Ngày Quay Đầu Tiên

Tại căn nhà được thuê vô cùng giá trị kia, mọi người ngồi tranh thủ đọc kịch bản còn người khác thì kiểm tra góc máy, thiết bị.

Kịch bản bộ phim này chính là Nam chính là một người đào hoa, từ lúc ở trường đã vô cùng nổi bật. Còn nữ chính thì sinh đẹp thu hút sức quyến rũ lạ, cha dượng có ý đồ với cô, cô ngộ sát nên có tiền án nhưng được án treo, cô e ngại xuất thân của mình nên chỉ lặng thầm yêu anh, không lâu sau mẹ cô bệnh, cô đi khách trong bar gặp anh. Anh mua cô từ tay người khác, tán tỉnh cô rất nhẹ nhàng, cô đã yêu anh từ lâu rất thuận ý ngủ với anh. Anh với cô rất nghiêm túc yêu đương một năm họ ra mắt hai bên gia đình. Lúc  mới nhận ra ngày xưa mẹ cô chê người kia nghèo nên bỏ theo hai cha con ở lại mà theo người đàn ông khác sau đó có cô. Họ là hai anh em...cô đau lòng tiều tụy họ sống với nhau cùng nhà nhưng không vui vẻ, một người hát chung với cô đem lòng yêu mến, anh cam tâm tình nguyện ở bên cô,  sau đó phát hiện cô bệnh tim anh ta bỏ hết sự nghiệp đưa cô ra nước ngoài trốn tránh đau thương. Nhưng mà trong lúc Hứa Mộc Nguyên xét nghiệm xem có thể cấy ghép tim không thì phát hiện anh em họ không cùng huyết thống, anh không phải con ruột của cha anh là do ông ấy xin ông từ trại mồ côi, người vợ sau (đã mất) của ông ấy bị vô sinh chẳng qua ông hận bà ấy nên mới nói thế. 

Vương Hạo Hiên là nam chính Hứa Một Nguyên

Ân Tố Lam là nữ chính Kiều An Nghi

Tần Minh Hạo là nam thứ vai Võ Hùng Thiên Tân 

Còn cậu vào vai Dư Cảnh vừa học cùng nam chính họ khá thân vừa là bác sĩ bệnh tim sau này. Được rồi cảm giác quay về ngày xưa rồi... 

Trong suốt khoảng thời gian đọc kịch bản cậu luôn thấp thỏm không yên, thời gian chậm rãi trôi, thân thể căng thẳng đến khi đạo diễn gọi anh ra rốt cuộc cũng được thả lỏng, cả người vô lực nằm trên ghế sô pha.

Suốt thời gian ở nước ngoài Kế Dương chưa từng coi bộ phim nào của anh, dù có cũng chỉ vô tình rồi vội né tránh. Đến khi về nước vì để 'học hỏi diễn xuất' 'theo kịp phong cách diễn' của anh mới dám xem. Trong phim ảnh anh biến hóa nhiều con người khác nhau, rất tài tình. Bây giờ cũng vậy... 

Rất nhanh đã thông qua, đạo diễn gọi anh ra diễn cảnh hai người chạy xe đạp vào trường. Trường này cách không xa căn nhà họ thuê, cảnh nói cười với nhau, phải tươi trẻ và hài hòa cảnh này không khó, chợt nhớ đến lúc Tống Lam tập xe cho mình anh ngồi dưới gốc cây đàn học bài, không nói gì cả.

Bên này họ nói cười ríu rít cũng không ảnh hưởng đến anh, nhiều lúc Kế Dương còn thấy anh nhạt nhẽo không nói không cười chỉ mê sách thể thao, võ thuật.. 

Nhắc đến Tống Lam, Tống Lam là mối tình đầu của cậu... 

Nghĩ đến lại có chút xót xa... 

Bỏ lỡ một người tưởng chừng sẽ không phạm sai lầm nữa... Cuối cùng vẫn là lạc mất nhau thế này đây. Cậu yêu anh bao nhiêu cũng hận anh bấy nhiêu, không còn nhiều hơn thế nữa, hận anh phụ bạc, hận anh thay lòng đổi dạ, rất nhiều. 

Thấy cậu cầm xe đạp chần chừ, đạo diễn nhíu mày:"Đừng nói với tôi là cậu không biết chạy xe đạp đó nha..." đọc kịch bản rồi lẽ nào không biết có cảnh này... 

Tống Kế Dương vội vã đáp:"Em chạy được.. "

Hai người chạy song song với nhau, Vương Hạo Hiên khẽ nghiêng đầu gió thổi tóc bay nụ cười hết sức đẹp đẽ. Giống như những năm trước đây cậu ngồi sau xe anh đi qua quảng trường bồ câu, chụp rất nhiều ảnh lúc đó rất vui. Mãi lo suy nghĩ Tống Kế Dương không nhìn đường liền ngã

Đạo diễn hô:"Cắt"

Kế Dương rối rít xin lỗi

Vương Hạo Hiên dựng xe nói:"Có thể chuyên nghiệp một chút được không?"

Đây là câu thứ hai mà anh nói với cậu, sau câu chào nhạt nhẽo ở bữa tiệc. Tống Kế Dương cứng đờ rất nhanh tỉnh táo lại nói:"Vâng"

Anh xốc lại tóc một chút quay lại chỗ cũ chuẩn bị diễn lại cảnh quay vừa rồi. 

Bắt đầu lại lần nữa liền mượt hơn, lần quay đầu đã phạm lỗi ngớ ngẩn, thật không tốt lành. Lúc đi ta thấy May không cảm xúc tức giận gì chỉ nhìn: "Không bị thương chứ?"

Cậu khẽ nói:"Xin lỗi"

"Tôi không cần xin lỗi, lần sau làm tốt hơn là được, lần đầu khó tránh có chút căng thẳng, là diễn viên mới không thể ám ảnh mãi NG mấy lần đầu được"

Kế Dương gật đầu, chị luôn như thế không cần xin lỗi,  nghĩ một chút hình như anh cũng không cần cậu giống nhau, có lẽ vậy mà hai người họ mới ở bên nhau. Rất đẹp đôi đấy chứ! 

Cảnh quay đi cùng nhau dạo quanh trường hay là cùng đi xuống căn tin ăn đều khá mượt mà. Tống Kế Dương cũng thấy bớt căng thẳng hơn, vốn là sợ sai nữa nên có chút áp lực tâm lý. 

Nghĩ ngơi một lúc trước mặt cậu May đưa ra chai nước, cậu thấy trên tay cô còn hai chai nữa, thầm đoán một chút. Thế nhưng cô lại đem chai kia do dự cất lại. Đúng rồi dù trong bữa tiệc tỏ ra thân thiết nhưng cũng phải có chừng mực một chút nếu không lại bị đồn linh tinh. Tống Kế Dương lại nhìn ra ngoài, thấy Tần Minh Hạo đang diễn vai của mình, Tần Minh Hạo trong vai này thời đi học khá ngông nghênh, đến khi ca sĩ lại lạnh lùng. Rất có khí chất...

Vương Hạo Hiên đứng xem anh ta diễn chuẩn bị bước đến, cậu chợt nghĩ anh ấy có yêu cầu diễn viên khác chuyên nghiệp một chút không? 



Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top