Chap 2
"Ngắt đi một cành hoa là tước đi sự sống của chính nó. Nếu em không thể cho nó một vẻ đẹp vĩnh cửu, thì tốt nhất không nên hái nó xuống làm gì..." – Anh vừa nói vừa đặt trước mặt tôi một bó oải hương khô màu tím. – "Đây là hoa anh tự sấy, dùng màu tự nhiên để nhuộm. Mà em là nhiếp ảnh gia à?"
Tôi đón lấy mấy nhành hoa khô bọc trong giấy báo, từng ngón tay nâng niu những nụ hoa oải hương màu tím, nhoẻn miệng cười.
"Em là phóng viên, nhưng lại có niềm đam mê với hoa cỏ. Tên em là T/b."
"Gọi anh là Minho."
Vài ngày sau, lúc đang ngồi thơ thẩn trong tòa soạn, điện thoại của tôi bỗng rung lên đột ngột khiến chính tôi giật mình. Một số điện thoại lạ khiến tôi lười bắt máy.
"Chào em, anh là Minho..."
Phải mất vài giây suy nghĩ, tôi mới nhớ ra vài hôm trước mình đã để lại danh thiếp ở cửa hàng hoa của anh. Đó là lúc anh đang hào hứng kể về một giò hoa lan sắp nở thì chủ biên gọi điện báo tôi về tòa soạn có việc gấp. Vậy là tôi đã để lại danh thiếp của mình hẹn anh ngày hoa nở để quay trở lại chụp một bức hình kỉ niệm.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top