Chap 71
Lý Hy Thừa để Milo vào sát màn hình. Cậu đưa tay vuốt nhẹ lên màn hình một cái
[ Thế nào ? Haha nó đang quẩy đuôi kìa ]
- Đáng yêu. Anh phải thương nó đó
[ Biết rồi, biết rồi. Chưa gì mà đã thấy em yêu nó hơn cả anh rồi ]
- Em vẫn yêu anh mà !
[ Anh cũng yêu em ]
- Hôn em được không ?
[ Tất nhiên rồi ! * Chụt * ]
Lý Hy Thừa chẳng ngại thể hiện tình cảm dành cho cậu
[ Anh yêu em ! ]
- Nói lần nữa đi
[ Anh yêu em ! Lý Hy Thừa chỉ yêu em. Chỉ yêu một mình Thẩm Tại Luân thôi ]
- Hy Thừa, em yêu anh......Được rồi, em tắt máy nhé ?
[ Tạm biệt ! Yêu em ]
Nhìn cuộc điện thoại giữa hai người họ, Nhã Uyên không hiểu sao lại bất giác rơi nước mắt.Lương Trinh Nguyên cũng hiểu mà nhẹ nhàng vỗ dành cô. Tuy cô gái này, trông rất mạnh mẽ, nhưng cũng rất mau nước mắt
Thẩm Tại Luân nhìn hai người cười nhẹ. Cậu vỗ vào chỗ bên cạnh mình, bảo Nhã Uyên đến đó ngồi cùng cậu. Cô cũng nghe theo mà đến đó ngồi
- Chị ôm em được không ?
- Được, tất nhiên là được
Cậu tựa nhẹ đầu mình vào lòng cô
- Em yêu Lý Hy Thừa lắm
- Chị biết
- Em biết chị giận anh ấy nhưng mà, không phải lỗi của anh ấy đâu. Đừng như vậy nữa
- Chị.....
- Chị hứa với em đi !
- Được rồi
Cô nhẹ nhàng xoa đầu cậu. Đứa nhỏ ngốc này !
- Cả cuộc đời này, em chẳng mong gì to lớn cả. Chỉ mong một gia đình nhỏ đơn giản thôi là được rồi
-....
- Hy Thừa nói khi trở về, anh ấy sẽ mang theo Milo về. Ba người chúng em sẽ sống thật hạnh phúc
- Vậy sao ? Milo rất đáng yêu đó
- Chị biết không, Hy Thừa nói Milo đã béo đến mức cần phải giảm cân rồi
- Vậy sao ? chị thấy như vậy mới đáng yêu
- Vậy em sẽ không cho nó giảm cân đâu
- Hy Thừa mang nó về bằng cách nào ?
- Không biết nữa, anh ấy nói chỉ cần em thích, anh ấy sẽ mang về được
- Chị muốn được ôm thử nó
- Anh ấy nói lông nó rất mượt
- Chị nói nè, Milo và cả Tại Luân đều đáng yêu đấy
- Em cũng đáng yêu sao ?
- Phải phải, rất đáng yêu. Chị yêu Tại Luân nhất đó !
- Em cũng yêu chị, yêu tất cả mọi người nữa
Hai người cùng tâm sự một lúc rất lâu, rồi cùng cười với nhau hệt như hai đứa trẻ. Trinh Nguyên ngồi bên cạnh cũng cảm nhận được khung cảnh yên bình, ấm áp đến nhường nào...
Rồi đột nhiên, cả không gian rơi vào im lặng, không còn nghe âm thanh nói chuyện nữa
Nhã Uyên khóc nấc lên, Trinh Nguyên cũng bất ngờ mà đứng dậy
Cô ôm chặt Tại Luân trong tay, nước mắt không ngừng rơi, đau lòng đến cực độ mà gọi tên cậu
- Thẩm Tại Luân ! Tại Luân !
....
- Em ấy...em ấy không thể qua được rồi...hức...
Tại Luân nằm trong vòng tay của cô, nhắm mắt, gương mặt tựa như đang ngủ. Cậu vẫn luôn xinh đẹp như một bông hoa tỏa sáng dưới ánh mặt trời vậy
Lương Trinh Nguyên từng nghe về một chuyện rất nổi tiếng
Có một cô bé hỏi mẹ của mình
" Tại sao người tốt lại chết ? "
Mẹ liền nói với cô bé
" Điều đó giống như khi con vào một vườn hoa vậy. Con chắc chắn sẽ chọn và hái đi bông hoa đẹp nhất đúng không ? "
Phải, những điều đẹp đẽ bao giờ cũng được yêu qu
Chúng ta nên hiểu rằng, những người tốt đó họ đều là những thiên thần, khi đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, thượng đế sẽ mang những thiên thần trở về thiên đường
Thẩm Tại Luân cũng thế, cậu cũng chính là một thiên thần. Cậu xứng đáng được yêu thương, được bảo vệ, được sống ở một nơi tốt đẹp. Chứ không phải một thế giới đầy gẫy khó khăn và đau khổ này
Trinh Nguyên dịu dàng vén vài sợi tóc lất phất trước trán cậu gọn gàng lại
Thế giới này chẳng thể bao dung hay dịu dàng với em. Vậy thì sang thế giới bên kia, hi vọng em có thể thật hạnh phúc, thật vui vẻ
- Yên nghỉ em nhé !
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top