Chương 3


Ánh đèn pha lê vàng nhạt, dịu dàng phủ xuống căn phòng. Không khí ấm nóng càng làm lòng người sôi sục trong mùa đông rét lạnh. Samuel như sói đói cẩn thận quan sát con mồi, khi nhìn thấy bàn chân tinh xảo của mỹ nhân phương Đông giẫm lên thảm nhung màu đỏ, yết hầu hắn khẽ lăn, cổ họng khô khốc nuốt xuống nước bọt.

Lạc Khiết không gầy, không quá cao, tỉ lệ cơ thể rất đẹp, bên trong càng non mềm đụng một cái cũng bấm ra nước, tư vị ngọt ngào khó cưỡng này Samuel đã được trải nghiệm một lần, thậm chí là mất kiểm soát mà chơi đối phương trên xe.

Một phần là cậu bị tiêm thuốc, hoặc không, cậu có thể ngoan hơn lúc không có miếng thuốc nào trong người. E ấp, nũng nịu cho hắn nhào nặn.

"Sao đây?" Lạc Khiết cười nói, đều là người trưởng thành cậu không giả vờ ngây thơ, dục vọng khao khát bạn tình Lạc Khiết có thể hiểu. Đối mặt với mỹ nhân kiều diễm, tỏa ra hương thơm mời gọi Samuel cảm thấy bản thân quá cầm thú, xụ mặt đi tới.

Tới gần mới ngửi ra được, ngoài vị tequila kia còn trộn lẫn mùi thuốc lá đắng nghét như vỏ cây xoan đào.

Vỏ xoan đào trôi trên mặt biển lênh đênh xanh mát, còn Lạc Khiết không biết bơi, cậu sẽ vùng vẫy, cho biển nuốt chửng.

Samuel khẽ cười. Từng bước áp sát, mỹ nhân trơ mắt nhìn hắn áp đảo, lùi về phía sau, khi lưng đụng vào bờ tường Lạc Khiết có chút hoảng loạng mà trừng Samuel. Cặp mắt đen láy, đuôi mắt đỏ ửng trông rất đáng yêu, hắn chạm vào vành tai duyên dáng, hơi thở nóng rực quấn quanh chóp mũi Lạc Khiết: "Đừng sợ, để tôi thương em"

Bùm... pháo hoa trong đầu Lạc Khiết nở rộ. Màu sắc lung linh thoải mái bay bổng trên nền trời đen tuyền không tì vết. Một nhịp đập lạ lẫm không tên hân hoan nhảy múa, chúng hoà vào dòng chảy trong máu, ngâm nga thanh sắc xa lạ, bay đầy không gian.

Ngón tay hắn nâng cầm cậu lên, cặp mắt xanh nhạt không cho phép cậu trốn chạy, ngón tay cái vân vê đôi môi anh đào lấp lánh ánh nước, bấm lấy cánh môi dưới sau đó chen vào trong miệng Lạc Khiết, cảm nhận đầu lưỡi mềm mại, khoang miệng ấm áp của cậu mà thoả mãn thở ra: "Lúc em liếm láp ngón tay tôi, em nhớ chứ?"

Lạc Khiết chớp mắt, gật gật đầu, một tay khác của hắn bỏ vào trong áo thun sờ nắn làn da nhẵn nhụi của cậu, hắn tiếp tục nói: "Rất ngoan, như một bé thỏ ngây thơ, không nơi nương tựa"

"Ừm..."

Một tiếng rên rỉ thoát ra từ kẻ răng, thược dược trắng muốt nhuốm lên một tầng mị sắc hồng hào, chỉ cần chạm nhẹ là sướng đến tê tái, đồng tử băng lam co lại, ác ý nổi lên muốn chà đạp cánh hoa đáng thương, nhai nuốt con thỏ nhỏ vào bụng của mình.

Ngón tay ấn loạn xạ lên đầu lưỡi non nớt, khi Samuel rút ngón tay ánh mắt màu đen tan rã nhìn hắn, nước bọt không kiềm được trào ra, Samuel cười xấu xa, dùng mu bàn tay lau cho Lạc Khiết. Lạc Khiết bị bắt nạt đến đỏ bừng vội vàng đẩy đẩy Samuel: "Cửa chưa đóng!"

"Ồ" Samuel nhướng mày, thản nhiên nắm tay cậu kéo đi cùng hắn đóng cửa, sau đó khóa cửa cẩn thận.

Lạc Khiết buồn cười: "Anh nói đây là không gian riêng tư cơ mà?"

Hắn sờ sờ đầu Lạc Khiết, vuốt mái tóc bông xù của cậu: "Lily thỉnh thoảng chạy vào đây chơi"

Lạc Khiết hiểu rồi, ánh mắt gợi đòn khiêu khích nhìn hắn, bị ánh mắt kia làm cho rung động Samuel không khách khí, hắn áp sát cơ thể vào Lạc Khiết, một tay ôm eo cậu kéo vào người mình, một tay đặt sau gáy cậu hôn lên.

Nụ hôn quấn quýt, cướp đoạt hơi thở, lưỡi bị Samuel hút đến đau rát, cảm nhận sự thay đổi cơ thể của đối phương, Lạc Khiết khẽ run. Sống lưng đón nhận đừng đợt khoái cảm thẳng tắp.

Buông đôi môi anh đào có chút sưng, nhìn vệt nước mình để lại, hắn liếm liếm môi, cắn nhẹ vào má đối phương.

"Nhạy cảm đến thế sao?"

Lạc Khiết sững sờ.

Mé, chó hả?

Samuel như một khẩu súng đã lên nòng, chỉ đợi kéo cò thoát khỏi vật cản ghim vào hồng tâm, hắn nhìn Lạc Khiết, xốc xốc áo thun của cậu kéo lên, tay mang theo vết chai do điêu khắc tượng đá sờ vùng bụng phẳng lì của cậu, dùng chất giọng quyến rũ trầm thấp nói: "Eo đẹp như thế này, em nói xem nếu tôi bắn hết tinh dịch vào đây, em sẽ sinh ra một đàn thỏ con chứ?"

Samuel cuồng thỏ đến phát điên. Trong khi những người tôn thờ Đức tin lại coi thỏ là ô uế, tượng trưng cho tình dục và sự dâm đãng. Lạc Khiết khiếp sợ lại có chút bất đắc dĩ kênh mặt dạy dỗ đứa trẻ to xác ngỗ nghịch: "Em không phải là thỏ không sinh cho anh một đàn thỏ con được, em là giống đực em không mang thai"

Samuel nhìn cậu nghiêm túc trả lời câu hỏi của mình, có chút hưng phấn nhếch môi.

Lạc Khiết như hiểu ra một thứ gì đó: "Em thấy anh đi nhà thờ vào chủ nhật"

Samuel lắc đầu: "Việc tôi tin vào một đạo giáo không liên quan đến việc làm tình của tôi và em, dù sau thì họ giáo dục chúng ta chung thủy, một với một"

Một khi đã trói buộc, hứa hẹn phải sống với trách nhiệm.

Hắn đưa tay vén tóc cậu ra sau vành tai, ôm lấy cậu hôn lên, vừa hôn vừa sờ một đường từ sống lưng trượt xuống, khẽ ấn vào hông. Cảm nhận người trong ngực mình run rẩy, Samuel thích thú trêu chọc, người gì đâu vừa mềm vừa thơm, lại ngọt ngào như kẹo mạch nha.

Hắn thích. Ghệ đẹp, vừa đẹp vừa chiến.

Cánh cửa đóng kính vì hắn mà mở ra, Lạc Khiết bị bế lên, chân dài quấn quanh người hắn, Samuel chợt có ý nghĩ xấu xa, hắn đang ôm hôn người đẹp trong lòng, cơ thể dính sát vào nhau nhịp đập con tim giao triền. Bỗng, hắn buông tay, Lạc Khiết kêu lên một tiếng, hoảng loạng ôm chặt lấy hắn.

Ánh mắt đen láy mờ mịt khẽ chớp, kiều diễm đến lạ thường, quyến rũ hơn tất cả những loại rượu vang đỏ rực. Thậm chí cái vị nho lên men được chưng cất ở xưởng rượu cũng kém xa người đẹp bé nhỏ.

Samuel vòng tay ra sau, rẹt một tiếng xé nát áo thun trắng của Lạc Khiết, ánh mắt người treo trên cơ thể hắn trợn tròn như không tin nổi chuyện đang xảy ra.

Samuel nhếch môi, liếm láp cần cổ trắng ngần, từ từ bước đến chiếc giường, như nâng niu một trân bảo quý giá, nhẹ nhàng đặt người đẹp tơ lụa xuống, yêu thương cắn mút bờ vai trần, lồng ngực trắng nõn, âu yếm nụ đào ngon như rượu tầm xuân của Trung Đông.

Thật đói bụng. Con sói gian xảo không chờ cô bé quàng khăn đỏ, nhún nhảy tứ chi đầy móng vuốt vồ lấy bé thỏ đang tìm cách ngủ đông, làm bé thỏ khóc lóc cầu xin hắn buông tha cho mình.

Con sói già nham hiểm, thô thiển cắn vào lỗ tai mẫn cảm, dùng móng vuốt lật lật thỏ con, khi nhìn thấy bờ mông đầy đặn trắng mịn, sói không khách khí cắn lên, miệng chảy đầy nước bọt, nhào nặn, bóp nắn đám thịt mềm.

"Đừng cắn... đừng cắn em"

Tiếng khóc thút thít từ dưới gối truyền ra, âm sắc lay động lòng người, đường cong sống lưng tuyệt mỹ lưu lại dấu răng đỏ chót, những nơi rỉ máu được Samuel tỉ mỉ liếm qua, toàn thân như bị giựt điện, dòng điện nhẹ nhàng tê tái của cây kim xăm lả lướt lên mảng da thịt trắng nõn, khắc sâu vào trong tế bào.

Bàn tay hữu lực chơi đùa đám thịt mềm dưới eo, từng ngón chân nhỏ xinh bị trêu đùa cong lên, Samuel lật người trở về, nhìn sâu vào gương mặt tinh khôi vì tình dục làm cho dở sống dở chết.

"Phắc" Samuel chửi bừa một tiếng.

Giọng nói trầm ấm không còn ve vãng dụ dỗ thiếu niên làm tình với mình, ngược lại âm điệu mang đầy phấn khích cùng hứng thú như tìm được một mảnh đất mới lạ.

"Đau sao? Hay sướng đến phát khóc, tôi chưa có vào trong em, em khóc cái gì?"

Lạc Khiết như cá nằm trên thớt, cơ thể trần trụi tiếp xúc với không khí, phơi ra cái bụng non mềm, nhạy cảm đến nỗi mồ hôi từ cằm Samuel rớt xuống người mình, Lạc Khiết sẽ co lại ngón chân, môi mím chặt, tay vò nát ga trải giường.

"Lão già biến thái..."

Mơ hồ có tiếng chửi bới nho nhỏ, Samuel càng thêm phấn chấn, ôm lấy hai bên đùi người đẹp đặt lên vai mình, từ góc độ người đàn ông, tất cả mọi thứ bị ánh mắt băng lam nhìn không sót một thứ gì.

"Đừng khóc, em khóc làm tôi nhịn không được muốn chơi nát em"

Áu áu áu, trong lòng Lạc Khiết gào thét.

Chú công an có kẻ đang muốn hiếp cháu.

[Hồ ngôn loạn ngữ]

Lạc Khiết nghe hệ thống nói, cậu bĩu môi khinh thường: [Sướng quá ngu luôn]

[Chỉ cần em thích]

[Đừng mà, đừng nói vậy mà, nhớ bảo vệ mạng nhỏ cho em, em sợ bị đâm chết]

Hệ thống cạn lời, Lạc Khiết quay lại cuộc chơi, hai tay ôm cổ Samuel kéo xuống, cậu muốn được hôn.

Hắn hiểu ý, liếm đôi môi khô khốc của mình sau đó hôn mút đôi môi anh đào ngọt ngào thơm mềm, hút hết chất lỏng thơm tho của người đẹp. Bàn tay tham lam sờ mó vuốt ve cặp chân dài của Lạc Khiết, sau khi hôn đủ, Samuel càng trở nên khao khát điên cuồng, dục vọng quây khốn hắn, nơi nào đó không nghe lý trí dồn cứng đến trướng đau. Từng tế bào não được kích thích, hồng cầu mang theo chất dẫn điện tập trung vào phần dưới của giống đực.

Phá tan cơ thể mỏng manh ngọc ngà.

Samuel chen vào không đợi bất cứ điều gì, chỉ nghe tiếng rên hồn bay phách lạc của Lạc Khiết, hắn chớp lấy thời cơ tiến lên, đâm sâu vào không gian chật kín của lớp lụa Giang Nam. Như một gã đàn ông Hoang Di đầy bí ẩn độc hại, cưỡi con ngựa đen dũng mãnh cầm lấy cung tên bắn lên mặt trời nóng rực, mạnh mẽ dứt khoác. Trong tiếng reo hồ cổ vũ của dân tộc mình, hắn trở thành vị anh hùng cứu thế, phần thưởng dành riêng cho hắn là người đẹp mê hoặc lòng người cùng đống vàng bạc châu báu đời đời hưởng không hết.

Rõ ràng mùa đông khắc nghiệt, lạnh thấu xương, đèn đường chợt tắt chỉ còn màn đem đen mịn phủ xuống từng tòa kiến trúc cổ điển thấm đẫm hơi thở thời gian. Ấy thế mà, đôi mắt băng lam của loài sói sáng rực nhìn chằm chằm con mồi run như cầy sấy dưới thân, máu toàn thân sôi sùng sục, và khi một chất lỏng bất kỳ đang nóng lên, rõ ràng chúng ta không thể nhìn rõ cái bóng phản chiếu trên dòng nhung nham hung dữ.

Nguy hiểm đến nghẹt thở.

Và loài thỏ nhỏ bé, chỉ biết phô ra dáng vẻ yếu đuối đáng thương và sự dâm đãng lấy lòng sói xám.

"Aaaaa..."

Tiếng rên rỉ ngọt ngào dính nhớp, giọt nước mắt như hạt châu rơi xuống, tròn trịa đứt quãng, trái tim Samuel đập nhanh vì rung động, vẻ đẹp hương trời làm hắn mê mang.

"Bé con, em có thích thứ tôi cho em ăn không?"

Cặp mắt băng lam lả lướt nhìn nơi mình đang xâm phạm, chỉ có thể bị động thừa nhận động tác dồn dập thô lỗ của mình.

Một vùng đất ẩm ướt, nóng ran, Samuel không ngờ lần làm tình này còn tuyệt vời hơn lần trước, nhìn làn da trắng mịn trở nên phím hồng phủ lên một lớp mồ hôi mỏng, cặp mắt sưng lên, môi cũng sưng nốt, chóp mũi đỏ bừng, giọng nói như chuông bạc chỉ có thể ê a rên rỉ nép vào người hắn.

Vùng bụng trắng phẳng lì nhô lên, theo từng đợt đâm vào rút ra, vùng bụng ôm lấy phát thảo hình dáng dữ tợn, Samuel nhìn đến ngẩn ngơ, bàn tay kéo lấy cánh tay Lạc Khiết áp vào sau đó tăng tốc xuyên xỏ.

"A...ha" đồ biến thái, vô lương tâm...

Miệng không khép nổi luôn rồi, mặc kệ nước bọt trào ra. Hắn xấu xa giữa chặt eo cậu, hai tay ép sát thành bụng, không gian bên trong vốn hẹp nay càng chật chội kín kẽ.

Lạc Khiết vùng vẫy, đầu không ngừng lắc, hai tay bị Samuel dẫn dắt ép lấy bụng mình, khoái cảm vui sướng vốn bay cao lên trời, đạt đến một tần số cậu không thể ngờ tới, chỉ một hành động đất trời đảo lộn, linh hồn nhỏ bé say đắm vào tình dục Samuel dệt lên, như một con nhện ngây ngô ăn thịt bạn tình trong cuộc hoang ái, vừa đau vừa sướng.

"Cà rốt của tôi làm em sướng chứ?"

Giọng khàn đặc, như ma âm. Lạc Khiết vô thức lắc đầu rồi lại gật đầu, đôi chân dài gợi cảm treo lủng lẳng trên cánh tay đầy cơ bắp của Samuel.

"Thích hay không thích? Kêu một tiếng Daddy xem nào!"

Lạc Khiết không trả lời, Samuel cũng không ép, hôn lên trán cậu sau đó chầm chập ma sát, khi không gian ấm nóng ôm khít hắn, từng lớp nhung mềm chỉ có thể tiết ra dòng nước ngọt ngào, mắt người đàn ông lấp lánh như sao, tập trung càng quét một điểm đáng yêu trong cơ thể thỏ con.

"Không... không... không, huhu...tránh ra..."

Nhìn vào gương mặt hoảng hốt của Lạc Khiết do bị hắn chạm vào điểm nhạy cảm, nụ cười trên môi gương mặt điển trai trở nên méo mó: "Kêu tôi một tiếng Daddy, tha cho em"

Hắn ôm lên mỹ nhân thở hổn hểnh không ra hơi, hôn hít cưng chiều, điểm nhỏ trong cơ thể bị nghiền nát đến khó chịu, làm cậu mềm như một vũng nước, vô thức thừa nhận mọi sự xâm phạm.

"Da...Daddy..."

"Ha, giỏi lắm". Giọng cười khe khẽ của Samuel vang lên, Lạc Khiết chịu không nổi cuộc tàn sát của hắn đành buông súng đầu hàng, cậu không biết đây là lần thứ mấy mà bản thân xuất ra, vì cậu chẳng còn gì cả, thậm chí suýt chút nữa đã tiểu mất kiểm soát.

Lạc Khiết hung hăng nắm ga trải giường, trừng mắt nhìn tên đầu sỏ hì hục chơi cậu. Samuel bị nhìn đến run rẫy cả người, tất cả sức lực đổ dồn, cơn mưa dầm dề chịu không nổi trút xuống, bụng Lạc Khiết trướng càng thêm trướng, dòng tinh dịch nóng đến kinh người xông vào thành ruột, ép lấy không gian chật kính, nhô lên cỡ một nắm tay trẻ em.

Samuel thở dốc, hơi thở đậm mùi tequila quanh vẫn chóp mũi Lạc Khiết, hắn nghịch ngợm dùng ngón tay chọc chọc bụng Lạc Khiết, le lưỡi liếm lên lòng bàn tay phải của cậu: "Bắn vào rồi, sinh em bé nhé

"Không, không, không sinh"

Lạc Khiết mê mang nói, ánh mắt Samuel cũng tối đi. Một lần nữa trời đất xoay chuyển, Samuel lật Lạc Khiết xuống, hắn nhìn tấm lưng đầy vết răng của mình thì thầm: "Làm lại nhé, làm khi nào em sinh em bé thì thôi"

Lạc Khiết muốn hét lên, ngất xỉu tại chỗ.

_____

Mé, ngại vl :))

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ cho mình nha :33

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top