Hoa Thần Viễn nghe vậy đỏ mặt càng đậm, nhưng lại không buông chân Thừa Ngạn Húc ra, trái lại cắn môi, mắt không dám nhìn thẳng Thừa Ngạn Húc nữa mà như tiểu cẩu cúi đầu cầu xin. Đến khi cậu nói ra lời, Thừa Ngạn Húc cũng là phải bật cười. Nai con mà anh tìm được, quả nhiên không tầm thường.

"Kh-không phải... không phải là xin anh xoá... nhưng mà... ảnh đó... có thể... gửi cho tôi một bản có được không?"

Warning: nhược + tiện thụ

Hoa Thần Viễn về nhà, cả tối đều là vui vẻ đến không chịu được, đi tắm cũng không nỡ rửa sạch tinh dịch trong lồn ra, chỉ có thể vụng trộm uống thuốc tránh thai. Thuốc tránh thai đối với song tính tuy không có ảnh hưởng gì đến chuyện sinh con sau này, nhưng dùng nhiều sẽ khiến suy giảm trí nhớ, hay mệt mỏi cơ thể. Hoa Thần Viễn yêu Thừa Ngạn Húc nhiều như vậy, nếu Thừa Ngạn Húc không thích dùng bao, thì cậu sẽ để anh bắn tinh vào bướm mình thoả thích. Hoa Thần Viễn lăn lộn trên giường, nhìn lại ảnh bướm nhỏ của bản thân bị Thừa Ngạn Húc hiếp đến sưng đỏ như cái bánh kem, lại lôi nhật ký ra viết đến mấy trang, hồi tưởng lại cảnh được hôn Thừa Ngạn Húc, lồn bị cặc bự hiếp dâm, còn được liếm cặc anh nữa. Cậu nhìn số điện thoại của Thừa Ngạn Húc một hồi lâu, đắn đo cả tối mới rụt rè nhắn một câu.

"Chúc anh ngủ ngon ạ"

Đương nhiên Thừa Ngạn Húc không trả lời, Hoa Thần Viễn thấp thỏm ôm điện thoại chờ, cuối cùng đánh bạo, đưa điện thoại xuống bướm, tách mép bướm hồng hào không một cọng lông của mình ra, chụp ảnh lại lỗ nhỏ xinh xắn dụ người gửi qua cho Thừa Ngạn Húc.

"Tinh dịch của anh... không có lấy ra ngoài... vẫn ở trong đây hết."

20 phút sau, điện thoại Hoa Thần Viễn sáng lên, Hoa Thần Viễn trùm chăn đọc tin nhắn của nam thần.

"Tiểu dâm đãng. Từ nay về sau mỗi ngày đều chụp ảnh gửi tôi, muốn xem em có bao nhiêu khiếm thao."

Hoa Thần Viễn nhận được một câu của Thừa Ngạn Húc đã khiến cậu đủ hạnh phúc hết một đời, ngoan ngoãn dạ một tiếng, rồi ôm điện thoại đi ngủ. Trong mơ liền mơ thấy bản thân bị Thừa Ngạn Húc trói lại thao lồn, sáng dậy giường đều ướt đến như tiểu dầm.

Những ngày tiếp theo Thừa Ngạn Húc sai người gửi cho cậu một vài hộp quà. Bên trong toàn bộ đều là sex toy cùng dòng note yêu cầu của Thừa Ngạn Húc. Tỉ như giả dương vật chứa thuốc, mỗi ngày phải bò trên tứ chi tập bú nó, tưởng tượng nó là côn thịt của Thừa Ngạn Húc mà hầu hạ. Âm đế như hạt đậu nhỏ thì cột một vòng dây mảnh, ép nó ngẩng đầu, sau đó ép máy rung vào mãnh liệt dạy dỗ, lồn phun nước. Hai cái vú cũng phải đeo máy hút núm vú massage hàng ngày, khiến vú cậu ngày một to lên. Con chim nhỏ đáng thương thì được gửi tới một chiếc lồng, chìa khoá đương nhiên là Thừa Ngạn Húc giữ rồi. Mỗi tối, Hoa Thần Viễn xếp hết đống sex toys ra, quỳ trước camera quay lại cho Thừa Ngạn Húc xem. Nếu hôm đó tâm trạng Thừa Ngạn Húc tốt, còn có thể trực tiếp gọi điện chỉ dẫn cho cậu.

"Quỳ thẳng lên, bú lút cán đi. Giữ nguyên con cặc trong họng, không được nhả ra."

"Xoay bướm lại đây tôi xem cái lỗ lồn dâm đãng của em nào."

Hoa Thần Viễn bị giọng nói của Thừa Ngạn Húc chọc đến cả người rạo rực, cục thịt bé xinh ở bướm đã bị máy rung cọ sưng to, kích thích lỗ lồn chảy nước như hỏng vòi. Lỗ nhỏ cô đơn chỉ có thể đóng vào mở ra như muốn mút vật cặc đàn ông vào lấp đầy. Thừa Ngạn Húc không cho phép cậu thủ dâm thao lồn, vì lồn cậu là vật sở hữu của cặc anh, chỉ có cặc anh mới được đụ vào. Hoa Thần Viễn không cao trào được, khóc lóc cầu xin Thừa Ngạn Húc. Thừa Ngạn Húc mở cam ra, vừa tuốt lộng côn thịt của mình, khiêu khích nhìn Hoa Thần Viễn.

"Muốn được tôi hiếp, em còn chưa đủ tốt đâu."

Hoa Thần Viễn nhìn chằm chằm vào hình ảnh trên video call, ảo tưởng bản thân đang bị Thừa Ngạn Húc địt dưới háng, vừa gọi tên Thừa Ngạn Húc vừa bị máy rung hiếp âm đế đến cao trào. Bướm thì triều xuy, chim nhỏ nghẹn bừng lên đỉnh khô.

Hai người bọn họ duy trì chat sex như vậy, dạy cho Hoa Thần Viễn rất nhiều trò tình thú, Hoa Thần Viễn xin được một chiếc áo sơ mi của Thừa Ngạn Húc liền xem như báu vật, mỗi đêm đều là úp mặt vào đó mà ảo tưởng. Song tính luật ngày càng được phổ cập khiến giáo dục cũng thay đổi theo. Sách trong thư viện được bổ sung thật nhiều sách điều giáo song tính cùng thê huấn. Trường quý tộc Hoa Thần Viễn theo học lại không có song tính, học sinh toàn nam nhân các gia tộc, bọn họ thoải mái bàn luận những điều dạy dỗ nô thê trong sách, còn vô tư hỏi Hoa Thần Viễn xem cậu tâm đắc nhất cuốn sách nào. Hoa Thần Viễn cúi mặt che đi gương mặt đỏ bừng, vừa ấp úng trả lời bạn học, vừa chịu đựng trứng rung đang mãnh liệt hiếp cúc hoa và bướm mình. Mỗi cuốn nô thê huấn mới được nhập đến thư viện, cậu là người đọc đầu tiên, dần dà Hoa Thần Viễn gắn chính mình vào hình ảnh những cái đó ti tiện song tính nhi, còn hình ảnh chủ nhân cao cao tại vị đang đạp trên đầu nô thê chính là Thừa Ngạn Húc. Hoa Thần Viễn cảm thấy thật có lỗi với cha mẹ mình, cha mẹ cậu đã dốc hết sức để nuôi dạy cậu, mong muốn cậu thành một nam nhân thành đạt, không hề biết con mình ở trường học giỏi nhất là cách để hầu hạ đàn ông, mang một cái tử cung bị hiếp ngập tinh về nhà mỗi ngày, buổi tối cũng không hề đụng tới sách vở, chìm đắm cùng nam thần chat sex. Theo lệnh của Thừa Ngạn Húc, Hoa Thần Viễn ở nhà vẫn phải mang đồ chơi trong lồn. Bụng nhỏ đô đô khởi vì hàm quá nhiều tinh dịch, vừa ngồi ăn cùng cha mẹ vừa bị giả côn thịt địt đến nước chảy, suýt nữa tè dầm ra ghế.

Hoa Thần Viễn học hành càng lúc càng bết bát, Thừa Ngạn Húc lấy danh nghĩa học bá, tới nhà dạy kèm cho Hoa Thần Viễn. Cha mẹ Hoa Thần Viễn không hề biết gì, vui mừng chào đón Thừa Ngạn Húc vào nhà, còn dặn dò Hoa Thần Viễn phải nghe lời Thừa Ngạn Húc, tập trung học tập. Vừa lên phòng đóng cửa lại, Hoa Thần Viễn đã lập tức quỳ xuống cúi đầu dưới chân Thừa Ngạn Húc, vừa hổ thẹn vừa nứng đến bướm cũng run rẩy lên. Sắc tình dạy dỗ, Hoa Thần Viễn chui xuống gầm bàn, bướm hàm giả côn thịt, mặt úp vào háng Thừa Ngạn Húc hôn cặc, đem cổ họng làm máy sưởi ấm cho cặc. Mẹ đưa nước giải khát vào phòng, sợ đến không dám rên một tiếng, súc thành một đoàn núp dưới tấm voan trải bàn, yên lặng uống nước tiểu nam nhân đái trong miệng mình.

Nô huấn dạy Hoa Thần Viễn, trước khi làm con trai của cha mẹ, thì cậu là con chó của chủ nhân. Chủ nhân muốn sử dụng nô lệ như thế nào, đều không cần quan tâm hoàn cảnh. Vừa liếm đầu khấc vừa lặp lại bài học Thừa Ngạn Húc dạy dỗ.

"Song tính là nô lệ của nam nhân. Một đời vì chủ nhân phục vụ. Đương háng chủ nhân là bầu trời, cặc chủ nhân là thánh vật. Mỗi ngày đều ghi nhớ bản thân tồn tại để làm bồn chứa tinh cho chủ nhân."

Vừa dùng thịt bướm mài cặc vừa giải bài tập, làm sai sẽ bị thước đánh bướm. Lỗ lồn bị đầu khấc mài đến nước dâm chảy ròng ròng, âm đế bị đánh sưng, phồng to thành một cục thịt hồng đỏ. Mập mạp thịt bướm ép lên thân cặc, bị khơi mào tình dục đến nhịn không nổi, chủ động cầu xin, cưỡi cặc nhún xuống. Cặc chọc vào đến tử cung, sảng đến phun tiểu lên sách vở của chính mình. Thừa Ngạn Húc ép Hoa Thần Viễn cúi đầu, thấy rõ bụng mình lồi lên, lồn non bị nong đến cực hạn, nuốt một con cặc thô to gân guốc đến tận gốc chỉ chừa tinh hoàn ở ngoài, chim nhỏ của bản thân thì ngẩng cao đầu mà phun tiểu, dâm tiện như kỹ nữ. Hoa Thần Viễn bị Thừa Ngạn Húc tẩy não đến hỏng, nhìn cảnh tượng này vừa thấy xấu hổ, vừa thấy thật hạnh phúc. May mắn vì bản thân sinh ra là song tính a, cái bướm này mới được cặc Thừa Ngạn Húc hiếp. Phụ huynh ở ngoài gõ cửa, khích lệ con trai cố gắng học tập. Con trai thì bị nam thần thụ tinh bóp vú đến đầu óc đã phát ngu, vừa phun nước như suối vừa mê loạn trả lời.

"A~~~~ vâng ạ~~~ t-tiểu Viễn sẽ-sẽ cố gắng... học tập nh ca ca thật tốt~~~~"

Cầm tới trân quý bằng khen đương giấy lau đi chính mình nước tiểu cùng dâm thuỷ. Thừa Ngạn Húc phát hiện ra cuốn nhật ký đầy ắp chân tình của Hoa Thần Viễn, lại nhạo báng một hồi. Hoa Thần Viễn ôm bụng nhỏ bị thụ tinh căng phồng, quỳ cúi đầu dưới con cặc vừa hiếp dâm mình xong, bị bắt đọc to từng trang nhật ký một. Cặc bự không ngừng vả lên mặt, đem dâm thuỷ cùng tinh dịch dính đầy mặt Hoa Thần Viễn, Hoa Thần Viễn ngượng đến đỏ ửng như tôm luộc, lý nhí đọc những cái kia xấu hổ tâm tư, cảm giác bị Thừa Ngạn Húc tận cùng nhục nhã cùng hoàn toàn khống chế khiến bướm Hoa Thần Viễn lại chảy nước. Thừa Ngạn Húc đụ mặt Hoa Thần Viễn, để hờ con cặc trước mặt cậu, tinh khẩu mở ra, nắm tóc cậu ép cậu ngẩng mặt lên đón nhận từng đợt tinh dịch tưới lên trán mình. Tinh dịch như mưa phun đầy mặt Hoa Thần Viễn, chảy xuống bẩn hết từng trang nhật ký. Hoa Thần Viễn mê muội quỳ ngốc, cả người không một chỗ nào sạch sẽ, đến lông mi cũng dính tinh dịch của Thừa Ngạn Húc.

"Dâm đãng vô liêm sỉ"

Thừa Ngạn Húc sẽ không bao giờ đương Hoa Thần Viễn cái gì ái nhân, trong mắt Thừa Ngạn Húc, giữa nam nhân và song tính chỉ có thể là khống chế cùng bị khống chế, là chủ nhân cùng sủng vật. Hoa Thần Viễn tâm đều muốn tặng cho Thừa Ngạn Húc, ảo tưởng về tình yêu tan vỡ cũng không sao, chỉ cần được ở bên Thừa Ngạn Húc, tự biến bản thân thành cái ti tiện nô thê cũng rất hảo. Trong lồn cùng toàn thân đều phải tưới đẫm tinh dịch, run rẩy quỳ dập đầu 3 cái trước Thừa Ngạn Húc rồi chui qua háng nam nhân, tuyên thệ trở thành nô lệ cho Thừa Ngạn Húc. Đại khai hai chân cấp Thừa Ngạn Húc xuyên một cái âm đế hoàn, trầm luân vào vĩnh viễn tình dục.

Warning: phi logic cực kỳ :(;゙゚'ω゚'): mang thai play

Xác định quan hệ về sau Thừa Ngạn Húc không cho Hoa Thần Viễn dùng thuốc nữa, Hoa Thần Viễn liền không dám uống, tử cung mỗi ngày đều bị cặc bự đụ mềm, rót mãn tinh dịch, Hoa Thần Viễn mới lớp 11 đã mang thai. Đến khi bụng to không giấu nổi cha mẹ, mới cầu xin Thừa Ngạn Húc giúp đỡ. Thừa Ngạn Húc vỗ vỗ đầu nai nhỏ, về Hoa gia thưa chuyện. Thừa Ngạn Húc là loại người gì, chính là khống chế cuồng, từ khi nhận định Hoa Thần Viễn là nô lệ của anh, mọi quan hệ xã hội của Hoa Thần Viễn đều bị anh chặt đứt. Thừa Ngạn Húc ngứa mắt cái gọi là "gia đình" của Hoa Thần Viễn lâu rồi, muốn nhân cơ hội này đem hai người kia ném ra, trói chặt Hoa Thần Viễn bên mình. Đến Hoa gia, Hoa Thần Viễn vẫn là bị Thừa Ngạn Húc áp lực, nhất quán vẫn luôn quỳ dưới chân Thừa Ngạn Húc , không dám nhìn cha mẹ. Hoa gia phụ mẫu nhìn thấy con trai mình bụng to nhu nhược, phục tùng quỳ dưới chân nam nhân khác thì khí đến sắp ngất. Thừa Ngạn Húc lời lẽ lạnh lùng, ép Hoa Thần Viễn tự miêu tả lại quá trình bản thân bị Thừa Ngạn Húc đụ đến mang thai.

"T-từ nửa năm trước... c-con đã cùng Ngạn Húc l-làm tình. Mỗi lúc Ngạn Húc về nhà chúng ta đều là để thao con. T-tử cung mỗi ngày đều bị rót tinh dịch. T-thai nhi đã được 3 tháng ạ..."

Phía trước màn hình điện thoại chiếu lại cảnh Thừa Ngạn Húc đụ sưng lồn Hoa Thần Viễn tại chính phòng khách của Hoa gia. Hoa Thần Viễn nghe tiếng bản thân trong video dâm rên như một con điếm, uốn éo cầu xin Thừa Ngạn Húc bắn tinh vào lồn mình, nhận làm cái tinh dịch bồn chứa cho Thừa Ngạn Húc, nhục nhã đến muốn nhỏ ra máu.

<< Phun nước ít thôi, điếm nhỏ. Lát nữa cha mẹ em về thấy sô pha bị em đái ướt dầm rồi em tính giải thích ra sao?>>

<<ahhh.... Ô ô... a~... kh-không quan trọng... bướm ngu là đồ chơi của cặc bự ca ca... phải bị cặc bự ca ca chịch chảy nước... r-rửa cặc hầu hạ chủ nhân~~ ô ô sâu quá, t-tử cung lại bị chọc mở... phun tinh vào lồn tiểu Viễn đi~~~ ah~~~ tiểu Viễn muốn mang thai con của Ngạn Húc~>>

Thừa Ngạn Húc đặt một cọc tiền ra, coi như cảm ơn Hoa phụ mẫu đã nuôi dưỡng Hoa Thần Viễn đến bây giờ. Hoa phụ mẫu bị nam nhân trẻ tuổi này khinh nhục, càng thêm tức giận là con trai bọn họ nuôi 17 năm vẫn như cũ một bộ dạng không dám mở lời, quỳ cúi đầu như con chó bên cạnh ghế của nam nhân, hai chân run rẩy, bên trong chắc hẳn lồn vẫn đang kẹp trứng rung. Hoa phụ mẫu không kiềm chế được mắng chửi Thừa Ngạn Húc, lúc này Hoa Thần Viễn mới ngẩng đầu, hoảng hốt bảo vệ Thừa Ngạn Húc .

"Cút!!! Hoa gia không có đứa con như mày!! Về sau mày có bị người ta chơi chết cũng đừng vác mặt về đây!!!"

Chỉ chờ có thế, Thừa Ngạn Húc giương khoé miệng, phủi tay đứng dậy, dắt Hoa Thần Viễn đang khóc đến mịt mù ra xe của Thừa gia, đưa cậu về căn hộ riêng của anh. Từ nay, Hoa Thần Viễn sẽ vĩnh viễn chỉ có duy nhất Thừa Ngạn Húc để dựa vào. Hoa Thần Viễn mang thai phải nghỉ học, bạn học không một ai biết lý do. Hoa Thần Viễn ở nhà làm cái nhân thê bí mật của Thừa Ngạn Húc, mỗi ngày đều cùng Thừa Ngạn Húc điên cuồng làm tình, bụng nhỏ mang thai bị cặc bự chọc không thương tiếng, bướm càng nộn càng mềm, miệng, lồn, lúc nào cũng ngập ứ tinh dịch của nam nhân. Thừa Ngạn Húc dắt Hoa Thần Viễn đi bệnh viện tư khám thai, Hoa Thần Viễn xuyên nữ trang, khi đi chỉ có thể cúi thật thấp đầu sau lưng Thừa Ngạn Húc, chịu đựng chỉ trỏ bàn tán của người qua đường chê cười bản thân là đồ hư hỏng, mới 16 17 tuổi đầu đã bị chịch có thai. Bác sĩ là người quen của Thừa Ngạn Húc, trực tiếp bỏ qua Hoa Thần Viễn, chỉ trao đổi cùng Thừa Ngạn Húc. Hoa Thần Viễn như con búp bê nằm trên bàn khám bệnh, để mặc cho chủ nhân quyết định.

"Âm hộ của phu nhân thật nhỏ, điểm tốt là sau này lớn tuổi âm hộ vẫn sẽ rất khẩn, hầu hạ tình dục tốt. Nhưng đối với sinh con sẽ có chút khó khăn, nếu muốn sinh thường cần phải hảo hảo rèn luyện. Thừa thiếu gia vẫn nghĩ sinh thường hay sinh mổ?"

"Sinh thường. Rèn luyện là được rồi. Sau này vẫn sẽ còn sinh nhiều chút, không cần đụng dao kéo."

Bác sĩ gật gù, lấy ra một bộ dụng cụ hỗ trợ nới rộng âm đạo. Các loại gắp mỏ vịt cùng đồ chơi dạng trứng, bảo Thừa Ngạn Húc mỗi ngày phải để Hoa Thần Viễn sử dụng, luyện tập như động vật mà mút vào nhả ra đồ chơi trứng. Thừa Ngạn Húc còn muốn Hoa Thần Viễn có cái vú bự đúng chuẩn song tính. Bác sĩ liền phát đại lượng thuốc cải tạo, Hoa Thần Viễn mỗi ngày uống ba lần, chưa được 2 tuần vú đã mập ra 2 cup, nhũ khổng hề hề chảy nãi.

"Bác sĩ, ta muốn xỏ cho nhà ta hai cái khuyên vú, không ảnh hưởng gì đến tuyến sữa chứ?"

Hoa Thần Viễn nghe xong liền phát run, lại không dám động đậy, yên lặng cúi đầu mặc cho Thừa Ngạn Húc luồn tay vào áo mình nhéo núm vú. Bác sĩ nhìn chằm chằm hai quả cherry đang bị nam nhân vân vê trong tay kia, đánh giá một hồi liền nói.

"Không sao, ngược lại càng thực thích hợp. Nên đính loại khuyên vú có tích điện, bình thường có thể dùng điện cấp thấp kích thích núm vú sản sữa, lúc nhân thê làm sai thì dùng điện trừng phạt, lập tức sẽ biết sai mà quỳ xuống xin lỗi ngay. Thừa thiếu gia nên chọn loại nhẹ một chút, có thể đính hoàn nối với dây xích, sau này có thể cầm kéo đi, hoặc nối liền với vòng chó trên cổ đều tiện."

"Còn có loại đồ chơi tiện lợi như thế!?"

"Vâng, không những nãi hoàn, mà âm đế, ngọc hành đều có dạng tích điện hoàn như vậy, hiện nay rất được ưa chuộng. Nam nhân đều muốn nắm giữ toàn bộ nhạy cảm điểm trên người thê nô. Đến lúc nào được phép đi tiểu, lúc nào được phép phun triều đều là do phu quân định đoạt."

Hoa Thần Viễn cuối cùng không thể phản kháng, vô lực bị đeo lên hai cái nhũ hoàn, âm đế hoàn cùng một cái niệu đạo châm. Thừa Ngạn Húc yêu thích vừa đụ Hoa Thần Viễn , vừa gặm gắn hai khoả anh đào trước ngực cậu, điện kích toàn bộ thân thể Hoa Thần Viễn . Cả người Hoa Thần Viễn đều thơm ngọt như mật, tê rần khoái cảm đến há miệng nước miếng chảy ròng ròng, sữa trắng tinh khiết cấp nam nhân bú hết.

"Thật ngoan, sinh đứa nhỏ này ra, tôi sẽ tiếp tục đụ em sưng bụng, để em vĩnh viễn làm cái chỉ biết bị tôi hiếp bướm cùng sinh con phế vật."

"A~ ah~... sâu quá... cặc bự muốn thao hỏng tiểu Viễn mất... ô ô~ hài tử lại đạp..."

Hoa Thần Viễn chịu đựng cảm giác bụng bị hài tử quấy phá, lồn vẫn phải ngậm một căn côn thịt đang điên cuồng chọc tới hoa tâm, đem hạ thân Hoa Thần Viễn thao đến lầy lội. Phía trên vú bị nhéo, miệng bị Thừa Ngạn Húc đè xuống hôn sâu, Hoa Thần Viễn quả thực bị đụ đến không thở nổi, khoái cảm như sóng liên tiếp hướng đại não đánh vào. Lúc sau hài tử trong bụng dần lớn, bướm nhỏ không thể bị đụ nữa, thì hậu huyệt sẽ thay thế chịu thao. Hậu huyệt song tính cũng như vậy phù hợp làm tình, vách tường còn tự biết phun nước bôi trơn, còn khẩn hơn cả lồn. Ngồi lên đùi nam nhân, hai chân đại khai, giữa mông cắm một cây côn thịt, bướm mập bị nam nhân sờ đến phun triều, bụng bầu to vượt mặt. Mang thai càng khó khống chế việc đi tiểu, chim nhỏ của Hoa Thần Viễn bị tắc châm ở niệu đạo, khiến cậu phải dùng bướm để bài tiết. Lỗ niệu đạo ở bướm bị ngón tay nam nhân mài, liền nhịn không nổi tè ra, róc rách xấu hổ vừa bị đụ đít vừa mất khống chế. Toàn bộ thân thể của Hoa Thần Viễn đều bị Thừa Ngạn Húc dạy dỗ theo sở thích của anh, ngoan ngoãn làm món đồ chơi để Thừa Ngạn Húc hiếp lạn. Ban ngày lúc Thừa Ngạn Húc không có ở nhà, Hoa Thần Viễn bị khoá lại bằng dây xích, chỉ có thể di chuyển trong nhà, nấu ăn dọn dẹp rồi ôm bụng bầu quỳ chờ Thừa Ngạn Húc về. Lúc nào buồn tiểu quá sẽ nhắn tin cầu xin Thừa Ngạn Húc mở chốt niệu đạo, nếu Thừa Ngạn Húc không cho phép thì chỉ có cách nhịn tiểu, chờ Thừa Ngạn Húc về vừa khóc vừa cầu xin. Thừa Ngạn Húc muốn dạy Hoa Thần Viễn đi tiểu bằng bướm, nhưng cơ bản Hoa Thần Viễn 17 năm đều sống như con trai, chỉ khi nào bị Thừa Ngạn Húc đụ đến ngu người mới không khống chế được bướm phun tiểu, còn bình thường không thể được. Hoa Thần Viễn bị Thừa Ngạn Húc bế như trẻ em đi tiểu, điện tích ở âm đế được mở, bị điện tích hành hạ đến dùng bướm tiểu ra. Dần dà cơ thể hình thành phản xạ có điều kiện, chỉ cần âm đế hoàn mở điện tích, cho dù Hoa Thần Viễn có muốn hay không thì nhất định cũng sẽ tè dầm.

Hoa Thần Viễn bị địt đến sinh, khi bác sĩ đến thì lồn Hoa Thần Viễn vẫn đang ngập tinh dịch, bôi trơn cho em bé sinh ra. Hoa Thần Viễn ngất xỉu vì mệt mỏi, không hay biết những tháng ngày yên bình của cậu đã chấm dứt. Thừa gia bên này đã biết chuyện Thừa Ngạn Húc giấu nuôi Hoa Thần Viễn , lại còn sinh một đứa con, Thừa phu nhân nổi giận đùng đùng. Thừa Ngạn Húc đối nghịch Thừa phu nhân, không muốn từ bỏ Hoa Thần Viễn để về cưới cái kia thiên kim tiểu thư. Thừa phu nhân cười lạnh, trực tiếp nhốt Thừa Ngạn Húc lại. Hoa Thần Viễn tỉnh dậy, con trai đã bị Thừa gia bế đi, hoảng sợ tột cùng, dựa vào lòng tốt của Bác sĩ nói cho biết địa chỉ của Thừa gia, tự mình đến tận cửa. Hoa Thần Viễn bị gia nhân Thừa gia chặn lại, Thừa phu nhân khinh thường cậu, muốn cậu rời xa Thừa Ngạn Húc , ném tiền vào mặt Hoa Thần Viễn . Hoa Thần Viễn nhất quyết không chịu, chủ nhân của cậu trừ phi tự mình từ bỏ, còn cậu sẽ không bao giờ. Thừa gia sớm đã có chuẩn bị, liền đưa Hoa Thần Viễn đến trước một căn phòng, bảo rằng bên trong là Thừa Ngạn Húc . Hoa Thần Viễn đứng ở cửa, tựa như lần đầu gặp Thừa Ngạn Húc ở trong thư viện, bên tai vang lên tiếng giao hợp của nam nữ. Hoa Thần Viễn run rẩy, vừa khóc vừa gọi tên Thừa Ngạn Húc , chỉ đổi lại một chữ lạnh lùng cút đi. Hoa Thần Viễn không chịu đi, đứng ở cửa muốn xông vào, đúng lúc này cửa mở ra, Hoa Thần Viễn chỉ kịp nhìn thấy sườn mặt của Thừa Ngạn Húc trên giường, một cô gái trẻ xinh đẹp bước ra đóng cửa lại. Cô ta chính là vị thiên kim hôn thê của Thừa Ngạn Húc . Cô ta nhìn Hoa Thần Viễn , vung tay tát cậu ngã xuống đất.

"Cũng chỉ là một món đồ chơi bị chơi chán thôi, đừng nghĩ có thể trèo cao như vậy."

Hoa Thần Viễn tâm đau đến khó thở, cái kết hạnh phúc của cậu, hoá ra lại chua chát đến nhường này. Hoa Thần Viễn thất thểu bị Thừa gia đuổi ra ngoài, bơ vơ không biết nên đi đâu, cuối cùng lại chỉ biết khóc, trường học không thể về, gia đình cũng không thể về, người duy nhất cậu yêu cũng đã bỏ rơi cậu. Hoa Thần Viễn vì lao tâm quá độ, trong bụng quặn đau, vừa mới sinh xong cơ thể yếu ớt, được đưa vào bệnh viện. Vị Bác sĩ khám thai cho cậu không đành lòng, cuối cùng vẫn giúp đỡ cậu, chăm sóc cho Hoa Thần Viễn. Hoa Thần Viễn ở nhà bác sĩ một thời gian, ổn định tâm lý, nghĩ thông suốt, nhận ra bản thân có bao nhiêu ngu ngốc. 17 tuổi, trao hết tương lai của mình vào tay 1 người để rồi bị chính người đó vứt bỏ, Hoa Thần Viễn lòng lại lạnh băng. Hoa Thần Viễn nhờ bác sĩ tháo hết những cái kia dấu vết Thừa Ngạn Húc để lại trên người cậu, muốn xoá đi đoạn hồi ức hoang đường này. Cậu bỏ qua thành phố khác sống, làm lại cuộc đời.

Cả cậu lẫn Thừa Ngạn Húc đều không biết, cả hai bọn họ đều đã rơi vào tính toán của Thừa phu nhân. Cảnh tượng cậu thấy ở nhà Thừa gia, đều là đóng thế cùng dùng âm thanh ghi sẵn để lừa cậu. Còn bản thân Thừa Ngạn Húc đã sớm bị đưa ra nước ngoài. Thừa phu nhân thuê thám tử theo dõi, chụp lén ảnh Hoa Thần Viễn được bác sĩ đón về nhà ở, lạnh lùng nhìn Thừa Ngạn Húc .

"Mày đau lòng vì một thằng điếm, có ra thể thống gì không?"

Thừa Ngạn Húc nghiến chặt trong tay 4 cái hoàn khắc tên anh, đây chính là thứ Hoa Thần Viễn ném ra được Thừa phu nhân nhặt về khiêu khích Thừa Ngạn Húc . Không sạch sẽ nữa, Hoa Thần Viễn đã không còn coi Thừa Ngạn Húc là duy nhất nữa. Nhớ lại vẻ mặt nai con của cậu sùng bái nhìn anh, nhớ lại cảnh cậu bụng to mang thai con của anh, dịu ngoan để anh thao chín bướm cậu. Hoá ra không phải là vì anh, mà là bất kỳ thằng đàn ông nào cậu cũng bò lên giường được. Thật tiện. Hiểu lầm sâu sắc này trở thành oán nghiệt trong lòng của cả hai người, chờ đến lúc tương phùng, đã là chuyện của mười năm sau.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #fg