chương 21: đến lúc trở thành người lớn
“Ta không biết liệu ta có thể để cháu ở nhà một mình được không.”
Bill thở dài với vẻ mặt lo lắng.
“Bác ơi, cứ thế này thì bác sẽ lỡ tàu mất.”
Leyla tử tế thúc giục anh. Bill yên tâm vì sự tự tin của cô khi ở nhà một mình, nhưng anh vẫn cảm thấy lo lắng.
Một cáo phó đã được gửi đến cabin vào chiều hôm qua. Anh trai của Bill đã qua đời. Mặc dù hai anh em không thân thiết và đã không gặp nhau trong một thời gian dài, Bill không thể bỏ qua sự thật rằng anh trai anh từng là gia đình duy nhất còn lại trên thế giới.
Cuối cùng Bill quyết định nghỉ vài ngày và đi du lịch về quê. Đến đó không phải là vấn đề đối với Bill, nhưng để Leyla nhỏ bé ở lại một mình khiến trái tim anh nặng như chì.
“ Cháu phải đảm bảo đóng chặt cửa. Ngay cả khi trời nóng, hãy đóng chặt cửa sổ.”
Bill đã lặp lại lời khuyên này nhiều lần kể từ đêm qua.
“Súng được treo trong phòng bác…..”
“ Cháu sẽ đảm bảo khóa cửa, cửa sổ và đem khẩu súng trong phòng chú đặt ở cạnh giường cháu. Nếu có kẻ xấu xuất hiện, cháu sẽ bắn chúng.”
Leyla bình tĩnh đọc lại những lời cô đã nghe nhiều lần.
“ Cháu sẽ ăn ngon, ngủ ngon và sống khỏe mạnh.”
Anh ấy chỉ đi tối đa ba ngày, nhưng Bill lo lắng cho Leyla như thể anh ấy sẽ đi xa trong nhiều tháng. Bill miễn cưỡng rời đi, mặc dù anh ấy vẫn có vẻ lo lắng. Leyla đi theo anh ấy đến lối vào dinh thự để tiễn anh ấy.
“Leyla, có chuyện gì xảy ra ở bữa tiệc hôm đó không?”
Bill cẩn thận hỏi sau khi nhìn thoáng qua tòa biệt thự nguy nga.
“Không, cháu vui lắm. Không có rắc rối gì đâu. Cháu nghiêm túc đấy.”
“Ta mừng là cháu đã thấy vậy…. Nhưng bằng cách nào đó, có vẻ như cháu đang tránh mặt Kyle sau bữa tiệc đó.”
“ Cháu á? Kyle á?”
Leyla cười như thể đó là chuyện vô nghĩa.
“Không phải đâu chú. Chỉ là… dạo này chúng cháu bận rộn quá.”
“Ta có thể tin lời cháu nói không?”
“Đúng vậy. Cháu đâu có lý do gì để nói dối?”
“Đúng vậy. Không đời nào mối quan hệ của chái với Kyle lại trở nên ngượng ngùng được. Vậy thì Leyla, nếu cháu sợ ở một mình quá, thì hãy rủ Kyl đi… Không, không. Giả vờ như cháy không nghe thấy gì nhé.”
Bill bắt tay anh ta với vẻ mặt nghiêm túc.
“ Thằng nhóc đó là người nguy hiểm nhất.”
“Chú ơi.”
“Nếu thằng nhóc đó đến, hãy chắc chắn nó trở về trước khi mặt trời lặn. Hãy ghi nhớ điều đó.”
“ Chú đừng nói những điều kỳ lạ nữa, đi đi chú.”
Leyla xoa dịu lưng Bill bằng một cái chạm ấm áp.
Bill ngoảnh lại nhìn nhiều lần và lặp lại lời khuyên khi anh đi xa hơn về phía bên kia đường Platanus.
Leyla ở đó một lúc cho đến khi Bill không còn ở đó nữa. Mỗi lần anh quay lại, Leyla đều mỉm cười và vẫy tay.
Cô tin rằng ba ngày tiếp theo sẽ rất dài.
~~~~
“Leyla đang tránh mặt tao.”
Bây giờ Kyle đã chắc chắn.
“ Mày nghĩ là do bữa tiệc hôm đó.”
Lý do thực ra không khó để tìm ra.
" Mày cũng nghĩ vậy sao? Phoebe?”
Kyle hỏi một cách nghiêm túc, nhưng Phoebe ngồi trên khung cửa sổ mổ yến mạch và giả vờ không nghe thấy. Kyle thở dài khi thấy mình đang nói chuyện vớ vẩn với con chim bồ câu. Hôm nay Phoebe lại mang đến tờ giấy của Leyla với tin tức buồn. Tờ giấy ghi rằng chú Bill sẽ về quê trong vài ngày và Leyla dự định sẽ ở thư viện cả ngày nên cabin sẽ vắng tanh.
Anh ấy đã nhận được những tin nhắn như thế này trong nhiều ngày gần đây. Ghi chú của cô ấy nói rằng cô ấy đang có kế hoạch đến nhà một người bạn khác; cô ấy có một cuộc hẹn ở trung tâm thành phố; cô ấy đang bận giúp Bill chăm sóc vườn cây ăn quả. Lúc đầu, anh ấy nghĩ rằng cô ấy đang thông báo cho anh ấy thay vì để anh ấy vào cabin một cách vô ích khi thực tế là cabin đang trống. Nhưng đến lúc này, tất cả có vẻ như là những lời bào chữa. Những lý do vụng về để tránh Kyle Etman.
“Tao không trách cô ấy. Nếu tao là cô ấy tao cũng sẽ làm như vậy.”
Kyle ôm đầu và thở dài.
Anh ta tự hào tuyên bố rằng anh ta là bạn đồng hành của cô và hứa sẽ bảo vệ cô. Tuy nhiên, anh ta đã để Leyla một mình. Sau khi nghe người hầu nói rằng Leyla đã rời khỏi bữa tiệc, anh ta chạy ra khỏi hội trường, nhưng cô đã rời đi.
Anh không biết tại sao anh không thể ra khỏi đó sớm hơn. Mặc dù anh đã bảo cô đợi. Anh bắt cô đợi. Anh đã không giữ lời hứa.
Kyle lo lắng đi quanh phòng trong khi Phoebe, người đã ăn no, rời đi. Kyle nhìn chằm chằm vào hướng con chim bồ câu bay đi và bốc đồng lao ra khỏi phòng.
Anh không nhớ mình đã lên xe đạp và đạp như thế nào. Anh nghĩ đến Leyla khi anh thở không ra hơi. Vào lúc trái tim anh sắp vỡ tung vì nghĩ đến Leyla, Kyle đã đến cabin ở khu điền trang Arvis. Vai anh nhấp nhô lên xuống khi anh cố gắng lấy lại hơi thở dưới ánh nắng gay gắt.
Có những tấm ga trải giường và vỏ gối màu trắng nhỏ giọt nước trên dây phơi quần áo ngoài sân. Và phía sau nó, có một bóng người phụ nữ với đường cong cơ thể mềm mại, mỏng manh.
Cảm thấy vừa nhẹ nhõm vừa chán nản, Kyle từ từ vuốt mái tóc đẫm mồ hôi ra sau trán. Leyla nhẹ nhàng hé mặt qua tấm ga trải giường như thể cô cảm nhận được sự hiện diện của anh. Đôi mắt xanh của cô mở to khi cô chạm mắt anh.
“……Kyle.”
Giọng nói ngọt ngào phát ra từ đôi môi cô đủ khiến anh quên đi tình huống xấu hổ này.
~~~~
"Tớ xin lỗi, Leyla."
Kyle ngồi trước bàn, im lặng hồi lâu rồi thở dài. Leyla ngồi đối diện, khi cô cúi đầu nhìn đầu ngón tay, đột nhiên ngẩng mắt lên nhìn lời xin lỗi của Kyle.
“ Tớ rất xin lỗi. Tất cả là lỗi của tớ.”
“Không. Đừng xin lỗi.”
Leyla lắc đầu sau khi cảm thấy ngạc nhiên.
“ Tớ mới là người phải xin lỗi. Tớ xin lỗi vì đã nói dối rằng tớ không có ở nhà.”
“Không, là do tớ. Tất cả là lỗi của tớ.”
“Không phải thế đâu. Tớ không buồn hay giận cậu đâu. Tớ nghiêm túc đấy, Kyle.”
“Vậy còn có lý do nào khác không? Tại sao…. Cậu lại tránh mặt tớ…”
“ Cậu biết đấy Kyle, tớ thích cậu như một người bạn. Cậu giống như gia đình của tớ vậy. Vậy nên….. tớ nghĩ chúng ta nên có khoảng cách .”
Leyla cố gắng nhếch khóe môi lên để mỉm cười một cách bình tĩnh, nhưng Kyle dường như không để ý đến điều đó.
Leyla đã thành thật khi cô ấy nói rằng cô ấy không buồn hay tức giận Kyle. Nhưng đêm đó, tại bữa tiệc mơ mộng đó, Leyla đã nhìn thấy một ranh giới rõ ràng. Một ranh giới được vạch ra giữa Kyle và cô ấy mà cô ấy không thể vượt qua chỉ vì họ là bạn bè.
Nhưng khoảng cách giữa những suy nghĩ mơ hồ của cô và cảnh tượng thực tế lại vô cùng tàn khốc.
Người thừa kế của một gia đình bác sĩ được kính trọng rộng rãi, những người có thể dễ dàng hòa nhập với giới quý tộc. Kyle Etman mà Leyla nhìn thấy vào ngày hôm đó tại phòng tiệc lộng lẫy của công tước, là một người đàn ông sống trong một thế giới vượt ra ngoài ranh giới xác định đó. Kyle Etman không còn có thể là đứa trẻ từng chơi với Leyla nữa.
Tại sao trẻ em phải lớn lên và trở thành người lớn?
Đêm đó, khi Leyla đi dọc theo con đường rừng tối tăm với đôi giày trên tay, cô ấy suy nghĩ về câu hỏi buồn bã, trong sáng đó. Và rồi cô ấy quyết định. Chấp nhận thời gian. Và chấp nhận cách duy nhất cô ấy có thể bảo vệ người bạn quý giá của mình, ngay cả trong thời gian trôi qua đó.
“ Cậu biết là cậu đang nói những điều vô lý phải không?”
Kyle nói sau một hồi lâu. Giọng anh trầm hơn và bình tĩnh hơn bình thường.
“Không, ý tớ là ...”
“ Chúng ta thích nhau, nhưng tại sao chúng ta phải xa nhau?”
“Như vậy, chúng ta mới có thể là bạn tốt của nhau lâu dài. Kyle, tôi không muốn mất cậu.”
“ Cậu nghĩ tôi muốn mất cậu sao?”
Mắt Kyle rung động khi nhìn Leyla.
“Làm sao chúng ta, không phải bất kỳ ai khác, có thể xa nhau được? Điều đó là không thể, Leyla.”
“Kyle.”
“ Tớ sẽ không bao giờ mất cậu. Tớ sẽ không rời xa cậu được. Sao cậu có thể nói như vậy?”
Kyle đặt chiếc cốc thủy tinh xuống và nắm chặt tay hết sức có thể.
Cậu không thể làm thế được, Kyle.
Thay vì nói ra điều mình muốn nói, Leyla lại mỉm cười.
Đã đến lúc phải trưởng thành.
Leyla đứng dậy trong khi nuốt những lời nói như cái gai vào.
“Chúng ta đi ăn trưa nhé, Kyle.”
Leyla vội vàng cài lại chiếc tạp dề mà cô đã cởi ra trước đó.
“Để xin lỗi vì đã nói dối, tôi sẽ làm cho cậu một bữa trưa thật ngon nhé..”
~~~~
“Matthias, cậu không thể xuất ngũ và tập trung vào công việc gia đình sao?”
Riette nằm xuống ghế sofa khi anh đặt tờ báo anh đang đọc xuống. Khi anh quay đầu lại trong khi ngáp, anh thấy Matthias đang ngồi trên ghế bành đọc sách.
“Cũng không tệ lắm khi dành vài năm trong quân đội.”
Matthias trả lời một cách nhàn nhã khi anh lật trang. Ngay cả trong buổi chiều hè nóng nực này, anh vẫn mặc áo khoác và cà vạt trong phòng ngủ.
" Đó là truyền thống của gia đình Herhardt mà.”
Riette lẩm bẩm trong khi uể oải duỗi người.
“Matthias von Herhardt sẽ là Công tước Arvis hoàn hảo nhất, tốt hơn bất kỳ người tiền nhiệm nào khác.”
Trong khi Riette cười khúc khích, chú chim hoàng yến đang chơi đùa vui vẻ trong lồng đột nhiên dang rộng đôi cánh. Chú chim bay nhẹ nhàng và đậu trên cuốn sách mà Matthias đang đọc.
Một nụ cười nhẹ nhàng hiện lên trên khuôn mặt Matthias khi anh nhìn chằm chằm vào con chim đang ríu rít. Đó là một cảnh tượng khá kinh ngạc đối với Riette, người đã chứng kiến Matthias bắn và giết chim mà không chớp mắt trong bãi săn trong nhiều năm.
“Tôi hy vọng con chim đó là con mái, Matthias .”
Riette lắc đầu.
“Nếu không, tôi nghĩ mình sẽ thấy nó thật kinh khủng.”
Matthias đưa tay về phía con chim mà không trả lời. Con chim nhỏ nghiêng đầu từ bên này sang bên kia rồi bắt đầu nhẹ nhàng cọ mỏ vào đầu ngón tay anh.
“ Cô có nghĩ vậy không, Claudine?”
Riette quay sang Claudine, người đang ngồi ngay đối diện với Matthias và Riette. Cô nhìn Matthias và chú chim của anh ta với một bức thêu trên tay. Khi cô chạm mắt với Riette, một nụ cười yếu ớt lan tỏa trên khuôn mặt vô cảm của cô.
“Tôi nghe nói những con chim có giọng hót hay thường là con trống.”
“Ugh. Làm ơn đi, Claudine. Chúng ta hãy tin rằng đó là một con cái.”
Riette rùng mình một cách đùa cợt.
“Thật rùng rợn khi nghĩ đến việc họ tương tác như vậy mặc dù cả hai đều là nam.”
“Có gì sai với điều đó? Nó chỉ là một con chim thôi mà.”
Claudine cười và cầm lấy kim để tiếp tục thêu.
Matthias chỉ lật một trang sau khi con chim đang nhảy trên cuốn sách của anh di chuyển. Anh trông không quan tâm ngay cả khi con chim bay xung quanh một cách mất tập trung, vỗ nhẹ vào tay, vai và đầu anh.
“ Cô nên mặc một chiếc váy vàng nhạt trong tiệc đính hôn, Claudine. Công tước Herhardt có thể yêu cô như con chim đó.”
"KHÔNG."
Claudine trả lời ngay mà không chậm trễ.
“Tôi ghét màu vàng.”
Sau khi hít một hơi thật sâu, cô tiếp tục khâu.
“ Nó rất thô tục.”
Lời nói của cô kèm theo một chút chế giễu.
Một nụ cười kỳ lạ hiện lên trên môi Riette. Đến lúc đó, anh ta ngừng nói về con chim và bắt đầu kể lể về nghĩa vụ quân sự của Matthias và lễ đính hôn sắp diễn ra.
“Tiểu thư Claudine của chúng ta sẽ sớm trở thành người đánh bại công chúa hoàng gia.”
“Tôi xấu hổ vì kiểu nịnh nọt đó, Riette.”
Mặc dù mắt cau lại, Claudine vẫn mỉm cười rạng rỡ.
Sự thật hiển nhiên là Hoàng đế Berg thèm muốn Công tước Herhardt làm con rể của mình.
Tình yêu của hoàng đế dành cho cô con gái út của mình là vô cùng lớn. Hơn nữa, cô là một quý cô xinh đẹp được gọi là 'Hoa của giới thượng lưu'. Claudine, người đã coi thường vị trí Nữ công tước Arvis từ khi còn nhỏ, cảm thấy khủng hoảng vì công chúa.
Nhưng cuối cùng, Claudine đã chiến thắng. Tất nhiên, cô ấy chiến thắng không phải vì tình yêu.
'Matthias không cần phải làm vậy.'
Câu trả lời của Herhardt cho lý do không nên kết hôn với gia đình hoàng gia được tóm tắt trong nhận xét ngắn gọn đó.
Herhardt là một gia tộc có lịch sử, sự giàu có và danh dự không kém gì hoàng đế. Không phải là vô lý khi phán đoán rằng sự phiền phức khi phục vụ công chúa lớn hơn lợi ích khi có cô ấy làm nữ công tước. Sự kiêu ngạo như vậy được hiểu khi đặt trước tên của Herhardt.
Nhờ đó, Claudine Brandt đã trở thành một quý cô đánh bại con gái của hoàng đế. Rõ ràng là lý do tại sao gia tộc Herhardt chọn cô. Cô là con gái duy nhất của một bá tước có uy tín không có người kế vị. Vì vậy, gia tộc Herhardt đánh giá Claudine là một cô dâu có gia phả tốt và của hồi môn không kém gì công chúa. Họ cũng không phải phục vụ Claudine, không giống như công chúa hoàng gia.
Khi lễ đính hôn được tổ chức, tên của Claudine Brandt được kỳ vọng sẽ được đặt ở vị trí cao hơn con gái của hoàng đế. Ý nghĩ đó khiến Claudine cảm thấy mình có thể yêu mọi thứ trên thế giới này. Bao gồm cả con chim nhỏ thô tục đó.
" Tôi không thể tin là lễ đính hôn của hai người sắp đến gần. Điều đó khiến tôi cảm thấy rất lạ."
Riette ngồi dậy và duỗi tay ra.
Claudine, người vẫn bình tĩnh nhìn Riette, bắt đầu khâu vá một cách thản nhiên.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top