[Phần II] Bảo bối, anh xin lỗi - Vợ à, đừng ly hôn_Hoa Sáng Rực
Tác giả: Hoa Sáng RựcĐộ dài: 550 chươngTình trạng: Đang editThể loại: ngược (nhẹ), HE, hiện đại.Nguồn: Ngôn Tình là Thiên Đường [FB]Nhóm dịch: Ngôn Tình là Thiên Đường…
Tác giả: Hoa Sáng RựcĐộ dài: 550 chươngTình trạng: Đang editThể loại: ngược (nhẹ), HE, hiện đại.Nguồn: Ngôn Tình là Thiên Đường [FB]Nhóm dịch: Ngôn Tình là Thiên Đường…
NGỌT NHƯ MẬTTác giả: Dư Vi ChiEdit: Đảo Gấu MậpThể loại: Chỉ riêng mình em (úy lộn, tình hữu độc chung), ngọt văn, vườn trường, đô thị tình duyên.Độ dài: 50 tầng + 1 sân thượng Tình trạng: hoàn thành--VĂN ÁN:...... dài quớ vào truyện để đọc nhoee 😘------CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TẠI WATTPAD NÀY. TRUYỆN EDIT CHƯA CÓ SỰ XIN PHÉP CỦA TÁC GIẢ, AMEN XIN ĐỪNG LFM GÌ HỚTTT. ĐỘI ƠN…
Tác giả : Nam Cung Dao Thể loại : Xuyên không, ngôn tình, hài, bi...HE Độ dài : văn án + 70 chương + chương kết + vô số phiên ngoại Tình trạng : hoàn chính văn…
List fanfic Bungou Stray Dogs (cặp Soukoku và Shin Soukoku) được edit hoặc transEditor: Lily…
Sau khi xuyên tới cổ đại, Nhan Tích Ninh trở thành tư sinh tử(*) gả thay cho tam hoàng tử để xung hỉ.(*)con riêng Tam hoàng tử Cơ Tùng bị thương ở chân trở thành người tàn tật, mắt thấy sống không được bao lâu. Y an bài nguyên chủ ở tiểu viện hoang vắng hẻo lánh, không nhịn nổi sự tức giận, nguyên chủ trực tiếp treo bản thân trên cây. Nhan Tích Ninh nhìn trước mắt đại viện tử có nhà có đất có ao, sờ sờ đất đen phì nhiêu , hai tay vòng lại, cười đến híp mắt, cảm thấy mỹ mãn. Làm một người hiện đại vất vả cả đời cũng không nhất định có thể mua được nhà, nay có một mảnh đất lớn như vậy, hắn hoàn toàn có thể thực hiện giấc mộng nằm yên làm cá mặn a! * Cơ Tùng đem hắn an trí tới trong viện xa nhất ở Vương phủ, không muốn liếc hắn một cái, chỉ cầu hắn an phận thủ thường đừng cho chính mình phiền phức. Nhưng mà theo thời gian trôi qua, Cơ Tùng nghe được hắn khai khẩn trồng rau, nuôi gà, thu thập phòng bếp nấu ba bữa một ngày..... Hắn cải tạo lãnh cung hoang vắng thành thế ngoại đào nguyên. Cơ Tùng sửng sốt: Người này sao không giống như trong tưởng tượng.…
Tác giả: Thảo Môi Vị Đích Tả TảThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , H văn , Vườn trường , Nhẹ nhàng , 1v1Bởi vì tôi quá lớn, vẫn luôn không có ai mua tôi, thẳng cho tới một ngày....cuối cùng cũng có người xuống tay với tôi.…
Hán Việt: Thâm uyên cự long tô tỉnh dĩ hậuTác giả: Tang ỐcEditor: Lam Phi NgưSố chương: 144 chương + 16 phiên ngoạiThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Huyền huyễn , Dị thế , Ngọt sủng , Song khiết, Cường cường , Chủ thụ , Sảng văn , Nhẹ nhàng , 1v1Thời An là cự long vực sâu cuối cùng trên thế giới.Vì quá buồn chán, cậu ôm đống tiền bạc châu báu của mình vui vẻ rơi vào giấc ngủ sâu.Năm vạn năm sau, Thời An cảm thấy mỹ mãn mở hai mắt ra.-cậu lại phát hiện tay chân mình đều biến thành hình dạng con người vừa nhỏ vừa ngắn.Cậu cúi đầu nhìn thân thể không biết sao lại thu nhỏ của mình, lại ngẩng đầu nhìn xung quanh hang động trống rỗng của bản thân:"..."Thân thể to lớn mạnh mẽ của cậu đâu? Cái đuôi to của cậu đâu rồi?Quan trọng nhất là --- tiền bạc châu báu của cậu đâu mất rồi????????!!!!!Vất vả cực khổ tích trữ mấy vạn năm, ngủ một giấc lại về trước giải phóng.Năm 2202, xung đột giữa người và ma vật càng xảy ra kịch liệt.Phía ma vật tuy hùng mạnh nhưng loại ảo tưởng tung hoành ngang dọc đại lục ngày xưa đã dần dần biết mất.Thời An, con trai nhỏ Thời gia, năng lực giả nổi tiếng với ma lực bằng 0 ở học viện.Học kì mới vừa bắt đầu, một lần nữa đến kì kiểm tra ma lực.Thời An nhìn ba dụng cụ kiểm tra nổ tung trước mặt, vẻ mặt vô tội:"Úi! Mấy món đồ này chất lượng không được tốt lắm nhỉ?"Trong lúc huấn luyện thực chiến, ma vật cấp thấp đều chạy trối chết khi Thời An tới gần.Thời An nhìn chăm chú bóng lưng hận không thể bay lên của chúng…
Tác giả:Sanh Lạc LạcThể loại: Mạt thế, Dị năng, Zombie, Hài hước, Sạch, Sủng, Ngọt, HEEdit: Tương KỳNguồn: Cung Quang HàngVăn ÁnNhặt được zombie, ngốc manh đủ ba trăm sáu mươi kiểu, muốn loại nào có loại đấy.Những lúc nguy hiểm thì cô nói: "Anh lên trước, tôi bọc hậu"Lui về sau thì cô nói: "Anh đánh, tôi sẽ che"Khi chiến đấu cô nói: "Không được rồi, tôi đánh không nổi! Tôi áp sát"Khi chạy trốn cô dõng dạc: "Thế giới lớn như thế này, tôi muốn tham quan!"Nam chính không chịu đựng được nữa: "Trừ tôi ra ai cho em ăn no nữa? Em mau tỉnh lại là vừa."…