Chap 2: Chiếm lấy anh (H)
Hồ Việt Tùng bước vào một nhà hàng sang trọng, bên trong không có lấy một vị khách nào trừ người con trai là chủ tịch công ty PLVT ngồi chễm chệ. Hắn bước đến gần, vệ sĩ của hắn kéo ghế cho hắn ngồi nhưng từ nãy đến giờ ánh mắt hắn chưa lần nào rời khỏi Trần Thanh Triết. Cậu nhìn hắn, tay rót rượu vào ly rồi đẩy về phía hắn, miệng nở một nụ cười xinh đẹp, làm tim hắn lệch một nhịp.
Khốn kiếp, sao lại giống anh ấy như vậy?
Hắn nâng ly rượu lên, nốc cạn ly rượu đắt tiền, cõi lòng dâng lên sự chua xót khó tả. Nếu hôm đó hắn không muốn gặp anh có lẽ lúc này người ngồi trước mặt hắn là David chứ không phải người giống anh đến mức này. Càng nghĩ lòng càng khói đau, nếu như thời gian có thể quay lại liệu hắn sẽ không mất anh chứ? Hắn không biết nhưng cũng không thể quay trở lại. Nhìn về khoảng xa xăm trong đêm tối mịt.
Cậu nhìn hắn một lúc lâu, nhận thấy sự khác thường khi hắn trầm ngâm, nhìn dòng người thưa thớt ngoài đường. Cũng phải, giờ này cũng hơn 9 giờ đêm, tiết trời cũng càng lạnh nên người đi qua lại càng ít, sự tấp nập của buổi sáng thu mình lại, nhường cho cho sự tĩnh lặng của màn đêm. Tiếng gọi của Thanh Triết kéo hắn trở về hiện thực tàn khốc.
"Hôm nay cậu trợ lý của cậu không đến cùng cậu à?"_giọng nói nhẹ nhàng, có chút mệt mỏi vang lên
"Ý anh là Thành Dương à? Cậu ta bận chút việc, không ngờ anh lại có hứng thú với cậu ta như vậy"_hắn nói, giọng lạt đi một chút vì hơi men
"Có chút ấn tượng với cậu ta, Lê Thành Dương nhỉ? Cậu ta là một người rất tài giỏi, tôi nghe khá nhiều về cậu ta"
Cậu nhìn hắn với ánh mắt mơ màng, có vẻ hơi men đang chiếm lấy tâm trí mệt mỏi của Thanh Triết. Trong ánh đèn vàng sang trọng của nhà hàng, vẻ đẹp của cậu càng tăng lên đáng kể. Bàn tay thon dài nâng ly rượu tồi uống càng như trút bỏ bao sự mệt mỏi trong tâm trí. Hắn nhìn Thanh Triết, nhìn người con trai xinh đẹp trước mặt mà ghen tị với sự quan tâm cho Thành Dương. Vì ghen chăng? Có lẽ vì quá giống David nên hắn mới ghen thế này
Không lâu nữa đâu, anh sẽ chẳng còn quan tâm ai khác ngoài tôi cả
Nghĩ thầm, hắn lại càng muốn chiếm lấy con người trước mặt, xinh đẹp đến mức người ta chỉ muốn bắt nạt mà thôi. Nghĩ là làm, hắn tiến đến gần Thanh Triết đang tập trung vào ly rượu, cướp lấy nó rồi uống cạn, nâng cằm Thanh Triết lên rồi hôn xuống, để rượu trong miệng chảy vào khuôn miệng xinh đẹp của người kia. Trong phút chốc tâm trí cậu như vị đình trệ, đầu óc choáng váng vì rượu và sự mê mẩn trong nụ hôm ngọt ngào của Việt Tùng.
Sau một lúc khi dưỡng khí dường như đã cạn hắn mới buông tha cho Thanh Triết, nhìn cậu trai hơn tuổi đang thở gấp vì nụ hôn ban nãy khiến hắn cảm thấy vui vẻ. Rượu từ khóe môi Thanh Triết chảy xuống cổ, xuyên qua lớp áo trắng mỏng khiến khung cảnh càng trở nên nóng hơn. Tức thì hắn bế Thanh Triết lên hướng về phía cửa mà đi, cậu trong lòng nhất thời không hiểu chuyện gì nhưng cũng vì rượu mà trở nên mơ màng, không thể chống cự.
Bước ra ngoài, Việt Tùng lạnh giọng bảo tài xế của Thanh Triết về đi, hắn sẽ "chăm sóc" cho chủ tịch của hắn. Giọng nói lạnh lẽo phát ra từ Hồ Việt Tùng khiến chúng sợ hãi mà lái xe về, một bên hắn bế cậu trai nhỏ con hơn lên xe, ngồi cạnh hắn mà mân mê đôi môi nọ. Hấn cúi xuống, cắn mạnh vào xương quai xanh ẩn hiện sau lớp áo, khung cảnh này khiến người ta chết mê mà. Hắn thì thầm vào tai anh với tông giọng trầm ấm, quá sức chịu đựng.
"Anh đang quyến rũ tôi đấy à Thanh Triết? Anh có biết bộ dạng bây giờ quyến rũ đến mức nào không?"_hắn hôn lên cổ Thanh Triết, để lại những dấu tích đáng ngờ
"Ah...đ-đang làm...gì vậy?"_cậu bất mãn lên tiếng, tay đẩy hắn ra
Nhưng dường như hắn chẳng nghe, tay luồn vào áo của Thanh Triết và xoa nắn eo cậu, chốc chốc lại nhéo mạnh lên nó khiến đôi môi nhỏ xinh phát ra những âm thanh gợi tình. Trong tiếng thở gấp của Thanh Triết, cậu nghe thấy hắn ra lệnh cho tài xế đưa cậu về nhà mình, hơn nữa là một tay chơi, cậu biết rõ hắn muốn làm gì với cậu nhưng Thanh Triết còn có thể làm gì khác?
Cậu từ kho sinh ra thể chất đã không bằng người khác, tên Hồ Việt Tùng lại cao và khỏe hơn cậu khiến việc phản kháng càng trở nên vô nghĩa. Tay hắn mò mẫm trong áo Thanh Triết, chơi đùa với hai nhủ hoa trước ngực cậu, dù có là tay ăn chơi cậu cũng không thể chịu nổi sự nhục nhã này. Thanh Triết giơ chân, muốn đạp thật mạnh vào người hắn nhưng bị bàn tay to lớn ngăn cản, hắn nói khẽ vào tai Thanh Triết:
"Thôi nào, tôi biết anh đang hưởng thụ mà? Chút nữa thôi, sắp về đến nhà tôi rồi, lúc đó tôi sẽ thỏa mãn anh"
Giọng nói hắn như chứa thuốc mê khiến Thanh Triết ngoan ngoãn nghe lời mà nằm yên mặc hắn làm gì thì làm. Việt Tùng nở một nụ cười gian xảo, thật đẹp nhưng cũng thật xảo trá, Thanh Triết không còn hơi sức đâu mà nghĩ ngợi khi bàn tay cứ liên tục làm loạn trong áo mình. Lúc sau khi chiếc xe dừng trước một biệt thự màu trắng sang trọng, hắn bế Thanh Triết thật nhanh lên phòng, quăng mạnh cậu xuống giường làm cậu tỉnh cả cơn say.
Việt Tùng lao đến chỗ Thanh Triết như một con sói đang đói mồi, không chần chừ mà xé nát bộ vest đắt tiền rồi cắn mạnh vào gáy cậu. Tiếng rên rỉ đau đớn bật ra khỏi miệng cậu, mùi máu tanh càng kích thích con thú trước mặt cậu. Hắn hôn lên mắt, mũi, cổ rồi khắp người Thanh Triết khiến nhưng nơi hắn đi qua đều lưu lại những dấu vết xanh đỏ bắt mắt.
Thanh Triết đẩy mạnh Việt Tùng ra, cậu biết việc này quá phận, nếu không dừng lại có thể khó mà hợp tác nhưng dường như hắn đã mất kiểm soát, càng vội vã cắn mạnh khắp người cậu. Những tiếng rên rỉ phát ra rồi nuốt ngược vào trong vì sự nhục nhã, chưa bao giờ Thanh Triết lại phải chịu đựng những việc này
Trong bóng tối, bàn tay thô ráp của hắn mò mẫm vào nơi tư mật của Thanh Triết, sự đau đớn như xé toạc cậu ra khi hắn đưa hai ngón tay vào. Không để Thanh Triết kịp thích nghi, hắn đưa đẩy ngón tay khám phá nơi tư mật chưa bị khai phá lần nào. Hắn tiến sâu thêm một chút, chạm vào điểm mẫn cảm khiến Thanh Triết cong người rồi bắn ra trong vô thức.
"Tôi còn chưa cho phép mà? Chưa xong đâu Thanh Triết à~"
Hắn cắn lên vành tai của cậu, liếm nhẹ rồi dời môi lên bờ môi hé mở vì khoái cảm dân trào. Hắn cắn mạnh lên đôi môi của cậu, làm máu chảy ra rồi thưởng thức hương vị khi cưỡng bức người dưới thân mà người đó chẳng thể làm gì. Môi lưỡi quấn lấy nhau, hơi thở của cậu cứ đứt quãng, đôi mắt nhắm nghiền cảm nhận khoái cảm trong từng thớ thịt trên cơ thể, nước mắt sinh lý chảy dài trên khuôn mặt xinh đẹp trong màn đêm.
Hắn cởi quần áo trên người ra rồi quăng xuống sàn, sức chịu đựng của hắn có giới hạn, chơi đùa như thế là quá đủ rồi.
"Vào việc chính nhé? Tôi không chơi đùa với anh nữa đâu"_hắn liếm môi nói
"Dừng...ah...lại đi...c-cậu...làm vậy...để làm gì chứ...ha..a.."
Tiếng rên rỉ của Thanh Triết vang lên khi ngón tay của Thanh Triết nhẹ nhàng đùa giỡn trước cửa huyệt. Hắn lật người cậu lại, đâm mạnh dương vật vào huyệt nhỏ của Thanh Triết khiến cậu hét lên đầy đau đớn. Nước mắt chảy dài trên gương mặt thanh tú, hắn cúi xuống hôn lên môi cậu, hắn đau lòng khi thấy Thanh Triết khóc, người trước mặt lại làm hắn nhớ đến David
Động tác trở nên nhẹ nhàng hơn, để cậu làm quen dần với thứ bên trong rồi động nhẹ. Tuy quen dần nhưng Thanh Triết vẫn không khỏi cảm thấy đau đớn, nó quá lớn mà đây còn là lần đầu của cậu. Hắn hôn lên mi mắt, giọng dịu xuống, nói với Thanh Triết.
"Nào...thả lỏng một chút thì tôi mới kết thúc nhanh được chứ? Đau lắm đúng không? Một chút sẽ hết đau thôi"
"Cậu...n-nhanh...ha lên đi...ah.."
Thanh Triết nhỏ giọng rên rỉ, bên dưới Việt Tùng không ngừng thúc mạnh vào trong. Sự đau đớn ban đầu thay dần bằng khoái cảm, cơ thể không chủ động được mà cong lên hình cánh cung, cả cơ thể xinh đẹp phơi bày trước mắt. Lật người Thanh Triết lại lần nữa, gác hai chân cậu lân vai, sau đó cắn nhẹ lên đùi cậu để lại những dấu vết khiến người ta đỏ mặt ngại ngùng, chốc lát lại đánh mạnh vào mông Thanh Triết khiến anh nảy lên trong vô thức.
"Chết tiệt! Trần Thanh Triết, anh quyến rũ chết người rồi"
"A...ưm...đ-đừng n..nói nữa mà..."
"Rên đi Thanh Triết, rên lớn lên để tôi nghe giọng của anh nào!"
Nói rồi hắn đánh mạnh vào mông Thanh Triết, khoái cảm quá lớn mà cậu bắn ra. Việt Tùng nhìn thành quả dưới thân mà hài lòng, dùng thúc vào càng mạnh. Thanh Triết cảm nhận được thứ trong cơ thể ngày càng to ra liền có ý tránh né nhưng eo bị hắn giữ chặt, mạnh mẽ thức vào bên trong rồi bắn ra, Thanh Triết vì bất ngờ cũng cong người đón nhận. Dịch trắng và máu chảy xuống đệm trắng, hắn thích thú nhìn con ngươi kia rồi nói khẽ.
"Ngây thơ quá rồi Thanh Triết à, đêm nay còn dài lắm~"
"C-cậu...nói...ah...dừng lại...đi mà..đau lắm..."
"Tôi nói anh cũng tin sao? Anh chỉ cần hưởng thụ thôi"
Đêm đó không biết bao nhiêu lần cậu ngất đi rồi bị hắn mạnh bạo gọi dậy cũng chẳng nhớ bản thân đã bắn ra bao nhiêu lần. Bản thân cứ như vậy mà bị một tên nhỏ tuổi hơn hành cả đêm bất tỉnh. Hắn vui vẻ với những thứ mình đã làm
Thanh Triết à, anh sắp trở thành thế thân của David rồi
______
Lần đầu viết H còn hơi bỡ ngỡ, tôi sẽ cố đọc thêm để viết cho mọi người hài lòng nha ʕ •ᴥ• ʔ
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top