Chap 5
Tôi đưa anh tới thế giới của riêng tôi ở tòa soạn, một ban công đặt bảy chậu hoa trà cây lớn cây bé xum xuê cành lá. Phòng làm việc của chúng tôi nằm ngay tầng hai trổ ra đường lớn. Tuy chẳng bao giờ đón ánh nắng mặt trời nhưng hằng ngày, xe cộ qua lại luôn thổi vào phòng làm việc một lượng bụi khổng lồ, đôi khi còn phủ dày trên mặt bàn làm việc. Bởi vậy, tôi đã mang từ nhà tới tòa soạn bảy chậu hoa trà để ngoài ban công ngăn bụi, đồng thời kiêm luôn nhiệm vụ chăm sóc chúng.
Bảy chậu hoa ấy đã nằm ở đây hơn hai măm, cũng không nhớ chúng nở rồi tàn bao nhiêu lần. Vừa khéo ngày anh tới thăm, hoa trà đang đua nhau khoe sắc, mỗi cánh hoa nhỏ mềm mại xếp tầng lên nhau e ấp đến ngọt ngào. Hoa trà thơm màu hồng phấn, cánh hoa cuộn lại từng lớp như đóa mẫu đơn kiêu hãnh, hoa trà bạch với màu trắng tinh khiết mơ màng trong một chiều thu đầy nắng hanh, hoa hồng trà màu hồng pha trắng ẩn nấp sau nhành lá non xanh biếc, hoa trà lựu đỏ đằm thắm đến say lòng. Sắc hương ngập tràn đón anh.
"Vua chơi lan – Quan chơi trà. Em thật có thú vui vương giả."
Nghe lời anh nói đùa, tôi bỗng bật cười.
"Chẳng phải chỉ vì em tên là T/b thôi sao?"
Anh lại nhìn tôi lắc đầu cười, nói về cách chăm sóc loài cây phú quý này như thế nào, từ việc tưới nước, tỉa cành. Tôi cứ quên rằng anh là một nhà thực vật học.
"Phải rồi, anh biết nhiều về cây cỏ, có thể giúp em xem vì sao cây kia tại sao mãi không ra hoa không?" – Tôi chỉ cho anh hướng mắt về một góc ban công – nơi có một cây trà tươi tốt. – "Em đã để nó ở đây hai năm nhưng không thấy nó đơm hoa, mặc dù đó là cây tươi tốt nhất trong số bảy cây em mang tới."
Anh tới gần, xem xét qua một lượt bằng ánh mắt đăm chiêu, sau đó đứng dậy, xoa tay phủi đi vài hạt cát, quay lại nhìn tôi nhoẻn miệng cười.
"Rồi nó cũng sẽ đơm hoa thôi. Như em vậy. T/b."
Câu nói đơn giản ấy mở ra giữa chúng tôi một mối quan hệ mới, một mối quan hệ không tên giữa hai người không chỉ yêu hoa mà còn yêu đối phương hơn chính bản thân mình vậy. Anh bảo tôi kiên nhẫn chờ hoa, hai năm, ba năm bốn năm... chỉ cần kiên trì chăm sóc. Để cảm ơn lời động viên của anh, tôi tặng anh một lời "hẹn anh ngày hoa nở."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top