CHƯƠNG 27


Nhâm Tri Liễu không đất dung thân đi mất.

Đêm đó Nhâm Nghị đem Hạ Thụ đẩy lên giường, mỹ danh nói muốn ôn chuyện cũ.

Xưa nay Hạ Thụ không có cách nào chân chính từ chối Nhâm Nghị, huống chi Nhâm Nghị vẫn luôn dinh dính nhơm nhớp hôn cậu, cậu không dứt được ngọt ngào mê hoặc như vậy.

Sáng sớm hôm sau, Hạ Thụ ở trong lồng ngực Nhâm Nghị tỉnh lại, Nhâm Nghị mở mắt sáng lấp lánh nhìn cậu, thấy cậu tỉnh rồi lập tức hôn cậu, nói: "Ann nghĩ tới chuyện đêm đó, xin lỗi, cho em chịu ủy khuất."

Hạ Thụ nhiệt liệt đáp lại nụ hôn của anh. Nhâm Nghị tối hôm qua rất nhiệt tình làm cho Hạ Thụ rõ ràng Nhâm Nghị thật thích mình. Lần trước Nhâm Nghị nhiệt tình như vậy cậu còn tưởng rằng anh xem mình là Khâu Nghiên Nghiên, nhưng lần này Nhâm Nghị vẫn nhiệt tình như trước, không vì thân thể của cậu là đàn ông mà có bất kỳ khó chịu nào.

Hôn hôn một chút lại châm lửa, lúc hai người rời giường mặt trời lên cao. Lúc này Nhâm Nghị mới vừa lên chức cha rốt cục rời giường, vui mừng đi tìm con trai chơi.

Giữa trưa, Nhâm Nghị chơi cưỡi ngựa với con trai, ngồi thang trượt, chơi mèo vờn chuột, Tiểu Nhâm mừng rỡ ha ha cười không ngừng, ngoan ngoãn kêu "Ba ba".

Nhâm Nghị mừng rỡ, lại mang Tiểu Nhâm đi chơi đu quay.

Buổi trưa, Tiểu Nhâm muốn ăn bánh trứng gà, Hạ Thụ muốn đi nhà bếp làm, Nhâm Nghị lại ngăn cản cậu: "Để anh làm, em sinh Tiểu Nhâm rất cực khổ, còn một mình chăm sóc con nhiều năm như vậy, sau này anh sẽ chăm sóc em và con thật tốt."

Nói xong liền đi vào nhà bếp, anh không thấy Hạ Thụ ở phía sau đỏ cả vành mắt.

Nhâm Nghị mỗi ngày hận không thể đem Hạ Thụ và Tiểu Nhâm sủng đến bầu trời. Anh mua cho Tiểu Nhâm thật nhiều đồ chơi, Hạ Thụ nói thế nào đều vô dụng, Nhâm Nghị vẫn luôn nói mình kiếm tiền để cho vợ con tiêu.

Hạ Thụ đẩy anh: "Ai là vợ của anh."

Nhâm Nghị ôm lấy cậu, bá đạo nói: "Em không phải vợ anh thì là vợ ai."

Suy nghĩ một chút lại cường điệu nói: "Không cho nghĩ đến cái tên Lâm Lập kia!"

Hạ Thụ kiên nhẫn giải thích: "Em thật sự rất lâu không liên lạc với anh ta."

Lúc này Nhâm Nghị mới hài lòng, khẽ hừ một tiếng.

Hạ Thụ bất đắc dĩ nhìn vại dấm chua lớn này, cuối cùng cậu đã hiểu rõ, lúc trước cậu và Lâm Lập cùng nhau, Nhâm Nghị kích động như vậy là bởi vì ăn dấm.

Nhưng Nhâm Nghị vẫn không cho Hạ Thụ đi ra ngoài, Hạ Thụ biết anh không yên lòng, bởi vì Nhâm Nghị nửa đêm thường kêu: "Thụ Thụ, không cần đi!" Sau đó đầu đầy mồ hôi lạnh, thức tỉnh.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #deathnot