Mùi

Một lần nọ, tôi mang cả bộ dầu gội và sữa tắm của mình lên phòng con gái để tắm táp với con. Với tật đãng trí cố hữu, tôi quên mang nó trở lại phòng mình. Hôm sau, vào nhà tắm ở phòng mình rồi, tôi mới phát hiện ra nên xài tạm sữa tắm và dầu gội của chồng.

Chuyện chẳng có gì đặc biệt nếu như trong cả ngày hôm đó, tôi không nhớ chồng nhiều hơn mọi ngày. Ngồi làm việc ở văn phòng, mỗi khi xoay người tới lui, tôi lại nghe phảng phất từ tóc mình, da mình... một mùi thơm gợi nhớ đến anh ấy. Cái mùi thơm mà khi ở nhà, đang nằm đọc sách, chỉ cần nghe thoáng qua, tôi biết chồng vừa bước vào phòng. Hoặc khi đang nấu bếp, chỉ cần ngửi thấy nó, tôi biết chồng đang đứng sau lưng mình. Và sau hôm ấy, tôi lại "tranh thủ" xài dầu gội và sữa tắm của chồng thêm vài bữa nữa, vì cái cảm giác như anh ấy đang ngồi cạnh tôi khi ở văn phòng mới lãng mạn làm sao.

Bạn biết không, tôi luôn tin khứu giác là một mách bảo tuyệt vời của tình yêu. Đôi khi, bạn gắn bó với một nơi nào đó, một món ăn nào đó, một con người nào đó chỉ bởi vì mùi của nơi chốn ấy, món ăn ấy, con người ấy đã in quá sâu vào ký ức bạn. Ví dụ như tôi có cô bạn thích đi ngang qua Dinh Độc Lập sau mỗi cơn mưa rào chỉ vì yêu mùi cỏ ướt nơi ấy. Ví dụ như mỗi chiều đi học về, con gái tôi sẽ chạy ào vào nhà ôm lấy mẹ, vừa dụi đầu vừa hít hà: "Con thích mùi của mẹ". Ví dụ như chồng tôi rất thích nướng lại bánh mì mỗi khi ăn sáng và tôi cực kỳ thích anh ấy làm chuyện đó, chỉ vì tôi yêu mùi bánh mì nướng.

Nếu đã từng đọc Harry Potter, hẳn bạn còn nhớ loại thuốc mang tên Tình Dược. Điều đặc biệt của loại thuốc này là nói sẽ có mùi khác nhau, tùy theo từng người. Với Hermione, nó có mùi của cỏ mới cắt và mùi của giấy mới. Tôi chưa bào chế Tình Dược bao giờ nhưng tôi đoán nó sẽ có mùi của người đàn ông tôi yêu.

Còn bạn, Tình Dược của bạn sẽ có mùi gì?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top