Chap 45: Bận Rộn Cùng Lão Thẩm.
Gần trưa, Dương Minh Nguyệt vẫn ngồi trong nhà hàng Pháp của Thomas, sau khi nhờ anh đọc thoại giúp thì cô cũng có thể tự học được cảm giác. Cũng không thể làm phiền anh lâu như vậy, cô đem sấp kịch bản cất vào túi xách, cảm ơn anh rồi ra về. Vẫn như vậy, cô đi bộ về biệt thự.
Mắt từ xa nhìn đến cổng biệt thự, cô nhận thấy một bóng dáng quen thuộc, là một người đàn ông, Dương Minh Nguyệt bước đến, người kia dường như cảm nhận được cô, liền quay đầu lại nhìn về phía này.
Trong đầu Dương Minh Nguyệt ngay lập tức hiện ra cái tên Cố Mặt Dày à không, Cố Dật Phàm sau khi nhìn thấy diện mạo của người đàn ông kia.
Gương mắt góc cạnh hoàn hảo, thân hình cao to, bờ vai rộng lớn, trên người vận bộ vest màu lam sậm, từ xa Cố Dật Phàm đã dán mắt lên người cô, nếu như ánh mắt có thể đâm thủng người, hiện tại có lẽ trên người Dương Minh Nguyệt đã có hơn trăm lỗ hổng.
Chỉ là không đợi cô bước đến cỗng, Cố Dật Phàm đã cất bước hướng về phía cô. Dương Minh Nguyệt khó hiểu nhìn hắn, cước bộ vẫn không duy trì như cũ, không nhanh không chậm đi tới.
Cố Dật Phàm nhếch môi đẹp cười một cái, cô đưa mắt nhìn lên gương mặt tuấn mỹ kia, tự giằn lòng không được dao động trước cái mã ngoài của hắn. Nam nhân này không phải dạng muốn liền có được, cô thật chưa có cái loại năng lực đó.
" Hôm nay em rảnh chứ?" Hắn bước tới đối diện cô, ánh nắng chiếu xuống, cái nhếch mép "bình thường" của hắn bây giờ lại thêm phần chói sáng.
Cô cũng không trực tiếp trả lời, đưa tay gõ cằm suy nghĩ, hồi sau ngước mắt nhìn hắn:" Không biết." Cô kéo môi cười có lệ rồi lướt qua người hắn, đi thẳng về phía cổng biệt thư.
Cố Dật Phàm nghe cô trả lời thì có chút ngạc nhiên, anh xoay người cười cười đi phía sau cô, giọng nói trầm ấm văng vẳng bên tai Dương Minh Nguyệt:" Vậy thì tôi sẽ cho em biết."
Nói đoạn, hắn bước đến sau lưng cô, hai tay gọn gàng bế bỗng cô lên đi thẳng về chiếc xe của mình. Dương Minh Nguyệt bất ngờ nhìn hắn, hai tay đấm vào lồng ngực rắn chắc sau lớp áo của Cố Dật Phàm.
"Thả tôi xuống, anh đừng có mà thất lễ như vậy." Giữa đường cô hung hăng giãy giụa không chịu thua nam nhân này.
" Thả tôi xuống!!!"
" Ngay lập tức thả tôi xuống, Cố..."
Cố Dật Phàm cuối xuống nhìn cô, gương mặt hoàn hảo cứ như thế mà phóng đại trước mặt Dương Minh Nguyệt:" Bây giờ tôi mà thả thì em có thể gãy xương sống đấy, tôi thả ra nhé!" Hắn ta vờ như thả lỏng tay, Dương Minh Nguyệt không có lực tựa hồ rơi xuống, cô hoảng hồn nhắm mắt lại, theo quán tính ôm chặt cổ Cố Dật Phàm, sợ bản thân sẽ thật sự gãy xương sống như lời hắn nói.
Hài lòng nhìn hành động của Dương Minh Nguyệt, Cố Dật Phàm đắc ý nhếch môi ôm cô lại, đi đến bên chiếc Cadillac, hắn đưa cô ngồi vào bên cạnh ghế lái.
Mông tiếp xúc với ghế mềm mại, Dương Minh Nguyệt mở mắt, bây giờ mới biết rằng mình bị tên nam nhân vô sỉ kia lừa, gương mặt xinh đẹp xám xịt lại, cô híp mắt tức giận nhìn hắn đóng cửa xe lại rồi vòng qua ngồi vào ghế lái.
Cố Dật Phàm chớp mắt nhìn cô:" Nhìn nữa tôi sẽ thu tiền đấy!"
Ánh nhìn của Cố Dật Phàm trượt xuống váy Dương Minh Nguyệt, cô xì người nhìn hắn rồi ôm lấy ôm để bên dưới mình, tên này sao có thể biến thái đến như vậy?
Cố Dật Phàm như hiểu ý nghĩ của cô, hắn cười vui vẻ rướn người đến trước mặt Dương Minh Nguyệt, chóp mũi cao thẳng của những hắn chạm vào môi cô, từng hơi thở ấm nóng cứ phả vào mũi cô , khiến cho Dương Minh Nguyệt đỏ cả mang tai. Còn tên nam nhân họ Cố này làm gì à? Hắn thắt dây an toàn giúp cô, thắt dây an toàn thôi.
Cô ngu ngốc gõ vào đầu mình một cái, mày đang nghĩ gì vậy Dương Minh Nguyệt?
Hành động nhỏ đó của cô khiến nam nhân bên cạnh bật cười, đột nhiên hắn thấy Dương Minh Nguyệt cũng có mặt ngốc nghếch chứ không hoàn toàn quá bình tĩnh như hắn nghĩ, cô gái này rất thú vị.
Cố Dật Phàm nhấn ga chạy đi, để lại chú Lý bảo vệ già cô đơn nhìn bóng xe đến rơi cả mắt, ông cảm thán:"Bọn trẻ bây giờ đúng là táo bạo hơn mình ngày xưa rất nhiều!"
Sau thời gian tham gia chương trình cùng Dương Minh Nguyệt, cô chị gái Dương Tố Vy hôm nay lại không hề rảnh rỗi, lúc này, cô ta đang "bận rộn" tiếp chuyện cùng lão già bên công ty đối thủ của Vũ Thiếu Tân.
"Dương tiểu thư thật sự đẹp hơn trên tivi rất nhiều!" Lão già họ Thẩm vuốt ve đôi vai trắng nõn của Dương Tố Vy. Gương mặt nhăn nheo không thể giấu nổi sự thèm khác khi nhìn đếm cơ thể nõn nà của cô ta.
Dương Tố Vy đương nhiên cảm nhận được, tuy nhiên cô ta không thể mắng lão được, cô ta đang cần lão, dù gì muốn đổi lợi tức từ lão già này cũng chỉ có một cách, làm hài lòng lão.
" Thẩm tổng thật sự quá khen." Cô ta kìm nén sự khinh bỉ trong lòng, một mặt hòa nhã dịu dàng đối với cái đầu hói bóng loáng của lão.
Nở nụ cười đầy dục vọng, như không kiềm chế được bản thân, Thẩm Dân Trung bắt đầu sờ mó khắp người Dương Tố Vy, không chút dấu hiệu né tránh, Dương Tố Vy ngã người xuống ghế sô pha, chiếc váy cúp ngực từ từ bị lão già trên người tuột xuống quá nữa eo.
Dương Tố Vy như từ đầu đã muốn dụ dỗ lão già này, cô ta không hề mặc áo lót bên trong, chỉ cần tuột xuống, đôi gò bồng đào kia đã lấp cả khuông mắt cô ta, Thẩm Dân Trung hứng thú cười khà khà vài tiếng, một bên miệng ngậm lấy nhủ hoa hồng hồng của cô ta, tay còn lại không ngừng xoa nắn ngực cô ta đến biến dạng.
Dương Tố Vy vô cùng phối hợp rên rỉ tỉ tê vài tiếng, đàn ông mà, hứng tình lên thì dù cho nhà sập vẫn muốn phóng thích dục vọng cho xong, hắn nhấc người cô ta lên, từ phía sau sâm nhập mạnh mẽ khiến Dương Tố Vy đau đến mức nhe răn trợn mắt, qua vài lần ra vào lập lại, có thể nói cô ta liền thích nghi được, thân người uống éo trên chiếc ghế sô pha, từng lời nói thô tục nhanh chóng thoát ra từ khuông miệng hấp dẫn kia. Giống như người ta nói "rừng càng già càng cay", lão già họ Thẩm này càng chơi càng sung, kỹ thuật cũng vô cùng điêu luyện, không muốn ngừng lạị, liên tục đổi các kiểu tư thế khiến cho cả người Dương Tố Vy sung sướng vô cùng, trong căn phòng tổng giám đốc một cảnh xuân dục hiện ra khiến cho người ta đỏ mặt tía tai.
Gầm người phóng ra từng giọt tinh dịch trắng đục, Thẩm Dân Trung nằm trên người Dương Tố Vy, ngay cả bên dưới cũng không thèm lấy ra. Dương Tố Vy vừa động người liền rên lên, bên dưới cọ sát lại, cô ta như bị trúng thuốc, lật người đè lên bụng lão già họ Thẩm, vòng eo tinh tế chuyển động lên xuống.
Giọng nói khàn khàn của Thẩm Dân Trung vang lên:" Dương tiểu thư còn dâm đãng hơn tôi nghĩ!" Lão cười cười hai tay vịnh lấy eo cô, bắt nó chuyển động theo ý mình.
Gần 15 phút Dương Tố Vy mới thỏa mãn, cả cơ thể nõn nà nằm trên ghế sô pha, bên dưới nhớp nháp ghe tởm, cô ta ngồi dậy mặc quần áo vào, cầm sấp giấy tờ coi như tài liệu của công ty bên Vũ Thiếu Tân nhét vào túi xách, dáng người có chút mất tự nhiên bước ra ngoài, để lại lão già kia vẫn nằm trên nền gạch bông chờ đợi cơn thỏa mãn đi qua.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top