Chapter 2.
Đêm đã khuya, không khí trong phòng tràn ngập âm nhạc và sự sáng tạo. Sau khi hoàn thành con beat và biến nó thành bài "Walk" cực catchy, cả nhóm đã chuyển sang một bài hát mới, cũng như là một thử thách mới: bài hát demo "Kim Phút Kim Giờ"
Ngồi giữa không gian đầy nhiệt huyết, năm anh em quây quần bên nhau, bàn bạc về cách chỉnh sửa bài hát, phân chia phần live và viết lại lời. Mỗi người đều hăng say với nhiệm vụ của mình, thể hiện một sự hợp tác ăn ý.
Thời gian trôi qua, và khi đồng hồ điểm hơn nửa đêm, sự mệt mỏi bắt đầu hiện rõ trên khuôn mặt của mọi người. Ai nấy đều tìm chỗ cho riêng mình để tạm nghỉ ngơi, thả lỏng sau những giờ phút căng thẳng. Khang vẫn còn tập trung nghe đi nghe lại giai điệu của bài hát, trong khi Hiếu từ xa quan sát bóng hình nhỏ bé dịu dàng đang ở một mình cạnh họ.
Kiều ngồi một mình trên ghế sofa, ánh đèn vàng ấm áp chiếu lên gương mặt thanh tú của em. Hiếu nhận ra sự mệt mỏi trên khuôn mặt của Kiều, nhưng không thể không thấy sự tỏa sáng trong ánh mắt em, như một ngọn lửa mãnh liệt giữa đêm tối. Với sự nhẹ nhàng, anh bước lại gần, ngồi xuống bên cạnh Kiều, im lặng một lúc, cảm nhận hơi ấm từ sự hiện diện của nhau. Thời khắc ấy, giữa những âm thanh êm dịu và ánh đèn lung linh, Hiếu cảm nhận được một sự kết nối đặc biệt, như thể mọi điều xung quanh chỉ còn lại hai người.
Hiếu nhìn Kiều với ánh mắt nhẹ nhàng nhưng đầy kiên định. Anh cất tiếng, nhẹ nhàng ngỏ ý, "Kiều à."
Kiều quay sang nhìn anh, thắc mắc không biết có chuyện gì. "Dạ, sao vậy anh?"
"Kiều ơi, lần này em đóng vai 'em' đi, tức là nữ chính trong bài hát ấy…" Anh chờ đợi câu trả lời từ Kiều, lòng anh bỗng lo lắng khi thấy gương mặt em phản ứng lại một cách bất ngờ.
"Ủa sao vậy… Tự nhiên giờ em xưng vậy với anh, em thấy kỳ lắm." Kiều bối rối, cảm giác trái tim em đập nhanh hơn một chút. Em đã quen với việc gồng mình lên để vào vai một người đàn ông trong các livestage trước, nhưng lần này lại khác.
Hiếu mỉm cười, cố gắng làm cho bầu không khí bớt nặng nề. "Tại sao em lại thấy kỳ? Em sẽ được bộc lộ bản thân mà, không cần phải che giấu hay gồng mình lên làm này làm kia đâu." Giọng anh chân thành, như thể đã đọc được những suy nghĩ đang lướt qua trong tâm trí em.
Kiều ngạc nhiên trước sự thấu hiểu của Hiếu. Anh gần gũi hơn, và sự chân thành trong giọng nói của anh khiến em cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút. "Nhưng em không chắc mình có thể làm tốt được…" Kiều lộ rõ sự lo lắng.
Em nhìn vào mắt Hiếu, một phần trong em đang đấu tranh giữa sự lo lắng và khao khát được thử thách. "Vậy… em có thể thử một lần không?"
Hiếu nở một nụ cười tươi rói, như thể nhận ra ánh sáng trong đôi mắt Kiều. "Tất nhiên rồi! Chúng ta sẽ cùng nhau làm điều này. Bắt đầu từ hôm nay, em không cần phải là ai khác ngoài chính mình."
"Đồng ý với anh không?" Hiếu cất lời, chỉ mong chờ câu đồng ý từ em, hoặc chỉ là một cái gật đầu thôi cũng đủ.
Kiều quay sang, ánh mắt em ngạc nhiên nhưng cũng mang theo chút hồi hộp. Lời đề nghị từ Hiếu khiến em cảm thấy bối rối. Thay vì là một hình mẫu mạnh mẽ như những lần trước, giờ đây, em phải vào vai nữ chính trong bài hát.
Sự im lặng giữa họ kéo dài một chút, như thể thời gian dừng lại để Kiều suy nghĩ về điều đó. Hiếu nhận ra cảm giác của em và gợi ý với tấm lòng chân thành, mong muốn Kiều hãy để bản thân mình được thể hiện một cách tự nhiên nhất.
Cuối cùng, Kiều gật đầu đồng ý với lời đề nghị của anh. Niềm vui ánh lên trên gương mặt Hiếu, anh vui mừng vỗ vai em như một lời động viên. "Vậy mình sẽ là một đôi với nhau trong bài này nhé!"
Nói rồi, Hiếu đứng dậy và đi đến chỗ cậu bạn thân Khang, người vẫn đang vò đầu bứt tóc với bản demo, gần như không để ý rằng Hiếu vừa ngỏ lời với cô em gái bé nhỏ của mình.
Sau vài ngày miệt mài làm việc, cả hai bài hát đã hoàn thành. Cả nhóm háo hức tập trung tại phòng tập nhảy để chuẩn bị cho buổi biểu diễn sắp tới. Những giai điệu catchy của "Walk" vang lên, hòa cùng những bước nhảy ăn ý, mang đến không khí đầy năng lượng. Từng nhịp điệu, từng bước nhảy, tất cả như hòa quyện thành một bản giao hưởng của sự sáng tạo và nhiệt huyết.
Mọi thứ diễn ra suôn sẻ cho đến khi, gần đến ngày biểu diễn, họ được yêu cầu chỉnh sửa một số phần lời trong bài "Walk." Khang và các thành viên nhanh chóng tập hợp lại, cùng nhau thảo luận để đảm bảo mọi thứ hoàn hảo nhất có thể. Họ viết lại lời của đoạn điệp khúc, sử dụng những từ ngữ tinh tế, và nhanh chóng thu âm để có được phiên bản hoàn chỉnh nhất.
Khi mọi thứ đã được điều chỉnh xong, họ bắt đầu tập nhảy và biểu diễn cho cả hai bài hát. Ánh đèn sáng rực trên sân khấu, mọi người phối hợp nhịp nhàng, từng động tác đều được luyện tập kỹ lưỡng. Không khí trở nên hừng hực, và Kiều cảm thấy hồi hộp lẫn phấn khích, ánh mắt em dõi theo Hiếu cùng các thành viên khác. Cảm giác hồi hộp cuộn trào trong lồng ngực em, như một nhịp đập mạnh mẽ của trái tim đang chuẩn bị cho một sự kiện quan trọng.
Mỗi lần nhạc vang lên, Kiều cảm nhận được sự gắn kết giữa mọi người, và em biết rằng buổi biểu diễn này không chỉ là một màn trình diễn đơn thuần, mà còn là minh chứng cho những nỗ lực và tâm huyết mà cả nhóm đã bỏ ra. Những giấc mơ đang dần hiện hữu trước mắt, và em cảm thấy như mình là một phần không thể thiếu trong hành trình này.
Khi cả nhóm kết thúc phần tập luyện, không khí trong phòng trở nên sôi động. Dường như mọi thứ diễn ra đúng như những gì họ mong đợi về màn trình diễn đến từ đội trưởng Phạm. Tất cả đều cảm thấy háo hức, mong chờ khoảnh khắc tỏa sáng trên sân khấu.
Ngày biểu diễn cuối cùng cũng đến. Nhóm của HURRYKNG đã lên sân khấu, háo hức chờ đợi ekip kiểm tra mic, ánh đèn và âm thanh lần cuối cùng trước khi chính thức biểu diễn. Mỗi người đều cảm nhận được nhịp đập trái tim mình gia tăng, ánh mắt đầy quyết tâm.
Khi tín hiệu được phát ra, âm thanh vang lên rộn rã, bài "Walk" được khởi động. Một bầu không khí sôi động tràn ngập khán phòng, khiến khán giả hô vang, cổ vũ nhiệt tình. Các thành viên trong nhóm đồng loạt nhảy múa, từng động tác như thăng hoa cùng giai điệu, tràn đầy năng lượng.
Đến đoạn kết, ai cũng nghĩ rằng màn trình diễn đã xong. Nhưng bất ngờ, âm nhạc lại bùng lên một lần nữa, kéo theo sự phấn khích của các thành viên. Họ không ngần ngại chạy khắp sân khấu, Không khí càng sôi động thêm.
Sau khi kết thúc màn trình diễn đầu tiên, cả nhóm thở hổn hển nhưng trên môi vẫn nở nụ cười rạng rỡ. Gần như ai cũng đã thấm mệt, nhưng niềm vui và hạnh phúc lấn át tất cả. Sau khi trò chuyện với khán giả và MC, nhóm quay trở vào bên trong để thay outfit.
Họ nhanh chóng tẩy trang và chuẩn bị cho phần tiếp theo. Trong lúc makeup lại, không khí lại trở nên căng thẳng, nhưng không kém phần phấn khích. Mọi người cùng nhau động viên lẫn nhau, chuẩn bị cho bài hát "Kim Phút Kim Giờ" Bầu không khí trở nên đầy ắp những kỳ vọng và quyết tâm, sẵn sàng cho một màn trình diễn để đời.
Bài "Kim Phút Kim Giờ" bắt đầu vang lên, và ngay lập tức không khí trong khán phòng trở nên đầy cảm xúc. Pháp Kiều và HIEUTHUHAI vào vai một cặp đôi đang đối thoại, thể hiện sự giằng xé của hai tâm hồn sau một cuộc chia tay. Giai điệu nhẹ nhàng nhưng thấm thía như khắc sâu vào lòng người, khiến khán giả như bị cuốn vào câu chuyện mà họ đang diễn tả.
Ánh đèn vàng ấm áp chiếu rọi lên sân khấu, làm nổi bật lên hình ảnh của Kiều và Hiếu. Hiếu thật sự nhìn Kiều bằng ánh mắt tự hào, một cảm giác mãn nguyện khi chứng kiến người mà mình yêu quý đang tỏa sáng, thể hiện bản thân một cách trọn vẹn. Kiều, với sự tự tin mới mẻ, không còn là người nhút nhát trước đây mà là một nghệ sĩ đầy tài năng, sống trọn với đam mê.
Tích tắc tích tắc... Thời gian trôi đi, giờ đã là 5 giờ sáng, và họ vẫn còn đang say sưa trong buổi quay hình. Khi MC Trấn Thành hỏi Pháp Kiều về ý tưởng hai người yêu nhau và những cuộc đối thoại đó, Kiều thoải mái đáp rằng đó là ý tưởng của Hiếu. Em ấy lúc này thực sự rất thích điều này, luôn cảm thấy biết ơn và hạnh phúc khi thần tượng đúng người.
Hiếu đứng cạnh Kiều, cảm giác tự hào dâng trào trong anh. Nhìn thấy Kiều, một người mà anh rất quý mến, đang thành công như hiện tại, lòng anh cảm thấy ấm áp. Em đã nỗ lực rất nhiều, và hôm nay, tất cả những gì em đã làm đang được đền đáp. Anh mỉm cười, không chỉ để động viên Kiều mà còn để nhắc nhở chính mình về sự kết nối giữa họ.
Cả hai đều hiểu rằng, dù tương lai có ra sao, khoảnh khắc này, trong giây phút này, họ đã cùng nhau viết nên một chương mới trong cuộc đời mình. Khán giả, như hòa chung với cảm xúc của họ, mỗi người đều cảm nhận được một phần câu chuyện của riêng mình trong bài hát.
Khi buổi ghi hình khép lại, mọi người bắt đầu ra về, ai cũng mang theo bên mình một suy nghĩ, một cảm xúc và những dư âm còn lại của ngày hôm nay. Hiếu lúc này vẫn chưa về hẳn mà đứng đợi ai đó, khi thấy bóng hình người anh đang đợi, Hiếu lại một lần nữa đến bên Kiều, ánh mắt anh tràn đầy ấm áp.
Ánh mắt của cả hai chạm nhau, và trong khoảnh khắc đó, những cảm xúc dồn nén bấy lâu như được giải tỏa. Bình minh ló dạng bên ngoài, ánh nắng ấm áp chiếu rọi qua những ô cửa sổ, như một dấu hiệu cho sự khởi đầu mới. Kiều nhìn ra ngoài, nơi ánh sáng hòa quyện với bầu trời xanh, cảm nhận được sự tươi mới của một tình yêu đang bắt đầu nảy nở.
Hiếu khẽ đặt tay lên vai Kiều, cảm giác như họ đang đứng trên ngưỡng cửa của một chương mới trong cuộc đời. "Không biết phải nói bao nhiêu lần nữa, nhưng mà anh rất tự hào về em. Chúng ta sẽ còn nhiều cơ hội nữa nên hãy cứ tin vào bản thân mình đấy nhé." anh nhấn mạnh, ánh mắt đầy sự tin tưởng.
Khi mọi người bắt đầu thu dọn đồ đạc, tiếng cười và tiếng nói rôm rả vang lên khắp nơi, Kiều cảm nhận được niềm vui và sự ấm áp từ những người xung quanh. Dù biết rằng tương lai vẫn còn nhiều thử thách, nhưng giờ đây, Kiều không còn đơn độc.
Với trái tim tràn đầy hy vọng và những ước mơ mới, Kiều cùng Hiếu và các thành viên trong nhóm rời khỏi trường quay, hướng về phía ánh sáng của bình minh, như một lời hứa cho những gì sắp tới.
_____________________End Chapter 2.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top